15/12/2017
Thứ Sáu tuần 2 mùa vọng
Bài Ðọc I: Is 48, 17-19
"Chớ gì ngươi
lưu ý đến giới răn của Ta".
Trích sách Tiên tri
Isaia.
Thiên Chúa là Ðấng
Thánh của Israel, Ðấng Cứu Chuộc ngươi phán: Ta là Chúa, là Thiên Chúa của
ngươi, Ðấng phán dạy ngươi những điều hữu ích, Ðấng dẫn dắt ngươi trong con đường
phải đi. Nếu ngươi lưu ý đến các giới răn của Ta, thì hạnh phúc của ngươi sẽ
như dòng sông, và sự công chính của ngươi sẽ như sóng biển. Dòng dõi ngươi sẽ
như cát và con cháu ngươi sẽ đông đúc, và danh ngươi sẽ không bị xoá, bị diệt
trước nhan thánh Ta.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 1, 1-2. 3. 4
và 6
Ðáp: Lạy Chúa, ai theo Chúa sẽ được ánh sáng ban sự sống
(x. Ga 8, 12).
Xướng: 1) Phúc cho ai
không theo mưu toan kẻ gian ác, không đứng trong đường lối những tội nhân,
không ngồi chung với những quân nhạo báng, nhưng vui thoả trong lề luật Chúa,
và suy ngắm luật Chúa đêm ngày. - Ðáp.
2) Họ như cây trồng
bên suối nước, trổ sinh hoa trái đúng mùa; lá cây không bao giờ tàn úa. Tất cả
công việc họ làm đều thịnh đạt. - Ðáp.
3) Kẻ gian ác không được
như vậy; họ như vỏ trấu bị gió cuốn đi, vì Chúa canh giữ đường người công
chính, và đường kẻ gian ác dẫn tới diệt vong. - Ðáp.
Alleluia:
Alleluia, alleluia! -
Này đây Ðức Vua là Thiên Chúa địa cầu sẽ đến. Chính Người sẽ cất ách tù đày của
chúng ta. - Alleluia.
Phúc Âm: Mt 11, 16-19
"Họ không nghe
lời Gioan và lời Con Người".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng dân chúng rằng: "Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai? Họ giống như bọn
trẻ ngồi nơi phố chợ, gọi lũ trẻ khác mà rằng: "Chúng tôi thổi sáo, sao
các bạn không múa nhảy; chúng tôi than vãn, sao các bạn không khóc lên!"
"Vì Gioan đến,
không ăn không uống, thì họ nói: "Ông ta phải quỷ ám!" Con Người đến,
ăn uống giống như thường, thì họ nói: "Ðó là người mê ăn mê uống, là bạn của
quân thu thuế và những kẻ tội lỗi". Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng
các công việc của mình".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm: Pharisiêu cứng
lòng
Một vị quan văn nổi tiếng
vào thời nhà Tống ở Trung Quốc có câu chuyện Giáp Ất tranh luận như sau:
Giáp hỏi Ất: - Nếu
lấy đồng đúc thành chuông, đẽo gỗ làm cái dùi, lấy dùi đánh vào chuông, nó lêu
boong boong. Vậy tiếng kêu là do gỗ hay do đồng.
Ất đáp:
- Lấy dùi gõ vào tường
vách không kêu, gõ vào chuông lại kêu. Vậy tiếng kêu ở đồng.
Giáp lại hỏi: - Lấy
dùi gõ vào tiền trinh bằng đồng không kêu, thế thì có chắc tiếng kêu là do ở đồng
mà ra không?
Ất lại đáp:
- Ðồng tiền đặc,
cái chuông rỗng. Vậy tiếng kêu là do các đồ vật rỗng mà ra.
Giáp hỏi tiếp: - Lấy
gỗ, lấy đất sét làm thành chuông đánh cũng chẳng nghe tiếng kêu boong boong, thế
thì chắc gì tiếng là do các vật rỗng mà ra.
Cuộc tranh luận giữa
Giáp và Ất sẽ kéo dài mãi thì chẳng thể nào có một giải đáp đúng nghĩa nếu họ
chỉ giải đáp một cách phiến diện và chủ quan, chỉ giải quyết vấn đề theo từng
góc cạnh riêng lẻ. Tâm trạng chủ quan và cái nhìn phiến diện của họ phần nào
cũng giống như cái nhìn của người Do Thái được Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin
Mừng mà thánh Matthêu ghi lại.
Thật vậy, sống trong một
thế giới đầy màu sắc và ánh sáng thì chẳng ai lại không lo sợ và đề phòng về chứng
tật mù lòa. Nhìn người mù không ai mà lại không cảm thấy xót thương, động lòng
trắc ẩn, vì mắc phải bệnh mù con người gần như mất một phân nửa cuộc đời, và
không những họ mất hết niềm vui do cái nhìn đem lại mà trước một sự việc họ
cũng chẳng hiểu được tường tận nếu chỉ đón nhận bằng đôi tai, chưa nói đến những
điều đòi phải được đón nhận bằng đôi mắt.
Tuy nhiên, dù cho thiệt
thòi như vậy bệnh mù lòa vẫn chưa nguy hiểm bằng căn bệnh của những người Do Thái
được Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin Mừng hôm nay, đó là óc phê phán chủ quan
và họ cứ tưởng mình sáng hóa ra lại chẳng thấy gì. Vì nếu người mù biết mình tối
thì họ sẽ cố gắng tìm hiểu sự việc trước mắt khi không nhìn được sự khác. Còn
người chủ quan và phiến diện thì muôn đời sẽ tăm tối trước chân lý, vì khi chỉ
nhìn được một khía cạnh của chân lý mà họ cứ tưởng là đã đạt được chân lý để rồi
cứ thế mà cố chấp trước những vẻ đạp của chân lý. Họ chẳng khác gì năm người mù
đi xem voi, người thì cho con voi là cái cột đình to tướng, kẻ lại nói con voi
là chiếc quạt khổng lồ, người khác lại cho con voi là quả núi đồ sộ.
Khi thánh Gioan Tẩy Giả
đến rao giảng ơn cứu độ, người không ăn uống thì được gán cho nhãn hiệu là bị
quỉ ám. Ðức Kitô đến, Người ăn uống như bình thường thì bị kết án là người mê
ăn uống, là bạn của quân thu thuế và tội lỗi. Họ chỉ hiểu ơn cứu độ theo quan
điểm riêng của mình, chỉ nhìn Ðấng Messia theo cái nhìn phiến diện nên người Do
Thái đã khép chặt cửa lòng trước lời mời gọi của ơn cứu rỗi. Với cái nhìn phiến
diện đã nảy sinh những phe phái chủ quan chẳng khác gì bọn trẻ nít ngồi nơi phố
chợ: "Chúng tôi thổi sáo sao các bạn không nhảy múa. Chúng tôi than vãn
sao các bạn không than khóc?" Chính vì thế mà ơn cứu độ đến và qua đi mà
người Do Thái chẳng nhận ra: "Ngài đã đến trong nhà Ngài nhưng người nhà
đã không nhận ra Ngài, không đón tiếp Ngài".
Trong Giáo Hội ngày
nay cũng không thiếu những trường hợp mắc phải căn bệnh của người Do Thái. Ðức
Kitô được trình bày trọn vẹn trong Kinh Thánh, qua Phụng Vụ và qua Giáo Hội, thế
mà người ta lại giới hạn Ðức Kitô trong cái nhìn của họ. Họ cũng giới thiệu Ðức
Kitô cho người khác nhưng đây chỉ là một Ðức Kitô bị bóp méo cho hợp với chủ
trương của họ, có lợi cho họ. Và nếu có một ai giới thiệu Ðức Kitô khác với chủ
trương và đi ngược lại với quyền lợi thì họ sẵn sàng kết án hoặc bôi nhọ làm
sao để đừng mất đi quyền lợi của mình.
Lạy Chúa, khi nhìn lại
bản thân chắc chắn không ít lần con đã hành động như người Do Thái, nhìn Chúa bằng
một cái nhìn phiến diện. Chỉ đón nhận Thiên Chúa hợp với sở thích, quyền lợi,
giới thiệu cho người khác hoặc Thiên Chúa bị uốn nắn theo những điều con nghĩ
tưởng, và nếu có điều nào khác quyền lợi của con, con sẽ sẵn sàng kết án dù cho
đó là chân lý, là sự thật.
Trong Mùa Vọng này,
xin Chúa cho con được biết vượt qua các thành kiến hẹp hòi mà vươn lên khỏi những
ràng buộc của quyền lợi để rộng mở tâm hồn đón tiếp Chúa, vì Chúa đang đến
trong từng giây phút qua các biến cố cuộc đời cũng như qua người anh em bên cạnh
con.
(Trích trong ‘Suy Niệm
Phúc Âm Hằng Ngày’ - Radio Veritas Asia)
LỜI CHÚA MỖI NGÀY
Thứ Sáu Tuần II MV
Bài đọc: Isa
48:17-19; Mt 11:16-19.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đừng bắt người khác phải làm mọi sự theo ý mình.
Thiên Chúa dựng nên mỗi
người khác nhau: về nhân vị, về sở thích, về cách thức suy nghĩ. Những khác biệt
này làm cho mỗi người có ơn gọi, cách sống, và cách làm việc khác nhau. Lý do
Thiên Chúa dựng nên con người khác nhau là vì Ngài muốn mọi người bổ xung cho
nhau, đòan kết với nhau, để cùng nhau sinh sống.
Vấn đề tranh chấp xảy
ra là khi có những con người độc tài, họ bắt những người khác phải theo sự suy
nghĩ, cách sống, và cách làm việc của họ. Thiên Chúa, Đấng có thể bắt buộc,
nhưng Ngài vẫn để tự do cho con người hành động; nhưng ngược lại, con người nhiều
khi bắt ngay cả Thiên Chúa phải làm theo ý muốn của mình.
Các Bài Đọc hôm nay
xoay quanh vấn đề này. Trong Bài Đọc I, Tiên Tri Isaiah khuyên con người phải
nghe theo sự dạy dỗ của Thiên Chúa để được hưởng muôn ơn phúc lộc Ngài ban cho.
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu nêu lên lối phê bình không có nền tảng của con người:
“Gioan đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo: "Ông ta bị quỷ
ám." Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo:
"Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.””
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hạnh phúc thay những ai đi trong đường lối của Thiên Chúa!
1.1/ Phải vâng nghe những
lời dạy dỗ của Thiên Chúa: Tiên Tri Isaiah
nói thay Chúa: “Đức Chúa, Đấng cứu chuộc ngươi, Đức Thánh của Israel, phán thế
này: Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, Đấng dạy ngươi những điều bổ ích, Đấng
hướng dẫn ngươi trên đường ngươi đi.” Nghe lời Thiên Chúa là dấu hiệu của con
người khôn ngoan; vì có ai trong trần gian này khôn ngoan hơn Thiên Chúa: Ngài
biết những gì có lợi và những gì gây thiệt hại cho con người.
1.2/ Ân huệ dành cho những
ai làm theo ý Chúa: Có rất nhiều ích lợi cho
những ai đi sống theo đường lối của Thiên Chúa; Tiên Tri liệt kê 3 điều chính:
(1) Tâm hồn được bình
an: Người làm theo ý Chúa có bình an trong tâm hồn vì biết mình đã làm đúng, và
biết chắc sẽ có kết quả tốt như lời bảo đảm của TT Isaiah: “Giả như ngươi lưu ý
đến mệnh lệnh của Ta, thì sự bình an của ngươi sẽ chan chứa như giòng sông, sự
công chính của ngươi sẽ dạt dào như sóng biển.”
(2) Con đàn, cháu đống:
“Giòng dõi ngươi sẽ đông như cát, con cái ngươi sinh ra sẽ hằng hà sa số.” Người
xưa quan niệm: con cái là hồng ân Thiên Chúa ban, nhưng tâm trạng của con người
thời nay khác hẳn với những gì Chúa dạy: họ sợ con đàn cháu đống. Tâm trạng này
cần được xét lại vì Thiên Chúa chẳng nói hay làm điều gì sai.
(3) Được Thiên Chúa nhớ
tới muôn đời: “Tên tuổi ngươi sẽ chẳng bao giờ bị huỷ diệt, chẳng bao giờ bị
xoá bỏ khỏi mắt Ta.” Người không nghe lời Thiên Chúa là tự mình khai trừ tên tuổi
mình ra khỏi số những người con của Thiên Chúa. Ngài luôn để ý đến những ai kêu
cầu và bước đi trong đường lối của Ngài.
2/ Phúc Âm: Những bất tòan của đường lối con người.
Thiên Chúa trình bày sự
thật và để con người có tự do chọn lựa sống theo đường lối Ngài; ai theo, sẽ được
hưởng muôn vàn ân huệ. Khác với tư tưởng và đường lối của Thiên Chúa, nhiều người
chẳng có sự thật hay ân huệ; nhưng lại bắt người khác làm theo ý muốn và cách
thức của mình. Chúa Giêsu lên án 2 tật xấu của con người đương thời:
2.1/ Muốn mọi sự theo ý
mình: Chúa Giêsu nói: “Tôi phải ví thế hệ
này với ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác, và nói: "Tụi
tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám,
mà các anh không đấm ngực khóc than."”
(1) Muốn mọi sự phải
theo ý mình: Người ích kỷ không quan tâm đến ý của người khác nghĩ gì; đối với
họ, chỉ có ý của họ là nhất. Họ quên đi họ phải theo ý của Thiên Chúa; và tùy
trường hợp, họ phải theo ý của người có trách nhiệm.
(2) Muốn mọi người phải
theo ý mình: Làm việc gì cũng phải có nơi chốn, hợp thời gian; chứ không phải
khi mình muốn là mọi người phải làm theo ý mình. Chúa tạo dựng con người có đầy
đủ trí khôn và ý muốn, chứ không phải là người máy hay những con múa rối để
mình muốn điều khiển cách nào thì điều khiển. Trong ví dụ hôm nay, Chúa Giêsu
muốn vạch ra những cái phi lý của người đương thời: Ngòai chợ chứ có phải đám
đình đâu mà nhảy múa! Ngòai chợ tòan người sống chứ có người chết đâu mà đấm ngực
than khóc!
2.2/ Thói luôn phê bình
người khác: Người đương thời phê bình cả lối
sống khắc khổ của Gioan Tẩy Giả và lối sống phóng khóang của Chúa Giêsu. Sự phê
bình của họ được Chúa Giêsu tóm tắt như sau: “Thật vậy, ông Gioan đến, không ăn
không uống, thì thiên hạ bảo: "Ông ta bị quỷ ám." Con Người đến, cũng
ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo: "Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với
quân thu thuế và phường tội lỗi." Nhưng đức Khôn Ngoan được chứng minh bằng
hậu quả của nó."” Con người thích phê bình vì nhiều lý do:
(1) Muốn chứng tỏ mình
hay hơn: Nhiều người thích phê bình để chứng tỏ mình biết nhiều, và không muốn
chấp nhận cái hay của người khác. Họ quên đi một điều là trong thế gian luôn có
người hay hơn và họ cần phải học hỏi.
(2) Vì ghen tị và
không muốn ai hơn mình: Nhiều người phê bình vì sợ bị mất ảnh hưởng nơi dân
chúng. Điều này rất đúng với các Kinh-sư và Biệt-phái. Họ không muốn chấp nhận
những dạy dỗ của Chúa Giêsu không phải vì họ không biết đó là sự thật, nhưng vì
họ sợ mất ảnh hưởng và quyền lợi trên dân chúng. Họ muốn triệt hạ Chúa Giêsu vì
họ sợ dân chúng sẽ chạy theo Ngài.
(3) Không muốn chấp nhận
sự thật để khỏi phải thi hành điều sự thật đòi hỏi: Đây là điều thường xảy ra
cho những người vô thần. Họ không tin không phải vì họ không nhận ra Thiên
Chúa, nhưng vì sợ nếu tin, họ phải giữ những điều Chúa dạy.
2.3/ Đức Khôn Ngoan được
chứng minh bằng hậu quả của nó: Để biết ý
nào là ý khôn ngoan, cần phải xem vào hậu quả thì mới biết được. Nếu hậu quả tốt
thì là ý khôn ngoan, hậu quả xấu là ý điên rồ. Mọi người tuôn đến với Gioan Tẩy
Giả vì biết ông là người thánh thiện và ông chuẩn bị tâm hồn con người để đón
nhận Thiên Chúa. Mọi người tuôn đến với Chúa Giêsu vì biết Ngài có quyền năng
chữa bệnh, khôn ngoan, và yêu thương họ thực sự; chứ không như các Biệt-phái và
Kinh-sư.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải học hỏi
để tìm ra tiêu chuẩn và đường lối của Thiên Chúa; sau đó, chúng ta phải có can
đảm để sống theo tiêu chuẩn và đường lối của Ngài.
- Hậu quả của việc sống
theo đường lối Thiên Chúa là chúng ta sẽ có bình an thực sự trong tâm hồn, đạt
được kết quả tốt và vững bền, nhất là luôn được Thiên Chúa ghé mắt trông coi.
- Chúng ta cần suy xét
cẩn thận về tiêu chuẩn và đường lối của con người. Chúng ta cần nhận ra tất cả
những nguyên nhân đen tối ẩn núp đàng sau.
Lm. Anthony ĐINH MINH TIÊN, OP.
15/12/2017
THỨ SÁU TUẦN 2 MV
Mt 11,16-19
Mt 11,16-19
NHIỆT LIỆT HƯỞNG ỨNG
“Tụi tôi thổi sáo mà các anh không múa nhảy...” (Mt 11,17)
Suy niệm: Qua hình ảnh
mấy đứa trẻ ương ngạnh không hưởng ứng trò chơi, Chúa Giê-su khéo léo ám chỉ
dân Do thái là dân “cứng đầu cứng cổ”, luôn khước từ ý Chúa nhưng lại bắt
Chúa phải theo ý mình. Họ phê phán sự khắc khổ của Gio-an Tẩy Giả, nhưng lại chỉ
trích lòng nhân hậu của Chúa Giê-su. Cách nào họ cũng không hài lòng, thật đúng
như câu ca dao: “Ở sao cho vừa lòng người, ở rộng người cười, ở hẹp người
chê”! Chúa dạy chúng ta không nản lòng trước những lời phê phán bất nhất,
nhưng hãy làm chứng đức tin bằng những hành động thiết thực.
Mời Bạn: Người ta thường chủ trương
một thái độ dửng dưng, một chủ nghĩa “mackeno” (mặc kệ nó) tránh tối đa
mọi liên luỵ để chỉ “xin hai chữ bình an.” Vì thế mà việc
chung cứ bị thoái thác, đùn đẩy. Hơn nữa đã không làm thì chớ, lại còn bất mãn
triền miên, phê phán chỉ trích người làm… Mời bạn ý thức trách nhiệm người
Ki-tô hữu trưởng thành, biết làm thăng tiến cộng đoàn bằng những ý kiến tích cực
và những việc làm xây dựng cộng đoàn cách thiết thực.
Chia sẻ: Khi làm việc chung, bạn có biết tìm kiếm ý Chúa, nhắm đến
mục đích chung, và nhận ra những sáng kiến hay của người khác thay vì khăng
khăng với ý kiến riêng của mình chưa?
Sống Lời Chúa: Kiểm điểm để nhận ra khuyết
điểm của mình và quan sát, lắng nghe để nhận ra và tán thưởng ưu điểm, sáng kiến
của người khác.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con biết mau mắn cộng tác với công cuộc
cứu độ của Chúa. Này lòng trí con đây, đôi tay đôi chân con đây, xin Chúa sử dụng,
để con đem ơn cứu độ của Chúa đến với muôn người. Amen.
(5 phút Lời Chúa)
Lũ trẻ ngồi ngoài chợ (15.12.2017 – Thứ sáu Tuần 2 Mùa Vọng)
Khi sợ thay đổi chính mình, ai cũng cố tìm ra lý do để biện minh. Để khỏi phải đối diện với chân lý, con người trở nên ngụy biện.
Suy niệm:
Đức Giêsu ví những người thuộc thế hệ của Ngài
với lũ trẻ ngồi chơi
ngoài chợ (cc. 16-17).
Một nhóm bày trò chơi đám
cưới,
thổi sáo, thổi kèn để
mong nhóm kia nhảy múa.
Nhưng nhóm kia đã chẳng tham gia.
Nhóm này bèn chơi trò đám
ma, hát những bài ca buồn não nuột.
Nhưng nhóm kia cũng không
giả vờ than khóc.
Thế hệ của Đức Giêsu cũng
có nét tương tự như lũ trẻ.
Khi Gioan Tẩy giả đến mời
gọi họ sám hối ăn năn,
sự khổ hạnh của vị ngôn
sứ này đã khiến họ từ khước (Lc 7, 30).
Đơn giản vì họ không
thích khóc than hay hoán cải.
Lối sống của Gioan phù
hợp với lời ông giảng về Nước Trời gần đến.
Nhưng lối sống khác
thường ấy lại bị xem là một triệu chứng tâm thần.
Người
ta đã coi ông là bị quỷ ám (c. 18),
nên cuối cùng đã không
tin ông (Mt 21, 32).
Ngược lại, khi Đức Giêsu
đến với thế hệ này,
Ngài đã không mang dáng
dấp của một ẩn sĩ nơi hoang địa.
Ngài đã sống như một
người bình thường, ăn uống bình thường.
Lối sống của Ngài phản
ánh Tin Mừng Ngài rao giảng,
một Tin Mừng đem lại niềm
vui và sự giải thoát.
Ngài tiếp đón những ai bị
xã hội loại trừ.
Ngài ăn chung một bàn với
những tội nhân cần xa tránh.
Chính trong bầu khí vui
tươi, ấm áp của bữa ăn,
họ cảm nhận được tình
thương tha thứ của Thiên Chúa và hoán cải.
Tiếc thay, Đức Giêsu cũng
bị nhiều người từ khước như Gioan.
Ngài bị coi là kẻ chỉ
biết ăn với nhậu (c. 19).
Cả Gioan lẫn Đức Giêsu
đều bó tay trước sự cố chấp của thế hệ này.
Sống thế nào cũng không
chiều được họ.
Khi sợ thay đổi chính
mình, ai cũng cố tìm ra lý do để biện minh.
Để khỏi phải đối diện với
chân lý, con người trở nên ngụy biện.
Đức Giêsu dám ví thế hệ
của Ngài với đám con nít ngồi ngoài chợ.
Ngài sẽ ví thế hệ chúng
ta với ai?
Nơi một số nước, người ta
cho phép ly dị, phá thai, hôn nhân đồng tính.
Ở nhiều nơi vẫn còn sự kỳ
thị về giới tính, màu da, tôn giáo, chủng tộc.
Bao giờ người ta cũng tìm
đủ lý do để làm những điều trên.
Nguy cơ của con người
thuộc mọi thời đại, là ở lại trong sự ấu trĩ,
khăng khăng với những
ngang bướng ích kỷ của mình.
Cả Gioan và Đức Giêsu đều
đã bị loại trừ và bị giết.
Mùa Vọng mời chúng ta dám
tin vào lời chứng của Gioan và Giêsu.
Tin luôn đòi chúng ta
hoán cải, không được sống như xưa.
Tiếng kêu từ hoang địa
của Gioan kéo ta ra khỏi mọi dính bén trần tục.
Thái độ bao dung nơi bàn
ăn của Giêsu mời tội nhân ra khỏi bóng tối.
Làm sao con người hôm nay
nghe được tiếng kêu của Gioan và Giêsu?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Thánh Thần,
xin ban sức sống cho chúng con.
Xin cho cuộc đời Kitô hữu
của chúng con
đừng rơi vào sự đơn điệu
nghèo nàn,
vào những lối mòn quen
thuộc,
nhưng xin canh tân
và tái tạo chúng con mỗi
ngày.
Xin nuôi chúng con bằng
những thức ăn mới,
cho chúng con khám phá ra
những chiều sâu khôn dò của Đức Kitô
và ý nghĩa thâm thúy của Tin Mừng.
Lạy Chúa Thánh Thần là Đấng ban sự sống,
thế giới hôm nay luôn bị đe dọa
bởi bạo lực, khủng bố, chiến tranh;
mạng sống con người bị coi rẻ.
Xin cho chúng con biết
say mê sự sống,
và gieo vãi sự sống khắp
nơi.
Ước gì Chúa ban cho nhân loại
một lễ Hiện Xuống mới
để con người có thể hiểu nhau hơn
và đón nhận nhau trong yêu thương.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
15 THÁNG MƯỜI HAI
Ngài Đã Vượt Qua Mọi
Giới Hạn
Một trong những đặc điểm
của đức tin Kitô giáo chúng ta, đó là Thiên Chúa hiện diện rất gần gũi chúng
ta. Thánh Tông Đồ Phaolô tuyên bố: “Chúa đang đến gần,” và chân lý này không ngừng
âm vang trong suốt cuộc đời chúng ta. Thiên Chúa gần gũi bởi vì Ngài đã tự mạc
khải chính Ngài cho con người. Ngài đã ngỏ lời qua các ngôn sứ, và trong thời
sau hết, Ngài đã nói qua Con của Ngài (Dt 1,1-2).
Thiên Chúa gần gũi, bởi
vì nơi người Con này, nơi Lời vĩnh cửu, Ngài đã trở thành phàm nhân. Sinh hạ tại
Bê-lem bởi Đức Trinh Nữ Maria, Đức Giêsu Na-da-rét đã ‘làm việc bằng đôi tay
con người, suy nghĩ bằng trí óc con người, đã yêu mến bằng trái tim con người’
– như chúng ta đọc thấy trong một văn kiện của Công Đồng. “Ngài đã thực sự trở
nên một người ở giữa chúng ta, giống chúng ta mọi đàng ngoại trừ tội lỗi” (MV
22). Thậm chí Ngài đã trở thành thấp hèn, vâng phục cho đến chết. Ngài bị xử tử
trên Thập Gía. Có thể nói rằng trong hành động tiến tới với con người, Ngài đã
vượt qua mọi giới hạn.
Hơn nữa, tiến tới với
con người, Ngài đã mặc lấy hình dạng của bánh và rượu trong Bí Tích Thánh Thể.
Ngài đã trở nên lương thực nuôi sống linh hồn chúng ta. Một lần nữa, qua Bí
Tích Thánh Thể, Ngài đã vượt qua mọi giới hạn mà con người có thể tưởng tượng
ra.
Hạnh Các Thánh
15 Tháng Mười Hai
Chân Phước Mary
Frances Schervier
(1819 - 1876)
(1819 - 1876)
Người phụ nữ này từng
ao ước trở nên một nữ tu dòng Trappist, nhưng Thiên Chúa đã dẫn dắt ngài đến việc
thành lập một tu hội cho các nữ tu chuyên lo việc chăm sóc bệnh nhân và người
già ở Hoa Kỳ và khắp nơi trên thế giới.
Sinh trưởng trong một
gia đình có thế giá ở Aix-la-Chapelle, nước Pháp, sau khi người mẹ từ trần cô
Frances coi sóc gia đình, và nổi tiếng là người độ lượng với người nghèo. Vào
năm 1844, cô gia nhập dòng Ba Phanxicô. Ðến năm kế tiếp, cùng với bốn người cộng
sự, cô thành lập một tu hội chuyên chăm sóc người nghèo. Năm 1851, tu hội Nữ Tu
Nghèo Hèn của Thánh Phanxicô được đức giám mục địa phương chấp thuận thành lập;
không bao lâu tu hội phát triển mau chóng. Tại Hoa Kỳ, tu hội được thành lập đầu
tiên vào năm 1858.
Vào năm 1863, Mẹ
Frances sang Hoa Kỳ để giúp các nữ tu chăm sóc các thương binh của cuộc Nội Chiến.
Năm 1868, ngài lại sang Hoa Kỳ một lần nữa. Khi thầy Philip Hoever thiết lập tu
hội Anh Em Nghèo Hèn của Thánh Phanxicô, thì đó là nhờ Mẹ Frances khuyến khích.
Khi Mẹ Frances từ trần,
lúc ấy đã có khoảng 2,500 thành viên của tu hội trên khắp thế giới. Con số ngày
càng gia tăng. Họ vẫn còn hoạt động trong các bệnh viện và trung tâm dưỡng lão
ngày nay. Mẹ Frances được phong chân phước năm 1974.
Lời Bàn
Người đau yếu, nghèo
khổ và già nua thường bị nguy hiểm vì bị coi là thành phần "vô dụng"
của xã hội, do đó họ bị quên lãng. Chúng ta cần noi gương Mẹ Frances nếu chúng
ta tôn trọng phẩm giá và định mệnh của con người mà Thiên Chúa đã ban cho.
Lời Trích
Năm 1868, Mẹ Frances
viết cho các nữ tu, nhắc nhở họ về lời của Ðức Kitô: "Các con là bạn hữu của
Thầy nếu các con thi hành những gì Thầy truyền cho các con... Thầy ban các giới
răn này là để các con yêu thương nhau" (Gioan 15:14,17).
Mẹ Frances viết tiếp:
"Nếu chúng ta trung thành và hăng say thi hành điều này, chúng ta sẽ cảm
nghiệm được chân lý của lời cha Thánh Phanxicô, là người đã nói rằng tình yêu
làm vơi bớt mọi khó khăn và làm dịu ngọt mọi cay đắng. Cũng thế, chúng ta sẽ được
hưởng những ơn lành mà Thánh Phanxicô đã hứa ban cho con cái của người, trong
hiện tại cũng như tương lai, sau khi nhắc nhở họ hãy yêu thương nhau như người
đã và đang yêu thương họ."
Trích từ
NguoiTinHuu.com
15 Tháng Mười Hai
Xin Một Chút Ánh Sáng
Triết gia Diogène nổi
tiếng là người hạnh phúc nhất trên đời, thế nhưng cuộc sống của ông lại rất đơn
sơ nghèo nàn. Ông sống trong một cái thùng, ngày ngày nằm đọc sách nhờ ánh sáng
qua lỗ hỏng ở vách thùng. Cơ nghiệp của ông vỏn vẹn chỉ có một cái bát gỗ dùng
để múc nước sông mà uống. Thế nhưng, một hôm ra sông để lấy nước, ông thấy có một
em bé chăn cừu dùng hai tay để vục nước mà uống. Thế là ông ném cái bát đi và từ
đó chỉ dùng tay mà uống nước.
Vua Hy Lạp nghe biết
ông là người hạnh phúc nhất đời bèn tìm đến tận nơi để thăm. Thấy ông đang nằm
đọc sách, nhà vua lại gần để hỏi xem ông có cần gì không. Diogène không trả lời.
Nhà vua hỏi vặn nhiều lần, ông điềm tĩnh trả lời như sau: "Hạ thần chỉ xin
bệ hạ một điều và chỉ một điều mà thôi: xin bệ hạ tránh ra để hạ thần có đủ ánh
sáng mà đọc sách". Diogène đã đuổi khéo nhà vua vì sợ bị sa vào tròng danh
lợi mà mất cái niềm vui thảnh thơi trong cuộc đời thanh bần đơn sơ.
Ai trong chúng ta cũng
muốn giàu có. Thế nhưng giàu có không hẳn đem lại hạnh phúc thật sự cho chúng
ta. Chỉ có những ai có tinh thần nghèo khó, chỉ có những ai không coi tiền của
như cứu cánh của cuộc đời, những người đó mới thực sự có hạnh phúc.
Trích sách Lẽ Sống
Lectio Divina: Mátthêu 11:16-19
Thứ Sáu, 15 Tháng 12, 2017
Thứ Sáu sau CN II Mùa Vọng
1. Lời
nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con,
Đã nhiều lần chúng con đắp tai làm ngơ với tiếng nói của Chúa
Và với sự hiện diện của Con Chúa
ở giữa chúng con, dân riêng của Người.
Xin Chúa hãy linh ứng cho chúng con qua các tiên tri của Chúa và Chúa
Thánh Thần
Rằng bây giờ là thời điểm thích hợp để thay đổi
Và để chúng con dấn thân
Cho đời sống nhân bản và công lý
Theo như được đòi hỏi bởi Nước Trời.
Xin Chúa giúp cho chúng con có thể để cho người ta thấy rằng
Con Một của Chúa vẫn đang sống ở giữa chúng con
Và rằng Người là Chúa của chúng con đến muôn đời.
2.
Phúc Âm – Mátthêu 11:16-19
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai? Họ giống như bọn trẻ ngồi nơi phố chợ, gọi lũ
trẻ khác mà rằng:
‘Chúng tôi thổi sáo, sao các bạn không múa nhảy, chúng tôi than vãn, sao
các bạn không khóc lên!’
Vì Gioan đến, không ăn không uống, thì họ nói: ‘Ông ta phải quỷ ám!’
Con Người đến ăn uống giống như thường, thì họ nói: ‘Đó là người mê ăn uống, là bạn của quân thu
thuế và những kẻ tội lỗi.’
Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng các công việc của mình.”
3.
Suy Niệm
- Các nhà lãnh đạo, những người
khôn ngoan, luôn không hài lòng khi một ai đó chỉ trích hoặc thách đố họ. Điều đó đã xảy ra vào thời của Chúa Giêsu và
cũng xảy ra ngày nay nữa, trong xã hội lẫn trong Giáo Hội. Ông Gioan Tẩy Giả, đã nhìn thấy, đã chỉ
trích, và không được chấp nhận. Họ nói rằng: “Ông ta bị quỷ ám!” Đức Giêsu, đã nhìn thấy, đã chỉ trích, và
không được chấp nhận. Họ nói rằng: “Ông này là người mất trí!” “Kẻ rồ dại!” (Mc 3:21).
“Ông ta bị quỷ vương ám!” (Mc 3:22), “Ông ấy là người dân ngoại
Samaritanô!” (Ga 8:48), “Ông ta không phải là người của Thiên Chúa!” (Ga
9:16). Những việc tương tự cũng xảy ra
thời nay. Có những kẻ đã khư khư nắm giữ
lấy những gì đã được dạy bảo và họ không chấp nhận cách giải thích khác hay
cách sống đức tin khác. Sau đó, họ nghĩ
ra những lý do và cái cớ để không tuân theo:
“Đó là chủ nghĩa Mác!”, “Đó là phản nghịch lại Lề Luật của Thiên Chúa!”,
“Đó là sự bất tuân với truyền thống và với giáo huấn của Giáo Hội” và họ phàn
nàn về sự thiếu liên kết của người ta. Họ
luôn nại ra được một số lý do để không chấp nhận thông điệp của Thiên Chúa mà Đức
Giêsu đã loan báo. Thật ra, tương đối dễ
dàng tìm ra được những lập luận và lý do để bác bỏ những ai suy nghĩ theo một
cách khác với chúng ta.
- Chúa Giêsu phản ứng và nêu ra
cách công khai sự bất nhất của họ. Họ tự
coi mình là khôn ngoan, nhưng họ lại giống như các trẻ nhỏ muốn làm trò cho mọi
người tại phố phường và họ nổi loạn khi người ta không di động theo bản nhạc mà
họ chơi. Hoặc là những kẻ tự coi mình là
khôn ngoan mà không hề có bất cứ điều gì thực sự là khôn ngoan. Họ chỉ chấp nhận những ai có cùng một ý tưởng
với họ thôi. Và do đó, chính họ, bởi vì
thái độ bất nhất của họ, đã lên án chính họ.
4. Một
vài câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
- Tôi gắn bó với đức tin của tôi
đến độ nào?
- Tôi có một lương tâm khe khắt
liên quan đến hệ thống xã hội và giáo hội không, mà đôi khi, lại viện ra những
lý do và cái cớ để hợp thức hóa tình trạng và ngăn trở bất kỳ một thay đổi nào
không?
5. Lời
nguyện kết
Phúc thay người chẳng nghe theo lời bọn ác nhân,
Chẳng bước vào đường quân tội lỗi,
Không nhập bọn với phường ngạo mạn kiêu căng,
Nhưng vui thú với lề luật CHÚA,
Nhẩm đi nhẩm lại suốt đêm ngày.
(Tv 1)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét