13/05/2017
Thứ Bảy tuần 4 Phục Sinh.
Bài Ðọc I: Cv 13, 44-52
"Ðây chúng tôi
quay về phía các dân ngoại".
Trích sách Tông đồ
Công vụ.
Ðến ngày Sabbat sau, hầu
hết cả thành đều đến nghe lời Thiên Chúa. Các người Do-thái thấy đám đông dân
chúng, thì đâm ghen tương, nói lộng ngôn, chống lại các điều Phaolô giảng dạy.
Phaolô và Barnaba can đảm nói rằng: "Phải giảng lời Thiên Chúa cho các ngươi
trước tiên, nhưng vì các ngươi từ chối lời Thiên Chúa và tự cho mình không xứng
đáng sống đời đời, thì đây chúng tôi quay về phía các dân ngoại; vả lại Chúa đã
truyền lệnh cho chúng tôi rằng: Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi
nên ơn cứu độ cho đến tận cùng trái đất". Nghe vậy, các dân ngoại hân hoan
ca tụng lời Chúa; những ai được Chúa tiền định hưởng sự sống đời đời, thì tin
theo, nên lời Chúa được rao giảng khắp cả vùng.
Những người Do-thái
xúi giục các phụ nữ khá giả đã tòng giáo, các thân hào trong thành, bắt bớ
Phaolô và Barnaba, rồi trục xuất hai ngài ra khỏi ranh giới xứ họ. Còn hai
ngài, sau khi phủi bụi chân lại cho họ, hai ngài đi đến Icôniô. Còn các môn đồ
thì đầy hân hoan và Thánh Thần.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 97, 1.
2-3ab. 3cd-4
Ðáp: Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của
Thiên Chúa chúng ta (c. 3c).
Hoặc đọc: Alleluia.
Xướng: 1) Hãy ca mừng
Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu. Tay hữu Người
đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện của Người. -
Ðáp.
2) Chúa đã công bố ơn
cứu độ của Người, trước mặt chư dân Người tỏ rõ đức công minh. Người đã nhớ lại
lòng nhân hậu và trung thành để sủng ái nhà Israel. - Ðáp.
3) Khắp nơi bờ cõi địa
cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng
Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca. - Ðáp.
Alleluia: Cl 3, 1
Alleluia, alleluia! -
Nếu anh em sống lại làm một với Ðức Kitô, thì anh em hãy tìm kiếm những sự cao
siêu trên trời, nơi Ðức Kitô đang ngự bên hữu Thiên Chúa. - Alleluia.
Phúc Âm: Ga 14, 7-14
"Ai thấy Thầy
là xem thấy Cha".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu
phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu các con biết Thầy, thì cũng biết Cha Thầy.
Ngay từ bây giờ, các con biết và đã xem thấy Người".
Philipphê thưa:
"Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha và như thế là đủ cho chúng
con". Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: "Philipphê, Thầy ở với các con bấy
lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là xem thấy Cha. Sao con lại
nói: Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và
Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy nói với các con, không phải tự mình mà nói,
nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở
trong Cha, và Cha ở trong Thầy. Ít ra các con hãy tin, vì các việc Thầy đã làm.
Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm được những việc
Thầy đã làm; người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì Thầy về với Cha.
Và điều gì các con nhân danh Thầy mà xin Cha, Thầy sẽ làm, để Cha được vinh hiển
trong Con. Nếu điều gì các con nhân danh Thầy mà xin cùng Thầy, Thầy sẽ làm
cho".
Ðó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Cầu nguyện
nhân danh Chúa.
Thường tình chúng ta
không tiếc lời ca ngợi kẻ xa lạ vì đã làm được những việc đáng kể, nói ra nhiều
câu chí lý, có một hành động đáng phục. Trong khi đó chúng ta lại rất hà tiện lời
khen đối với người sống gần bên cạnh, trong chính tập thể chúng ta, dù người đó
không những đã làm, đã nói, đã sống, mà còn hơn cả những người được ca ngợi,
nhưng lại sống xa chúng ta. Ðây có thể phần nào là hoàn cảnh sống của các môn đệ,
nhất là của Philipphê. Họ đã sống gần Chúa Giêsu, Thầy của mình, bao nhiêu năm
qua, nhưng dường như họ vẫn chưa hiểu Chúa và mối tương quan của Ngài với Thiên
Chúa Cha. Chính vì thế, mà trong câu nói của Chúa Giêsu cho các môn đệ có mang
chút ít sự chua xót và trách móc: "Thầy đã ở với các con lâu rồi mà các
con không biết Thầy sao? Hỡi Philipphê, ai xem thấy Thầy thì cũng xem thấy Cha.
Hãy tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy. Ít nhất, các con hãy tin điều
đó vì thấy các việc Thầy đã làm".
Thật thế, không thiếu
những dấu chỉ cho chúng ta biết mối quan hệ thâm sâu và đặc biệt giữa Chúa
Giêsu và Thiên Chúa Cha. Ðặc biệt trong đoạn Phúc Âm vừa đọc trên, chúng ta có
thể ghi nhận một dấu chỉ đặc biệt, đó là Chúa Giêsu qua Chúa Thánh Thần mà Ngài
sẽ ban xuống, sẽ ban cho các môn đệ làm những việc cả thể hơn nữa. Họ sẽ hành động
nhân danh Chúa, sẽ khai sinh một cộng đoàn mới, một Giáo Hội của Chúa. Nhưng chắc
chắn các môn đệ sẽ gặp khó khăn và phương thế để vượt qua những khó khăn là cầu
nguyện, cầu nguyện nhân danh Chúa. Hai lần trong cùng một đoạn văn vừa đọc,
Chúa Giêsu đã yêu cầu các môn đệ của Ngài hãy cầu nguyện, cầu nguyện hết lòng
tin tưởng, cầu nguyện nhân danh Chúa. Chúng ta có xác tín về những gì Chúa
Giêsu giãi bày cho chúng ta hay không?
Lạy Chúa, trong ánh
sáng phục sinh của Chúa, chúng con được mạc khải cho biết thực thể đúng thực của
Chúa, là Ðấng sống hiệp nhất với Thiên Chúa Cha, nhưng đồng thời không bỏ quên
chúng con. Chúa muốn chúng con hướng về Chúa. Xin đừng để chúng con đi tìm một
vì Thiên Chúa khác, mà quên chính Chúa, là Ðấng luôn luôn hiện giữa chúng con mọi
nơi mọi lúc.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày
Một Tin Vui’)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Bảy Tuần IV PS
Bài đọc: Acts
13:44-52; Jn 14:7-14.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy dùng cơ hội
Thiên Chúa cho để mang ơn cứu độ đến mọi người.
Trong hành trình rao
giảng Tin Mừng của Phaolô và Barnabas, các ông đã gặp rất nhiều trở ngại và chống
đối từ phía người Do-thái. Lý do: họ không muốn bị mất ảnh hưởng trên đám đông
và không muốn tất cả Dân Ngoại được làm con Thiên Chúa. Lẽ ra họ phải dùng đặc
quyền Thiên Chúa ban để mang nhiều người về với Ngài; nhưng họ lại để tính ích
kỷ và ghen tị ngăn cản người khác, và ngay cả họ, đến với Ngài.
Các Bài Đọc hôm nay
xoay quanh việc làm sao cho Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa được hoàn thành.
Trong Bài Đọc I, Phaolô dùng lời tiên-tri Isaiah để chứng minh Ơn Cứu Độ không
chỉ giới hạn cho người Do-thái, mà cho tất cả mọi người. Trong Phúc Âm, Chúa
Giêsu tuyên bố với các môn đệ: Họ sẽ làm các việc lớn hơn Ngài làm là mang Ơn Cứu
Độ của Ngài cho đến tận cùng trái đất.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Kế Hoạch Cứu Độ là cho tất cả mọi người: Do-thái cũng như
Dân Ngoại.
1.1/ Dân Ngoại cũng được
hưởng Ơn Cứu Độ của Thiên Chúa: Sách Tiên
Tri Isaiah, được viết khoảng 750 BC, đã viết về Kế Hoạch Cứu Độ như sau: Thiên
Chúa phán: "Nếu ngươi chỉ là tôi trung của Ta để tái lập các chi tộc
Jacob, để dẫn đưa các người Israel sống sót trở về, thì vẫn còn quá ít. Vì vậy,
này Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ của Ta đến tận
cùng cõi đất" (Isa 49:6). Người Tôi Trung đây là chính Đức Kitô, Ngài đến
để cứu dân tộc Israel trước hết; nhưng không phải chỉ có họ mà thôi, mà còn
muôn dân tộc, cho đến khi Ơn Cứu Độ được lan tràn đến tận cùng cõi đất.
Vì thế, chúng ta không
lạ gì khi Thiên Chúa thúc đẩy "gần như cả thành Antioch, Pisidia tụ họp
nghe lời Thiên Chúa." Bấy giờ ông Phaolô và ông Barnabas mạnh dạn lên tiếng:
"Anh em phải là những người đầu tiên được nghe công bố lời Thiên Chúa,
nhưng vì anh em khước từ lời ấy, và tự coi mình không xứng đáng hưởng sự sống đời
đời, thì đây chúng tôi quay về phía Dân Ngoại." Phaolô cũng dùng lời
tiên-tri Isaiah trên để áp dụng vào chính ông và vào các nhà rao giảng Tin Mừng,
vì chính họ cũng làm cho lời tiên báo này được thành tựu.
Nghe Phaolô cắt nghĩa
Kinh Thánh và Kế Hoạch Cứu Độ, Dân Ngoại vui mừng tôn vinh lời Chúa, và tất cả
những người đã được Thiên Chúa định cho hưởng sự sống đời đời, đều tin theo. Lời
Chúa lan tràn khắp miền ấy.
1.2/ Người Do-thái ghen tức
và ngược đãi Phaolô và Barnabas: Thấy những
đám đông như vậy nghe Phaolô rao giảng, người Do-thái sinh lòng ghen tức. Họ phản
đối những lời ông Phaolô nói và nhục mạ ông. Điều này đã xảy ra cho Chúa Giêsu
vì hai lý do:
(1) Họ không muốn đối
phương của họ có ảnh hưởng trên đám đông; vì nếu đám đông theo đối phương, họ sẽ
không còn ảnh hưởng trên đám đông.
(2) Họ không muốn ai
được phép bằng họ, và họ ghen tị khi thấy người khác bằng mình. Truyền thống
Do-thái quan niệm chỉ có họ mới là con Thiên Chúa. Nếu Dân Ngoại cũng là con
Thiên Chúa, họ đâu còn chi đặc biệt nữa!
Vì thế, người Do-thái
sách động nhóm phụ nữ hượng lưu đã theo đạo Do-thái, và những thân hào trong
thành, xúi giục họ ngược đãi ông Phaolô và ông Barnabas, và trục xuất hai ông
ra khỏi lãnh thổ của họ. Hai ông liền giũ bụi chân phản đối họ và đi tới
Iconium.
2/ Phúc Âm: Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha.
2.1/ Chúa Cha và Chúa
Giêsu là một: Con người chưa bao giờ thấy
Thiên Chúa; nhưng khi con người thấy Chúa Giêsu, con người thấy Chúa Cha, vì
như thánh Phaolô nói: "Ngài là hình ảnh của Thiên Chúa vô hình."
Trong mẩu đối thoại giữa Chúa Giêsu và Philip, Chúa Giêsu xác tín điều này.
- Ông Philíp yêu cầu:
"Thưa Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn nguyện."
- Đức Giêsu trả lời:
"Thầy ở với anh em bấy lâu, thế mà anh Philíp, anh chưa biết Thầy ư? Ai thấy
Thầy là thấy Chúa Cha. Sao anh lại nói: "Xin tỏ cho chúng con thấy Chúa
Cha?""
Chúa Giêsu muốn chứng
minh cho Philip 2 điều:
(1) Chúa Giêsu là Lời
của Chúa Cha: "Anh không tin rằng Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở
trong Thầy sao? Các lời Thầy nói với anh em, Thầy không tự mình nói ra. Nhưng
Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình."
(2) Những việc Chúa
Giêsu làm là theo ý của Chúa Cha: "Anh em hãy tin Thầy: Thầy ở trong Chúa
Cha và Chúa Cha ở trong Thầy; bằng không thì hãy tin vì công việc Thầy
làm." Không ai có thể làm những việc Chúa Giêsu đã làm, nếu Thiên Chúa
không ở với người ấy.
2.2/ Các Tông-đồ có thể
làm những việc Chúa Giêsu làm và những việc lớn hơn nữa: Chúa Giêsu tuyên bố: "Thật, Thầy bảo thật anh em, ai
tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy làm. Người đó còn
làm những việc lớn hơn nữa, bởi vì Thầy đến cùng Chúa Cha."
- Những việc Chúa Giêsu
làm: rao giảng Tin Mừng, chữa lành bệnh tật, khử trừ ma quỉ, cho kẻ chết sống lại,
đào tạo môn đệ ... Các Tông đồ làm được tất cả những điều này nhân danh Đức
Kitô, chứ không nhân danh sức riêng của mình; vì các ông biết rõ sức con người
không thể làm những chuyện đó. Lời bảo trợ của Chúa Giêsu bảo đảm sức mạnh này:
"Và bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin, thì Thầy sẽ làm, để Chúa
Cha được tôn vinh nơi người Con. Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì,
thì chính Thầy sẽ làm điều đó."
- Những việc lớn hơn
đây là làm sao cho tất cả mọi người tin vào Đức Kitô để được cứu độ. Để thực hiện
điều này, Chúa Giêsu cần sự cộng tác của con người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta phải làm mọi
cách để làm sao Tin Mừng Cứu Độ được lan truyền khắp nơi theo ý của Đức Kitô
mong muốn.
- Chúng ta phải loại bỏ
tính ích kỷ và ghen tị trong khi loan báo Tin Mừng, thì Lời Chúa mới có thể lan
rộng và sinh hoa kết trái đến tận cùng trái đất được.
- Chúng ta đừng để bất
cứ một trở ngại nào ngăn cản chúng ta trong sứ vụ rao giảng Tin Mừng, vì Đức
Kitô đã hứa với chúng ta: "Bất cứ điều gì anh em nhân danh Thầy mà xin,
thì Thầy sẽ làm."
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
Lời Chúa Lễ Đức Mẹ
Fa-ti-ma (13/05)
Bài đọc: Is: 61,9-11
Trích sách tiên tri
I-sai-a
Dòng dõi các ngươi sẽ
nức tiếng giữa chư dân,
và giống nòi các ngươi sẽ lừng danh giữa muôn nước.
Tất cả những ai thấy các ngươi sẽ biết rằng
các ngươi là một dòng dõi được ĐỨC CHÚA ban phúc lành.
và giống nòi các ngươi sẽ lừng danh giữa muôn nước.
Tất cả những ai thấy các ngươi sẽ biết rằng
các ngươi là một dòng dõi được ĐỨC CHÚA ban phúc lành.
Tôi mừng rỡ muôn phần
nhờ ĐỨC CHÚA,
nhờ Thiên Chúa tôi thờ, tôi hớn hở biết bao!
Vì Người mặc cho tôi hồng ân cứu độ,
choàng cho tôi đức chính trực công minh,
như chú rể chỉnh tề khăn áo, tựa cô dâu lộng lẫy điểm trang.
nhờ Thiên Chúa tôi thờ, tôi hớn hở biết bao!
Vì Người mặc cho tôi hồng ân cứu độ,
choàng cho tôi đức chính trực công minh,
như chú rể chỉnh tề khăn áo, tựa cô dâu lộng lẫy điểm trang.
Như đất đai làm đâm chồi
nẩy lộc,
như vườn tược cho nở hạt sinh mầm,
ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng cũng sẽ làm trổ hoa công chính,
làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân.
như vườn tược cho nở hạt sinh mầm,
ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng cũng sẽ làm trổ hoa công chính,
làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân.
Bài Tin Mừng: Lc
11,27-28
Tin Mừng Đức Giê-su
Ki-tô theo thánh Lu-ca
Khi Đức Giê-su đang giảng
dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người: "Phúc
thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm! " Nhưng Người đáp lại:
"Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên
Chúa."
Đức Mẹ Fatima
Mỗi nơi Mẹ Maria hiện
ra đều mang một dấu ấn và để lại ấn tượng kỳ diệu nơi mỗi người suốt thể kỷ này
tới thế kỷ khác. Nói đến Mẹ, tự nhiên con người ai cũng cảm thấy như có một niềm
vui dâng đầy con tim, tràn ngập tâm hồn con người. Hôm nay, mừng kính Đức Mẹ
Fatima, mãi muôn đời nhân loại sẽ không bao giờ quên sứ điệp của Mẹ đã nói với
ba trẻ trên đồi Cova da Iria năm 1917.
Ba trẻ Lucia, Jacinta
và Phanxicô là ba bé chăn chiên thuộc gia đình nghèo làng quê Fatima, nước Bồ
Đào Nha. Các trẻ em này thuộc giáo phận Leiria. Hàng ngày các em được gia đình,
cha mẹ trao phó việc dẫn đoàn súc vật : chiên, cừu đi ăn cỏ ở các vùng đồi núi
quanh đó. Các em thường có thói quen sau khi để bầy súc vật ăn cỏ, liền qùi gối
trên bãi đất trống đọc kinh, lần chuỗi mân côi chung với nhau.
Ngày 13 tháng 5 năm
1917, giữa lúc thế chiến thứ nhất đang xảy ra, khi các em đang sốt sắng đọc
kinh lần chuỗi mân côi lúc gần giữa trưa, một luồng chớp chói lòa làm các em bỡ
ngỡ, kéo hoàn toàn sự chú ý của các em về những ngọn cây trên đồi Cova da Iria,
một Vị sáng láng hiện ra, Thiếu Nữ ấy xin các em cầu nguyện cho những người tội
lỗi ăn năn trở lại, chiến tranh sớm kết thúc. Thiếu Nữ dặn các em hãy trở lại
nơi này vào ngày 13. Theo lời Thiếu Nữ căn dặn, các em đã được gặp và nói chuyện
với Thiếu Nữ ấy vào các ngày 13 từ tháng 5 đến tháng 10.
Trong những cuộc gặp gỡ
ấy, Thiếu Nữ xưng mình là Đức Mẹ Mân Côi. Mẹ mời gọi các em cầu nguyện và làm
việc đền tạ. Đặc biệt là lần cuối cùng ngày 13.10.1917, một hiện tượng rất lạ
đã xẩy ra làm rúng động mọi người. 70 ngàn người đã chứng kiến hiện tượng Mặt
Trời múa.
Năm 1930 Đức Giám Mục
Leira đã chính thức công nhận việc Đức Mẹ hiện ra tại Fatima.
Sứ điệp của Fatima là
hãy cầu nguyện cho các tội nhân, lần chuỗi Mân Côi và sám hối. “Mẹ đến kêu nài
các tín hữu hãy lần hạt Mân Côi… Nếu người ta cải thiện đời sống thì chiến
tranh sớm kết thúc”.
Đức Mẹ đã hiện ra với
ba trẻ để qua các em, Mẹ nhắn nhủ nhân loại siêng năng cầu nguyện, năng lần chuỗi
Mân Côi và thống hối ăn năn. Trải qua năm tháng, Fatima đã thu hút biết bao
khách hành hương đến tôn vinh Mẹ Rất Thánh Mân Côi.
Sứ điệp Fatima nói lên
một sự thật tuyệt vời : con người có nguy cơ hư đi khi xa dần Thiên Chúa, chỉ
có thể được cứu vãn bằng những phương thế mà Mẹ dậy : “Cầu nguyện, lần chuỗi
Mân Côi và Sám hối ăn năn “.
Lạy Mẹ Fatima, xin
giúp chúng con biết siêng năng cầu nguyện, lần hạt Mân Côi và ăn năn thống hối.
100 NĂM ĐỨC MẸ HIỆN RA TẠI FATIMA
Lc 11,27-28
CÙNG MẸ LẮNG NGHE
VÀ VÂNG GIỮ LỜI CHÚA
“Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng
nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.” (Lc 11,28)
Suy niệm: Khi nghe người phụ nữ
ca tụng Mẹ Ma-ri-a có phúc vì “đã cưu mang và cho Thầy bú mớm”, Chúa Giê-su
đính chính: “Đúng hơn phải nói rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời
Thiên Chúa.” Nói lời này, Chúa Giê-su không hạ thấp ơn huệ làm mẹ thể lý của
Đức Ma-ri-a nhưng muốn chúng ta nhìn sâu vào điều cốt lõi của phúc đức mà Mẹ
đang được hưởng. Phúc của Mẹ không hệ tại có một người con tài ba lỗi lạc, mà
đúng hơn Người Con mà Mẹ sinh ra lại chính là Con Một Thiên Chúa; và hơn nữa,
Mẹ có phúc được Thiên Chúa tuyển chọn và ban cho ơn huệ lớn lao ấy là vì Mẹ đã
“tin vào lời Chúa phán” và thưa “Xin Vâng” để đón nhận Lời ấy, không chỉ trong
khoảng khắc của ngày truyền tin mà còn trong cả cuộc đời của Mẹ.
Mời
Bạn: Trong những ngày này, người từ khắp nơi trên
thế giới hướng về Fa-ti-ma ca tụng, cầu xin Mẹ. Chúa Giê-su chỉ cho ta thấy bí
quyết vẻ đẹp tâm hồn và ân phúc vô song của Mẹ: đó là tin tưởng lắng nghe và
thực thi Lời Chúa. Điều tốt đẹp nhất mà Giê-su và Mẹ mong muốn cho mỗi người
chúng ta là biết lấy Lời Chúa làm “ánh sáng chỉ đường” và “đèn soi bước chân”
cho ta.
Sống
Lời Chúa: Mỗi khi đọc Lời Chúa, tôi đọc với tâm tình
của Mẹ yêu mến Lời Chúa. Xin Mẹ giúp tôi am hiểu những điều Chúa muốn nói với
tôi và muốn tôi thực hiện trong đời sống.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin
cho chúng con biết lắng nghe và chăm chỉ thực hành Lời Chúa như Mẹ; nhờ đó Lời
Chúa trở thành hạt giống rơi vào đất tốt, sẽ trổ sinh muôn vàn hoa trái thánh
thiện cho chúng con và cho mọi người.
(5 phút Lời Chúa)
Làm những việc lớn hơn nữa (13.5.2017 – Thứ bảy Tuần 4 Phục sinh)
Hãy mạnh dạn nhân danh Đức Giêsu mà xin, vì biết thế nào Ngài cũng làm cho người gắn bó với Ngài. Tất cả để Cha được tôn vinh nơi Con
Suy niệm:
Sau khi ông Tôma hỏi Thầy
Giêsu về đường (Ga 14, 5),
thì ông Philípphê lại xin
Thầy cho các môn đệ thấy Chúa Cha (c. 8).
Không rõ Philípphê muốn
thấy Thiên Chúa theo kiểu nào,
bởi lẽ theo niềm tin
chung của người Do Thái
không ai thấy Thiên Chúa
chí thánh mà sau đó còn sống được (x. Xh 33, 20).
Dù sao khát vọng được
thấy Thiên Chúa là ước mơ chính đáng.
Thiên Chúa đã thỏa mãn
ước mơ mà Ngài đã đặt vào lòng con người.
Nơi Đức Giêsu, là Ngôi
Lời nhập thể và là Con Thiên Chúa,
chúng ta có thể thấy được
Thiên Chúa bằng mắt phàm.
“Ai thấy Thầy là thấy
Chúa Cha” (c. 9).
Nhìn ngắm khuôn mặt Thiên
Chúa nơi Đức Giêsu
chúng ta chẳng những
không phải chết, nhưng được sống.
Theo quan niệm của người
Do Thái,
sứ giả là đại diện trọn
vẹn cho người sai mình.
Đức Giêsu đã là sứ giả
cho Cha một cách tuyệt vời.
Ngài là một với Thiên
Chúa, Đấng sai Ngài :
“Thầy ở trong Chúa Cha,
và Chúa Cha ở trong Thầy” (c. 11).
Các lời Ngài nói, Ngài
không tự mình nói.
Các việc Ngài làm, Ngài
không tự mình làm.
“Nhưng Chúa Cha, Đấng
luôn ở trong Thầy,
chính Người làm những
việc của mình” (c. 10).
Nhìn những việc Đức Giêsu
làm, chúng ta nhận ra đó là việc của Cha.
Cha làm việc của Cha qua
Con của mình là Đức Giêsu.
“Ai tin vào Thầy, người
đó sẽ làm được những việc Thầy làm.
Người đó còn làm được
những việc lớn lao hơn nữa,
bởi vì Thầy đến cùng Chúa
Cha” (c. 12).
Chúng ta vẫn ở trong mùa
Phục sinh, mùa của sự sống chiến thắng.
Đức Giêsu đã về với Chúa
Cha và được vào trong vinh quang.
Khi tin vào Ngài, khi gắn
bó với một Đấng phục sinh quyền năng như thế,
chúng ta có thể làm được
những điều như Ngài đã làm:
trừ quỷ, chữa bệnh, hoàn
sinh kẻ chết (Mc, 16, 17-18; Cv 9, 34.40).
Và như Đức Giêsu, điều vĩ
đại mà chúng ta có thể làm cho thế giới hôm nay
là yêu thương,
yêu như Thầy đã yêu, yêu đến hiến mạng.
Hãy mạnh dạn nhân danh
Đức Giêsu mà xin,
vì biết thế nào Ngài cũng làm cho
người gắn bó với Ngài.
Tất cả để Cha được tôn
vinh nơi Con (c. 14).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho con biết con,
xin cho con biết Chúa.
Xin cho con chỉ khao khát một mình Chúa,
quên đi chính bản thân,
yêu mến Chúa và làm mọi
sự vì Chúa.
Xin cho con biết tự hạ,
biết tán dương Chúa và chỉ nghĩ đến Chúa.
Ước gì con biết hãm mình và sống trong Chúa.
Ước gì con biết nhận từ Chúa
tất cả những gì xảy đến
cho con
và biết chọn theo chân
Chúa luôn.
Xin đừng để điều gì quyến rũ con, ngoài Chúa.
Xin Chúa hãy nhìn con, để
con yêu mến Chúa.
Xin Chúa hãy gọi con, để con
được thấy Chúa.
Và để con hưởng nhan Chúa
đời đời. Amen.
(Thánh Âu-Tinh)
***
Phúc thay lòng dạ (Lễ Đức
Mẹ Fatima)
Lời Chúa: Lc 11, 27-28
Khi Ðức Giêsu đang giảng
dạy, thì giữa đám đông có một người phụ nữ lên tiếng thưa với Người: “Phúc thay
lòng dạ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm! Nhưng Người đáp lại: “Ðúng hơn phải nói
rằng: Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa.”,
Suy niệm:
Thánh Luca hẳn đã dựa vào
một nguồn tài liệu riêng
để viết nên đoạn Tin Mừng
rất ngắn này.
Khung cảnh có vẻ diễn ra
ở ngoài trời, có đám đông dân chúng.
Đức Giêsu đang giảng dạy,
còn dân chúng thì nghe.
Bất ngờ có một phụ nữ cất
cao giọng mà nói với Ngài rằng:
“Phúc cho lòng dạ đã cưu
mang Thầy, và vú đã cho Thầy bú mớm.”
Đây là một lời ca ngợi
thân mẫu của Thầy Giêsu.
Người phụ nữ chắc đã rất
tâm đắc với những lời Thầy giảng,
nên từ lòng ngưỡng mộ đối
với Thầy,
bà đã bật lên lời ngợi
khen đối với người mẹ của Thầy.
Bà không ngại nói đến
những nét đặc trưng và kín đáo của một người mẹ,
những gì nơi thân xác mẹ
cần cho sự sống của con.
Lòng dạ của thân mẫu Thầy
đã cưu mang Thầy chín tháng.
Chín tháng đủ để một thai
nhi cứng cáp mà nhìn thấy ánh mặt trời.
Chín tháng ấp ủ, mẹ và
con gần gũi nhau như là một.
“Và vú đã cho Thầy bú
mớm.”
Không phải chỉ chín tháng
cưu mang, mà còn ba năm bú mớm.
Mẹ nuôi con bằng chính
dòng sữa của mình, sự sống của mình.
để con được lớn lên, có
thể đứng đây mà giảng thuyết.
Rõ ràng thân xác mẹ là
cái nôi ru cho con lớn lên.
Mẹ vừa lo sinh, vừa lo
dưỡng.
Lời khen ngợi của người
phụ nữ vang ra cả đám đông.
Khen mẹ chính là khen con
một cách gián tiếp.
Phải là một người mẹ
tuyệt vời
mới sinh được một người
con tuyệt vời đến thế!
Maria có phúc vì Mẹ được
chọn để sinh dưỡng Đấng cứu độ.
Bà Êlisabét đã từng lớn
tiếng kêu lên mối phúc này (Lc 1, 42) :
“Em có phúc hơn mọi phụ
nữ, và phúc cho hoa trái của bụng dạ em.”
Như thế Mẹ có phúc vì Con
có phúc.
Đức Giêsu không phản đối
hay phủ nhận câu nói của người phụ nữ
đang đứng nghe giảng cùng
với đám đông.
Ngài chỉ muốn điều chỉnh
cho hợp với bầu khí hiện tại,
khi những người trong đám
đông đang ở tư thế lắng nghe.
“Phúc cho những ai lắng
nghe và giữ lời của Thiên Chúa.”
Một mối phúc mới tưởng
như không liên hệ gì với mối phúc trước,
kỳ thực đó là điều Mẹ
Maria đã sống từ lâu.
Ai lắng nghe tiếng Chúa
bằng Mẹ? Ai giữ lời Chúa bằng Mẹ?
Trước khi cưu mang Ngôi
Lời nơi thân xác,
Mẹ Maria đã đón lấy Lời
Chúa vào cuộc đời mình.
Đám đông đang lắng nghe
lời Thầy Giêsu.
Họ còn cần tuân giữ lời
đó nữa mới được hưởng mối phúc thật sự.
Chúng ta không được ban
mối phúc sinh dưỡng Đức Giêsu như Mẹ,
nhưng vẫn được chia sẻ
mối phúc nghe và giữ lời Chúa của đám đông.
Cầu nguyện:
Lạy Mẹ Maria,
khi đọc Phúc Âm,
lúc nào chúng con cũng thấy Mẹ lên đường.
Mẹ đi giúp bà Isave, rồi đi Bêlem sinh Đức Giêsu.
Mẹ đưa con đi trốn, rồi dâng Con trong đền thờ.
Mẹ tìm con bị lạc và đi dự tiệc cưới ở Cana.
Mẹ đi thăm Đức Giêsu khi Ngài đang rao giảng.
Và cuối cùng Mẹ đã theo Ngài đến tận Núi Sọ.
Mẹ lên đường để đáp lại một tiếng gọi
âm thầm hay rõ ràng, từ ngoài hay từ trong,
từ con người hay từ Thiên Chúa.
Chúng con thấy Mẹ luôn đi với Đức Giêsu
trong mọi bước đường của cuộc sống.
Chẳng phải con đường nào cũng là thảm hoa.
Có những con đường đầy máu và nước mắt.
Xin Mẹ dạy chúng con
đừng sợ lên đường mỗi ngày,
đừng sợ đáp lại những tiếng gọi mới của Chúa
dù phải chấp nhận đoạn tuyệt chia ly.
Xin giữ chúng con luôn đi trên Đường-Giêsu
để chúng con trở thành nẻo đường khiêm hạ
đưa con người hôm nay đến gặp gỡ Thiên Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
13 THÁNG NĂM
Một Nhịp Cầu Từ Lễ
Phục Sinh Đến Lễ Hiện Xuống
“Khi Đấng Bảo Trợ đến,
Đấng mà Thầy sẽ sai đến với anh em từ nơi Chúa Cha, Ngài là Thần Khí sự thật
phát xuất từ Chúa Cha, Ngài sẽ làm chứng về Thầy. Cả anh em nữa, anh em cũng
làm chứng, vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu” (Ga 15, 26 – 27).
Giờ đây, chúng ta trở
lại với những lời này của Đức Kitô. Và chúng ta trở lại với căn gác thượng ở
Giê-ru-sa-lem, nơi mà những lời ấy được nói lên. Lời hứa ấy phải trở thành sự
thật trong cùng căn gác thượng ấy, vào ngày Lễ Ngũ Tuần. Lời của Đức Kitô dẫn
chúng ta đi từ Lễ Phục Sinh tới Lễ Hiện Xuống. Những lời ấy như một nhịp cầu.
Chúa Thánh Thần không
ngừng đến với các môn đệ của Đức Kitô như Đấng An Ủi được Chúa Cha sai đến.
Ngài đến như Thần Khí sự thật để làm chứng về Đức Kitô.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 13 – 5
Đức Mẹ Fatima
Cv 13, 44-52; Ga
14, 7-14.
LỜI SUY NIỆM: “Nếu anh em
nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.”
Đây là một ơn ban đặc
biệt cho những ai tin vào Chúa Giêsu là Chúa. Với ơn ban đặc biệt này, mỗi người
cần phải đón nhận, để trong mọi lời cầu xin cho chính mình, cũng như cho những
người thân thuộc và cả những người anh em chung quanh chúng ta được Chúa thực
hiện.
Lạy Chúa Giêsu. Xin
cho mỗi người trong chúng con mỗi khi cầu nguyện, luôn nhớ tới Lời Chúa hôm
nay, để lời cầu xin của chúng con đẹp lòng Chúa hơn.
Mạnh Phương
13 Tháng Năm
Ngày Của Mẹ
Ngày Chúa Nhật thứ
hai trong tháng năm, tại nhiều nước trên thế giới, được gọi là ngày của Mẹ,
ngày dành riêng để tỏ lòng báo hiếu đối với Mẹ...
Sáng kiến dành ngày
Chúa Nhật thứ hai của tháng năm làm ngày của mẹ được gán cho một thiếu nữ người
Hoa Kỳ tên là Anna M.Jarvis qua đời khoảng năm 1948. Mẹ của cô qua đời tháng
năm năm 1905. Trong những năm kế tiếp, cô thường tổ chức giỗ mẹ một cách trọng
thể như mời bạn bè đến cầu nguyện tại gia đình. Cô viết thư gửi tới các nhân vật
quan trọng trong nước Mỹ để xin lập một ngày tưởng nhớ các bà Mẹ. Tiểu bang nơi
cô đang sống đã chấp nhận đề nghị năm 1913. Và ngày 10 tháng 5 ấy, quốc hội Hoa
Kỳ cũng thông qua đề nghị nhận ngày Chúa Nhật thứ hai trong tháng 5 như một
ngày để ghi ơn các bà mẹ. Tổng thống Wilson của Hoa Kỳ đã công bố quyết định
này ngày 09/5/1914. Tục lệ này đã lan rộng sang nhiều quốc gia trên thế giới...
Trong ngày nhớ mẹ, người con thường cài trên áo một bông hoa cẩm chướng màu trắng
nếu mẹ đã quá cố và màu hồng dành cho những ai còn mẹ.
Trong các tước hiệu
Giáo Hội dùng để gọi Ðức Maria, có lẽ xứng hợp với tâm tình con người hơn cả vẫn
là tước hiệu Mẹ. Chúng ta có thể gọi Ðức Maria là Mẹ với tất cả tâm tình trìu mến
như khi chúng ta gọi người mẹ của chúng ta. Do lời trăn trối của chính Chúa
Giêsu con Mẹ, Mẹ đã trở thành Mẹ của Giáo Hội. Qua muôn thế hệ, Mẹ không ngừng
cưu mang, sinh ra và dưỡng dục các tín hữu trong Ðức tin.
Niềm hạnh phúc của bất
cứ người mẹ nào vẫn là thấy con mình được nên người. Mẹ Maria chăm chú theo dõi
và lo lắng cho từng người chúng ta. Niềm vui của Mẹ chính là thấy mỗi người
chúng ta được lớn lên theo hình ảnh của Chúa Giêsu con Mẹ...
Chúng ta mang đến cho
Mẹ những bó hoa trong suốt tháng 5, tháng 10 và trong từng lời Kinh dâng lên Mẹ.
Nhưng có lẽ Mẹ sẽ sung sướng hơn mỗi lần nhìn thấy sự trưởng thành nơi chúng
ta. Mỗi lần chúng ta lớn lên trong ân phúc, trong bác ái yêu thương, trong hy vọng
tin yêu: đó là những bó hoa tốt đẹp nhất mà chúng ta dâng lên Mẹ...
(Lẽ Sống)
Lectio Divina: Gioan
14:7-14, Đức Mẹ Hiện Ra Tại Fatima
Thứ Bảy, 13 Tháng 5, 2017
Thứ Bảy sau CN IV Phục Sinh
1. Lời nguyện
mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con,
Chúa xa xăm và không ai biết, và nhưng Chúa lại rất gần
đến nỗi mà Chúa biết, yêu thương và cứu rỗi chúng con
nhờ Đức Giêsu Kitô, Con Chúa.
Nguyện xin cho Người hiện diện trong chúng con và trong các việc
chúng con làm
để chúng con có thể cũng làm được những công việc tương tự của
công bình, chân lý và yêu thương
và do đó trở nên dấu chỉ cho thế gian
rằng Con Chúa đang sống
và Chúa là Thiên Chúa cứu độ
bây giờ và mãi mãi!
2. Bài đọc
Tin Mừng – Gioan 14:7-14
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu các con biết
Thầy, thì cũng biết cha Thầy. Ngay từ bây giờ, các con biết và đã xem thấy
Người.”
Philípphê thưa: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha
và như thế là đủ cho chúng con.”
Chúa Giêsu nói cùng ông rằng: “Philípphê, Thầy ở với các con
bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư? Ai thấy Thầy là xem thấy
Cha. Sao con lại nói: ‘Xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha?’
Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy ư? Những điều Thầy
nói với các con, không phải tự mình mà nói, nhưng chính Cha ở trong Thầy, Ngài
làm mọi việc. Các con hãy tin rằng Thầy ở trong Cha, và Cha ở trong Thầy.
Ít ra các con hãy tin, vì các việc Thầy đã làm.
Thật, Thầy bảo thật các con: Ai tin vào Thầy, người ấy sẽ làm
được những việc Thầy đã làm; người ấy còn làm được những việc lớn lao hơn, vì
Thầy về với Cha. Và điều gì các con nhân danh Thầy mà xin Cha, Thầy sẽ
làm, để Cha được vinh hiển trong Con. Nếu điều gì các con nhân danh Thầy
mà xin cùng Thầy, Thầy sẽ làm cho.”
3. Suy Niệm
- Ga 14:7: Biết Chúa Giêsu là biết Chúa
Cha. Văn bản bài Tin Mừng hôm nay là phần tiếp nối của bài Tin Mừng
hôm qua. Ông Tôma đã hỏi Chúa: “Thưa Thầy, chúng con không biết
Thầy đi đâu, làm sao biết được đường?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy
chính là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống! Không ai có thể đến với
Chúa Cha mà không qua Thầy.” Và Người nói thêm: “Nếu các con
biết Thầy, thì các con cũng biết Cha Thầy. Ngay tử bây giờ, các con
biết Người và đã thấy Người.” Đây là câu đầu tiên của bài Tin Mừng
hôm nay. Chúa Giêsu luôn nói về Chúa Cha, vì đời sống của Chúa Cha
xuất hiện trong tất cả những gì Người nói và làm. Việc đề cập về
Chúa Cha cách liên tục này gợi lên câu hỏi của ông Philípphê.
- Ga 14:8-11: Ông Philípphê thưa: “Lạy
Thầy, xin tỏ cho chúng con xem thấy Cha và như thế là đủ cho chúng
con.” Đây là ước muốn của các môn đệ, lòng ước ao của nhiều người
trong các cộng đoàn của người Môn Đệ Chúa Yêu và đó cũng là lòng ước ao của
nhiều người ngày nay: Người ta phải làm gì để được nhìn thấy Chúa
Cha mà Chúa Giêsu đã nói về rất nhiều như thế? Câu trả lời của Chúa
Giêsu thì rất tuyệt vời và vẫn còn giá trị cho đến ngày nay: “Philípphê,
Thầy ở với các con bấy lâu rồi, thế mà con chưa biết Thầy ư? Ai thấy
Thầy là xem thấy Cha!” Người ta không nên nghĩ rằng Thiên Chúa thì
xa xôi, cách biệt và xa lạ đối với chúng ta. Những ai muốn biết
Thiên Chúa Cha là ai và ra sao thì chỉ cần nhìn vào Chúa Giêsu là đủ.
Người đã mặc khải rằng Chúa Cha ở trong lời nói và việc làm của Người!
“Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy!” Qua sự vâng phục của
Người, Chúa Giêsu xác nhận mình hoàn toàn ở với Chúa Cha. Trong mọi
lúc, Người luôn làm theo ý của Chúa Cha (Ga 5:30; 8:28-29,30). Đây
là lý do, trong Chúa Giêsu mọi việc đều là sự mặc khải của Chúa Cha!
Các phép lạ và việc làm là những việc làm của Chúa Cha! Người ta nói
rằng: “Người con là khuôn mặt của người cha!” Đây là lý do tại
sao trong Chúa Giêsu và vì Chúa Giêsu, Thiên Chúa ở giữa chúng ta.
- Ga 14:12-14: Lời hứa của Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu hứa rằng sự thân mật của Người với Chúa Cha không chỉ dành
riêng cho Chúa Giêsu mà nó còn có thể dành cho tất cả những ai tin vào Người.
Nhờ Chúa Giêsu, chúng ta cũng có thể thành công trong việc làm những điều
tốt đẹp cho người khác như Chúa Giêsu đã làm cho dân chúng vào thời ấy.
Chúa cầu bầu cho chúng ta. Mọi điều người ta xin cùng Chúa Giêsu,
thì Người cầu xin với Chúa Cha và luôn được Chúa Cha ban cho, miễn là điều
ấy là để phục vụ. Chúa Giêsu là Đấng Bàu Chữa cho chúng ta, Người
bênh vực chúng ta. Người đi nhưng Người sẽ không để cho chúng ta bơ
vơ. Người hứa rằng Người sẽ xin cùng Chúa Cha và Chúa Cha sẽ sai một
Đấng Phù Trợ hay Đấng An Ủi khác, đó là Chúa Thánh Thần. Thậm chí
Chúa Giêsu còn nói rằng Người cần phải đi, bởi vì nếu không thì Chúa Thánh
Thần sẽ không thể đến được (Ga 16:7). Và Chúa Thánh Thần sẽ làm trọn
vẹn những điều về Chúa Giêsu ở trong chúng ta, nếu chúng ta hành động nhân
danh Chúa Giêsu và chúng ta tuân giữ giới răn trọng nhất là thực hành tình
yêu thương.
4. Một vài
câu hỏi gợi ý cho việc suy gẫm cá nhân
- Ai biết Chúa Giêsu là biết Chúa Cha. Trong
Kinh Thánh, từ ngữ “biết một ai đó” không chỉ có nghĩa là một sự hiểu biết
về trí tuệ, mà nó cũng còn giả định một kinh nghiệm sâu xa về sự hiện diện
của người ấy trong cuộc đời của họ. Tôi có biết Chúa Giêsu
không?
- Tôi có biết Chúa Cha không?
5. Lời nguyện
kết
Toàn cõi đất này đã xem thấy
ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta.
Tung hô CHÚA, hỡi toàn thể địa cầu,
mừng vui lên, reo hò đàn hát!
(Tv 98:3-4)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét