16/04/2016
Thứ Bảy tuần 3 Phục Sinh.
Bài Ðọc
I: Cv 9, 31-42
"Hội
thánh được tổ chức và đầy ơn an ủi của Thánh Thần".
Trích
sách Tông đồ Công vụ.
Trong
những ngày ấy, Hội Thánh được bình an trong khắp miền Giuđêa, Galilêa và
Samaria, sống trong sự kính sợ Chúa, được tổ chức và đầy ơn an ủi của Thánh Thần.
Phêrô
đi khắp các miền, đến với các thánh đang ở Lyđa. Ở đó ngài gặp một người tên là
Ênêa, bị bất toại đã liệt giường suốt tám năm. Phêrô nói với anh ta:
"Ênêa, Chúa Giêsu Kitô chữa anh lành bệnh; hãy chỗi dậy và dẹp giường
đi". Lập tức anh ta đứng lên. Tất cả dân cư ở Lyđa và Sarôna thấy vậy, đều
trở lại cùng Chúa.
Tại
Gióp-pê, có một nữ môn đồ tên là Tabitha, nghĩa là Sơn Dương. Bà làm nhiều việc
lành và hay bố thí. Xảy ra trong những ngày ấy bà lâm bệnh mà chết; người ta rửa
xác bà, rồi đặt trên lầu. Vì Lyđa ở gần Gióp-pê, các môn đồ nghe tin Phêrô đang
ở đó, liền sai hai người đến xin ngài rằng: "Xin ngài hãy mau đến với
chúng tôi". Phêrô chỗi dậy đi với họ. Ðến nơi, người ta dẫn ngài lên lầu;
tất cả các quả phụ bao quanh ngài, khóc nức nở, chỉ cho ngài xem các áo trong
áo ngoài mà chị Sơn Dương may cho họ. Phêrô bảo mọi người ra ngoài, rồi quỳ gối
cầu nguyện, và quay mặt về phía thi thể mà nói: "Tabitha, hãy chỗi dậy".
Bà liền mở mắt, thấy Phêrô và ngồi dậy. Phêrô đưa tay đỡ bà đứng dậy, rồi gọi
các thánh, và các quả phụ đến, và chỉ cho thấy bà đã sống lại. Cả thành Gióp-pê
hay biết việc ấy, nên nhiều người tin vào Chúa. Phêrô lưu lại Gióp-pê nhiều
ngày tại nhà Simon thợ thuộc da.
Ðó là
lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 115, 12-13. 14-15. 16-17
Ðáp: Tôi lấy gì dâng lại cho Chúa, để đền
đáp những điều Ngài ban tặng cho tôi? (c. 12)
Hoặc
đọc: Alleluia.
Xướng:
1) Tôi lấy gì dâng lại cho Chúa, để đền đáp những điều Ngài ban tặng cho tôi?
Tôi sẽ lãnh chén cứu độ, và tôi sẽ kêu cầu danh Chúa. - Ðáp.
2)
Tôi sẽ giữ trọn lời khấn xin cùng Chúa, trước mặt toàn thể dân Ngài. Trước mặt
Chúa thật là quý hoá, cái chết của những bậc thánh nhân Ngài. - Ðáp.
3) Ôi
lạy Chúa, con là tôi tớ Chúa, con là tôi tớ Ngài, con trai của nữ tỳ Ngài, Ngài
đã bẻ gãy xiềng xích cho con. Con sẽ hiến dâng Chúa lời ca ngợi làm sinh lễ, và
con sẽ kêu cầu danh Chúa. - Ðáp.
Alleluia:
Mt 28, 19 và 20
Alleluia,
alleluia! - Các con hãy đi giảng dạy muôn dân: Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày
cho đến tận thế. - Alleluia.
Phúc
Âm: Ga 6, 61-70
"Chúng
con sẽ đi đến với ai? Thầy mới có những lời ban sự sống".
Trích
Phúc Âm theo Thánh Gioan.
Khi ấy,
có nhiều môn đệ của Chúa Giêsu nói rằng: "Lời này chói tai quá! Ai nghe được!"
Tự biết rằng các môn đệ đang lẩm bẩm về chuyện ấy, Chúa Giêsu nói với họ:
"Ðiều đó làm các ngươi khó chịu ư? Vậy nếu các ngươi thấy Con Người lên
nơi đã ở trước thì sao? Chính thần trí mới làm cho sống, chứ xác thịt nào có
ích gì? Nhưng lời Ta nói với các ngươi là thần trí và là sự sống. Nhưng trong
các ngươi có một số không tin". Vì từ đầu Chúa Giêsu đã biết ai là những kẻ
không tin, và kẻ nào sẽ nộp Người. Và Người nói: "Bởi đó, Ta bảo các ngươi
rằng: Không ai có thể đến với Ta, nếu không được Cha Ta ban cho". Từ bấy
giờ có nhiều môn đệ rút lui không còn theo Người nữa. Chúa Giêsu liền nói với nhóm
Mười Hai rằng: "Cả các con, các con có muốn bỏ đi không?" Simon Phêrô
thưa Người: "Lạy Thầy, chúng con sẽ đi theo ai? Thầy mới có những lời ban
sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con tin và chúng con biết rằng: Thầy là
Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa".
Ðó là
lời Chúa.
Suy Niệm:
Xác Tín Niềm Tin
Vụ thảm
sát ở tiểu bang Colorado Hoa Kỳ không những làm cho người Mỹ mà còn cho cả thế
giới bàng hoàng sửng sốt. Bàng hoàng sửng sốt vì đây không phải là vụ thảm sát
đầu tiên xảy ra như thế tại một trường học ở Mỹ, mà hay diễn ra theo một chu kỳ
bạo động. Ðó là một điều thật khó hiểu, vì trong những năm gần đây thỉnh thoảng
lại xảy ra những vụ thảm sát như thế.
Trong
lá thư mục vụ công bố vào năm 1994, các Ðức Giám Mục đã lên tiếng báo động được
nuôi dưỡng bằng truyền thông âm nhạc, và không biết bao nhiêu trào lưu chối bỏ
sự sống khác được thực hiện. Nhưng bạo động từ đâu mà đến? Bởi đâu con người có
thể trở thành bạo động thảm hại và loại trừ người khác?
Hai cậu
học sinh trung học tại Colorado có thể tính toán chi li về việc sát hại và đã
có thể cười cợt trên chết chóc; có lẽ cũng chẳng khác bao nhiêu so với vô số những
người Serbia đang đứng đàng sau để chủ trương tàn sát những người gốc Albani tại
Kosovo. Quả thật chúng ta đang đứng trước mầu nhiệm của sự dữ, vì bạo động là sự
dữ.
Trong
mùa Phục Sinh, chúng ta cử hành cuộc chiến thắng của Ðức Kitô trên tội lỗi và sự
chết, đồng thời chúng ta cũng suy nghĩ về cuộc song đấu giữa hòa bình và bạo động,
giữa ân sủng và tội lỗi. Một cuộc song đấu như thế đang diễn ra trong cuộc sống
hằng ngày của mỗi người chúng ta, mỗi phút giây trong cuộc sống là một cuộc chọn
lựa giữa lành và dữ, giữa điều thiện và ác, giữa sự sống và sự chết, giữa hòa
bình và bạo động.
Tin Mừng
hôm nay nhắc cho chúng ta sự chọn lựa, và sự chọn lựa ấy được xây dựng trong chính
đời sống của Chúa Giêsu. Với quyền năng của Thiên Chúa, Ngài đã dâng bánh và cá
để nuôi sống một đám đông hơn 5,000 người. Cơn cám dỗ đầu tiên rong sa mạc đã
trở lại với Ngài, Ngài chỉ cần vung cây đũa thần là có thể giải quyết được mọi
khó khăn của xã hội, nhưng Chúa Giêsu không mang lại cơm bánh bằng một giải
pháp dễ dàng ấy.
Do
đó, điều trước tiên là Ngài đến để cho con người được sống và sống dồi dào.
Ngài đến để mang lại sự sống trường sinh cho con người. Ngài đến để chỉ cho con
người biết rằng mục đích của cuộc sống không phải là cơm bánh hay của cải chóng
qua mà là cuộc sống vĩnh cửu. Ngài đến để nhắc nhở cho con người biết rằng:
"Con người không chỉ sống bằng cơm bánh nhưng bằng những lời do miệng
Thiên Chúa phán ra" (Mt 4,4).
Khước
từ giải pháp dễ dãi của loài người, Chúa Giêsu đã chọn lựa Thập Giá và đi đến
cùng sự chọn lựa của Ngài, Ngài đã hoàn toàn vâng phục Chúa Cha, vì chính cái
chết của Ngài trên Thập Giá bày tỏ được ý nghĩa và cứu cánh của cuộc sống con
người. Con người chỉ thực sự sống cho ra người cốt là để thuộc trọn về Thiên
Chúa là sống theo sự sống vĩnh cửu ấy.
Khi
Chúa Giêsu đã nói đến sự trọn lành của Ngài, đám đông đã bỏ đi và nhiều môn đệ
khác cũng rút lui (Ga 6,66), chỉ còn lại nhóm mười hai mà người đại diện là
thánh Phêrô; thánh nhân đã bày tỏ sự chọn lựa một cách dứt khoát: "Bỏ Thầy
chúng con biết theo ai, vì chỉ có Thầy mới mang lại sự sống đời đời" (Ga
6,67-68). Sự chọn lựa ấy cũng mang lại cái chết mà các Tông Ðồ đều đã trải qua.
Theo Chúa là chọn lựa Thập Giá của Ngài, các thánh Tử Ðạo Việt Nam đã hiểu rõ
giá trị ấy, nên các ngài đã chọn lựa cái chết chứ không bỏ Thập Giá Chúa Kitô.
Mỗi
một giây phút là một chọn lựa, nguyện xin Chúa ban thêm niềm tin và gia tăng sức
mạnh để chúng ta mãi mãi được thưa với Chúa như thánh Phêrô: "Bỏ Ngài
chúng con biết theo ai?" Amen.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần III PS
Bài đọc: Acts 9:31-42; Jn 6:60-69.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thầy mới có những Lời đem lại sự sống đời
đời.
Lời của
một người nói ra có thể gây những phản ứng và hiệu quả khác nhau nơi người
nghe: Có người cho là lời nói chướng tai không thể chịu đựng nổi; có người cho
là lời nói nhảm vô ích; nhưng cũng có những người cho là lời hay ý đẹp, có thể
mang lại hy vọng và đem lại sự sống cho những ai thực hành nó. Điều khác biệt
là người nghe có hiểu và nhận ra ý nghĩa của lời người khác nói hay không.
Các
Bài Đọc hôm nay xoay quanh những lời nói mang lại sự sống của Chúa Giêsu và
thánh Phêrô. Trong Bài Đọc I, Phêrô dùng lời nói nhân danh Đức Kitô để chữa
lành người bại liệt đã 8 năm, và cho một phụ nữ đã chết được sống lại. Trong
Phúc Âm, lời tuyên bố của Chúa Giêsu: “Và bánh ta sẽ ban chính là thịt ta để
cho thế gian được sống” gây nên những phản ứng khác nhau nơi khán giả. Một số
các môn đệ quyết định không theo Chúa Giêsu nữa, vì những lời nói của Ngài làm
họ chướng tai. Các Tông đồ, đại diện là Phêrô, tuyên xưng sự cần thiết của Lời
Chúa: “Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời
đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con, chúng con đã tin và nhận biết rằng
chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên Chúa.”
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài
đọc I: Phêrô dùng danh Đức
Kitô để làm những gì Chúa Giêsu đã làm.
Sách
CVTĐ tường thuật: “Hồi ấy, trong khắp miền Judah, Galilee và Samaria, Hội Thánh
được bình an, được xây dựng vững chắc và sống trong niềm kính sợ Chúa, và ngày
một thêm đông, nhờ Thánh Thần nâng đỡ.” Thiên Chúa quan phòng mọi sự cách khôn
ngoan: Ngài biết Giáo Hội cần có những lúc bách hại để thanh tẩy và thử luyện đức
tin; nhưng cũng có những lúc cần bình an để củng cố và làm cho đức tin lan
tràn. Vì vậy, Giáo Hội cần phải sẵn sàng và chuẩn bị cho các tín hữu đương đầu
cách hiệu quả khi bị bách hại cũng như khi được an bình. Trình thuật hôm nay
nói tới 2 phép lạ thánh Phêrô đã làm nhân danh Đức Kitô.
1.1/
Phêrô chữa bệnh cho một người tê bại đã 8 năm: Giống như Chúa Giêsu đã từng làm phép lạ để chữa lành mọi
bệnh hoạn tật nguyền của dân chúng, Phêrô cũng được Chúa ban uy quyền để giảng
dạy và chữa lành. Khi Phêrô rảo khắp nơi, xuống thăm cả dân thánh cư ngụ tại
Lydda, ông gặp thấy một người tên là Aeneas liệt giường đã tám năm, vì anh bị
tê bại. Ông nói với anh ta: "Anh Aeneas, Đức Giêsu Kitô chữa anh
khỏi. Anh hãy đứng dậy và tự dọn giường lấy." Lập tức anh đứng dậy. Chứng
kiến phép lạ đó, tất cả những người cư ngụ ở Lydda và đồng bằng Sharon trở lại
cùng Chúa. Điều đáng chú ý ở đây là Phêrô không nhân danh mình, nhưng nhân danh
Chúa Giêsu Kitô, để rao giảng và truyền lời chữa bệnh cho dân chúng. Phép lạ
Phêrô làm cần thiết để cho mọi người tin những gì ông rao giảng về Đức Kitô.
1.2/
Phêrô cứu người chết sống lại: “Ở
Joppa, trong số các môn đệ có một bà tên là Tabitha, có nghĩa là Dorcas (Linh
Dương). Bà này đầy công đức vì những việc lành và bố thí bà đã làm. Trong những
ngày ấy, bà mắc bệnh và qua đời. Người ta tắm xác cho bà và đặt ở lầu trên.
Vì
Lydda gần Joppa, nên khi các môn đệ nghe biết ông Phêrô ở đó, liền cử hai người
đến mời: "Xin ông đến với chúng tôi, đừng trì hoãn." Ông Phêrô đứng dậy
cùng đi với họ. Tới nơi, người ta đưa ông lên lầu trên. Các bà goá xúm lại
quanh ông, vừa khóc vừa cho ông xem những áo dài và áo choàng bà Tabitha đã may
khi còn sống với họ.”
Ông
Phêrô cho mọi người ra ngoài, rồi quỳ xuống cầu nguyện. Sau
đó, ông quay lại về phía thi hài và ra lệnh: "Bà Tabitha, hãy đứng dậy!"
Bà ấy mở mắt ra, và khi thấy ông Phêrô, liền ngồi dậy. Ông đưa tay đỡ bà đứng dậy,
rồi gọi dân thánh và các bà goá lại và cho thấy bà đang sống. Cả thành Joppa đều
biết việc này, và có nhiều người tin vào Chúa.” Noi gương Chúa Giêsu đã ngước mắt
lên trời cầu nguyện với Chúa Cha, trước khi truyền cho Lazarus hãy trỗi dạy và
ra khỏi mồ (Jn 11), Phêrô cũng quỳ xuống cầu nguyện để lấy quyền năng của Thiên
Chúa, trước khi gọi tên bà Tabitha và truyền cho Bà hãy đứng dạy. Không phải lời
của ai cũng có quyền năng làm cho người chết sống lại, nhưng chỉ có những lời
có quyền năng của Thiên Chúa.
2/
Phúc Âm: Lời Thầy nói với
anh em là thần khí và là sự sống.
Cùng
nghe một câu Chúa nói: “Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi
đây, để cho thế gian được sống” (Jn 6:51c), nhưng gây ra 2 phản ứng khác nhau:
2.1/ Phản
ứng của các môn đệ về diễn từ Thánh Thể của Chúa Giêsu: Khi nghe Chúa Giêsu nói về việc phải ăn
thịt và uống máu Ngài, các môn đệ không thể nào chịu nổi, liền nói: "Lời
này chướng tai quá! Ai mà nghe nổi?" Nhưng Chúa Giêsu có uy quyền biết
được là các môn đệ đang xầm xì về vấn đề ấy, Người bảo các ông: "Điều đó,
anh em lấy làm chướng, không chấp nhận được ư? Vậy nếu anh em thấy Con Người
lên nơi đã ở trước kia thì sao? Thần khí mới làm cho sống, chứ xác thịt chẳng
có ích gì. Lời Thầy nói với anh em là thần khí và là sự sống. Nhưng
trong anh em có những kẻ không tin."
Lời của
Chúa Giêsu có quyền năng của Thánh Thần; vì thế, có khả năng ban sự sống. Các
môn đệ không tin, vì họ suy nghĩ theo tính xác thịt; họ chỉ có thể tin được khi
họ để cho Thánh Thần soi sáng và hướng dẫn họ nhận ra sự thật và tin những gì
Chúa nói. Để có Chúa Thánh Thần, họ phải được Chúa Cha ban tặng, như Chúa Giêsu
nói với họ: "Vì thế, Thầy đã bảo anh em: không ai đến với Thầy được, nếu
Chúa Cha không ban ơn ấy cho."
Từ
lúc đó, nhiều môn đệ rút lui, không còn đi theo Người nữa. Họ rút lui vì họ
nghĩ họ không thể theo một người nói những lời không theo lề lối suy nghĩ của
con người. Họ bỏ lỡ cơ hội học hỏi suy nghĩ cao siêu của Thiên Chúa.
2.2/ Phản
ứng của các Tông-đồ: Vậy Đức
Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai: "Cả anh em nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay
sao?" Ông Simon Phêrô liền đáp: "Thưa Thầy, bỏ Thầy thì chúng con biết
đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời. Phần chúng con,
chúng con đã tin và nhận biết rằng chính Thầy là Đấng Thánh của Thiên
Chúa."
Chỉ
có 3 nhân vật được gọi là Đấng Thánh trong Tin Mừng Gioan: Chúa Cha Thánh (Jn
17:11), Chúa Con Thánh ở đây, và Chúa Thánh Thần (1:33, 14:26, 20:33). Vì cả ba
là Đấng Thánh, cả ba đều có sức thánh hóa con người (1:33, 10:36, 14:26, 17:11,
17, 19, 20:22). Chúa Giêsu đến để thánh hóa con người bằng cách tiêu diệt những
việc làm của ma quỉ, để mang lại sự sống cho con người. Phêrô tuyên xưng Lời của
Chúa Giêsu không những mang lại sự sống, mà chỉ có Lời này mới có thể mang lại
sự sống đời đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Lời
Chúa là lời có quyền năng của Thánh Thần trong đó; vì thế, chúng ta phải tin Lời
Chúa có sức làm cho những gì không có thành có, những gì đã hư lại được chữa
lành, những gì đã chết được sống lại, và nhất là có sức làm cho con người đạt
được sự sống đời đời.
- Để
Lời Chúa có thể sinh ích, con người cần biết quí trọng Lời Chúa: chuẩn bị tâm hồn
bằng sự thinh lặng và cầu nguyện, không nghe Lời Chúa cho qua lần chiếu lệ, phải
bỏ thời giờ để học hỏi và suy niệm, và nhất là phải thực hành Lời Chúa.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
16/04/16 THỨ BẢY TUẦN 3 PS
Ga 6,51.60-69
Ga 6,51.60-69
Suy niệm: Tục ngữ Việt Nam nói: “Sự thật mất lòng”. Chúa
Giê-su không sợ mất lòng mà sợ mất sự thật. Vì thế Ngài khẳng định sự thật:
Ngài chính là Bánh đem lại sự sống đời đời, bất chấp cho lời đó chướng tai gây
‘sốc’ khiến các môn đệ rời bỏ Ngài. Trước tình huống phải chọn lựa một trong
hai ấy, Phê-rô đã không ‘a dua’ theo đám đông mà bỏ Thầy; trái lại ông dám
khảng khái tuyên xưng đức tin: “Bỏ
Thầy chúng con biết đến với ai,” dù
cho ông không thấy, không hiểu hết nội dung điều ông vừa tuyên xưng. Ông chỉ
biết một điều là luôn bám chặt vào con người Thầy Giê-su, Đấng mà ông tin tưởng
ngay cả trong lúc tối tăm vô định nhất, tin tưởng ngay cả khi không có gì để
kiểm chứng, để bám víu, ngay cả khi con người ông vẫn còn những yếu đuối khuyết
điểm.
Mời Bạn: “Lửa
thử vàng, gian nan thử đức”. Đức tin cũng là một thứ vàng cần phải được thanh
luyện. Những hoàn cảnh cụ thể trong cuộc sống đòi chúng ta phải chọn lựa dứt
khoát theo Chúa hay là không theo Chúa; đó chính là hòn đá thử xem chất vàng đức
tin của chúng ta đã ‘đủ tuổi’ hay chưa ngõ hầu ‘trụ’ được trước những thách đố
của tinh thần thế tục, hưởng thụ lạc thú, quyền lực… đang làm xói mòn, hoen rỉ
đức tin.
Chia sẻ: Bạn
đã gặp tình huống cụ thể nào đòi bạn phải chọn lựa một cách quyết liệt theo
Chúa hay là chối bỏ Ngài? Mời bạn chia sẻ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn vững tin vào Chúa, dù có nhiều thách đố
đang chờ đón; cho con luôn bám chặt vào Chúa, vì chỉ mình Chúa mới có Lời ban
sự sống đời đời.
Anh em cũng muốn bỏ đi sao?
Có thể điều làm con người hôm nay bỏ đạo, bỏ Chúa
Giêsu, lại không phải là những lời khó nghe của Ngài, mà là đời sống của các
Kitô hữu, những người không dám sống các lời ấy.
Suy
niệm:
Chương
6 của Tin Mừng Gioan có một kết thúc không vui lắm.
Bài
Tin Mừng hôm nay (cc. 60-69) đi theo ngay sau các câu 35-50,
vì
các câu 51-59 có lẽ được viết muộn hơn và thêm vào sau này.
Đức
Giêsu coi mình là bánh thật từ trời xuống (cc. 33. 50).
Ai
tin vào Ngài sẽ được sống muôn đời (cc 40. 47).
Những
lời giảng của Đức Giêsu đã gây vấp phạm, khó nghe, gai chướng,
khiến
nhiều môn đệ xầm xì, không tin, rút lui và không đi theo Ngài nữa.
Chỉ
có nhóm Mười Hai ở lại, nhưng cũng không trọn vẹn.
Giáo
huấn của Đức Giêsu vẫn luôn gây sốc cho con người mọi thời.
Lời
Chúa vẫn luôn là điều khó hiểu, khó chịu và khó sống.
Những
Kitô hữu đã tin theo Đức Giêsu trong nhiều năm
vẫn bị
đặt mình trước lời Chúa và được mời gọi chọn lại.
Tin
vào Đức Giêsu là một chọn lựa lớn và căn bản.
Chọn
lựa này cần được làm mới lại mỗi ngày xuyên qua những chọn lựa nhỏ.
Có những
Kitô hữu mất đức tin vì đã không dám sống niềm tin của mình.
Có những
người rút lui và bỏ đi, dù tên vẫn còn trong sổ Rửa tội.
Có những
người xầm xì vì những đòi hỏi gai góc của Lời Chúa.
“Chẳng
lẽ anh em cũng muốn bỏ đi sao?”
Đức
Giêsu buồn rầu hỏi nhóm Mười Hai như thế.
Simon
đại diện anh em đã xin được tiếp tục ở với Thầy, đi với Thầy.
“Bỏ
Thầy chúng con biết đi với ai ?”
Lời của
Thầy tuy khó nghe, nhưng con tin đó là lời ban sự sống đời đời (c. 68).
Lời của
Thầy tuy chướng tai, nhưng lại là thần khí và là sự sống (c. 63).
Simon
tin Thầy Giêsu là Đấng Thánh của Thiên Chúa (c. 69).
Đấng
Thánh là Đấng từ trời xuống
và
cũng là Đấng sẽ lên trời nơi đã ở trước kia (c. 62).
Có thể
điều làm con người hôm nay bỏ đạo, bỏ Chúa Giêsu,
lại
không phải là những lời khó nghe của Ngài,
mà là
đời sống của các Kitô hữu, những người không dám sống các lời ấy.
Nhiều
người thấy chướng khi nhìn vào cuộc sống của họ.
Xin
Chúa Cha ban cho chúng ta ơn đến với Giêsu, và kiên trì ở lại với Ngài.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa,
xin dạy con luôn tươi tắn và dịu dàng
trước mọi biến cố của cuộc sống,
khi con gặp thất vọng, gặp người hờ hững
vô tâm,
hay gặp sự bất trung, bất tín
nơi những người con tin tưởng cậy dựa.
Xin giúp con gạt mình sang một bên
để nghĩ đến hạnh phúc người khác,
giấu đi những nỗi phiền muộn của mình
để tránh cho người khác phải đau khổ.
Xin dạy con biết tận dụng đau khổ con gặp
trên đời,
để đau khổ làm con thêm mềm mại,
chứ không cứng cỏi hay cay đắng,
làm con nhẫn nại chứ không bực bội,
làm con rộng lòng tha thứ,
chứ không hẹp hòi hay độc đoán, cao kỳ.
Ước gì không ai sút kém đi
vì chịu ảnh hưởng của con,
không ai giảm bớt lòng thanh khiết, chân
thật,
lòng cao thượng, tử tế,
chỉ vì đã là bạn đồng hành của con
trong cuộc hành trình về quê hương vĩnh
cửu.
Khi con loay hoay với bao nỗi lo âu bối
rối,
xin cho con có lúc
thì thầm với Chúa một lời yêu thương.
Ước chi đời con là cuộc đời siêu nhiên,
tràn trề sức mạnh để làm việc thiện,
và kiên quyết nhắm tới lý tưởng nên
thánh. Amen.
(dịch
theo Learning Christ)
Lm
Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
16
THÁNG TƯ
Bảo
Toàn Ơn Tinh Sạch Do Phép Rửa
“Tảng
đá mà những người thợ xây loại bỏ đã hóa nên tảng đá góc tường” (Tv 118,22).
Giáo Hội nhận chính sự sống của mình từ cuộc Phục Sinh của Đức Kitô. Thực tại
này được chuyển tải trong phụng vụ, đặc biệt phụng vụ Mùa Phục Sinh.
Chẳng
hạn, chúng ta có một truyền thống về Chúa Nhật in Albis Depositis. Tên gọi ấy bắt
nguồn từ một nghi thức đã được thực hành thuở xa xưa trong Giáo Hội vào ngày thứ
bảy sau Chúa Nhật Phục Sinh. Về sau, nghi thức ấy được cử hành vào Chúa Nhật
sau Phục Sinh. Vào ngày này, những người tân tòng trả lại chiếc áo choàng trắng
mà họ đã nhận trong nghi thức Phép Rửa buổi tối Vọng Phục Sinh. Khi lãnh Phép Rửa,
họ đã bỏ lại sau lưng y phục cũ của họ để nói lên rằng linh hồn họ đã được
thanh tẩy bởi Đức Kitô. Giờ đây, họ trả lại chiếc áo choàng trắng của Phép Rửa
sau Tuần Lễ Phục Sinh để làm biểu tượng cho sự cam kết rằng họ sẽ gìn giữ ơn
tinh sạch do Phép Rửa ấy trong cuộc sống hằng ngày của họ.
Trong
nghi thức Phép Rửa của chúng ta ngày nay cũng thế, em bé được mặc áo trắng – để
nói lên rằng Phép Rửa không duy chỉ có nghĩa một sự thay đổi bên ngoài. Không,
đó là một sự chuyển hóa đụng chạm đến gốc rễ của hữu thể chúng ta. Làm mới lại
Phép Rửa của mình có nghĩa là chúng ta cởi bỏ con người cũ và mặc lấy con người
mới trong Đức Kitô.
Đức
Kitô thanh tẩy và tái sinh chúng ta. Người mặc chính Người cho chúng ta bằng
cách tháp nhập chúng ta vào thân thể Người. Và như vậy, được làm con trong Chúa
Con, chúng ta bước đi trong sự sống mới. Chúng ta sống một cuộc sống đã được cứu
độ. “Anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương.
Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, khiêm nhu, nhân hậu, hiền hòa, nhẫn nại.”
(Cl 3,12)
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày
16-4
Cv
9, 31-42; Ga 6, 60-69
Lời
suy niệm: “Đức Giêsu hỏi Nhóm Mười Hai: Cả anh em
nữa, anh em cũng muốn bỏ đi hay sao? Ông Simôn Phêrô liền đáp: Thưa Thầy, bỏ Thầy
thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.”
Sau
khi Chúa Giêsu khẳng định: “Tôi là Bánh hằng sống, từ trời xuống. Ai ăn Bánh
này, sẽ được sống muôn đời. Và Bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để
cho thế gian được sống.” Đám đông dân chúng khi nghe lời khẳng định này của Người,
với suy nghĩ, với lý luận không có đức tin, họ đã không chấp nhận Người và có
nhiều kẻ đã bỏ Người mà đi. Trước hoàn cảnh này. Chúa Giêsu hướng về Nhóm Mười
Hai, và đã được Tông Đồ Phêrô đáp lại một cách chân thật: “Thưa Thầy, bỏ Thầy
thì chúng con biết đến với ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống đời đời.”.
Lạy
Chúa Giêsu. Lời của Thánh Phêrô hôm nay luôn nhắc nhở mỗi người trong gia đình
chúng con. Xin Chúa ban Thần Khí của Chúa trên chúng con để chúng con luôn
trung thành theo Chúa cho đến tron đời.
Mạnh
Phương
16
Tháng Tư
Không Quyền Lực Nào
"Ðức
Tin không thể nào bị bóp nghẹt bởi bất cứ quyền klực nào!". Ðó là lời
tuyên bố của tổng thống Hoa Kỳ George Bush trong buôi tiễn biệt Ðức Thánh Cha
Gioan Phaolô II (19/9/1987) nhân dịp Ngài viếng thăm Hoa Kỳ. Trong bài diễn văn
từ giã Ðức Thánh Cha, phó tổng thống Hoa Kỳ nói rằng Thiên Chúa vẫn còn tiếp tục
làm việc tại Liên Xô sau hơn 60 năm tuyên truyền cho chủ thuyết vô thần.
Ông
George Bush kể lại cho Ðức Thánh Cha như sau: "Trong nghi lễ an táng tổng
bí thư Breznev tại Mascơva, một lễ nghi với nhiều lính tráng và hoa tím, nhưng
không có Ðức Tin và Lời Chúa, tôi theo dõi bà quả phụ đang tiến đến quan tài để
nói lời từ biệt... Kìa, có Chúa làm chứng cho tôi, giữa sự lạnh cóng của một chế
độ độc tài, bà Breznev chăm chú nhìn người chồng, rồi cúi nhẹ xuống và làm dấu
thánh giá trên ngực của người chết...".
Ông
Bush cũng kể lại rằng ông đã gặp Mao Trạch Ðông trước khi ông này qua đời. Chủ
tịch họ Mao đã tâm sự với ông như sau: "Tôi sắp sửa về Trời, tôi đã nhận
được lời mời gọi của Chúa".
Ðưa
ra hai sự kiện trên đây, ông Bush kết luận: Không có quyền lực nào, không có luật
pháp nào có thể quét sạch những gì đã ăn rễ sâu trong lòng người...
Lời
phát biểu trên đây của ông George Bush có lẽ phải làm cho chúng ta phấn khởi.
Thiên Chúa vẫn luôn có mặt trong cuộc sống của chúng ta. Chính những nơi mà
chúng ta tưởng Ngài đã bị gạt bỏ hoàn toàn, chính những lúc mà chúng ta tưởng
như Ngài không có mặt, Ngài vẫn tiếp tục hoạt động. Bởi vì Thiên Chúa không thể
là Thiên Chúa nếu Ngài không yêu thương con người.
Chúng
ta tiếp nhận sự sống từ chính Chúa, như trái đất nhận lãnh ánh sáng từ mặt trời.
Thiếu ánh sáng mặt trời thì không thể có sự sống trên trái đất. Cũng thế, không
có Chúa thì không thể có sự sống... Thiên Chúa thông ban sự sống cho chúng ta,
bởi vì Ngài yêu thương chúng ta. Ngài yêu thương tất cả mọi người, ngay cả những
kẻ chối bỏ hoặc thù ghét Ngài.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét