Trang

Thứ Bảy, 16 tháng 12, 2017

17-12-2017 : (phần II) CHÚA NHẬT III MÙA VỌNG năm B

17/12/2017
Chúa Nhật 3 Mùa Vọng năm B
(phần II)


Phụng vụ Lời Chúa: Chúa Nhật III Mùa Vọng, năm B

CHÚA NHẬT III MÙA VỌNG B

Is 61,1-2a.10-11 ; 1Tx 5,16-24;
Ga 1,6-8.19-28

VUI LÊN VÌ CHÚA SẮP ĐẾN



“Anh em hãy vui mừng luôn mãi và cầu nguyện không ngừng”  (1Tx 5,16)

I. CÁC BÀI ĐỌC

1. Bài đọc I: Is 61,1-2a.10-11

Bài đọc I trích từ sách Ngôn Sứ Isaia đệ III (các chương 56-66), là phần sách diễn tả tâm tình tràn đầy hy vọng của đoàn dân hậu lưu đầy Babylon, trở về tái thiết quê hương và Đền Thờ. Đoạn trích này thuật lại ơn gọi của tác giả cuốn sách là ngôn sứ Isaia, cùng với những tâm tình tạ ơn mà ông muốn cất lên vì những ơn đã lãnh nhận từ Thiên Chúa để phục vụ dân Người.

Tác giả nhấn mạnh: “Thần Khí của Đức Chúa là Chúa Thượng ngự trên tôi, vì Đức Chúa đã xức dầu tấn phong tôi.” Chính Đức Chúa đã tuyển chọn ông và xức dầu Thần Khí cho ông. Thần Khí ở đây chưa phải là một ngôi vị, nên không đóng vai trò là Đấng “xức dầu” cho vị ngôn sứ và “sai ông đi”, nhưng là sức mạnh tác động vào con người và sứ vụ của vị ngôn sứ. Chính “Dầu Thần Khí” sẽ là nguồn sức mạnh, là sự nâng đỡ, ủi an, khích lệ, soi sáng, chỉ dẫn hầu giúp người được sai đi có thể hoàn tất sứ vụ được ủy thác.

Ngôn sứ Isaia đệ III được sai đi với một sứ vụ rõ ràng: “báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn, băng bó những tấm lòng tan nát, công bố lệnh ân xá cho kẻ bị giam cầm, ngày phóng thích cho những tù nhân, công bố năm hồng ân của Đức Chúa, ngày báo phục của Thiên Chúa.” Ơn gọi và sứ vụ của Ngôn Sứ Isaia đệ III đã được “hiện tại hóa” nơi Đức Giêsu khi Người công bố tóm lược ơn gọi và sứ vụ của Người, lúc bắt đầu sứ vụ tại hội đường Nagiarét (Lc 4,18-19).

2. Bài đọc II: 1Tx 5,16-24

Đoạn kết thúc thư 1 Thêxalônica trên đây là lời thánh Phaolô nhắn gửi các tín hữu Thêxalônica trong bối cảnh chờ đợi Đức Kitô quang lâm. Phải chờ đợi bằng cách nào? Trước hết, cần chuẩn bị bằng cách cầu nguyện không ngừng, tạ ơn trong mọi hoàn cảnh, và đừng dập tắt Thần Khí, nhờ đó biết làm lành lánh dữ. Kế đến, cần xin Thiên Chúa thánh hóa con người toàn diện: từ thần trí đến tâm hồn và thân xác để “không có gì đáng trách” trong ngày gặp Đức Kitô quang lâm. Đây là ý nghĩa hiện sinh của Mùa Vọng: các Kitô hữu đón Chúa đến bằng thái độ sẵn sàng tỉnh thức, thực hành đời sống đạo qua đời sống hàng ngày.

3. Bài Tin Mừng: Ga 1,6-8.19-28

Ngay từ những câu đầu tiên nói về bản chất và sứ vụ của Ngôi Lời, Tin Mừng thứ tư đã đề cập đến vai trò của Gioan Tẩy Giả. Điều đó cho thấy ông có một vai trò rất quan trọng trong sứ vụ cứu độ của Ngôi Lời. Bài Tin Mừng hôm nay trình bày sứ vụ và căn tính của Gioan Tẩy giả: là người được Thiên Chúa sai đến để làm chứng. Ông làm chứng rằng Đức Giêsu là “Ngôi Lời Nhập thể, là sự sống, và là ánh sáng cho nhân loại.” Toàn con người và sứ vụ của ông nhắm đến sứ vụ làm chứng điều này.

Ông đã làm được rất nhiều điều. Dân chúng theo ông rất đông. Nhìn việc ông làm, nhiều người nghĩ ông là một vị ngôn sứ, hoặc là Êlia phải đến trước khi Đấng Kitô xuất hiện, tới mức có người tưởng ông là Đấng Kitô. Ông khẳng định “Không phải”. Ông không ảo tưởng. Ông biết mình và biết Đức Giêsu là ai, khi ông nói: “Người sẽ đến sau tôi và tôi không dáng cởi quai dép cho Người”.

Ông biết mình chỉ là “tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi”. Sứ vụ đó làm nên tước hiệu “Tiền Hô” của Gioan. Chính thân phụ của Gioan cũng đã nói tiên tri khi ông chào đời: “…Con sẽ đi trước Chúa, mở lối cho Người, bảo cho dân Chúa biết rằng Người sẽ cứu độ, là tha cho họ hết mọi tội khiên” (Lc 1,76-77). Điểm nổi bật ở đây là “tiếng người hô”. Tiếng hô của Gioan là để diễn tả lời của Thiên Chúa với sứ điệp: “Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi”.

Với sứ vụ như trên, Gioan xuất hiện trong hoang địa Giuđê, quanh khu vực sông Giócđan để kêu gọi dân chúng chịu Phép Rửa trong nước để tỏ lòng sám hối, thúc người ta chuẩn bị đón ơn cứu độ, và làm chứng về Đức Giêsu là Đấng phải đến. Mọi lời nói và hành động của Gioan gắn chặt với cuộc đời và sứ vụ của Đức Giêsu - Ngôi Lời Nhập Thể.

Từ xưa đến nay, Thiên Chúa vẫn truyền các sứ điệp qua những tiếng hô: qua các ngôn sứ, qua các nhà lãnh đạo tôn giáo, các nhà thần học hay giảng thuyết, các Đấng lập Dòng, các nhà chiêm niệm, các Thánh trong mọi thời đại, qua tiếng lương tâm của mỗi người, qua tiếng của những người đang sống bên cạnh ta, qua người nghèo, thậm chí qua cả những kẻ đối lập và nhất là qua những biến cố xảy ra hằng ngày. Tiếng hô có thể đa dạng nhưng sứ điệp của Thiên Chúa vẫn là một: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi.

II. GỢI Ý MỤC VỤ

1. “Thần khí của Đức Chúa là Chúa Thượng ngự trên tôi, vì Đức Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, sai đi báo tin mừng cho kẻ nghèo hèn...” Việc xức dầu để ban Thánh Thần trong bí tích Rửa Tội, và gia tăng trong bí tích Thêm Sức khiến mỗi Kitô hữu trở nên sứ giả đem tin mừng của Thiên Chúa cho thế giới. Chúng ta có ý thức rằng mình được thúc đẩy ra đi Loan báo Tin mừng... băng bó... công bố lệnh ân xá... và năm hồng ân, vì đó là sứ vụ của người được xức dầu Thánh Thần?

2. “Hãy cân nhắc mọi sự: điều tốt thì giữ; còn điều xấu dưới bất cứ hình thức nào thì tránh cho xa”. Mùa Vọng là thời gian sống trong niềm vui để đợi chờ ngày Đức Kitô trở lại. Tuy nhiên, để niềm vui này được trọn vẹn, mùa Vọng còn là thời gian mỗi người để cho Chúa thánh hóa mình hầu trở nên không có gì đáng trách trong thần trí, tâm hồn lẫn thân xác. Chúng ta có ý thức rằng việc chuẩn bị đón Ngôi Lời đến trong ngày lễ Giáng Sinh không chỉ hệ tại nơi hình thức bên ngoài như trình diễn hoạt cảnh công phu, trang hoàng hang đá nguy nga, đèn sao lộng lẫy, cây thông cao vút, quà cáp ngập phòng…, mà quan trọng hơn là cần chuẩn bị tâm hồn để sẵn sàng đón Chúa?

3. “Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi”. Thiên Chúa vẫn truyền các sứ điệp qua những tiếng hô của mọi người và của chính mỗi chúng ta. Chúng ta có ý thức rằng mỗi suy nghĩ, lời nói, hành động của các Kitô hữu là một tiếng hô góp phần lay động lương tâm con người và thế giới?

III. LỜI NGUYỆN CHUNG

Chủ tế: Anh chị em thân mến! Qua phụng vụ Chúa Nhật III Mùa Vọng hôm nay, Giáo Hội nhắc nhở tất cả chúng ta hãy vui lên vì Thiên Chúa đang đến gần. Trong tâm tình hân hoan vui mừng sẵn sàng chào đón Chúa, chúng ta cùng chung lời cảm tạ và hiệp ý cầu xin:

1. Thánh Gioan Tẩy Giả đã đến như chứng nhân để làm chứng về sự sáng. Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi thành phần trong Hội Thánh luôn ý thức thực thi sứ vụ làm chứng cho Đức Kitô là ánh sáng thế gian bằng chính đời sống chứng tá của mình trong xã hội hiện tại.

2. Một số tư tế và thầy Lêvi được sai đến để hỏi cho biết Gioan là ai. Chúng ta cùng cầu nguyện cho những người thành tâm thiện chí đang khao khát tìm kiếm chân lý giữa thế giới hôm nay, được gặp gỡ và tin nhận Đức Kitô là Đấng cứu độ duy nhất của nhân loại.

3. “Có một Ðấng đang ở giữa các ông, mà các ông không biết.” Xin cho mọi kitô hữu biết nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong mọi biến cố của cuộc sống và nơi những người bé mọn chung quanh, để luôn sống lạc quan tín thác và yêu thương phục vụ chân thành.

4. “Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi.” Chúng ta cùng cầu nguyện cho mọi người trong cộng đoàn chúng ta biết tích cực chuẩn bị tâm hồn đón mừng Chúa đến; đồng thời, luôn nỗ lực góp phần cụ thể làm phát triển và đổi mới những sinh hoạt của cộng đoàn.

Chủ tế: Lạy Chúa, Chúa đã sai Con Một đến trần gian để đem niềm vui cho nhân loại. Xin nhận lời dân Chúa cầu nguyện và giúp chúng con biết tích cực trở nên những nhân chứng đức tin, luôn hăng hái đem niềm vui cứu độ đến cho mọi người. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con.

SCĐ CHÚA NHẬT III MÙA VỌNG B

Chủ Đề :

VUI MỪNG VÌ CHÚA SẮP ĐẾN


"Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người" (Ga 1,27)

Sợi chỉ đỏ

- Bài đọc 1 (Is 61,1-2.10-11) : "Tôi mừng rỡ muôn phần nhờ Thiên Chúa"

- Đáp ca (Lc 1,46-48.49-50.53-54) : "Linh hồn tôi ngợi khen Thiên Chúa"

- Tin Mừng (Ga 1,6-8.19-28) : Gioan Tẩy giả giới thiệu về Đấng Messia "Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người"

- Bài đọc II (1 Tx 5,16-24) : "Anh em hãy vui mừng luôn mãi"

I. DÃN VÀO THÁNH LỄ

Trong cuộc sống, chúng ta thường gặp những niềm vui : vui khi thấy những nụ hoa hé nở trong vườn, vui khi nhìn những cặp vợ chồng trẻ hân hoan trong ngày cưới, vui với những tù nhân mãn hạn trở về… Ngày xưa, một ngôn sứ cũng đã dùng những hình ảnh tương tự để loan báo niềm vui khi Chúa đến. Thật vậy, khi Chúa đến, Ngài sẽ làm cho cuộc sống ta tràn ngập niềm vui. Vậy chúng ta hãy chuẩn bị đón tiếp Ngài.

II. GỢI Ý SÁM HỐI

- Chúng ta không nghĩ rằng sống đạo là một niềm vui, trái lại nhiều khi còn coi đó là gánh nặng khó chịu.

- Chúng ta ít nghĩ đến việc làm cho những người chung quanh được vui tươi hạnh phúc.

- Chúng ta không sẵn sàng để cho Chúa giải thoát chúng ta khỏi những trói buộc của tội lỗi và những đam mê bất chính.

III. LỜI CHÚA

1. Bài đọc I : Is 61,1-2.10-11

Đoạn này thuộc phần thứ ba sách Isaia (các chương 56-66) do một (hoặc một số) tác giả không được biết tên nên người ta tạm gọi là Đệ Tam Isaia.

Có hai giả thuyết về thời gian soạn tác phần này : a/ Đó là thời sau lưu đày từ lúc xây xong Đền thờ mới cho đến năm 445 trước công nguyên (Nhóm dịch CGKPV) ; b/ Một vài năm trước khi kết thúc cuộc lưu đày. Nội dung đoạn được trích hôm nay xem ra phù hợp với giả thuyết thứ hai hơn.

Tác giả nghĩ đến lúc được giải thoát khỏi ách lưu đày.

- Trong phần đầu (cc 1-2), tác giả tự đồng hóa mình với một nhân vật được Thiên Chúa chọn làm sứ giả đặc biệt để loan tin vui ấy. "Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, sai tôi đi loan báo Tin Mừng cho người nghèo khó, băng bó những tâm hồn đau thương, báo tin ân xá cho những kẻ bị lưu đày, phóng thích cho những tù nhân, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa".

- Trong phần sau (cc 10-11), tác giả lại tự đồng hóa mình với dân được giải thoát : "Tôi hớn hở vui mừng trong Chúa, vì Ngài đã mặc cho tôi áo phần rỗi và choàng áo công chính cho tôi…"

Sau này, trong bài ca Magnificat, Đức Maria đã lấy lại một số tâm tình của tác giả ; và Đức Giêsu, tại hội đường Nadarét, cũng đã áp dụng những lời này cho chính bản thân Ngài.

2. Đáp ca : Trích bài Magnificat, Lc 1,46-48.49-50.53-54.

Bài ca diễn tả tâm tình của Đức Maria. Đó cũng là tâm tình của Đệ Tam Isaia ngày trước, mà cũng là tâm tình của Giáo Hội ngày nay : vui mừng vì được Chúa đến thăm và dùng mình làm sứ giả loan báo Tin Mừng của Chúa.

3. Tin Mừng : Ga 1,6-8.19-28

Sứ giả loan Tin Mừng mà Đệ Tam Isaia đã tiên báo chính là Gioan Tiền hô, và Tin Mừng mà Gioan công bố chính là Đức Giêsu.

Đoạn Tin Mừng Chúa nhật tuần trước đã cho biết Gioan là người dọn đường và ông đã dọn đường như thế nào. Đoạn Tin Mừng hôm nay (của thánh Gioan Tông đồ) cho biết nhiều hơn :

- Đấng Messia mà Gioan dọn đường chính là Ánh sáng. Ngài đến thế gian như ánh sáng chiếu soi trong đêm tối.

- Phần Gioan tiền hô, ông rất khiêm tốn : nói rõ mình không phải là Messia và tuyên bố Đấng Messia là Đức Giêsu cao trọng hơn ông.

 4. Bài đọc II : 1 Tx 5,16-24

Thêxalônica là một giáo đoàn mà thánh Phaolô rất quan tâm, bởi vì ngài mới thành lập giáo đoàn này không bao lâu thì phải bị buộc rời họ đi xa. Nhưng dù non trẻ, giáo đoàn này đã sống đạo khá tốt. Bởi thế khi biên thư cho họ, Phaolô bảo họ một mặt hãy luôn vui mừng trong Chúa và mặt khác hãy cầu nguyện không ngừng và cảm tạ Chúa trong mọi việc.

IV. GỢI Ý GIẢNG

* 1. Vui mừng theo đơn đặt hàng ư ?

Lời kêu gọi rất rõ của Giáo Hội trong Thánh lễ hôm nay là "Anh em hãy vui lên".

Nhưng có thể vui mừng theo đơn đặt hàng như thế chăng ? Vả lại, trong cuộc sống cũng có nhiều nỗi buồn. Đâu phải bất cứ lúc nào hễ Giáo Hội kêu chúng ta vui lên thì chúng ta vui lên ngay được ?

Thiết tưởng ta nên phân biệt cho rõ. Cuộc đời gồm nhiều phương diện lắm khi không hoàn toàn phối hợp hài hòa với nhau. Bởi thế người ta vẫn có thể vui về phương diện này đang khi gặp điều không vừa ý thuộc phương diện khác. Chẳng hạn nghèo mà vui, bị sỉ nhục vẫn vui v.v. Phương diện lúc nào cũng có thể vui chính là phương diện siêu nhiên : vui vì Chúa, vui trong Chúa. Thứ niềm vui này ở tận trong lòng nên bất cứ thứ xáo trộn bên ngoài nào cũng không ảnh hưởng tới nó được.

Tác giả Sách Huấn ca đã viết : mọi việc đều có thời của nó. Có thời để khóc và có thời để cười, có thời để buồn và có thời để vui… Giáo Hội chỉ cho chúng ta biết rằng thời để vui chính là thời bây giờ đây, thời chuẩn bị đón Chúa Giáng sinh. Chúng ta vui vì Chúa đã "công bố năm hồng ân" (bài đọc I), vì "Chúa đã đoái nhìn phận hèn tôi tớ" của chúng ta (Bài đáp ca) và vì ý Thiên Chúa muốn rằng chúng ta luôn được hân hoan hạnh phúc (Bài Thánh Thư).

* 2. Vui và sướng

Trong bài đọc II, Thánh Phaolô bảo : "Anh em hãy vui luôn". Flor McCarthy có những suy nghĩ sau đây về vui và sướng (joy and pleasure).

Vui và sướng rất khác nhau :

- Ta có thể vạch kế hoạch để mình được sướng, nhưng không thể làm thế để được vui.

- Sung sướng đến ngay, còn niềm vui thường đến sau ; và niềm vui ngọt ngào hơn cả là thứ niềm vui đến sau đau khổ.

- Sung sướng đến do mình trả lời "có" với mình ; niềm vui đến do mình trả lời "không" với chính mình.

- Sung sướng giống như một ánh lửa loé lên trong đêm tối, chiếu sáng mọi sự trong giây lát rồi tắt lịm, sau đó ta cảm thấy tối tăm và trống rỗng hơn bao giờ hết ; Niềm vui giống như một ngọn lửa trong tim, sau đó dù lửa đã tàn nhưng vẫn còn để lại hơi ấm trong ta.

* 3. Vui luôn

Thánh Phaolô kêu gọi "Anh em hãy vui mừng luôn mãi".

- "Luôn mãi" là cả khi bị người ta đối xử xấu với mình nữa chăng ?

- "Luôn mãi" là cả khi làm việc thất bại nữa chăng ?

- "Luôn mãi" là cả khi người thân bị chết hay bị bệnh nặng nữa chăng ?

- "Luôn mãi" ngay cả khi đã phạm tội chăng ? v.v.

Chắc chắn là thánh Phaolô đã nghĩ đến những tình huống đó, dù vậy Ngài vẫn kêu gọi "Hãy vui mừng luôn mãi". Tại sao ?

Liền sau lời kêu gọi ấy, thánh Phaolô viết tiếp "Hãy cầu nguyện không ngừng". Đúng rồi, nếu gặp phải những tình huống ấy mà biết cầu nguyện thì mọi buồn sầu lo lắng sẽ sớm tan biến và trở thành niềm vui.

4. Có Đấng mà các ngươi không biết, Ngài sẽ đến sau tôi

Đấng mà người ta không biết chính là Thiên Chúa. Thật vậy, rất nhiều người không biết Thiên Chúa, thậm chí còn không tin là có Thiên Chúa. Điều này cũng tự nhiên thôi, vì chính Thánh Kinh cũng nói rằng khả năng con người không thể biết được Thiên Chúa : Thánh Gioan tông đồ đã viết "Chưa ai trông thấy Thiên Chúa bao giờ" (Ga 1,18) ; Thánh Phaolô cũng viết rằng Thiên Chúa là Đấng "ngự trong ánh sáng siêu phàm, Đấng không một người nào đã thấy hay có thể thấy" (1 Tm 6,16).

Thế nhưng, vì yêu thương loài người, Thiên Chúa đã khấng cho loài người biết Ngài, qua Đức Giêsu con yêu dấu của Ngài nhập thế sống giữa loài người chúng ta. Gioan Tiền hô đã báo cho người ta biết tin vui đó : "Ngài đang ở giữa các ngươi mà các ngươi không biết".

Chúng ta là những người được biết, vậy chúng ta hãy vui mừng ; và cũng như Gioan, chúng ta hãy chỉ Ngài cho nhiều người khác được biết.

5. Điều kiện của người làm chứng

Điều kiện tiên quyết của người làm chứng là sống đúng như chứng từ của mình.

Gioan Tẩy giả là người làm chứng như thế. Đoạn Tin Mừng hôm nay viết : "Ông đến để làm chứng về ánh sáng". Trung thực với chứng từ này, một mặt ông cố gắng chỉ cho người ta thấy Ánh Sáng là ai, mặt khác khi có người tưởng ông là Ánh sáng ấy thì ông thẳng thắn phủ nhận. Rồi khi Ánh sáng xuất hiện, ông âm thầm rút lui : "Ngài phải sáng lên, còn tôi phải mờ đi".

Câu chuyện sau đây được thuật lại trong quyển The Tablet (Tháng 5 năm 1998) :

Một cặp vợ chồng trẻ kia đều là bác sĩ. Họ đã học chung với nhau ở Đại học Y khoa, quen nhau, rồi cưới nhau. Người vợ là công giáo, người chồng thì không. Đã nhiều lần người vợ cố gắng thuyết phục chồng Rửa Tội, nhưng anh không hề quan tâm, có lẽ vì chưa thấy đạo công giáo có cái gì hay.

Thế rồi trong một đợt thanh lý công nhân viên, người chồng bị bắt đi cải tạo cùng với một số nhà trí thức khác. Người vợ không vào tù nhưng bị làm áp lực bỏ đạo và ly dị chồng. Nhiều nữ bác sĩ khác cùng cảnh ngộ đã đành chìu theo những áp lực ấy. Nhưng bà này vẫn cương quyết sống theo niềm tin và tình yêu của mình, mặc dù gặp phải rất nhiều khó khăn.

Nhưng một ngày kia, người chồng được trả tự do cùng với nhiều bác sĩ khác. Xảy ra rất nhiều tình huống trớ trêu dở khóc dở cười : nhiều bà vợ vui mừng vì chồng trở về nhưng không dám đón chồng vì đã trót ly dị. Riêng cặp vợ chồng này thì niềm vui rất trọn vẹn.

Sau đó người chồng xin gia nhập đạo công giáo. Anh đã thấy được giá trị của đức tin và tình yêu hiện thân nơi vợ mình. Đó là một chứng từ, không phải bằng lời nói suông mà bằng cả cuộc sống.

6. Làm chứng cho Đức Kitô

Linh mục Anthony de Mello có kể một câu chuyện sau đây :

Có gia đình kia đi nghỉ hè một thời gian dài bên bờ biển. Ngày nọ, mấy đứa con đang nô đùa, xây những lâu đài bằng cát trên bãi biển, thì có một bà cụ xuất hiện. Tóc bà rối bời trong gió, quần áo bẩn thỉu rách rưới. Bà vừa lẩm bẩm một mình, vừa cúi nhặt những vật gì đó trên mặt cát rồi cho vào giỏ.

Cha mẹ lũ nhỏ gọi chúng lại và bảo chúng hãy tránh xa mụ đàn bà đó. Khi đi ngang qua, bà mỉm cười với họ, nhưng mọi người không hề tỏ dấu đáp lại.

Nhiều tuần sau, cả gia đình mới biết rằng đã lâu lắm rồi, người đàn đà ấy đã tự nguyện, làm công việc lượm các mảnh thủy tinh rơi rớt trên bãi biển, để bọn trẻ khỏi bị đứt chân.

*

"Giữa các ngươi có một Đấng mà các ngươi không biết" (Ga.1,26).

Sứ mạng của Gioan Tiền Hô là làm chứng cho Sự Sáng đích thật chính là Đức Kitô. Đức Kitô đến để chiếu ánh sáng cho trần gian. Toàn bộ Tin mừng Gioan chỉ là để trả lời cho câu hỏi này : "Giêsu Nagiarét, Người là ai ?" Gioan không dùng danh từ Phúc âm mà chỉ dùng từ ngữ "chứng nhân". Động từ "làm chứng" được Gioan nhắc đến 33 lần. Tin mừng Gioan được khai mở bằng lời chứng của Gioan Tiền Hô và kết thúc với minh chứng của Gioan Tông đồ : "Chính môn đệ này làm chứng về những việc đó và đã viết ra. Chúng tôi biết lời chứng của người ấy xác thực" (Ga.21,24).

Qua lối sống khổ hạnh khác người, qua lời rao giảng sám hối, và qua lời chứng : "Tôi là tiếng kêu trong hoang địa : Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi" (Ga.1,23) đã minh chứng Gioan là vị Tiền Hô của Đấng Cứu Thế, là chứng nhân của Thiên Chúa. Gioan chỉ đứng ra làm chứng và báo trước ngày Chúa xuất hiện, rồi rút lui vào bóng tối.

Có thể nói, Gioan là người tôi tớ, còn Đức Giêsu là ông chủ, Gioan là đèn soi, còn Đức Giêsu là ánh sáng, Gioan là tiếng kêu, và Đức Giêsu là lời hằng sống.

Như Gioan, người tín hữu cũng sẽ là chứng nhân cho Đức Kitô trong cuộc sống. Về điểm này, Teihard de Chardin đã ví von rất sống động : "Ánh sáng xuyên qua những áng mây, người ta đoán là có mặt trời trên đó. Nhìn vào đời sống chúng ta mọi người cũng đoán được có Đức Kitô". Bà cụ trong câu chuyện của Cha Mello phản ánh một tấm gương sáng ngời về lòng thương người, luôn quan tâm tới kẻ khác. Cụ sống khó nghèo, âm thầm, hy sinh thời giờ sức lực của mình, để cho niềm vui của người khác được trọn vẹn.

Martin Luther King viết : "Chúng ta không chỉ làm chứng bằng lời nói, mà còn làm chứng bằng cuộc sống của mình". Có những tâm hồn dần dần cải hóa nhờ việc làm của ta, nhưng chính ta lại không ngờ tới. J. Basquin nói : "Sống chứng nhân không phải là đuổi theo các tâm hồn, mà là sống làm sao để các tâm hồn chạy theo ta".

Ước gì khi nhìn vào đời sống chúng ta, mọi người cũng có thể nói như đã nói về Thánh Gioan Vianey "Tôi đã thấy Thiên Chúa trong một con người".

*

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết làm chứng cho Chúa bằng lời rao giảng và bằng gương sáng đời sống chúng con. Xin cho chúng con biết sống khiêm nhường : không hiếu danh cũng chẳng ganh tị, không cao ngạo cũng chẳng cậy uy. Nếu có khi nào thành công việc gì xin cho chúng con biết hướng vinh dự về cho Chúa, để qua đó, người ta nhận biết Chúa là Đấng quyền năng và yêu thương con người. Amen. (Thiên Phúc, "Như Thầy đã yêu")

V. LỜI NGUYỆN CHO MỌI NGƯỜI

Chủ tế : Anh chị em thân mến, chúng ta đã tiến đến Chúa nhật thứ 3 Mùa Vọng, niềm vui ngày Chúa đến dịp lễ Giáng Sinh đã gần kề. Thánh Phaolô khuyên chúng ta hãy vui mừng cầu nguyện và tạ ơn. Chúng ta hãy dâng lên Chúa những ước nguyện của chúng ta :

1. Thánh Gioan đã dọn đường về Đức Giêsu là ánh sáng, là niềm vui cứu độ / Xin cho cộng đoàn Hội thánh trở thành chứng tá cho Chúa xuyên qua việc gieo rắc và bồi dưỡng niềm vui cho mọi người.

2. Đức Giêsu được sai đi để đem Tin mừng cho người nghèo khổ bất hạnh / Xin cho các nhà cầm quyền trở thành những người bênh vực kẻ hèn yếu và đem an vui cho những người thiếu may mắn.

3. Đức Giêsu đến trần gian để băng bó những tấm lòng tan nát / Xin cho những người nghèo đói thất nghiệp, tù đày, bị bỏ rơi / tìm được niềm an ủi và hy vọng nơi những người họ gặp gỡ.

4. Chúng ta đã được hiệp thông với Đức Giêsu qua các Bí tích / Xin cho mọi người trong cộng đồng họ đạo chúng ta / luôn thắp lên trong đời mình ánh sáng của Chúa / để sưởi ấm và soi sáng cho mọi người.

Chủ tế : Lạy Chúa, chúng con đang sửa soạn để đón nhận niềm vui ngày Đức Giêsu Giáng Sinh, xin Chúa sai Thánh Thần Chúa đến sửa lại mọi sự trong ngoài chúng con để chúng con trở thành niềm an vui cho mọi người chúng con gặp gỡ. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô.

VI. TRONG THÁNH Lễ

- Nên dùng Kinh nguyện Thánh Thể 4. Nhấn mạnh những chỗ :

. (Bài tiền tụng, đoạn 1) : "và cho nhiều thọ tạo được vui hưởng ánh sáng huy hoàng của Cha"

. (Kinh nguyện Thánh Thể, cuối đoạn 3) : "Người đã loan Tin Mừng cứu độ cho người nghèo khó, công bố ơn giải thoát cho kẻ tù đày, đem lại niềm vui cho những ai sầu khổ"

- Trước Kinh Lạy Cha : Đức Maria đã hát lên rằng "Đấng toàn năng đã làm cho tôi bao điều kỳ diệu. Danh Ngài là thánh". Chúng ta hãy hợp ý với nhau cầu xin cho Danh Thiên Chúa được hiển thánh.

- Sau Kinh Lạy Cha : "… Xin đoái thương cho những ngày chúng con đang sống được bình an, sự bình an mà các ngôn sứ của Cha đã loan báo…. Chúng con sẽ luôn luôn thoát khỏi tội lỗi và được an toàn khỏi mọi biến loạn. Xin cho chúng con luôn giữ được niềm vui của những con người được cứu độ, cho dù đang sống giữa những gian truân thử thách của cuộc đời, đang khi chúng con đợi chờ ngày hồng phúc…"

- Trước khi Rước lễ : Thánh Gioan Tẩy giả đã loan báo : "Có một Đấng ở giữa các ngươi mà các ngươi không biết". Đấng ấy chính là đây, "Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian, phúc cho ai…"

VII. GIẢI TÁN

Những lời Thánh Phaolô chúc cho các tín hữu Thêxalônikê cũng là những lời Giáo Hội cầu chúc cho anh chị em hôm nay : "Xin chính Thiên Chúa bình an thánh hóa anh em toàn diện, để thần trí, linh hồn và thể xác anh em được gìn giữ vẹn toàn trong ngày Đức Giêsu Kitô Chúa chúng ta ngự đến".
Lm. Carolo HỒ BẶC XÁI

Lectio Divina: Chúa Nhật III Mùa Vọng (B)

Chủ Nhật 17 Tháng Mười Hai, 2017

Ông Gioan Tẩy Giả chỉ cho biết Đức Giêsu là Đấng Kitô

Lòng khiêm tốn là biết được vị trí của mình trong căn tính đúng của mình

Gioan 1: 6-8, 19-28


1.Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa Giêsu, xin hãy sai Thần Khí Chúa đến giúp chúng con đọc Kinh Thánh với cùng tâm tình mà Chúa đã đọc cho các môn đệ trên đường Emmau.  Trong ánh sáng của Lời Chúa, được viết trong Kinh Thánh, Chúa đã giúp các môn đệ khám phá ra được sự hiện diện của Thiên Chúa trong nỗi đau buồn về bản án và cái chết của mình.  Vì thế, cây thập giá tưởng như là sự kết thúc của mọi niềm hy vọng, đã trở nên nguồn mạch của sự sống và sự sống lại.

Xin hãy tạo trong chúng con sự thinh lặng để chúng con có thể lắng nghe tiếng Chúa trong sự Tạo Dựng và trong Kinh Thánh, trong các sự việc của đời sống hằng ngày và trong những người chung quanh, nhất là những người nghèo khó và đau khổ.  Nguyện xin Lời Chúa hướng dẫn chúng con, để giống như hai môn đệ từ Emmau, chúng con cũng sẽ được hưởng sức mạnh sự phục sinh của Chúa và làm chứng cho những người khác rằng Chúa đang sống hiện hữu giữa chúng con như nguồn mạch của tình anh em, công lý và hòa bình.  Chúng con cầu xin vì danh Chúa Giêsu, con của Đức Maria, Đấng đã mặc khải cho chúng con về Chúa Cha và đã sai Chúa Thánh Thần đến với chúng con.  Amen.

2.Bài Đọc
a) Chìa khóa để hướng dẫn bài đọc:
Phần Phụng Vụ của Chúa Nhật thứ ba Mùa Vọng trình bày cho chúng ta hình ảnh của Gioan Tẩy Giả và mô tả địa vị ông nắm giữ trong kế hoạch của Thiên Chúa.  Do đó, nó sẽ giúp tìm ra vị trí của chúng ta và chuẩn bị cho lễ Chúa Giáng Sinh.  Gioan Tẩy Giả là một vĩ nhân, một đại vĩ nhân.  Ông là ngôn sứ có rất nhiều môn đệ và là một nhân vật chủ đạo nổi tiếng.  Đức Giêsu đã mô tả ông như là người cao trọng nhất trong số những phàm nhân đã được sinh ra bởi người nữ.  Tuy nhiên, theo lời Chúa Giêsu, kẻ nhỏ bé nhất trong Nước Trời vẫn còn cao trọng hơn Gioan Tẩy Giả (Mt 11:11).  Gioan biết điều này.  Ông đã được ca ngợi bởi những người khác, nhưng ông đã không khen ngợi chính mình.   Khi Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng về Nước Trời, Gioan đã nhường bước cho Chúa.  Tuy nhiên, các môn đệ của ông không có tinh thần khoan dung này.  Họ ghen tị.  Gioan đã giúp họ vượt qua khó khăn này.  Thực ra, không phải là dễ dàng để nhường lại vị trí và vai trò lãnh đạo của mình cho những người khác và cộng tác với họ trong việc thực hiện sứ vụ của họ.

b) Phân đoạn bài Tin Mừng để trợ giúp cho bài đọc:
Ga 1:6-8:  Địa vị của Gioan trong kế hoạch của Thiên Chúa:  làm chứng cho sự sáng.

Ga 1:19-21:  Lời chứng tiêu cực của Gioan liên quan đến chính ông:  ông không phải là đấng mà người ta tưởng.

Ga 1:22-24:  Lời chứng tích cực của Gioan về chính mình:  ông dọn đường cho Chúa.

Ga 1:25-28:  Ý nghĩa phép rửa của Gioan:  ông chuẩn bị cho một Đấng cao trọng hơn, Đấng sẽ đến sau ông.

c) Phúc Âm:
6-8:  Có người đã được Chúa sai đến, tên là Gioan.  Ông đến như chứng nhân, để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ ông mà tin.  Ông không phải là sự sáng, nhưng ông chỉ làm chứng về sự sáng.

19-21:  Và đây là chứng của Gioan, khi những người Do Thái từ Giêrusalem sai các vị tư tế và các thầy Lêvi đến hỏi ông:  “Ông là ai?”  Ông liền tuyên xưng, ông không chối nhưng tuyên xưng rằng:  “Tôi không phải là Đấng Kitô.”  Họ liền hỏi:  “Thế là gì?  Ông có phải là Êlia chăng?”  Gioan trả lời:  “Tôi không phải là Êlia.”  “Hay ông là một đấng tiên tri?”  Gioan đáp:  “Không phải.”

22-24:  Họ liền bảo:  “Vậy ông là ai, để chúng tôi trả lời cho những người sai chúng tôi.  Ông tự xưng là ai?”  Gioan đáp:  “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa:  Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri Isaia đã loan báo.”

25-28:  Và có những người thuộc nhóm Biệt Phái cũng được sai đến.  Họ hỏi Gioan rằng:  “Nếu ông không phải là Đức Kitô, cũng không phải là Êlia, hay một tiên tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?”  Gioan trả lời:  “Tôi làm phép rửa trong nước; nhưng giữa các ngươi, có Đấng mà các ngươi không biết.  Đấng ấy sẽ đến sau tôi, nhưng chính Đấng đó đã có trước tôi, và tôi không xứng đáng cởi dây giầy cho Người.”  Việc này xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi Gioan làm phép rửa.

3.Giây phút thinh lặng cầu nguyện:
Để Lời Chúa được thấm nhập và soi sáng đời sống chúng ta.

4.Một vài câu hỏi gợi ý:
Để giúp chúng ta trong việc suy gẫm cá nhân.

a) Khía cạnh nào của thái độ ông Gioan Tẩy Giả làm tôi chú ý đến nhất và điều nào làm tôi hài lòng nhất?
b) Ba lần ông Gioan xác định căn cước của mình một cách tiêu cực: Tôi không phải là Đấng Thiên Sai, tôi không phải là Êlia, tôi không phải là một vị tiên tri.  Ba lần phủ nhận này cho chúng ta biết gì về con người của Gioan?
c) Dùng một câu nói trong Cựu Ước, Gioan chuyển hướng sự chú ý từ ông sang Chúa Giêsu. Điều này cho chúng ta biết gì về Gioan và về Đức Giêsu?
d) Ông Gioan nói gì về phép rửa? Sự khác biệt giữa phép rửa của Gioan và của Chúa Giêsu là gì?
e) Tại sao Chúa Giêsu nói rằng Gioan là người cao trọng nhất nhưng kẻ bé mọn nhất trong Nước Trời còn cao trọng hơn ông?
f) Làm thế nào tất cả những điều này có thể giúp chúng ta chuẩn bị cho lễ Chúa Giáng Sinh?
Chìa khóa dẫn đến bài đọc
Dành cho những ai muốn đào sâu hơn vào trong chủ đề

Bối cảnh sự xuất hiện của Gioan Tẩy Giả trong Tin Mừng theo thánh Gioan
*  Tin Mừng của Gioan được viết vào cuối thế kỷ thứ nhất.  Trong những ngày ấy, bất cứ nơi nào có các cộng đoàn người Do Thái tại Palestine và ở Tiểu Á, thì cũng có những người đã đến tiếp xúc gặp gỡ với Gioan Tẩy Giả hoặc đã chịu phép rửa của ông (Cv 19:3).  Bề ngoài, hoạt động của Gioan rất gần giống như của Chúa Giêsu.  Cả hai đều rao giảng về Nước Trời (Mt 3:1-2) và cả hai đều kêu gọi ăn năn sám hối (Mt 4:17).  Nhất định đã có sự cạnh tranh nào đó giữa những người theo ông Gioan và những người theo Chúa Giêsu.  Vì thế, câu trả lời của Gioan liên quan đến Đức Giêsu không chỉ dành cho những người được sai đến bởi các vị tư tế và Biệt Phái trong thời ông Gioan, mà cũng còn cho các cộng đoàn Kitô hữu của cuối thế kỷ thứ nhất.  Thật ra, cả bốn sách Tin Mừng đã cẩn thận trích dẫn lời của Gioan Tẩy Giả khi ông nói rằng ông không phải là Đấng Mêssia (Mt 3:3,11; Mc 1:2,7; Lc 3:4,16; Ga 1:10-23, 30; 3:28-30)

Lời bình giải về lời chứng của Gioan:
*  Ga 1:6-8:  Địa vị của Gioan trong kế hoạch của Thiên Chúa:  làm chứng cho sự sáng.

Lời mở đầu của sách Tin Mừng thứ tư nói rằng Lời Hằng Sống của Chúa được hiện diện trong tất cả mọi việc và tỏa sáng như ánh sáng trong bóng tối cho mỗi người.  Bóng tối cố gắng dập tắt sự sáng, nhưng không thành công (Ga 1:15).  Không ai có thể che đậy được sự sáng ấy, bởi vì chúng ta không thể sống mà thiếu vắng Thiên Chúa.  Việc tìm kiếm Thiên Chúa được tái phát sinh không biết bao nhiêu lần trong tâm khảm loài người.  Gioan Tẩy Giả đã đến để giúp người ta khám phá ra sự hiện diện chói lọi này của Lời Chúa trong cuộc sống.  Sự làm chứng của ông rất là quan trọng, nhiều người nghĩ rằng ông là Đức Kitô (Mêssia)! (Cv 19:3; Ga 1:20).  Vì thế Lời Mở Đầu giải thích rằng:  “Gioan không phải là sự sáng!  Ông đến để làm chứng về sự sáng!”

*  Ga 1:19-21:  Lời chứng tiêu cực của Gioan liên quan đến chính ông:  ông không phải là đấng mà người ta tưởng.

Những người Do Thái sai các vị tư tế và Biệt Phái để tìm hiểu ông Gioan này làm phép rửa người ta trong sa mạc và thu hút rất nhiều người từ khắp mọi nơi là ai.  Vì thế, họ đã phái người đến để chất vấn:  “Ông là ai?”  Câu trả lời của Gioan thật lạ lùng.  Thay vì trả lời ông là ai, thì ông lại nói ông không phải là ai:  “Tôi không phải là Đấng Kitô!”  Rồi ông lại thêm vào hai câu trả lời phủ định nữa:  Ông không phải là Êlia cũng không là một đấng Tiên Tri.  Đây là những khía cạnh khác nhau của cùng một niềm hy vọng về Đấng Thiên Sai.  Trong thời kỳ thiên sai, ông Êlia sẽ trở lại để đưa tâm hồn cha ông trở lại với con cháu và tâm hồn con cháu trở về với cha ông.  Nói cách khác, ông sẽ trở lại tái lập tình đoàn kết của con người (Mt 5:23-24; Hc 48:10).  Vị Tiên Tri đã được nói tới, trong thời gian sắp tới, sẽ khiến cho công việc đã bắt đầu bởi Môisen được hoàn thành mỹ mãn, người được thiên hạ xem như là Đấng Thiên Sai đang mong chờ (Đnl 18:15).  Gioan từ chối những danh xưng này bởi vì ông không phải là Đấng Thiên Sai.

Tuy nhiên, sau đó chính Chúa Giêsu nói rằng Gioan Tẩy Giả là ông Êlia (Mt 17:12-13).  Làm thế nào chúng ta có thể giải thích được lời tuyên bố này?  Sự thật là đã có những lời giải thích khác nhau về sứ vụ của ông Êlia.  Có người cho rằng Đấng Mêssia sẽ giống như một ông Êlia mới.  Theo nghĩa này, Gioan không phải là ông Êlia.  Người khác nói rằng sứ vụ của ông Êlia là dọn đường cho Đấng Mêssia sắp đến.  Theo nghĩa này, Gioan là ông Êlia.  Trong cuộc đối thoại giữa Gioan và các người Biệt Phái và tư tế, chúng ta nhìn thấy giáo lý của các cộng đoàn vào cuối thế kỷ thứ nhất.  Các thắc mắc đặt ra bởi các vị tư tế và Biệt Phái về hiện tượng Gioan Tẩy Giả trong chương trình của Thiên Chúa cũng là những thắc mắc của các cộng đoàn.  Như vậy, câu trả lời của Chúa Giêsu như được ghi chép lại bởi Thánh Sử, cũng là để gửi đến các cộng đoàn.

*  Ga 1:22-24:  Lời chứng tích cực của Gioan về chính mình:  ông dọn đường cho Chúa.

“Nếu ông không phải là Đức Kitô, cũng không là Êlia hay một Tiên Tri, vậy tại sao ông làm phép rửa?”  Những người được các vị tư tế và Biệt Phái sai đến muốn có một câu trả lời rõ ràng, bởi vì họ đã nhận tiền của những kẻ đã sai họ đến thẩm vấn ông Gioan.  Họ không hài lòng nếu chỉ biết Gioan không phải là ai.  Họ muốn biết ông là ai và ông có vị thế gì trong kế hoạch của Thiên Chúa.  Câu trả lời của Gioan là một câu nói trích từ sách tiên tri Isaia, một câu nói phổ biến, được ghi chép lại cả trong bốn sách Phúc Âm:  “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa.  Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi” (Mt 3:3; Mc 1:3; Lc 3:4; Ga 1:23).  Trong lối xử dụng lời Cựu Ước này, chúng ta thấy sự mầu nhiệm làm sôi động việc đọc Kinh Thánh của những người Kitô hữu tiên khởi.  Họ đi tìm trong những lời, không những chỉ là các lập luận để minh chứng một số lời trình bày, mà hơn nữa là để nói lên và giải thích cho chính họ và các người khác kinh nghiệm mới mẻ của họ về Thiên Chúa trong Đức Giêsu (xem 2Tm 3:15-17).

*  Ga 1:25-28:  Ý nghĩa phép rửa của Gioan và con người Gioan.

Trong các cộng đoàn Kitô hữu vào cuối thế kỷ thứ nhất, có những người chỉ biết đến phép rửa của Gioan (Cv 18:25; 19:3).  Khi họ gặp các Kitô hữu khác là những người đã lãnh nhận phép rửa bởi Đức Giêsu, họ muốn biết phép rửa của Gioan có ý nghĩa gì.  Trong những ngày ấy, có nhiều loại phép rửa.  Phép rửa là một hình thức mà qua đó một người tự cam kết vào một thông điệp nào đó.  Những người đã chấp nhận thông điệp được mời gọi xác tín quyết định của họ bằng cách qua phép rửa (phép rửa tội, thanh tẩy hay tắm).  Ví dụ, qua phép rửa của Gioan, một người sẽ tự ràng buộc mình vào sứ điệp được công bố bởi Gioan.  Qua phép rửa của Chúa Giêsu, người ta tự ràng buộc mình vào sứ điệp của Chúa Giêsu đã trao ban cho họ nhờ ân sủng Chúa Thánh Thần (Cv 10:44-48; 19:5-6).

Giữa các ngươi, có Đấng mà các ngươi không biết.  Lời công bố này của Gioan nói về Chúa Giêsu, hiện diện ở giữa đám đông.  Khi Thánh Sử Gioan viết sách Tin Mừng của ông, Chúa Giêsu tiếp tục hiện diện trong cộng đoàn và trong mọi người, hơn hết cả là trong những người nghèo khó mà Người đã tự xác nhận.  Ngày nay, Chúa ở giữa chúng ta bằng nhiều cách, và cũng chính ngày nay, rất thường xuyên chúng ta không nhận ra Người.

Lời chú giải thêm về Gioan Tẩy Giả trong Tin Mừng của Gioan
*  Gioan Tẩy Giả trong Tin Mừng của thánh Gioan

Gioan Tẩy Giả đã dấy lên một phong trào rất phổ biến rộng lớn.  Chính Đức Giêsu đã tham gia vào phong trào của Gioan Tẩy Giả và chính Người đã lãnh phép rửa ở sông Giođan.  Ngay cả sau khi đã chết, Gioan vẫn còn tiếp tục tạo sự thu hút và ảnh hưởng lớn trong những người Do Thái và trong số những Kitô hữu xuất phát từ Do Thái Giáo (Cv 19:1-7).   Các tin tức liên quan đến Gioan Tẩy Giả được duy trì trong sách Tin Mừng thứ tư (Ga 1:6-8, 15, 19-36; Ga 3:22-30) như sau:

1)  Gioan đã đến để làm chứng về sự sáng (Ga 1:6-8),

2)  Chúa Giêsu đến sau Gioan và là môn đệ của Gioan.  Tuy nhiên, Người lại cao trọng hơn Gioan, bởi vì Người là Đấng có trước Gioan:  “Người là Đấng đến sau tôi nhưng vượt trội hơn tôi vì Người có trước tôi” (Ga 1:15, 30).  Đức Giêsu là Ngôi Lời sáng tạo đứng bên cạnh Chúa Cha từ lúc vạn vật được tạo thành (Ga 1:1-3).

3)  Gioan thú nhận một cách công khai:  “Tôi không phải là Đấng Kitô.  Tôi không phải là Êlia.  Tôi không phải là một đấng tiên tri mà mọi người mong đợi.  Tôi chỉ là tiếng kêu trong hoang địa:  Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi”  (Ga 1:19-23).

4)  Trước Đức Giêsu, Gioan tự nhận mình không xứng đáng cởi dây giày cho Người và nói:  “Người phải nổi bật lên và tôi phải lu mờ đi” (Ga 1:27; 3:30).

5)  Gioan tuyên bố với mọi người về Đức Giêsu:  “Tôi đã thấy Thần Khí tựa chim bồ câu từ trời xuống và ngự trên Người.  Người đó chính là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần”  (Ga 1:32-33).

6)  Gioan cho biết Đức Giêsu là Chiên Thiên Chúa, Đấng xóa tội trần gian (Ga 1:29, 36), Đấng được Thiên Chúa tuyển chọn (Ga 1:34).

*  Phòng trưng bày hình ảnh cuộc gặp gỡ của Chúa Giêsu với người ta trong Tin Mừng Gioan

Trong sách Tin Mừng của ông, Gioan thuật lại tỉ mỉ những cuộc gặp gỡ khác nhau mà Đức Giêsu đã có với người ta trong suốt cuộc sống rày đây mai đó của Người tại đất Palestine:  Với những người môn đệ đầu tiên (Ga 1:35-51), với Nicôđêmô (Ga 3:1-13; 4:14; 7:50-52; 19:39), với Gioan Tẩy Giả (Ga 3:22-36), với người phụ nữ Samaritanô (Ga4:1-42), với người phụ nữ sắp bị ném đá (Ga 8:1-11), với các bà Máctha và Maria (Ga 11:17-37).  Những cuộc gặp gỡ này và các lần khác được mô tả như thể chúng là những tấm hoạt cảnh được treo trên các bức tường của một phòng trưng bày nghệ thuật.  Đối với những ai có con mắt quan sát và người có khả năng cảm thấy được những sự việc đằng sau các chi tiết, chúng tỏ lộ danh tính của Chúa Giêsu.  Cùng một lúc chúng tiết lộ các đặc tính của cộng đoàn tin vào Chúa Giêsu và đã làm chứng cho sự hiện diện của Người.  Chúng cũng là những tấm gương giúp chúng ta khám phá ra những gì xảy ra trong lòng chúng ta khi chúng ta gặp gỡ Đức Giêsu.  Sự phản chiếu cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và Gioan Tẩy Giả, mà chúng ta suy gẫm trong Chúa Nhật thứ ba Mùa Vọng này, giúp chúng ta chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu trong ngày lễ Giáng Sinh sắp đến.

6.Thánh Vịnh 131
Lòng con chẳng dám tự cao,
mắt con chẳng dám tự hào, CHÚA ơi!
Đường cao vọng, chẳng đời nào bước,
việc diệu kỳ vượt sức, chẳng cầu;

Hồn con, con vẫn trước sau
giữ cho thinh lặng, giữ sao thanh bình.
Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ,
trong con, hồn lặng lẽ an vui.
Cậy vào CHÚA, Israel ơi,
từ nay đến mãi muôn đời muôn năm.

7.Lời Nguyện Kết
Lạy Chúa Giêsu, chúng con xin cảm tạ Chúa về Lời Chúa đã giúp chúng con hiểu rõ hơn ý muốn của Chúa Cha.  Nguyện xin Thần Khí Chúa soi sáng các việc làm của chúng con và ban cho chúng con sức mạnh để thực hành Lời Chúa đã mặc khải cho chúng con.  Nguyện xin cho chúng con, được trở nên giống như Đức Maria, thân mẫu Chúa, không những chỉ lắng nghe mà còn thực hành Lời Chúa.  Chúa là Đấng hằng sống hằng trị cùng với Đức Chúa Cha trong sự hiệp nhất với Chúa Thánh Thần đến muôn thuở muôn đời.  Amen.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét