07/12/2017
Thứ Năm đầu tháng, tuần 1 mùa vọng
Thánh Amrôxiô, giám mục, tiến sĩ Hội Thánh.
Lễ nhớ.
* Thánh Amrôxiô chào đời ở Trêvêrô khoảng năm
340 trong một gia
đình người Rôma. Thánh nhân theo học ở Rôma và bắt đầu sự nghiệp hiển hách ở Xiếcmiô. Năm 374, lúc đang ở Milanô, thánh nhân bất ngờ được bầu làm giám mục và được tấn phong ngày 7 tháng 12. Người trung thành thi hành bổn phận, nổi bật nhất về lòng
bác ái đối với mọi người. Đối với các tín hữu, người vừa là mục tử, vừa là tôn sư. Người đã can đảm bênh vực các quyền của Hội
Thánh, người vừa viết lách, vừa hoạt động để bênh vực giáo lý đức tin chân thật, chống lại những người theo phái Ariô. Người qua đời thứ bảy tuần
thánh, ngày 07 tháng 04 năm 397.
Bài Ðọc I: Is 26, 1-6
"Dân công
chính biết giữ sự trung tín, hãy tiến vào".
Trích sách Tiên tri
Isaia.
Ngày ấy, trong đất
Giuđa, người ta hát khúc ca này: Sion là thành trì kiên cố của chúng ta, có tường
thành và hào luỹ che chở, hãy mở cửa, và dân công chính biết giữ sự trung tín,
hãy tiến vào. Sự sai lầm cũ đã qua đi, Chúa sẽ bảo tồn sự hoà bình. Sự hoà
bình, vì chúng ta trông cậy nơi Chúa.
Hãy trông cậy Chúa đến
muôn đời, trông cậy Chúa, Ðấng quyền năng mãi mãi. Vì Người triệt hạ dân ở nơi
cao, và hạ thấp những thành trì danh tiếng, Người hạ nó sát đất, chà đạp nó thấu
bụi tro. Bàn chân người nghèo khó bước đi, và kẻ bần cùng sẽ đạp trên nó.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 117, 1 và
8-9. 19-21. 25-27a
Ðáp: Chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến! (c. 26a)
Hoặc đọc: Alleluia!
Xướng: 1) Hãy cảm tạ
Chúa, vì Chúa hảo tâm, vì đức từ bi của Người muôn thuở. Tìm đến nương tựa Chúa
thì tốt hơn nương tựa ở loài người; tìm đến nương tựa Chúa thì tốt hơn nương tựa
những bậc quân vương. - Ðáp.
2) Xin mở cho tôi các
cửa công minh, để tôi vào và cảm tạ ơn Chúa. Ðây là ngọ môn của Chúa, những người
hiền đức qua đó tiến vào. Tôi cảm tạ Chúa vì Chúa đã nghe tôi,và đã trở nên Ðấng
cứu độ tôi. - Ðáp.
3) Thân lạy Chúa, xin
gia ơn cứu độ; thân lạy Chúa, xin ban cho đời sống phồn vinh. Chúc tụng Ðấng
nhân danh Chúa mà đến, từ nhà Chúa, chúng tôi cầu phúc cho chư vị. Chúa là
Thiên Chúa và đã soi sáng chúng tôi. - Ðáp.
Alleluia: Is 40, 9-10
Alleluia, alleluia! -
Hỡi người giảng tin mừng, hãy mạnh dạn cất lớn tiếng: Này Chúa là Thiên Chúa sẽ
đến trong sức mạnh. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 7, 21.
24-27
"Ai thực hiện
ý Chúa Cha, sẽ được vào nước trời".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: "Không phải tất cả những ai nói với Ta, "Lạy
Chúa, lạy Chúa!", là được vào nước trời, nhưng chỉ có người thực hiện ý
Cha Ta ở trên trời, kẻ ấy mới được vào nước trời.
"Vậy ai nghe những
lời Ta nói đây và đem ra thực hành, thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà
mình trên đá; mưa có đổ xuống, nước có tràn vào, gió bão có thổi đến và lùa vào
nhà đó, nhà vẫn không sập, vì nhà ấy được xây trên nền đá. Và hễ ai nghe những
lời Ta nói đây mà không đem ra thực hành, thì giống như người ngu đần, xây nhà
mình trên cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ
trở nên đống hoang tàn".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Người Khôn
Ngoan Thi Hành Ý Chúa
Ở bất cứ một xã hội
nào, một quốc gia nào, một thời đại nào, người ta vẫn trọng chữ
"Tín", nghĩa là tin tưởng nhau, đặt trọn niềm tin ở nhau. Ai cũng muốn
sống chân thật, không lừa dối, phỉnh phờ... Khi tìm bạn để kết nghĩa, ai cũng
muốn sống với nhau bằng trái tim chân thành. Không lạ gì khi người ta có quan
niệm: "Một túp lều tranh, hai quả tim vàng". Người ta sợ nhất những
người ăn nói dẻo miệng, ăn nói ngọt ngào, vì ai cũng cho là "mật ngọt chết
ruồi". Những người có khoa ăn nói dễ thành công khi ngoại giao tiếp xúc với
bên ngoài nhưng không mấy ai kết thân trong tình nghĩa.
Và hôm nay Chúa Giêsu
cho chúng ta một nhận xét: "Không phải những ai nói Lạy Chúa! Lạy Chúa là
được vào Nước Trời nhưng chỉ có những người thực hiện ý Cha Ta ở trên trời".
Chúa Giêsu cũng thường lên án những người Do Thái bấy giờ: "Dân này thờ Ta
bằng môi miệng, còn lòng chúng thì xa Ta".
Chúng ta đi tham dự
Thánh Lễ ngày Chúa Nhật để thờ phượng Thiên Chúa, thế nhưng chúng ta đã không hẳn
hoàn toàn nhớ đến Chúa. Chúng ta vẫn để ý những câu chuyện đâu đâu, từ nhà đến
phố chợ, từ công sở cho đến những việc giải trí. Chúng ta không tìm hiểu Thánh
Lễ là gì đối với những phần chính yếu trong Thánh Lễ mang một ý nghĩa nào. Qua
các phần đó, Chúa Giêsu muốn nói gì với chúng ta qua Giáo Hội. Chúng ta giữ đạo
chứ chúng ta chưa sống đạo: giữ đạo tức là chúng ta giữ các giới răn của Chúa
như người thanh niên trong Tin Mừng thuật lại rằng: "Khi anh đến xin cùng
Chúa Giêsu nhân lành: Lạy Thầy, con phải làm gì để được sống đời đời. Chúa
Giêsu đã bảo anh ta: Hãy thờ phượng Thiên Chúa, hãy thảo kính cha mẹ, chớ ngoại
tình, chớ gian tham, chớ làm chứng dối... Người thanh niên đó thưa: Lạy Thầy,
những điều ấy tôi đã giữ từ thuở nhỏ. Chúa Giêsu liền nói với anh: Vậy anh hãy
về bán tất cả của cải rồi đến đây theo Ta. Vì nhiều của cải nên anh không thể bỏ
mà đi theo Ngài được". Như vậy anh thanh niên đó đã giữ trọn lề luật cho
chính bản thân mình mà thôi, còn đối với những người khác, anh vẫn chưa thực hiện
được việc yêu người.
Chúng ta cũng thế,
chúng ta có thể giữ trọn Mười Ðiều Răn của Chúa, vẫn không trộm cắp, không ngoại
tình, vẫn đi nhà thờ theo luật Chúa dạy. Thế nhưng người bên cạnh tôi không có
gì ăn tối, tôi đang dư phần cơm nguội nhưng vẫn điềm nhiên như chẳng liên can
gì đến tôi. Trên đường đi đến nhà thờ dự thánh lễ là nguồn mạch yêu thương, thế
nhưng có người đang bị trúng gió ngã bên đường, liếc mắt qua, nhìn lại không thấy
ai tôi cũng nhanh chân bước vội vì sợ trễ thánh lễ. Vào nhà thờ, người vào trước
ngồi trên, chúng ta vẫn cứ ngồi cuối nhà thờ mặc cho ai kêu gọi lên trên. Có lẽ
chúng ta sợ Chúa phạt nên ngồi xa xa chăng.
Tình yêu Thiên Chúa cơ
mà. Chúng ta sống đạo, sống luật Chúa trong tình yêu thương. Thiên Chúa thực sự
và gần anh chị em trong tâm tình con một Cha chung trên trời, khi chúng ta cùng
nhau đọc lời kinh Lạy Cha, có như thế chúng ta mới thực sự sống đạo, có như thế
chúng ta mới xây nhà trên đá được. Dù sóng gió, bão táp của cuộc đời, ngôi nhà
sống đạo của chúng ta vẫn vững bền, dù sóng gió có lùa vào thì cũng không thể
làm sập nổi, dù có mưa sa nước lũ, căn nhà đức tin của chúng ta cũng không hề hấn
gì, vì được bao bọc bằng tình thương quan phòng của Thiên Chúa che chở. Ðó là
người khôn ngoan mà Chúa Giêsu đã nói hôm nay: "Ai nghe và giữ lời Ta nói
đây mà đem ra thực hành thì giống như người khôn ngoan xây nhà trên đá".
Nghe Lời Chúa và đem ra thực hành, đó là một cần thiết cho mọi Kitô hữu. Và
Chúa Giêsu còn quả quyết thêm: "Ai nghe và giữ lời Ta thì là Mẹ Ta, là anh
em Ta".
Bàn Tiệc Lời Chúa và
Bàn Tiệc Mình Máu Thánh Chúa quan trọng như nhau. Trong Thánh Lễ nhắc nhở cho
chúng ta hai phần quan trọng nhất là Bàn Tiệc Lời Chúa, Bàn Tiệc Mình Máu Chúa.
Lời Chúa là của ăn bổ dưỡng tinh thần cho chúng ta, Mình Chúa là của ăn thần linh
nuôi dưỡng linh hồn chúng ta. Chúng ta cùng nhau cầu xin Chúa cho chúng ta ý thức
được điều đó.
Lạy Chúa, xin cho
chúng con chuẩn bị mừng Chúa đến trong tâm tình yêu mến và ý thức cảm nghiệm được
thức ăn bổ dưỡng tâm linh cho chúng con, đó là thức ăn Lời Chúa và Mình Máu
Chúa. Amen.
Veritas Asia
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Năm Tuần I MV2
Bài đọc: Isa
26:1-6; Mt 7:21, 24-27.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cuộc đời chúng ta phải được xây trên tảng đá vững chắc là
Thiên Chúa.
Tất cả các mối liên hệ
trong cuộc đời đều đòi phải có hai chiều: chiều cho đi và chiều nhận lại. Ví dụ,
Thánh Phaolô dạy, để có hạnh phúc trong mối liên hệ vợ chồng: vợ phải vâng lời
chồng và chồng phải yêu thương vợ. Càng đúng hơn trong mối liên hệ giữa con người
và Thiên Chúa. Nếu Ngài đã thương yêu, lo lắng, mặc khải mọi sự cho con người
được an bình hạnh phúc; con người phải biết tin tưởng, cậy trông, và làm theo
những gì Lời Chúa mặc khải. Nếu con người không chịu đáp trả tình thương, vâng
lời những gì Thiên Chúa dạy, và cứ làm theo những gì họ muốn; làm sao họ có thể
đạt được bình an và sống hạnh phúc?
Các Bài đọc hôm nay đều
liên quan tới mối liên hệ giữa con người và Thiên Chúa. Bài đọc I nói lên tất cả
những gì Chúa đã chuẩn bị cho con người để có một cuộc sống vững chắc. Phúc Âm
nhấn mạnh tới bổn phận con người cần đáp trả lại; phải thực hành Lời Chúa thì đời
sống con người mới vững vàng, và không có chi lay chuyển được.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa thương yêu và bảo vệ Dân Ngài.
1.1/ Thiên Chúa là thành
trì kiên cố: Jerusalem chính là tiêu biểu của
thành trì này. Mặc dù Thiên Chúa đã để cho quân đội Babylon xâm lấn và phá hủy
Đền Thờ vì dân không chịu nghe theo những gì Thiên Chúa dạy; nhưng chính Ngài sẽ
cho tái thiết lại Đền Thờ và Thành Jerusalem sau cuộc Lưu Đày. Tiên tri nói trước
về ngày này: “Ngày ấy, trong xứ Judah, người ta sẽ hát bài ca này: Chúng ta có
thành trì vững chắc, Chúa đã đặt tường trong luỹ ngoài để chở che.” Đền Thờ và
tường Thành được hòan tất khoảng 20 năm sau khi dân Do-thái từ nơi lưu đày trở
về.
Thiên Chúa đã chuẩn bị
cho dân một thành trì vững chắc, nhưng dân phải tin tưởng và làm theo những gì
Ngài dạy, thì họ mới được sống an vui và hạnh phúc. Tiên tri nói tiếp: “Mở cửa
ra cho dân tộc công chính bước vào, một dân tộc trọn niềm trung nghĩa. Lạy
Chúa, Ngài quyết giữ cho dân được an cư lạc nghiệp, vì họ tin vào Ngài.”
1.2/ Đức Chúa là Núi Đá bền
vững ngàn năm: Núi Đá thường được dùng để chỉ
Núi Sion nơi mà Đền Thờ và Thành Jerusalem được xây dựng trên đó; là một biểu
tượng thường xuyên Cựu Ước dùng để chỉ sự vững bền của Thiên Chúa. Chẳng hạn,
trong Thánh Vịnh 18:2-3: “Con yêu mến Ngài, lạy Chúa là sức mạnh của con; lạy
Chúa là núi đá, là thành luỹ, là Đấng giải thoát con; lạy Thiên
Chúa con thờ, là núi đá cho con trú ẩn, là khiên mộc, là Đấng
cứu độ quyền năng, là thành trì bảo vệ.” Tiên tri Isaiah khuyến khích dân đặt
trọn vẹn tin tưởng nơi Thiên Chúa: “Đến muôn đời, hãy tin vào Đức Chúa: chính Đức
Chúa là núi đá bền vững ngàn năm.”
Không những xây dựng
thành trì vững chắc cho dân ẩn náu, Thiên Chúa còn triệt hạ quân thù, những kẻ
mưu đồ ức hiếp dân. Quân thù này bao gồm cả những vua quan của Do-Thái, những
người lợi dụng quyền thế để ức hiếp dân nghèo. Đọan văn kế tiếp có lẽ tiên tri
ám chỉ biến cố xảy ra vào năm 587 BC, khi Babylon triệt hạ Jerusalem và bắt vua
quan của Judah đi lưu đày: “vì Người đã lật nhào dân sống ở núi cao, thành trì
kiên cố, Người đã triệt hạ, triệt hạ cho bình địa chỉ còn là bụi đất. Nó sẽ bị
chà đạp dưới chân, dưới chân người cùng khổ, dưới gót kẻ yếu hèn.”
2/ Phúc Âm: Ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví
được như người khôn xây nhà trên đá.
2.1/ Mối liên hệ giữa
Thiên Chúa và con người không chỉ tòan lời nói: Nhiều
người thích nói lời yêu thương mặc dù những lời yêu thương không chân thành;
nhiều người cũng thích nghe những lời yêu thương mặc dù đó là những lời yêu
thương giả dối, như lời của một bài hát: “Tôi xin người cứ gian dối, cho tôi tưởng
người cũng yêu tôi… Tôi xin người cứ gian dối, nhưng xin người đừng lìa xa
tôi!” Chuyện đó không thể xảy ra với Thiên Chúa, vì Ngài yêu mến sự thật và có
thể nhìn thấu suốt tâm hồn của từng người. Chúa Giêsu cảnh cáo mọi người:
“Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: "Lạy Chúa! Lạy Chúa!" là được
vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự
trên trời, mới được vào mà thôi.”
2.2/ Mối liên hệ giữa con
người với Thiên Chúa phải được biểu tỏ qua việc nghe và giữ Lời Chúa: Vì yêu thương, Thiên Chúa săn sóc và quan tâm đến đời sống
con người; Ngài muốn con người được hạnh phúc và không muốn con người phải đau
khổ. Là Đấng tạo thành con người và điều khiển vũ trụ, Thiên Chúa biết rõ những
gì lợi ích và những gì gây đau khổ cho con người. Đó là lý do tại sao Ngài ban
Lề Luật như hàng rào để gìn giữ con người đừng vượt rào kẻo phải chịu đau khổ.
Nhưng nếu con người dùng tự do để không làm theo những gì Chúa dạy, con người
phải lãnh nhận mọi khổ đau của việc dùng tự do không đúng cách.
Ngòai Lề Luật, Thiên
Chúa còn mặc khải cho con người những sự khôn ngoan của Thiên Chúa qua tòan bộ
Kinh Thánh. Con người cần phải học cho biết tất cả những Lời này, và đem ra áp
dụng trong cuộc sống, thì sẽ thóat mọi hiểm nguy cuộc đời và được sống hạnh
phúc. Chúa Giêsu dùng 2 hình ảnh trái ngược: xây nhà trên đá và xây nhà trên
cát để chỉ người khôn ngoan hay người ngu dại mà khán giả của Ngài hiểu ngay:
(1) Người khôn ngoan:
"Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như
người khôn xây nhà trên đá. Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy
cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá.”
(2) Người ngu dại:
“Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như
người ngu dại xây nhà trên cát. Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy
sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành.”
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Mùa Vọng là thời
gian cho mỗi người chúng ta nhìn lại mối liên hệ của mình với Thiên Chúa, để
xem coi mối liên hệ này đã tiến triển tới đâu, và làm thế nào để cải tiến mỗi
ngày một tốt đẹp hơn.
- Một cách để nhìn lại
là xét mình theo Lời Chúa dạy, chúng ta đã thực hành những gì Chúa dạy chúng ta
phải làm chưa: Mến Chúa trên hết mọi sự? Yêu tha nhân và giúp đỡ họ như chính
mình? Làm chứng cho Chúa bằng rao giảng Tin Mừng và cuộc sống tốt lành?
- Nếu không sống mối
liên hệ với Thiên Chúa, làm sao cuộc đời chúng ta có thể an bình và hạnh phúc
được? Đừng lạ khi thấy cuộc đời chúng ta đầy dẫy những bi quan, đổ vỡ gia đình,
chán người và chán đời.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
07/12/2017
THỨ NĂM TUẦN 1 MV
Mt 7,21.24-27
Mt 7,21.24-27
Thực Thi Lời Chúa
“Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên
trời, mới được vào Nước Trời.” (Mt 7,21)
Suy niệm: Giữ đạo
theo cung cách đọc những mẫu kinh có sẵn, nghe Lời Chúa mà không ghi nhớ và suy
niệm, cũng chẳng thay đổi đời sống theo Lời Chúa đòi hỏi, có thể là thói quen
hiện nay của nhiều tín hữu Việt Nam. Ta dễ tự mãn cho rằng mình đã là Ki-tô hữu
chân chính trăm phần trăm. Đức Giê-su cảnh báo ta rằng lời nói không thể thay
thế cho việc làm, tuyên xưng đức tin trên môi miệng chưa đủ, còn phải bày tỏ đức
tin ấy qua hành động cụ thể. Xây nhà trên đá nghĩa là sống đạo dựa trên nền tảng
vững chắc là Lời Chúa không dễ dàng chút nào, bởi vì đòi ta phải từ bỏ cái khó
bỏ nhất là ý riêng, cùng với những đam mê và tập quán xấu. Vì thế, ta dễ bằng
lòng với lối sống đạo quen thuộc, không đòi hỏi mình nhiều quá!
Mời Bạn: Thượng Hội Đồng Giám Mục
Thế Giới về Lời Chúa đề nghị bạn đọc Kinh Thánh không như một bản văn chết,
nhưng như đọc bức thư tình của người yêu (S. Kierkegaard). Nhờ vậy, Lời Chúa thật
sự trở thành sự sống, chi phối trọn vẹn con người bạn, đến độ bạn có thể nói
như thánh Phao-lô: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức
Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2,20).
Chia sẻ: Đâu là những khó khăn trong nỗ lực phổ biến việc đọc, suy
niệm, và sống Lời Chúa hiện nay ở giáo xứ của bạn?
Sống Lời Chúa: Tổ chức việc đọc Lời Chúa
trong giờ kinh tối gia đình, như một cách giúp mọi thành viên trong gia đình nhấm
nhuần Lời Chúa hơn.
Cầu nguyện: Hát: “Xin cho con biết lắng nghe, Lời Ngài dạy
con trong đêm tối. Xin cho con biết lắng nghe, Lời Ngài dạy con lúc lẻ loi…”
(5 phút Lời Chúa)
Xây trên nền đá (7.12.2017 – Thứ năm Tuần 1 Mùa Vọng)
Chúng ta đang sống trong Mùa Vọng, mùa
ngóng đợi Nước Chúa đến. Đây là thời gian thuận tiện để suy nghĩ về cái nền của căn nhà mình, cái nền của những công trình ta đang đầu tư xây dựng.
Suy niệm:
Sau khi một cơn bão đi
qua thành phố,
người ta ngạc nhiên khi
thấy những căn nhà sụp đổ
lại là những công trình
mới xây chưa được bao lâu.
Còn những công trình xưa
lại hiên ngang đứng vững.
Cũng có khi sau một cơn
dông,
một cây còn xanh bỗng
nhiên ngã đổ.
Người ta lại gần và thấy
ruột của cây đã bị mục từ lâu.
Dông bão làm lộ ra sự
thật, vén mở chân tướng,
vì khi biển lặng, ai cũng
có thể là hoa tiêu.
Đời con người tránh sao
khỏi những dông tố.
Ai cũng mong xây căn nhà
đời mình cho kiên cố vững vàng,
đứng được trước bão táp
phong ba.
Nhà càng cao, nền càng
phải chắc chắn.
Xây trên cát hay trên đá
cho thấy ai dại, ai khôn.
Thầy Giêsu dạy các môn đệ
biết thế nào là xây đời mình trên đá.
Đó là đem ra thực hành
những lời Thầy dạy
mà họ đang nghe trong Bài
Giảng trên núi (Mt 5-7).
Sống lời Thầy dạy là chọn
đi vào con đường hẹp, ít người đi,
với những thách đố và
thiệt thòi, những hiểm nguy và nhục nhã.
Chỉ ai dám sống như thế
mới đứng vững khi dông bão bất ngờ ập tới.
Lúc ấy người bị coi là
ngu vì sống lời Thầy, mới lộ ra là người khôn.
Vì lời của Thầy Giêsu
diễn tả ý muốn của Cha trên trời,
nên thi hành lời Thầy
cũng là thi hành ý muốn của Cha.
Đây là điều kiện cần
thiết để được vào Nước Trời,
vì tuyên xưng trên môi
Thầy Giêsu là Chúa, vẫn chưa đủ (c. 21).
Chúng ta đang sống trong
Mùa Vọng, mùa ngóng đợi Nước Chúa đến.
Đây là thời gian thuận
tiện để suy nghĩ về cái nền của căn nhà mình,
cái nền của những công
trình ta đang đầu tư xây dựng.
Có khi chúng ta thấy nó
sao quá mong manh.
Chúng ta không đợi đến
lúc dông bão mới gia cố nền móng.
Căn nhà của giáo xứ, giáo
phận hay Giáo Hội cũng vậy.
Xây nhà cao tầng mà nền
không chắc thì nhà dễ nghiêng.
Đối với ngôn sứ Isaia,
“Chính Đức Chúa là Đá
Tảng bền vững ngàn năm” (Is 26, 4).
Tin vào Ngài, ta sẽ được
bảo vệ chở che và thêm mạnh sức.
Ngoài Đức Chúa, chẳng có
gì vĩnh hằng.
Cuộc sống hôm nay có vẻ
ổn định hơn xưa.
Thật ra số phận con người
hôm nay bấp bênh hơn nhiều.
Chỉ một sai sót nhỏ cũng
kéo theo một cuộc khủng hoảng toàn cầu.
Chỉ một tranh chấp nhỏ
cũng có thể làm bùng lên một cuộc chiến.
Hãy xây tương lai của xã
hội và Giáo Hội trên Đá Tảng.
Hãy xây những dự tính của
đời mình trên nền đá.
Nhờ đó những công trình
của chúng ta trở thành vĩnh cửu.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
con đường dài nhất là con đường từ tai đến tay.
Chúng con thường xây nhà trên cát,
vì chỉ biết thích thú nghe Lời Chúa dạy,
nhưng lại không dám đem ra thực hành.
Chính vì thế
Lời Chúa chẳng kết trái nơi chúng con.
Xin cho chúng con
đừng hời hợt khi nghe Lời Chúa,
đừng để nỗi đam mê làm Lời Chúa trở nên xa lạ.
Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình,
để hạt giống Lời Chúa được tự do tăng truởng.
Ước gì ngôi nhà đời chúng con
được xây trên nền tảng vững chắc,
đó là Lời Chúa,
Lời chi phối toàn bộ cuộc sống chúng con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
7 THÁNG MƯỜI HAI
Được Chọn Để Nên
Thánh Thiện Và Tinh
Tuyền
Trong Tin Mừng theo
Thánh Luca, Đức Maria lắng nghe những lời này: "Kính chào người được sủng
ái!" (Lc 1,28). Hay như ta thường nói: "Kính chào Bà đầy ân
phúc!" Lời chào này đến với Mẹ – như Thư Êphêsô cho thấy – từ chính Thiên
Chúa. Đó là một sự diễn tả của tình yêu vĩnh cửu, một diễn tả về việc Thiên
Chúa tuyển chọn Mẹ "trên các tầng trời trong Đức Kitô". Thiên Chúa
"đã chọn chúng ta trong Người, trước khi tạo thành vũ trụ, để trở nên
thánh thiện và tinh tuyền trước nhan Ngài" (Ep 1,4).
Đức Nữ Trinh ở
Na-da-rét nghe lời chào này: “Kính chào Bà đầy ơn phúc!” Lời chào ấy nói về sự
kiện Mẹ được ưu tuyển trong Đức Kitô.
Lạy Nữ Tử It-ra-en,
Trong Chúa Kitô, Thiên
Chúa đã chọn Mẹ –
để trở nên thánh thiện
và tinh tuyền.
Người đã chọn Mẹ trước
cả khi vũ trụ bắt đầu.
Người đã chọn Mẹ để trở
nên thánh thiện vô tì vết
ngay từ giây phút đầu
tiên
Mẹ đầu thai trong lòng
thân mẫu.
Người đã chọn Mẹ do
tình yêu đối với Con của Người.
Vì trong mầu nhiệm Nhập
Thể,
Con Thiên Chúa đã có
được người mẹ
do Thiên Chúa tuyển chọn
trong tất cả sự viên
mãn của Mẹ:
người Mẹ đầy ân sủng
thần linh.
Vì thế, sứ thần chào Mẹ
‘Bà đầy ơn phước!’
Hạnh Các Thánh
7 Tháng Mười Hai
Thánh Ambrôsiô
(340?-397)
(340?-397)
Một trong các người viết
tiểu sử về Thánh Ambrôsiô nói rằng: vào ngày Phán Xét Chung sẽ vẫn còn sự tách
biệt giữa những người thích thánh nhân và những người cực kỳ ghét bỏ ngài.
Thánh Ambrôsiô nổi tiếng là một người có những quyết định táo bạo ảnh hưởng đến
đời sống của những người cùng thời.
Vào năm 33 tuổi,
Thánh Ambrôsiô đã có tất cả mọi sự -- một sự nghiệp đầy hứa hẹn là luật sư, một
vị thế quan trọng trong chính trường là tổng trấn Milan, ngoài ra ngài còn là
người bạn và đồng chí với hoàng đế, cùng với một gia tài kếch sù.
Và rồi vị giám mục của
Milan từ trần. Vào lúc ấy, khoảng năm 374, nhiều tà giáo muốn tiêu diệt Giáo Hội.
Vị cố giám mục Milan từng hậu thuẫn cho lạc giáo Arian chống lại giáo huấn về
thiên tính của Ðức Kitô. Vậy ai sẽ là người kế vị -- người Công Giáo hay người
của phe Arian? Cả hai phe đụng độ nhau ở vương cung thánh đường và một cuộc bạo
động xảy ra.
Duy trì trật tự công cộng
là trách nhiệm của quan tổng trấn Ambrôsiô, nên ngài vội vã chạy đến nhà thờ và
hùng hồn lên tiếng, không ủng hộ phe phái nào cả, nhưng ủng hộ sự hoà bình.
Ngài xin dân chúng hãy bình tĩnh, kềm chế sự nóng nẩy và chọn lựa giám mục mà
không cần phải xô xát.
Trong khi ngài đang
nói, bỗng dưng có người hô to, "Bầu Ambrôsiô làm giám mục!" Thế là tất
cả mọi người đều đồng thanh, "Ambrôsiô là giám mục!"
Các vị giám mục khác của
tỉnh thì quá vui mừng khi được phủi tay trước vấn đề khó khăn này. Nhưng
Ambrôsiô không dễ hy sinh một sự nghiệp đầy hứa hẹn để chấp nhận công việc của
một giám mục đầy nguy hiểm -- một công việc ảnh hưởng đến tính mạng trong thời
lạc giáo. Bởi thế Ambrôsiô bỏ trốn. Khi ngài cầu viện đến hoàng đế để thay đổi
quyết định nói trên với lý do là ngài chưa rửa tội, vị hoàng đế lại tuyên bố rằng
ông rất vui mừng khi chọn được quan tổng trấn thích hợp với chức giám mục.
Ambrôsiô trốn tránh trong nhà của một nghị sĩ, nhưng ông này đã đem nộp
Ambrôsiô khi ông biết quyết định của hoàng đế.
Không còn biết trốn
vào đâu nữa, Ambrôsiô ra đầu hàng. Vì ngài bị ép buộc phải chấp nhận chức giám
mục, nên sẽ không ai ngạc nhiên nếu ngài vẫn tiếp tục lối sống cũ, như trước
khi được tấn phong. Tuy nhiên, ngay sau đó Ambrôsiô đã phân phát tài sản cho
người nghèo và tự đặt mình dưới sự chỉ dẫn của Thánh Simplician để học thần học
và Kinh Thánh.
Phe Arian tưởng rằng
Ambrôsiô sẽ là giám mục "của họ" vì ngài từng là một viên chức của
triều đình, và nhiều người trong chính quyền đều thuộc phe Arian. Nhưng
Ambrôsiô đã dùng sở trường của một luật sư và tài hùng biện để chống lại phe
Arian bất cứ nơi nào, dù ở nhà thờ, triều đình, thượng viện, hay ngay cả trong
hoàng tộc. Tính ngoan cố của ngài khi không chấp nhận chức giám mục lúc đầu,
nay lại trở thành vũ khí trong cuộc chiến chống lại lạc giáo và giúp ngài quyết
tâm theo đuổi sự thánh thiện.
Khi người Goth xâm chiếm
đế quốc và bắt nhiều người làm con tin, Ðức Giám Mục Ambrôsiô đã phải dùng
chính tài sản của mình để chuộc. Ngài nói sự bác ái có giá trị nhất là chuộc kẻ
tù đầy. Ngay cả các bình vàng của Giáo Hội, ngài cũng đem bán để lấy tiền chuộc.
Ngài nói, "Cứu vớt các linh hồn cho Chúa thì tốt hơn là duy trì tài sản. Ðức
Kitô đã sai các tông đồ đi rao giảng mà không có vàng bạc, và cũng không cần
vàng bạc để thành lập Giáo Hội của Người. Giáo Hội làm chủ vàng bạc, không phải
để tích trữ, nhưng để phân phối và giúp đỡ những người kém may mắn."
"Chắc chắn Chúa sẽ
hỏi chúng ta: 'Tại sao con lại để quá nhiều người nghèo đói? Vì con có vàng bạc,
con phải cấp dưỡng cho họ'& Có thể nào chúng ta trả lời rằng: 'Vì con không
muốn để đền thờ của Chúa không được trang hoàng.' Nhưng những gì không mua được
bởi vàng bạc thì cũng không có giá trị bởi vàng bạc. Phương cách tốt nhất để sử
dụng vàng bạc của Ðấng Cứu Thế và hãy cứu vớt những người lâm cảnh hoạn nạn."
Ðức Giám Mục Ambrôsiô
luôn luôn lưu tâm đến người nghèo hơn là quyền lực. Ngài thường khiển trách người
giầu khi lãng quên người nghèo: "Thiên Chúa tạo nên vũ trụ trong một
phương cách để tất cả những gì là của chung sẽ đem lại no ấm cho con người, và
trái đất là sở hữu chung của tất cả mọi người. Tại sao bạn lại từ chối một người
cũng có quyền đối với thiên nhiên như bạn? Của cải bạn cho người ăn xin không
phải của chính bạn, nhưng đó là phần của người ấy mà bạn phải hoàn trả cho họ.
Trái đất thuộc về tất cả mọi người. Bởi thế, bạn đang trả nợ mà lại nghĩ đang
ban bố một ơn huệ."
Khi hoàng đế từ trần,
Hoàng Hậu Justina, một người phe Arian, trở thành nhiếp chính cho đứa con trai
bốn tuổi. Maximus, một cựu sĩ quan Rôma, biết rằng cái chết của hoàng đế sẽ làm
suy yếu đế quốc nên dự định tấn công. Justina xin Ambrôsiô thương lượng với tên
này. Mặc dù Justina là một kẻ thù, Ambrôsiô đã lên đường thi hành nhiệm vụ và
đã thuyết phục được Maxima ngừng xâm lăng.
Thay vì biết ơn
Ambrôsiô, Hoàng Hậu Justina lại yêu cầu Ðức Giám Mục Ambrôsiô trao lại vương
cung thánh đường cho phe Arian. Thánh nhân trả lời rằng ngài không bao giờ nhường
đền thờ của Thiên Chúa.
Dân chúng đứng về phe
Ðức Giám Mục Ambrôsiô. Ngài thừa khả năng để thực hiện cuộc đảo chánh lật đổ
Justina. Nhưng ngài thận trọng không dùng bất cứ lời nói hay hành động nào để
khích động dân chúng.
Khi một số người Công
Giáo bắt giữ một linh mục phe Arian và kết án tử hình, Ðức Giám Mục Ambrôsiô đã
nhân danh hòa bình xin tha cho vị linh mục này và nói rằng: Thiên Chúa sẽ phải
đau khổ khi thấy cảnh máu chảy thịt rơi. Ðức Ambrôsiô gửi các linh mục và phó tế
của ngài đến giải thoát cho vị linh mục Arian này.
Sau đó Hoàng Hậu
Justina thuyết phục con mình ban bố luật lệ để hợp pháp hóa lạc giáo Arian và cấm
người Công Giáo không được chống đối người Arian. Không ai có thể đệ trình một
thỉnh cầu chống với một tổ chức tôn giáo đang có thế lực.
Vào Chúa Nhật Lễ Lá,
trong bài giảng, Ðức Giám Mục Ambrôsiô tuyên bố không nhường lại các nhà thờ. Cả
giáo đoàn, vì lo sợ cho tính mạng, đã phòng thủ trong nhà thờ với vị chủ chăn
là Ðức Giám Mục Ambrôsiô. Quân triều đình bao vây chung quanh ngăn chặn mọi đường
tiếp tế, để dân chúng vì đói mà phải ra đầu hàng. Cho đến ngày Chúa Nhật Phục
Sinh, tất cả mọi người vẫn kiên trì phòng thủ.
Khi chạm trán với lực
lượng bao vây, Ðức Giám Mục Ambrôsiô nói, "Vũ khí của tôi chỉ là nước mắt.
Tôi không muốn từ bỏ nơi đây, nhưng tôi không chống cự bằng võ lực."
Ðể trấn an dân chúng
đang khiếp sợ, Ðức Giám Mục Ambrôsiô dạy họ hát thánh vịnh do chính ngài sáng
tác. Ngài chia cộng đoàn làm hai bên để đối đáp. Ðây là lần đầu tiên việc hát
đáp ca được ghi nhận trong lịch sử Giáo Hội.
Tiếng nhạc và lời kinh
vượt ra ngoài bốn bức tường của thánh đường và làm rúng động tâm hồn các binh
lính. Không bao lâu, chính họ cũng cất tiếng phụ họa. Sự vây hãm chấm dứt.
Vì biết quân triều
đình đang tập trung vào việc chống đối người Công Giáo, Maximus một lần nữa lại
quyết định tấn công Rôma. Justina và hoàng tộc thật kinh hãi. Không biết trông
vào ai, sau cùng họ lại quay về với người mà họ từng tấn công và đe dọa. Họ xin
Ðức Giám Mục Ambrôsiô đến gặp Maximus và ngăn chặn sự tấn công.
Trong một hành động
tha thứ có thể nói lạ lùng, Ðức Giám Mục Ambrôsiô lại thi hành nhiệm vụ cho kẻ
thù. Khi Maximus từ chối thoả hiệp, ngài vội vã trở về để chuẩn bị. Justina và
hoàng tộc trốn sang Hy Lạp, trong khi Ðức Giám Mục Ambrôsiô ở lại chống đỡ. May
mắn thay, vị hoàng đế đông phương là Theodosius đã can thiệp và đánh bại
Maximus. Tuy nhiên, sau đó Theodosius đã chiếm quyền kiểm soát toàn thể đế quốc
Rôma. Theodosius là người Công Giáo và sau này trở thành người bạn chí thiết của
Ðức Giám Mục Ambrôsiô.
Ðức Giám Mục Ambrôsiô
từ trần năm 397, khoảng 57 tuổi. Lễ kính được đặt vào ngày 7 tháng Mười Hai, là
ngày ngài "bị" tấn phong giám mục.
Trích từ
NguoiTinHuu.com
7 Tháng Mười Hai
Chiếc Áo Hạnh Phúc
Một vị vua kia có tấc
cả mọi sự để được hạnh phúc... Nhưng lúc nào nhà vua cũng cảm thấy đau khổ, bứt
rứt lo lắng. Các vị lương y khắp nước được triệu tập, nhưng tất cả đều bó tay.
Sau cùng có một vị lương y xin yết kiến. Sau khi đã xem xét bệnh tình, vị lương
y tâu rằng: "Ðức vua sẽ hoàn toàn hạnh phúc, nếu đức vua mặc được chiếc áo
lót của người sung sướng nhất trần gian".
Thế là nhà vua ra lệnh
cho tìm xem ai là người hạnh phúc nhất trên trần đời... Binh sĩ đã đi rảo khắp
cả nước, nhưng không tìm được con người hạnh phúc đó. Trên đường quay về chịu tội,
họ đã gặp được một bác chăn chiên đang ca hát véo von, không một chút lo âu.
Ðám binh sĩ đã sấn lại tóm cổ người chăn chiên và lột áo. Nhưng vừa lột áo người
chăn chiên, họ vô cùng sửng sốt vì ông ta không có nổi một chiếc áo lót!
Người đời thường nói:
"Có tiền vua tiên cũng được". Nhưng chắc chắn người ta không thể dùng
tiền bạc để mua hạnh phúc, an vui cho tâm hồn mình. Phúc thay những ai có tâm hồn
nghèo khó. Chỉ khi nào tâm hồn chúng ta trống rỗng của cải, Thiên Chúa mới có
thể lấp đầy.
Trích sách Lẽ Sống
Lectio Divina: Mátthêu 7:21, 24-27
Thứ Năm, 7 Tháng 12, 2017
Thứ Năm sau CN I Mùa Vọng
1. Lời
nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con,
Chúa của những ai tin tưởng vào Ngài,
Và sống theo Tin Mừng của Con Chúa,
Chúa là đá tảng cho con cậy trông.
Trong các cơn bão và những căng thẳng của đời sống chúng con,
Nguyện xin cho đức tin của chúng con không bao giờ nao núng,
Xin Chúa ban cho chúng con thêm ơn cam đảm
Để sống như chúng con tin tưởng,
Trước sau như một, một cách triệt để,
Cùng với Con của Chúa, chúng con xin được làm theo ý Chúa,
Và sống trong tình yêu của Chúa bây giờ và muôn đời.
2.
Phúc Âm – Mátthêu 7:21,24-27
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không phải tất cả những ai nói với Ta: Lạy Chúa, lạy Chúa, là được vào Nước Trời,
nhưng chỉ có người thực hiện ý Cha Ta ở trên trời, kẻ ấy mới được vào Nước Trời. Vậy ai nghe những lời Ta nói đây, và đem ra
thực hành thì giống như người khôn ngoan, đã xây nhà mình trên đá; mưa có đổ xuống,
nước có tràn vào, gió bão có thổi đến, và lùa vào nhà đó, nhà vẫn không sập, vì
nhà ấy được xây trên nền đá.
Và hễ ai nghe những lời Ta nói đây mà không đem ra thực hành, thì giống
như người ngu đần, xây nhà mình trên cát, khi mưa sa nước lũ, gió thổi và lùa
vào nhà đó, nhà sẽ sập và sẽ trở nên đống hoang tàn!”
3.
Suy Niệm
Bài Tin Mừng hôm nay thuật lại đoạn kết của Bài Giảng Trên Núi. Bài Giảng Trên Núi là bài đọc mới về Lề Luật
của Thiên Chúa. Nó bắt đầu với Tám Mối
Phúc Thật (Mt 5:1-12) và kết thúc với lời giảng dạy về ngôi nhà được xây trên
đá.
- Câu hỏi là làm thế nào để đạt
được sự khôn ngoan thật sự. Cội nguồn của
sự khôn ngoan là Lời Chúa đã được diễn đạt trong Lề Luật của Thiên Chúa. Sự Khôn Ngoan đích thực bao gồm việc lắng
nghe và thực hành Lời Chúa (Lc 11:28). Nếu
chỉ nói: “Lạy Chúa, lạy Chúa” xuông thì
chưa đủ! Điều quan trọng không phải là
nói những lời hoa mỹ về Chúa, mà chính là làm theo Ý Chúa Cha, và vì thế, là một
mặc khải cho tình yêu và sự hiện diện của Chúa trong thế gian.
- Những ai lắng nghe và thực hành
Lời Chúa, thì giống như người xây nhà trên đá.
Sự bền vững của ngôi nhà không đến tự chính nó, mà là đến từ đất, từ
đá. Tảng đá mang ý nghĩa gì? Đó là kinh nghiệm về tình yêu Thiên Chúa được
mặc khải trong Đức Giêsu (Rm 8:31-39).
Có một số người thực hành Lời Chúa để xứng đáng với tình yêu của Thiên
Chúa. Nhưng tình yêu thì không thể có được
bằng mua chuộc, đổi chác, cũng chẳng phải vì chúng ta xứng đáng (Dc 8:7). Tình yêu của Thiên Chúa được nhận một cách
nhưng không. Chúng ta hãy thực hành Lời
Chúa chẳng phải vì để chúng ta xứng đáng với tình yêu, mà là để cảm tạ về tình
yêu chúng ta đã nhận được. Đây là đất vững
chắc, là nền đá, mang đến sự an toàn cho căn nhà. Sự an toàn thực sự đến từ tình yêu bất biến của
Thiên Chúa! Đó là tảng đá nâng đỡ chúng
ta trong những lúc khó khăn và bão táp.
- Thánh Sử kết thúc Bài Giảng
Trên Núi (Mt 7:27-28) nói rằng đám đông vẫn còn sửng sốt về lời giảng dạy của
Chúa, vì người giảng dạy như một Đấng có thẩm quyền, chứ không như các Kinh Sư
của họ.” Kết quả bài giảng của Chúa
Giêsu là việc nhận thức quan trọng của dân chúng liên quan đến thành phần lãnh
đạo tôn giáo vào thời ấy. Ngưỡng mộ và
biết ơn, người ta đón nhận lời giáo huấn tốt đẹp và đa dạng của Chúa Giêsu.
4. Một
vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
- Tôi có ở trong số những kẻ nói
“Lạy Chúa, lạy Chúa” không, hay tôi ở trong số những người thực hành Lời
Chúa?
- Tôi tuân giữ Lề Luật Chúa vì để
xứng đáng với tình yêu và ơn cứu độ hay tôi tuân giữ Luật Chúa để cảm tạ Chúa
vì tình yêu và ơn cứu độ của Người?
5. Lời
nguyện kết
Lạy Chúa, xin ban ơn cứu độ!
Lạy Chúa, nguyện xin Chúa tuôn đổ phúc lành
cho người tiến vào đây nhân danh Chúa
(Tv 118)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét