09/04/2025
Thứ
Tư tuần 5 Mùa Chay
Bài Ðọc I: Ðn 3, 14-20. 91-92. 95
“Người đã sai thiên thần của Người đến giải thoát các tôi
tớ Người”.
Trích sách Tiên tri Ðaniel.
Trong những ngày ấy, vua Nabucôđônôsor nói rằng: “Hỡi
Sidrach, Misach và Abđênagô, có phải các ngươi không chịu thờ các thần của ta
và lạy tượng vàng ta đã dựng không? Vậy nếu các ngươi đã sẵn sàng, thì lúc nghe
tiếng kèn, tiếng huyền cầm, tiếng còi, quyển sáo và các thứ nhạc khí, các ngươi
phải sấp mình thờ lạy tượng ta đúc. Nhưng nếu các ngươi không chịu sấp mình thờ
lạy, lập tức các ngươi sẽ bị ném vào lò lửa cháy bừng. Và coi Chúa nào sẽ cứu
thoát các ngươi khỏi tay ta”. Sidrach, Misach và Abđênagô trả lời với vua
Nabucôđônôsor rằng: “Tâu lạy vua, chúng tôi không cần trả lời cùng vua về việc
này, vì đây Thiên Chúa chúng tôi thờ có thể cứu thoát chúng tôi khỏi lò lửa
cháy bừng, và khỏi tay đức vua; nhược bằng Thiên Chúa chúng tôi không muốn thì,
tâu lạy vua, vua nên biết rằng chúng tôi không thờ các thần của vua và không lạy
tượng vàng của vua dựng lên”.
Bấy giờ vua Nabucôđônôsor thịnh nộ, mặt biến sắc, nhìn thẳng
vào Sidrach, Misach và Abđênagô, ông ra lệnh đốt lò nóng hơn thường gấp bảy lần,
và truyền lệnh các tráng sĩ trong cơ binh trói chân Sidrach, Misach và
Abđênagô, và ném vào lò lửa cháy bừng.
Bấy giờ vua Nabucôđônôsor bỡ ngỡ, vội vã đứng lên và nói với
các triều thần rằng: “Chớ thì ta không ném ba người bị trói vào lò lửa sao?”
Các ông trả lời với vua rằng: “Tâu lạy vua, thật có”. Vua nói: “Ðây ta thấy có
bốn người không bị trói đi lại giữa lò lửa mà không hề hấn gì; dáng điệu người
thứ tư giống như Con Thiên Chúa”. Vua Nabucôđônôsor nói tiếp: “Chúc tụng Chúa của
Sidrach, Misach và Abđênagô, Ðấng đã sai thiên thần của Người đến giải thoát
các tôi tớ tin cậy Người, không chịu vâng phục mệnh lệnh của nhà vua và thà hy
sinh thân xác, chớ không phục luỵ thờ lạy Chúa nào khác ngoài Thiên Chúa của họ”.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Ðn 3,
52. 53. 54. 55. 56
Ðáp: Chúa đáng ca
ngợi và tôn vinh muôn đời
Xướng:Lạy Chúa là
Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng, đáng ca ngợi, tôn vinh và
tán tụng muôn đời. Chúc tụng thánh danh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi, tôn vinh
và tán tụng muôn đời.
Xướng: Chúa đáng
chúc tụng trong đền thánh vinh quang Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.
Xướng: Chúc tụng
Chúa ngự lên ngai vương quyền Chúa, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.
Xướng: Chúc tụng
Chúa, Ðấng nhìn thấu vực thẳm và ngự trên các Thần Vệ Binh, đáng ca ngợi và tôn
vinh muôn đời.
Xướng: Chúc tụng
Chúa ngự trên bầu trời, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.
Câu Xướng Trước Phúc Âm
Chúa phán: “Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ
không chết đời đời”.
PHÚC ÂM: Ga 8, 31-42
“Nếu Chúa Con giải thoát các ngươi, thì các ngươi thực sự
được tự do”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với những người Do-thái đã tin nơi
Ngài rằng: “Nếu các ngươi cứ ở trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ của
Ta, và sẽ được biết sự thật, và sự thật giải thoát các ngươi”. Họ thưa lại Người:
“Chúng tôi là con cháu Abraham, và chưa bao giờ làm nô lệ ai cả. Tại sao ông lại
nói “Các ngươi sẽ được tự do”?”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Quả thật, quả thật,
Ta bảo các ngươi: Hễ ai phạm tội, thì làm nô lệ cho tội. Mà tên nô lệ không ở
mãi trong nhà; người con mới ở vĩnh viễn trong nhà. Vậy nếu Chúa Con giải thoát
các ngươi, thì các ngươi sẽ được tự do thực sự. Ta biết các ngươi là con cháu
Abraham, thế mà các ngươi lại tìm giết Ta: vì lời Ta không thấm nhập vào lòng
các ngươi. Ta nói những điều Ta đã thấy nơi Cha Ta. Còn các ngươi, các ngươi
làm điều các ngươi đã thấy nơi cha các ngươi”. Họ đáp lại: “Cha chúng tôi chính
là Abraham!” Chúa Giêsu nói: “Nếu thực các ngươi là con cháu Abraham, thì các
ngươi làm công việc của Abraham! Nhưng các ngươi đang tìm giết Ta, là người đã
nói cho các ngươi biết sự thật mà Ta nghe tự Thiên Chúa. Ðiều đó Abraham đã
không làm! Các ngươi đang làm việc của cha các ngươi!” Họ lại nói: “Chúng tôi
không phải là những đứa con hoang! Chúng tôi chỉ có một Cha là Thiên Chúa!”
Chúa Giêsu nói: “Nếu Thiên Chúa là Cha các ngươi, thì các ngươi yêu mến Ta, vì
Ta tự Thiên Chúa mà đến; vì Ta không tự mình mà đến, nhưng chính Ngài đã sai Ta
đến”.
Ðó là lời Chúa.
Chú giải về Đa-ni-en 3,14-20.24-25.28
Bài đọc thứ nhất hôm nay giúp chúng ta thấy rằng cuộc sống của
chúng ta tập trung vào Thiên Chúa; mọi thứ khác đều chỉ là thứ yếu. Những câu
thơ này xuất phát từ một phần khác của đoạn văn mà chúng ta đã thấy vào thứ Ba
tuần thứ 3 Mùa Chay.
Vua Na-bô-cu-đô-nô-xo
của Babylon đã dựng một bức tượng vàng và ra lệnh cho tất cả thần dân của mình
phải cúi mình tôn thờ bức tượng như một thử thách về lòng trung thành (điều này
không khác gì yêu cầu mà những người theo đạo Thiên chúa đầu tiên phải cúi mình
trước hình ảnh của hoàng đế La Mã như một dấu hiệu cho thấy họ từ bỏ đức tin
vào Chúa Kitô là Chúa). Ba thanh niên Do Thái phục vụ trong triều đình và được
nhà vua đặc biệt yêu thích vì những phẩm chất nổi bật của họ, đã từ chối thờ bức
tượng. Họ thà chết còn hơn quay lưng lại với Thiên Chúa của họ.
Trong cơn tức giận, nhà vua đe dọa sẽ ném họ vào lò lửa trắng
mà không một vị thần nào có thể cứu họ. Những người trẻ tuổi bình tĩnh trả lời
rằng hoặc là Chúa của họ sẽ cứu họ, vì Người có thể, hoặc, ngay cả khi Người
không cứu, họ vẫn sẽ kiên định tin tưởng vào Chúa. Nhà vua, lúc này còn tức giận
hơn, đã ra lệnh ném họ vào lò lửa đã được nung nóng gấp bảy lần.
Sau đó, khi nhà vua tra hỏi, nhà vua thấy rằng ba người trẻ
tuổi, lúc này đang đi cùng với một người thứ tư (được nhà vua công nhận là một
thiên thần), đang đi lại trong ngọn lửa mà không hề hấn gì. Nhà vua ngoại giáo
vô cùng xúc động trước những gì ông nhìn thấy. Đầu tiên, ông tràn ngập sự ngưỡng
mộ đối với Chúa đã giải cứu họ khỏi cái chết chắc chắn và thứ hai, ông vô cùng
kính trọng những người trẻ tuổi đã không vâng lời ông và sẵn sàng hy sinh mạng
sống của mình, thay vì quay lưng lại với Chúa. Ông thốt lên:
Chúc tụng Chúa của Sát-rác,
Mê-sác, và A-vết Nơ-gô, Người đã sai thiên thần của Người đến và giải cứu
các tôi tớ của Người, những người đã tin tưởng vào Người.
Bài đọc hôm nay có liên quan đến Phúc âm trong đó Chúa Giêsu
nói về những người thực sự là hậu duệ của Abraham. Nếu những kẻ tấn công Người
là hậu duệ thực sự, thì họ sẽ nhận ra Chúa Giêsu thực sự là Con Thiên Chúa.
Nhưng thực tế là họ cho thấy họ không phải là hậu duệ thực sự.
Khi suy ngẫm về Bài đọc thứ nhất, tôi có thể tự hỏi: Những
ngẫu tượng trong cuộc sống của tôi là gì? Có điều gì trong cuộc sống của tôi mà
tôi thấy rất khó để hy sinh nếu Chúa yêu cầu tôi từ bỏ nó không? Có điều gì hoặc
bất kỳ người nào trong cuộc sống của tôi chen vào giữa Chúa và tôi không?
Chú giải về Gio-an 8,31-42
Cuộc đối thoại đầy tranh cãi giữa Chúa Giêsu và người Do Thái tiếp tục trong bài đọc
Tin Mừng hôm nay. Có một số câu nói ở đây mà chúng ta nên suy ngẫm sâu sắc.
Nếu các ngươi
tiếp tục ở trong lời của Ta, các ngươi thực sự là môn đệ của Ta, và
các ngươi sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải thoát các ngươi.
Những người Pharisiêu tức giận trước tuyên bố đó. Là hậu duệ của Abraham, họ không bao
giờ là nô lệ của bất kỳ ai. Nhưng trên thực tế, trong lịch sử lâu dài của dân tộc
họ, người Do Thái gần như liên tục bị các thế lực xâm lược bắt làm nô lệ. Tuy
nhiên, chế độ nô lệ mà Chúa Giêsu
nói đến là chế độ nô lệ của tội lỗi.
Khi đáp lại lời của Chúa Giêsu, có bao nhiêu người trong chúng ta muốn trở thành môn đệ của
Chúa Kitô đã thực sự biến lời của Người thành 'nhà' của mình? Có bao nhiêu người
trong chúng ta phải thừa nhận rằng chúng ta không thực sự quen thuộc với lời của
Chúa Giêsu trong Tân Ước? Tuy
nhiên, chúng ta không thể thực sự theo Người nếu chúng ta không thấm nhuần lời
đó.
Tương tự như vậy, có bao nhiêu người trong chúng ta thực sự
tin rằng sự thật về cuộc sống, được truyền đạt cho chúng ta qua Chúa Giêsu, khiến
chúng ta thực sự được tự do? Có bao nhiêu người trong chúng ta trải nghiệm cam
kết của mình với Kitô giáo như một sự giải thoát? Có bao nhiêu người đã rời bỏ
Giáo hội vì họ cảm thấy ngột ngạt và muốn được tự do?
Họ đang tìm kiếm sự tự do nào? Đối với nhiều người, trở
thành một Kitô hữu là hy sinh sự tự do để đổi lấy lời hứa về một cuộc sống
tương lai với hạnh phúc thuần khiết. Chúng ta có thể tự tin nói rằng, nếu chúng
ta không thấy việc trở thành một Kitô hữu là một trải nghiệm giải thoát ở đây
và bây giờ, thì chúng ta không thực sự hiểu bản chất thực sự của đức tin Kitô
giáo của mình. Trong Phúc âm hôm nay, Chúa Giêsu nói:
Nếu Thiên Chúa là Cha
các ngươi, các ngươi đã yêu mến Ta, vì Ta đến từ Thiên Chúa, và bây giờ Ta ở
đây. Ta không tự mình đến, nhưng Người đã sai Ta.
Biết Chúa Giêsu, yêu Chúa Giêsu và theo Chúa Giêsu là con đường
đến với Thiên Chúa, và chỉ trong Thiên Chúa, chúng ta mới tìm thấy hạnh phúc, tự
do và bình an đích thực. Nhưng cách duy nhất để biết sự thật của tuyên bố đó là
tự mình trải nghiệm nó.
https://livingspace.sacredspace.ie/l1054g/
Suy Niệm : Nô lệ và tự
do
Người Do thái cho rằng mình tự do. Thực sự họ sống trong nô
lệ. Vì họ không sống trong sự thật. Họ bị lầm lạc.
Họ lầm tưởng mình tự do. Nhưng họ đã phạm tội. Phạm tội là
nô lệ cho tội lỗi. Sống dưới ách ma quỉ. Bị dục vọng trói buộc. Chỉ có Chúa
Giê-su tự do. Vì Chúa là Đấng Thánh. Chỉ khi nào người Do thái được Chúa giải
phóng khỏi tội lỗi họ mới có tự do. “Thật, tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm
tội thì làm nô lệ cho tội…Vậy nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông
mới thật sự là những người tự do”.
Họ lầm tưởng mình là con cháu Áp-ra-ham. Nhưng thực sự không
phải. vì Áp-ra-ham luôn lắng nghe và tuân hành ý Chúa. Còn họ thì không: “Giả
như các ông là con cái ông Áp-ra-ham, hẳn các ông phải làm những việc ông
Áp-ra-ham đã làm. Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho
các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Điều đó, ông Áp-ra-ham đã
không làm”.
Họ lầm tưởng họ là con Thiên Chúa. Nhưng không phải. Vì họ
không yêu mến Chúa Giê-su là Đấng Cha sai đến: “Giả như Thiên Chúa là Cha
các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi
Thiên Chúa mà đến”.
Sống trong lầm lạc. Họ nô lệ cho sự lầm lạc. Họ ở ngoài
Thiên Chúa. Cần phải có sự thật giải phóng họ mới được tự do. Chúa Giê-su chính
là sự thật. Vì Người luôn ở trong Thiên Chúa.
Giống như Đa-ni-en và các bạn. Họ tự do. Vì họ luôn ở trong
Thiên Chúa. Nên dù bị trói họ vẫn thảnh thơi. Có bị ném vào lò lửa, họ vẫn tự
do. Đi lại ca hát chúc tụng Thiên Chúa. “Nhưng ta thấy có bốn người đang tự
do đi lại trong lò lửa mà không hề hấn gì”. Họ tự do vì không chịu sống
trong lầm lạc. Không chịu khuất phục trước cường quyền, Không sợ cả cái chết.
Chính Na-bu-cô-đô-no-so là người bị nô lệ cho dục vọng và sự lầm lạc của mình.
Mùa Chay là mùa giải thoát. Ăn chay là để vượt thoát khỏi sự
lầm lạc. Khỏi dục vọng. Khỏi ý riêng. Để ta được ở trong Thiên Chúa. Ở trong sự
thật. Ta được tự do. Tâm hồn tự do khi ta trói buộc được xác thịt. Khi thả lỏng
dục vọng ta sẽ bị mất tự do.
Lạy Chúa xin dùng sự thật giải phóng chúng con.
(TGM Giuse Ngô Quang
Kiệt)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét