Trang

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2020

16-07-2020 : THỨ NĂM - TUẦN XV THƯỜNG NIÊN


16/07/2020
 Thứ năm tuần 15 thường niên



BÀI ĐỌC I: Is 26, 7-9. 12. 16-19
“Hỡi những kẻ nằm trong tro bụi, hãy thức dậy và hãy nhảy mừng”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Đường lối người công chính thì ngay thẳng, Chúa ban cho bằng phẳng đường nẻo của người công chính. Lạy Chúa, chúng con cậy trông Chúa trong đường xét xử của Chúa. Thánh danh và sự kính nhớ Chúa là sự ước mong của tâm hồn. Ban đêm hồn con khát khao Chúa, và sớm mai khi thức dậy, lòng trí con hướng về Chúa. Từ khi Chúa thực hiện việc xét xử ở trần gian, thì người dương thế học biết sự công chính.
Lạy Chúa, Chúa ban cho chúng con ơn bình an, vì mọi việc chúng con làm, đều do Chúa làm cho chúng con.
Lạy Chúa, trong cơn hoạn nạn, chúng con đã tìm kiếm Chúa, và trong khi Chúa sửa dạy, chúng con kêu van đến Chúa. Lạy Chúa, trước tôn nhan Chúa, chúng con khác nào như đàn bà mang thai sắp sinh, kêu la đau đớn. Chúng con cưu mang, chúng con đau đớn như phải sinh con.
Chúng con không mang lại sự cứu độ cho trần gian, và không còn người sinh ra trên trần gian. Người chết của Chúa sẽ được sống, các xác chết của con sẽ sống lại. Hỡi những kẻ nằm trong tro bụi, hãy thức dậy và nhảy mừng, vì sương Chúa là sương ánh sáng, và trái đất sẽ làm tái sinh u tối. Đó là lời Chúa.

ĐÁP CA: Tv 101, 13-14ab và 15. 16-18. 19-21
Đáp: Từ trời cao xanh Chúa đã quan sát địa cầu (c. 20b).
Xướng:
1) Phần Chúa, lạy Chúa, đời đời còn mãi và danh Ngài tồn tại đời nọ tới đời kia. Xin Ngài đứng lên, thương xót Sion, nay là thời để Ngài quan tâm phù trợ. Các bầy tôi ưa thích tường hoa móng đá, và ngậm ngùi thương đống gạch tro hoang tàn. – Đáp.
2) Lạy Chúa, muôn dân sẽ kính tôn danh thánh Chúa, và mọi vua trên địa cầu sẽ quý trọng vinh quang Ngài; khi Chúa sẽ tái lập Sion, Ngài xuất hiện trong vinh quang xán lạn; Ngài sẽ đoái nghe lời nguyện kẻ túng nghèo, và không chê lời họ kêu van. – Đáp.
3) Những điều này được ghi lại cho thế hệ mai sau, và dân tộc được tác tạo sẽ ca tụng Thiên Chúa. Từ thánh điện cao sang Chúa đã đoái nhìn, từ trời cao Chúa đã ngó xuống trần thế, để nghe tiếng than khóc của tù nhân, để giải thoát kẻ bị lên án tử. – Đáp.

ALLELUIA: Tv 118, 27
Alleluia, alleluia! – Xin Chúa cho con hiểu đường lối những huấn lệnh của Chúa, và con suy gẫm các điều lạ lùng của Chúa. – Alleluia.

PHÚC ÂM: Mt 11, 28-30
“Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Hãy đến với Ta tất cả, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an. Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng”. Đó là lời Chúa.


Suy niệm : Hãy Ðến Với Chúa
Những kẻ vất vả mang gánh nặng mà Tin Mừng hôm nay nhắc đến được các nhà chú giải hiểu là những con người đơn sơ khiêm tốn, sẵn sàng để Thiên Chúa dạy dỗ hướng dẫn, như được nói đến trong đoạn Tin Mừng trước đó. Tâm hồn họ đã sẵn sàng, giờ đây, Chúa Giêsu mời gọi họ đến với Ngài để được Ngài nâng đỡ bổ sức cho; hay nói theo một bản dịch Kinh Thánh khác: để được Ngài giải thoát khỏi gánh nặng. Gánh nặng nào? Ðó là gánh nặng của lề luật mà các nhà thông thái chất trên vai những con người đơn sơ, hèn mọn. Họ bó gánh nặng đặt lên vai người khác, còn chính họ thì không muốn động ngón tay vào, như lời Chúa trách cứ thái độ giả hình của những người Biệt Phái. Tinh thần vụ luật, vụ hình thức đã làm cho những vị lãnh đạo Do Thái giáo không còn quả tim để thông cảm nữa.
Chúa Giêsu mời gọi dân chúng đến với Ngài để được Ngài giải thoát khỏi gánh nặng và được nâng đỡ bổ sức. Chống lại những người Biệt Phái, Chúa Giêsu đề ra một cái ách mới cho những ai chấp nhận Ngài. Ðây chẳng phải là không còn lề luật, bởi vì giáo huấn của Chúa Giêsu đòi hỏi không thua gì lề luật của Môsê. Nhưng đối với Chúa Giêsu, những kẻ tuân giữ luật Chúa được sức mạnh tinh thần nâng đỡ ủi an, đó là sức mạnh của Thánh Thần mà Ngài đã ban cho các môn đệ để họ tuân giữ luật Chúa, và như vậy luật Chúa trở nên nhẹ nhàng, dễ chu toàn.
Người Kitô hữu không lẻ loi một mình, không tự sức mình tuân giữ luật Chúa. Hằng ngày họ được Chúa nuôi dưỡng bằng chính Mình Máu Thánh Ngài và được ban cho tràn đầy Thánh Thần. Sống theo ơn soi sáng của Thánh Thần, họ sẽ cảm nghiệm được rằng đời sống đức tin với tất cả những hệ lụy, những đòi buộc của nó, sẽ không còn là gánh nặng, mà là niềm vui và sức mạnh trong mọi biến cố, mọi hoàn cảnh cuộc đời.
Xin cho chúng ta biết lắng nghe lời mời gọi đến với Chúa, tin tưởng vào Chúa và lấy tình yêu đáp trả tình yêu để "ách Chúa trở nên êm ái và gánh Chúa trở nên nhẹ nhàng" cho chúng ta.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)


Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 15 TN2
Bài đọcIsa 26:7-9, 12, 16-19; Mt 11:28-30

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người không thể sống thiếu Thiên Chúa.
Tin tức trên mạng tuần này loan tin anh ca sĩ và nghệ sĩ nổi tiếng của Hàn-quốc thắt cổ quên sinh khi mới 33 tuổi. Lý do, anh không thể chịu đựng một lúc hai sức ép của nghề nghiệp và của người cha bệnh nặng; đến nỗi đã phải thốt lên với cha mình: “Con phải là người bệnh, thay vì cha. Con xin lỗi! Con xin lỗi!” Không phải chỉ anh, nhưng biết bao người trong chúng ta có những lúc cảm thấy quá mệt mỏi, và chỉ muốn buông xuôi tất cả, cho cuộc đời cho muốn ra sao thì ra. Lý do là vì mặc dù chúng ta đã chịu khó làm việc hết sức để lo cho gia đình, cho cộng đoàn, cho xã hội; nhưng chúng ta đã không tìm được người thông cảm biết ơn thì chớ, lại còn phải gánh chịu biết bao mắng chửi và hiểu lầm đến từ mọi phía.
May mắn cho chúng ta, Lời Chúa qua các bài đọc hôm nay mời gọi chúng ta hãy đến với Ngài trong những lúc mệt mỏi chán chường như thế để được an nghỉ trong Chúa và để được Chúa dạy dỗ. Trong bài đọc I, ngôn sứ Isaiah nhắc nhở con cái Israel phải luôn biết sống theo đường lối của Thiên Chúa thì mới tìm được cuộc sống an bình. Sống ngược lại với thánh ý Thiên Chúa chỉ gánh những thất bại chán chường, như người đàn bà đau quằn quại khi sinh con mà chỉ sinh toàn không khí. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu mời gọi tất cả những ai đang gồng gánh nặng nề: Hãy tìm đến với Thiên Chúa. Ngài hứa chắc một điều chúng ta sẽ được nghỉ ngơi bồi dưỡng.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Lạy Đức Chúa, Ngài cho chúng con được an cư lạc nghiệp.
1.1/ Phải sống theo thánh ý Thiên Chúa.
Thiên Chúa dựng nên con người và Ngài muốn họ sống trong cuộc đời là cho một mục đích. Mỗi người phải cầu nguyện để tìm cho ra và sống làm sao để đạt được mục đích đó. Nếu con người không chịu khó tìm ra hay làm ngược lại những gì Thiên Chúa muốn, họ sẽ phải chuốc lấy đau khổ và bất an. Nhiều người của mọi thời đại đã không thèm biết đến kiến thức căn bản này. Họ từ chối không cần biết đến Thiên Chúa, Đấng dựng nên và điều khiển mọi sự. Họ sống theo những gì họ nghĩ và tận hưởng tối đa những gì thế gian có. Đến khi phải đương đầu với sức ép của cuộc đời như bệnh tật, thất nghiệp, tan vỡ, và cái chết, họ không biết cách nào để đương đầu với và thoát khỏi.
Ngôn sứ Isaiah kêu gọi con cái Israel trở về với kiến thức căn bản này và sống như tổ tiên họ đã dạy: “Đường kẻ lành đi là đường ngay thẳng, lối kẻ hiền theo là lối Chúa san bằng. Vâng, lạy Đức Chúa, trên con đường thánh ý vạch ra, chúng con chờ đợi Chúa. Hồn chúng con khát vọng Thánh Danh và ước mong tưởng nhớ đến Ngài.” Làm sao có thể biết được thánh ý Thiên Chúa nếu một người không chịu khó bỏ thời giờ để học hỏi, để suy niệm và cầu nguyện tìm kiếm?” Người khôn ngoan là người biết khao khát Chúa, biết khắc khoải tìm kiếm Chúa, biết tìm ra những thánh chỉ Chúa dạy để thực hiện trong cuộc đời.
Đối với những người biết kính sợ Thiên Chúa, họ tin tưởng Thiên Chúa không chỉ dựng nên, nhưng còn đang quan phòng tất cả cho một mục đích là hướng mọi sự về Ngài. Người thành công là người biết khiêm nhường và vâng lời sống theo đường lối Chúa chỉ dạy. Họ tin những gì ngôn sứ Isaiah dạy: “Lạy Đức Chúa, Ngài cho chúng con được an cư lạc nghiệp, vì hết mọi việc chúng con làm đều do Ngài thực hiện cho chúng con.”
1.2/ Phải chạy đến với Thiên Chúa khi gặp gian truân.
Gian truân đau khổ xảy đến cho mọi người: người tin cũng như không tin Thiên Chúa. Mục đích là để thử thách niềm tin của con người. Khi phải đối diện với gian truân thử thách, con người phải biết chạy đến và nương nhờ Thiên Chúa; đừng tự giải thoát chính mình.
Ngôn sứ Isaiah dùng một hình ảnh để dẫn chứng hậu quả của những ai chỉ cậy dựa vào chính mình: “Chúng con đã mang thai, đã quằn quại, nhưng chỉ sinh ra gió: chúng con chẳng giải thoát được thế gian, cũng chẳng sinh sản thêm dân cư cho mặt đất.” Những người biết cậy trông vào Thiên Chúa, cho dù họ có phải chết chăng nữa, Thiên Chúa đã chuẩn bị một cuộc sống bất tử cho họ, như lời ngôn sứ Isaiah tiên báo: “Các vong nhân của Ngài sẽ sống lại, xác họ sẽ đứng lên.
Này những kẻ nằm trong bụi đất, hãy trỗi dậy, hãy reo mừng! Vì lạy Chúa, sương Ngài ban là sương ánh sáng, và đất sẽ cho các âm hồn được hồi sinh.”
2/ Phúc Âm: Hãy đến học và nghỉ ngơi trong Chúa.
2.1/ Xét mình trước tôn nhan Thiên Chúa: Mệt mỏi có thể là do lao động (thể xác) hay do sức ép của cuộc sống (tinh thần). Mệt mỏi thể xác có thể được phục hồi bằng việc nghỉ ngơi; mệt mỏi tinh thần phải được chữa trị bằng phương cách tâm linh. Chúa sẽ chỉ cho biết làm sao để tránh những mệt mỏi tinh thần này. Bí tích Thánh Thể là phương thuốc hiệu nghiệm nhất cho các bệnh tinh thần này! Lời Chúa sẽ cung cấp sự bình an và xóa tan đi những lo âu không cần thiết.
Tại sao chúng ta đã cố gắng hết sức mà vẫn không thành công? Có thể chúng ta đã không biết cách làm việc để đạt kết quả tốt đẹp? Có thể chúng ta lo lắng quá độ những gì không cần phải lo quá như vậy? Có thể chúng ta đang làm theo ý, theo cách, và theo đường hướng của chúng ta mà không phải là ý, cách, hay đường hướng của Thiên Chúa?
Có thể đây là lúc Chúa mời gọi chúng ta nhìn lại để học cách làm việc sao cho thành công hơn! Có thể đây là lúc Chúa muốn chúng ta quẳng đi những mối lo không cần thiết! Hay chú trọng đến những gì là quan trọng thay vì những cái quá nhỏ nhặt thiển cận!
2.2/ Hai điều quan trọng chúng ta cần học hỏi cùng Chúa Giêsu.
(1) Hiền lành: Đây là mối thứ hai trong Bát Phúc. Chúa Giêsu là Thiên Chúa, Ngài có quyền tiêu diệt những ai nói những lời xúc phạm, đánh đòn, và giết chết Ngài; nhưng Ngài đã không làm những chuyện đó. Ngài chọn con đường tha thứ: “Lạy Cha! Xin tha cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm.” Ngài hòa giải con người với nhau và với Thiên Chúa. Ngài dạy phải thương yêu, cầu nguyện và làm ơn cho kẻ thù. Con người cũng thường có khuynh hướng yêu thích những ai hiền lành, nhã nhặn, và tha thứ.
(2) Khiêm nhường: là nhân đức diệt trừ tính kiêu ngạo, tội đầu tiên trong bảy mối tội đầu. Không ai thích người kiêu ngạo và tâm lý chung chẳng ai thích người hay “nổ.” Khiêm nhường là biết mình trong mối tương quan với Thiên Chúa và với tha nhân. Người khiêm nhường biết mọi sự mình có được là do Thiên Chúa ban, nên họ không huyênh hoang lên mặt với người khác; nhưng biết dùng tài năng để mở mang Nước Chúa và phục vụ anh em. Người kiêu ngạo đánh cắp công ơn Thiên Chúa và luôn bất an vì sợ người khác hơn họ. Họ bất an khi không nhận được những gì họ muốn và khó chịu với mọi người.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta cần biết làm việc cách khôn ngoan theo ý, cách, và đường lối của Chúa.
– Chúng ta cần biết nghỉ ngơi, dưỡng sức, và học cùng Chúa.
– Hai bài học quan trọng nhất trong cuộc đời: hiền lành và khiêm nhường. 
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP

16/07/2020 – THỨ NĂM TUẦN 15 TN
Đức Mẹ núi Cát-minh
Mt 11,28-30


HỌC VỚI GIÊ-SU
“Tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến cùng tôi, tôi sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng. Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.” (Mt 11,28-29)

Suy niệm: Đức Giê-su không bảo chúng ta học với Ngài về tài giảng thuyết hay “phương pháp” làm phép lạ, mà lại dạy chúng ta hãy học tập đức hiền lành và khiêm nhường của Ngài. Hiền lành và khiêm nhường là điều kiện cần thiết để hiểu được những mầu nhiệm sâu thẳm của Thiên Chúa. Thiên Chúa quyền uy và cao cả, siêu việt đến nỗi Ngài phải tỏ ra “nhỏ bé”, “yếu đuối” để chúng ta có thể đụng chạm được tới Ngài; phần chúng ta, khi học được sự “yếu đuối và nhỏ bé” của Thiên Chúa, chúng ta sẽ được lớn lên và tràn đầy sức mạnh của Ngài. Nhờ thế, ta có thể hiểu được những điều xem ra nghịch lý của Tin Mừng: sự yếu đuối của Thiên Chúa lại là sức mạnh cho chúng ta; nhờ Ngài trở nên nghèo khó của Thiên Chúa mà chúng ta được giàu có; điều mà thế gian cho là điên dại thì lại là khôn ngoan đối với Thiên Chúa.
Mời Bạn: Bạn có dám xác tín rằng tính kiêu căng thống trị người khác chỉ có thể bị chinh phục bằng đức khiêm nhường của Chúa Ki-tô; và chỉ có đức hiền lành của Ngài mới có thể chiến thắng được não trạng bạo lực đang thịnh hành hiện nay không?
Chia sẻ & Sống Lời Chúa: Gandhi chủ trương đường lối bất bạo động có phải là học với Giê-su “sống hiền lành và khiêm nhường” không? Còn bạn, bạn sẽ học với Chúa Giê-su hiền lành và khiêm nhường thế nào đây?
Cầu nguyện: Đọc hoặc hát Kinh Hoà Bình.
(5 Phút Lời Chúa)

Suy Niệm : Hiền hậu và khiêm nhường
Suy niệm :

Sống làm người ở đời ai tránh được gánh nặng.
Chẳng phải chỉ những người bốc vác ở cảng mới mang gánh nặng.
Gánh nặng gắn liền với phận người.
Có gánh nặng gia đình, gánh nặng nghề nghiệp, gánh nặng tuổi tác.
Có gánh nặng buồn đau của quá khứ, gánh nặng lo âu cho tương lai.
Xem ra mỗi người không vác nổi gánh nặng của mình.
Ai cũng thấy có lúc cần đến người khác.
Đức Giêsu nhìn thấy những ai đang mang gánh nặng vào thời của Ngài.
Đặc biệt những kẻ phải giữ chi li hơn 600 điều luật của phái Pharisêu.
Luật Chúa lẽ ra phải đem đến niềm vui hạnh phúc,
thì lại trở thành “những gánh nặng chất lên vai người ta” (Mt 23, 4).
Đức Giêsu mời đến với Ngài tất cả những ai đang vất vả,
tất cả những ai chưa là môn đệ của Ngài.
Ngài hứa sẽ cho họ được nghỉ ngơi trong tâm hồn (cc. 28. 29).
Sự nghỉ ngơi ở đây chính là sự bình an sâu xa của người được cứu độ,
được hưởng các mối phúc ngay từ bây giờ,
và bắt đầu được sống trong ngày Sabát vĩnh cửu với Thiên Chúa.
“Hãy đến với tôi; hãy mang ách của tôi; hãy học với tôi.”
Lời mời của Đức Giêsu lôi kéo những ai vất vả đến với Ngài.
Ngài mời họ làm môn đệ và sống theo giáo huấn của Ngài.
Trong Cựu Ước, ách tượng trưng cho Luật Thiên Chúa ban cho Môsê
Đi theo làm học trò Đức Giêsu, không phải là không có ách.
Ách của Đức Giêsu chính là lời giáo huấn của Ngài.
Lời giáo huấn ấy chúng ta đã được nghe trong Bài Giảng trên núi.
“Ách của tôi êm ái và gánh của tôi nhẹ nhàng” (c. 30).
Nhiều người không hiểu tại sao Đức Giêsu lại bảo ách mình êm ái,
khi mà Ngài đưa ra những đòi hỏi triệt để hơn,
tận căn hơn những đòi hỏi của Luật được giải thích bởi Môsê.
Thật ra sự êm ái nhẹ nhàng không bắt nguồn từ việc được đòi hỏi ít hơn,
nhưng đến từ tình yêu của tôi đối với Đức Giêsu.
Bài Tin Mừng hôm nay có 7 chữ tôi.
Cái tôi hiền hậu và khiêm nhường của Đức Giêsu thu hút tôi mến Ngài
Chính tình yêu làm cho ách và gánh của Ngài trở nên êm nhẹ.
Người ta thấy nặng nề khi bị áp lực phải giữ các luật lệ bên ngoài,
nhưng lại dễ làm theo sự thúc đẩy của một tình yêu bên trong.
Tự do hơn và vui tươi hơn, đó là điều ta cảm thấy khi sống cho Giêsu.
Làm sao để việc giữ đạo, theo đạo, sống đạo,
không trở thành một gánh nặng đè trên người Kitô hữu?
Làm sao để chúng ta tự do hơn và vui tươi hơn khi đến gặp Giêsu
và tìm được sự nghỉ ngơi cho tâm hồn mình?

Cầu nguyện :
Lạy Chúa Giêsu,
Chúa đã yêu trái đất này,
và đã sống trọn phận người ở đó.
Chúa đã nếm biết
nỗi khổ đau và hạnh phúc,
sự bi đát và cao cả của phận người.
Xin dạy chúng con biết đường lên trời,
nhờ sống yêu thương đến hiến mạng cho anh em.
Khi ngước nhìn lên quê hương vĩnh cửu,
chúng con thấy mình được thêm sức mạnh
để xây dựng trái đất này,
và chuẩn bị nó đón ngày Chúa trở lại.
Lạy Chúa Giêsu đang ngự bên hữu Thiên Chúa,
xin cho những vất vả của cuộc sống ở đời
không làm chúng con quên trời cao;
và những vẻ đẹp của trần gian
không ngăn bước chân con tiến về bên Chúa.
Ước gì qua cuộc sống hằng ngày của chúng con,
mọi người thấy Nước Trời đang tỏ hiện.
Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.


Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
16 THÁNG BẢY
Thiên Chúa Trên Đường Đời Ta
Sự quan phòng của Thiên Chúa luôn luôn hiện diện trong cuộc đời của con người và trong lịch sử thế giới. Thiên Chúa có mặt đó: trong suy nghĩ của con người, trong tự do của con người, trong trái tim và trong lương tâm con người.
Nơi con người và cùng với con người, sự hiện diện đầy năng lực cứu độ của Thiên Chúa đạt được một chiều kích lịch sử. Sự quan phòng của Thiên Chúa đồng hành với cuộc sống con người và đi vào trong nhân tính. Tuy nhiên, sự quan phòng ấy cũng luôn luôn bất khả dò và bất biến.
Vâng, sự quan phòng của Thiên Chúa là một sự hiện diện vĩnh cửu trong lịch sử của con người – cả của các cá nhân lẫn của các cộng đồng. Lịch sử của các quốc gia và của toàn nhân loại diễn tiến dưới ánh nhìn đầy quan tâm của Thiên Chúa và trong hành động toàn năng của Ngài. Mọi tạo vật đều được bảo vệ và được cai quản bởi sự quan phòng đầy lòng từ phụ của Thiên Chúa. Ngài cũng hoàn toàn tôn trọng sự tự do của con người trong tư cách là những hữu thể có lý trí và tự do – được tạo dựng theo hình ảnh Ngài và giống như Ngài.
– suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II


Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY 16/7
Đức Mẹ núi Carmêlô
Is 26, 7-9.12.16-19; Mt 11, 28-30.

LỜI SUY NIỆM: “Anh em hãy mang lấy ách của tôi, và hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường.”
          Chính Chúa Giêsu là Đấng hiền hậu và khiêm nhường, giúp người phụ nữ phạm tội ngoại tình đã không bị dân chúng ném đá nhưng đã sám hối. Vì Chúa hiền lành và khiêm nhường đã chữa lành nhiều bệnh tật trong dân, chính Chúa hiền lành và khiêm nhường, mà đã cúi mình xuống rửa chân cho các Tông Đồ, để dạy các Tông Đồ phải rửa chân cho nhau. Chính hiền hậu và khiêm nhường Chúa đã nhìn Phêrô sau khi chối Chúa, để rồi Phêrô biết sám hối ăn năn; chính vì Chúa Giêsu hiền hậu và khiêm nhường mà đã hứa nước Thiên Đàng cho người tử tội bên hữu. Chính Chúa hiền hậu và khiêm nhường đã làm cho Saolê ngã ngựa để trở thành Tông Đồ cho dân ngoại…
            Lạy Chúa Giêsu. Xin cho đức tính hiền hậu và khiêm nhường ngự trị trong tâm hồn của chúng con, để chúng con trở thành con cái của Chúa và nên chứng nhân của Tin Mừng.
Mạnh Phương


Gương Thánh Nhân
Ngày 16-07: ĐỨC TRINH NỮ MARIA NÚI CAMÊLÔ

Camêlô được coi như ngọn núi thánh. Hơn 700 năm trước khi Chúa Giêsu ra đời, Elia đã lên núi này để bảo vệ niềm tin của mình trong cơn bách hại, cũng như đã đào tạo những tâm hồn trung thành với Thiên Chúa. Khi Chúa Giêsu ra đời, nhiệt tình của Elia như vẫn còn cháy trong lòng các người khắc kỷ (Esseniô). Người ta nói rằng ngày lễ hiện xuống, những người này nhờ lời rao giảng và phép rửa của thánh Gioan Tẩy giả đã hợp lực với các tông đồ để truyền bá Tin Mừng.
Camêlô khi ấy vẫn còn là nơi tụ họp những tâm hồn muốn hiến thân cho Thiên Chúa. Camêlô lại chỉ cách Nazareth chừng một ngày đường, nên những người họp thành cộng đoàn ở núi này hướng về Mẹ Maria như mẫu gương sống và như nguồn ơn phù trợ. Thời thập tự quân, Camêlô là nơi đón tiếp nhiều vị ẩn tu. Tuy nhiên vào thế kỷ thứ XII, Đức Thượng phụ Giáo chủ Albertô thành Giêrusalem đã qui tụ tất cả thành một nhà dòng, ban hành cho họ một qui luật được Đức giáo hoàng chuẩn y năm 1226. Cũng năm ấy, Đức Giáo hoàng cho phép mừng trọng thể trong dòng lễ Đức Bà Camêlô.
Khi lên làm bề trên nhà dòng, thánh Simon Stock đã tha thiết xin Đức Mẹ một dấu chỉ tỏ lòng săn sóc ưu ái của Mẹ đối với nhà dòng. Sau nhiều lời cầu nguyện lâu dài, ngày 16 tháng 7 năm 1251, Đức Mẹ đã hiện ra trao cho thánh nhân bộ áo dòng mà nói:
– “Hãy nhận lấy bộ áo dòng này Mẹ ban cho dòng và cho tu sĩ như dấu chỉ của lòng ưu ái và sự săn sóc Mẹ dành cho các con. Đây là dấu hiệu cứu rỗi. Giải thoát mọi hiểm nguy. Ai chết mà mang biểu hiện bình an này, sẽ khỏi bị lửa thiêu đời dời và Mẹ sẽ cứu họ khỏi lửa luyện tội vào ngày thứ bảy sau khi họ qua đời”.
Trước khi cử chỉ ưu ái này, không biết bao nhiêu người mọi thời đã xin lãnh “áo Đức bà” để được sống dưới sự chở che của Đức Mẹ. Người ta hướng về Đức Mẹ núi Camêlô như hướng về nguồn ơn phúc để tạ ơn. Vì thế lễ mừng Đức Trinh Nữ Maria núi Camêlô ngày càng lan rộng tới các nước có vua công giáo ngày 21 tháng 11 năm 1674 và năm sau tới các nước vương quốc Áo, Bồ Đào Nha mừng từ năm 1679, các nước thuộc quyền Đức giáo hoàng mừng năm 1725.
Đức giáo hoàng Bênêdictô XIII phổ biến lễ này trong toàn Giáo hội do sắc lệnh ban hành ngày 24 tháng 9 năm 1726. Ngày 15 tháng 5 năm 1892, Đức giáo hoàng Lêo XIII đã ban đặc ân “Portiuncula” (ơn đại xá cho ai viếng nhà thờ) trong lễ này.
(daminhvn.net)


16 Tháng Bảy
Không Gì Ðẹp Bằng…!
Trả lời cho một thanh niên mong mỏi được biết rõ về mình, một cụ già nọ đã kể một câu chuyện như sau:
Ngày nọ, từ một đỉnh núi cao, người ta thấy ở một chân trời xa tắp có hai bóng đen ôm lấy nhau. Một em bé thơ ngây buộc miệng nói: “Hai bóng đen đó là ba với má đang ôm nhau”. Một chàng thanh niên đang mơ mộng phát biểu: “Ðó là hai tình nhân đang quấn quýt nhau”. Người có tâm hồn cô đơn thì nhận xét: “Hẳn phải là hai người bạn gặp lại nhau sau hằng vạn thế kỷ xa nhau”. Kẻ có lòng tham lam chỉ nghĩ đến tiền bạc thì lại quả quyết: “Ðây hẳn phải là hai thương gia vừa ký với nhau một giao kèo làm ăn”. Một người đàn bà có quả tim trìu mến thì thào thốt lên: “Ðây là một người cha trở về từ chiến trận đang ôm lấy đứa con gái của mình”. Một tên sát nhân đứng gần đó góp ý: “Ðây phải là hai người đàn ông đấm đá vật lộn nhau trong một cuộc giao chiến một mất một còn”. Một người đàn ông không màng đến những gì đang xảy ra xung quanh mình lên giọng gắt gỏng: “Ai mà biết được họ ôm nhau hay cắn xé nhau”.. Nhưng cuối cùng, một vị thánh có quả tim chứa đầy Thiên Chúa mới mỉm cười giảng hòa: “Không có gì đẹp bằng hai người ôm nhau”.
Kể xong câu chuyện trên đây, cụ già kết luận: “Mỗi một tư tưởng của bạn để lộ bạn là ai. Bạn nên tự vấn lương tâm xem thử bạn thường tưởng nghĩ đến những gì. Hơn bất cứ một bậc thầy nào, những tư tưởng của bạn có thể nói cho bạn biết bạn là ai”.
“Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”, chúng ta thường trích dẫn câu thơ này của cụ Nguyễn Du để nói lên hình ảnh của tư tưởng, của tâm cảnh đối với ngoại giới. Khi chúng ta vui, cảnh cũng vui lây, người cũng vui lây. Khi chúng ta buồn, cảnh cũng buồn, mà người cũng buồn lây. Khi chúng ta vui, chúng ta muốn cho mọi người cùng vui với chúng ta. Khi chúng ta buồn, chúng ta cũng cảm thấy khó chịu khi người khác vui.
Hãy chất đầy tâm hồn bằng những tư tưởng vui tươi, lạc quan: đó là một trong những bí quyết để được hạnh phúc trên đời này. Riêng đối với người Kitô hữu chúng ta, bí quyết sống hạnh phúc của chúng ta chính là: trở thành Ðền thờ sống động của Chúa. Có Chúa ngự trị trong tâm hồn, chúng ta sẽ nhìn đời, nhìn người bằng chính cái nhìn của Ngài.
(Lẽ Sống)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét