01/11/2025
Thứ Bảy tuần 30 thường niên
CÁC THÁNH NAM NỮ.
Lễ trọng. Lễ HỌ. Cầu
cho giáo dân
* Đại lễ kính toàn thể các thánh nam nữ hôm nay cho ta chiêm ngưỡng
đám đông hằng hà sa số những người đã được Chúa Kitô cứu chuộc, đồng thời cũng
cho ta thấy trước tương lai chúng ta đang hướng tới. Nhưng lễ này còn giúp ta ý
thức mối dây liên đới giữa ta với các anh chị em đã đi trước vào thế giới vô
hình. Nay, họ đang được ở bên Thiên Chúa và đang chuyển cầu cho chúng ta. Họ là
sức mạnh nâng đỡ cuộc đời chúng ta.
* Từ trưa ngày Lễ Các Thánh đến nửa đêm ngày Cầu cho các tín hữu
đã qua đời, ai viếng nhà thờ, nhà nguyện, đọc một kinh Lạy Cha và một kinh Tin
Kính, thì được hưởng một ơn đại xá, với những điều kiện theo thường lệ (xưng tội,
rước lễ, cầu nguyện theo ý Đức Giáo Hoàng), nhưng phải nhường lại cho các linh
hồn. Mỗi ngày được hưởng một lần mà thôi. Ai bị ngăn trở, có thể viếng nhà thờ,
nhà nguyện, lãnh ơn đại xá vào Chúa nhật trước hay Chúa nhật sau.
Bài Ðọc I: Kh
7, 2-4, 9-14
“Tôi đã nhìn thấy đoàn người đông đảo không thể đếm được, họ thuộc
đủ mọi nước, mọi chi họ, mọi dân tộc và mọi thứ tiếng”.
Trích
sách Khải Huyền của Thánh Gioan.
Tôi
là Gioan đã nhìn thấy một thiên thần khác từ phía mặt trời mọc đi lên, tay cầm ấn
Thiên Chúa hằng sống, và lớn tiếng kêu gọi bốn thiên thần được lệnh tàn phá đất
và biển mà rằng: “Chớ có tàn phá đất, biển và cây cối trước khi ta đóng ấn trên
trán những tôi tớ của Thiên Chúa chúng ta”. Và tôi đã nghe biết số người được
đóng ấn là một trăm bốn mươi bốn ngàn người, thuộc mọi chi tộc Israel.
Sau
đó, tôi đã nhìn thấy đoàn người đông đảo không thể đếm được, họ thuộc đủ mọi nước,
mọi chi họ, mọi dân tộc và mọi thứ tiếng. Họ đứng trước ngai vàng và trước mặt
Con Chiên, mình mặc áo trắng tinh, tay cầm nhành lá thiên tuế. Họ lớn tiếng
tung hô rằng: “Kính lạy Thiên Chúa chúng tôi, Ðấng ngự trên ngai vàng, và Con
Chiên”.
Rồi
tất cả các thiên thần đến đứng chung quanh ngai vàng, và các trưởng lão cùng bốn
con vật sấp mình xuống trước ngai mà thờ lạy Thiên Chúa rằng: “Amen! Chúc tụng,
vinh hiển, khôn ngoan, cảm tạ, vinh dự, uy quyền và dũng lực cho Thiên Chúa
chúng tôi muôn đời. Amen”. Rồi một trong các trưởng lão lên tiếng hỏi rằng: “Những
người mặc áo trắng này là ai vậy? Và họ từ đâu mà đến?” Tôi đáp lại rằng: “Thưa
ngài, hẳn ngài đã rõ”. Và người bảo tôi rằng: “Họ là những người từ đau khổ lớn
lao mà đến, họ giặt áo và tẩy áo trắng trong máu Con Chiên”.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 23,
1-2. 3-4ab. 5-6
Ðáp: Lạy Chúa, này là
dòng dõi của những kẻ tìm Chúa
Xướng: Trái đất và muôn
loài trên mặt đất là của Chúa, hoàn cầu và muôn vật trên địa cầu. Vì chưng Chúa
đã xây dựng nền móng trái đất trên biển cả, và Người đã tạo dựng nó trên các
sông ngòi.
Xướng: Ai sẽ được trèo lên
núi Chúa? Ai sẽ được dừng bước trong thánh điện? Ðó là người có bàn tay vô tội
và tâm hồn trong sạch, không để lòng xuôi theo sự giả trá.
Xướng: Người đó sẽ hưởng
phúc lành của Chúa và lượng từ bi của Chúa, Ðấng giải thoát họ. Ðấy là dòng dõi
của những kẻ tìm Người, những kẻ tìm tôn nhan Thiên Chúa của Giacóp.
Bài Ðọc II: 1 Ga 3,
1-3
“Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy”.
Trích
thư thứ nhất của Thánh Gioan Tông đồ.
Các
con thân mến, các con hãy coi: Tình yêu của Thiên Chúa Cha đối với chúng ta thế
nào, khiến chúng ta được gọi là con Thiên Chúa và thực sự là thế. Vì đó mà thế
gian không nhận biết chúng ta, vì thế gian không biết Người. Các con thân mến,
hiện nay, chúng ta là con Thiên Chúa, còn chúng ta sẽ ra sao thì vẫn chưa được
tỏ ra. Chúng ta biết rằng: khi được tỏ ra, thì chúng ta sẽ giống như Người, vì
Người thế nào, chúng ta sẽ thấy như vậy. Và bất cứ ai đặt hy vọng nơi Người,
thì tự thánh hoá mình cũng như Người là Ðấng Thánh.
Ðó
là lời Chúa.
Alleluia: Mc 11,
28
Alleluia,
alleluia! – Chúa phán: “Tất cả hãy đến với Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng,
Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các con”. – Alleluia.
Phúc Âm: Mt 5,
1-12a
“Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó”.
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy, Chúa Giêsu thấy đoàn lũ đông đảo, Người đi lên núi, và lúc Người ngồi xuống,
các môn đệ đến gần Người. Bấy giờ Người mở miệng dạy họ rằng:
“Phúc
cho những ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ. – Phúc cho những
ai hiền lành, vì họ sẽ được Ðất Nước làm cơ nghiệp. – Phúc cho những ai đau buồn,
vì họ sẽ được ủi an. – Phúc cho những ai đói khát điều công chính, vì họ sẽ được
no thoả. – Phúc cho những ai hay thương xót người, vì họ sẽ được xót thương. –
Phúc cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa. – Phúc
cho những ai ăn ở thuận hoà, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. – Phúc cho những
ai bị bách hại vì lẽ công chính, vì Nước Trời là của họ.
“Phúc
cho các con khi người ta ghen ghét, bách hại các con, và bởi ghét Thầy, họ vu
khống cho các con mọi điều gian ác. Các con hãy vui mừng hân hoan, vì phần thưởng
của các con sẽ trọng đại ở trên trời”.
Ðó
là lời Chúa.
Chú giải về
sách Khải Huyền 7,2-4.9-14; 1 Ga 3,1-3; Mt 5,1-12
Phép lành trọng thể được cầu nguyện trong Thánh lễ mừng Lễ
Các Thánh hôm nay là:
Hội Thánh Chúa vui mừng
vì con cái mình được hiệp nhất với các thánh trong sự bình an vĩnh cửu.
Khi năm Phụng vụ kết thúc, chúng ta mừng lễ trọng kính Các
Thánh. Điều quan trọng là phải nhấn mạnh ngay từ đầu ý nghĩa của từ “các thánh”
ở đây. Thông thường, chúng ta áp dụng từ này cho những người có sự thánh thiện
phi thường đã được Giáo hội phong thánh hoặc phong chân phước. Trong số đó, mỗi
người đều có những vị thánh được yêu thích: Thánh Phanxicô Assisi, Thánh Têrêsa
thành Lisieux, Thánh Antôn, Thánh Giuse, Thánh Giuđa, v.v.
Nhưng lễ hôm nay sử dụng từ “các thánh” theo nghĩa rộng hơn
nhiều. Nó ám chỉ tất cả những Kitô hữu đã chịu phép rửa tội, đã qua đời và giờ
đây đang ở bên Thiên Chúa trong vinh quang. Chắc chắn nó cũng bao gồm tất cả những
người ngoài Kitô giáo đã sống một cuộc đời tốt đẹp chân thành theo niềm tin của
lương tâm họ. Mặc dù chúng ta không biết mình đang nói đến bao nhiêu người,
nhưng chúng ta biết rằng đó là một con số rất lớn. Nói cách khác, không có cách
nào chúng ta có thể xác định được những người nào đã đưa ra một lựa chọn không
thể thay đổi là từ chối những điều chân thật và tốt lành và đã chọn cách xa
cách Thiên Chúa mãi mãi. Nhưng hy vọng rằng, con số của họ ít hơn nhiều.
Còn có một nhóm thứ ba mà chúng ta sẽ tưởng nhớ vào ngày mai,
đó là những người đã chết, nhưng vẫn cần một quá trình thanh tẩy trước khi có
thể đối diện với Thiên Chúa toàn năng.
Bài Phúc Âm được chọn cho lễ hôm nay rất thú vị. Nó cho
chúng ta biết về Tám Mối Phúc Thật, được biết đến từ đầu Bài Giảng Trên Núi. Thực
tế, đó là một hiến chương về sự thánh thiện. Khi nghĩ về sự thánh thiện, nhiều
người nghĩ đến việc tuân giữ Mười Điều Răn và có lẽ một số yêu cầu khác của
Giáo hội như đi lễ vào các ngày Chúa Nhật hoặc ăn chay trong Mùa Chay. Điều
chúng ta thường quên là Mười Điều Răn thực sự thuộc về Cựu Ước và là một phần của
luật Do Thái. Tất nhiên, chúng vẫn còn hiệu lực và Chúa Giê-su đã nói rõ ràng:
Đừng tưởng Ta đến để
bãi bỏ Luật Mô-sê hay lời các Tiên Tri; Ta đến không phải để bãi bỏ mà là để kiện
toàn. (Mát-thêu 5,17)
Chúng ta có thể nói rằng các Mối Phúc là một ví dụ về sự kiện
này. Các Mối Phúc vượt xa Mười Điều Răn về những gì chúng mong đợi ở một người
theo Chúa Kitô, nhưng điều đáng buồn là chúng ta nghe thấy rất ít Ki-tô hữu nói rằng họ đặt nền tảng
cuộc sống của mình trên các Mối Phúc. Khi chúng ta đi xưng tội, chúng ta thường
nhắc đến Mười Điều Răn chứ không phải các Mối Phúc. Và điều này thật đáng buồn,
bởi vì rõ ràng từ vị trí của chúng trong Phúc Âm Mát-thêu, các Mối Phúc có một vị trí trung
tâm. Chúng là một loại tuyên ngôn sứ mệnh cho biết người Ki-tô hữu tốt sẽ là người như thế nào.
Chúng ta hãy xem xét sơ qua chúng, nhưng trước tiên chúng ta
cần làm rõ một vài thuật ngữ được sử dụng. Từ "phước" đôi khi được dịch
là "hạnh phúc". Có lẽ chính xác hơn nếu dịch nó là "may mắn".
Nói cách khác, những người có những phẩm chất này thực sự đang ở trong một vị
thế đáng ghen tị. Tất cả những phúc lành này là dấu hiệu cho thấy chúng ta thuộc
về "Nước Trời". Điều này không nên được hiểu là một nơi chốn, càng không
nên hiểu là nói đến cuộc sống sau khi chết. Nó mô tả loại xã hội tồn tại khi
chúng ta sống theo những giá trị này - một nơi của chân lý và tình yêu, của
lòng trắc ẩn và công lý, của hòa bình, tự do và chia sẻ.
Thông điệp chung là những người thực sự được ban phước khi họ
biết mình lệ thuộc vào Chúa và vào anh chị em mình - khi họ hoàn toàn cam kết với
Con Đường mà Chúa Kitô mời gọi họ bước theo.
Phúc Âm nói rằng những người được đặc biệt chúc phúc là:
• Những người nghèo về tinh thần: Họ là những người ý thức
được sự nghèo khó và mong manh của mình, và họ cần sự giúp đỡ và hỗ trợ của
Thiên Chúa biết bao, trái ngược với những người dại dột đòi hỏi sự độc lập và
toàn quyền làm chủ cuộc sống của mình.
• Những người hiền lành: Đây là những người luôn quan tâm, cảm
thông và dịu dàng với người khác, luôn ý thức được nhu cầu của họ.
• Những người than khóc: Những người đau buồn hoặc buồn phiền
vì bất kỳ lý do gì sẽ được an ủi từ cộng đồng yêu thương trong Chúa Kitô mà họ
đã gia nhập.
• Những người đói khát sự công chính: Dù phải trả giá thế
nào, những người này sẽ nỗ lực để mọi người được hưởng những gì họ đáng được hưởng
để sống một cuộc sống có phẩm giá và lòng tự trọng. Cái giá họ phải trả có thể
rất cao, rất cao, thậm chí là cả mạng sống.
• Những người nhân từ: Họ là những người mở rộng lòng trắc ẩn
và tha thứ cho mọi người xung quanh.
• Những người thương xót: Họ là những người mở rộng lòng trắc
ẩn và tha thứ cho tất cả mọi người xung quanh.
• Những người có tâm hồn trong sạch: Điều này không ám chỉ sự
trong sạch về mặt tình dục, mà đúng hơn là sự giản dị và hoàn toàn không có sự
gian dối, định kiến hay thiên vị. Không có gì ngạc nhiên khi họ được mô tả là
có thể nhìn thấy Chúa. Đối với những người như vậy, sự hiện diện của Chúa quá
rõ ràng trong mỗi con người và mỗi trải nghiệm.
• Những người kiến tạo hòa bình: Đây có lẽ là một trong những
mối phúc đẹp nhất trong các Mối Phúc. Đây là những người giúp phá vỡ nhiều rào
cản chia rẽ con người—dù đó là giai cấp, nghề nghiệp, chủng tộc, tôn giáo, giới
tính hay bất cứ điều gì tạo ra xung đột giữa các cá nhân hoặc nhóm. Không có gì
ngạc nhiên khi những người này được gọi là “con cái của Chúa”. Chúa đã sai Chúa
Giê-su đến giữa chúng ta chính là để phá vỡ những rào cản giữa Chúa và dân Người
và giữa chính con người với nhau.
• Những người bị bách hại vì sự công chính: Bản thân sự bách
hại không phải là một trải nghiệm dễ chịu, và có thể dẫn đến mất mạng. Nhưng
phúc thay cho những ai có sức mạnh và lòng can đảm để đặt các giá trị của sự thật,
tình yêu và công lý cho tất cả lên trên sự sống còn của bản thân. Trong số những
vị thánh mà chúng ta tôn vinh nhất ngày nay là các vị tử đạo, những người đã hy
sinh mạng sống để bảo vệ chân lý, tình yêu và công lý.
Đây chính là mẫu người Kitô hữu mà tất cả chúng ta được kêu
gọi trở thành. Chính những phẩm chất này đã tạo nên các vị thánh và cũng sẽ làm
nên thánh cho chúng ta. Chúng vượt xa những gì Mười Điều Răn đòi hỏi. Nếu hiểu
theo nghĩa đen, các Điều Răn có thể được tuân giữ mà không gặp nhiều khó khăn.
Nhiều Điều Răn được diễn đạt theo nghĩa tiêu cực, "Ngươi không được...".
Vì vậy, chúng ta có thể tuân giữ chúng mà không cần làm gì cả! "Tôi không
giết người... Tôi không ngoại tình... Tôi không trộm cắp...". Điều đó có
khiến tôi trở thành một vị thánh không?
Trở thành một Kitô hữu không chỉ đơn thuần là không làm những
điều sai trái. Các Mối Phúc được diễn đạt theo nghĩa tích cực. Chúng không chỉ
thể hiện hành động mà còn cả thái độ. Theo một cách nào đó, chúng không bao giờ
có thể được tuân giữ trọn vẹn. Dù tôi có cố gắng tuân giữ chúng tốt đến đâu, tôi
vẫn luôn có thể tiến xa hơn. Chúng không chừa chỗ cho sự tự mãn, kiểu tự mãn mà
người Pharisêu đã có khi tuân giữ Luật. Các Mối Phúc là một công thức đích thực
và đáng tin cậy để nên thánh.
Bài đọc thứ hai hôm nay nhắc nhở chúng ta:
Hãy xem Chúa Cha đã yêu
thương chúng ta dường nào, đến nỗi chúng ta được gọi là con Thiên Chúa, và
chúng ta thực sự là con Thiên Chúa.
Các thánh không phải là những người tự thân. Họ là những người
đã quảng đại đáp lại tình yêu mà Thiên Chúa dành cho họ. Và việc hoàn thiện tình
yêu đó chính là được mời gọi chia sẻ sự sống với Thiên Chúa mãi mãi trong cuộc
sống mai sau.
Bài đọc thứ hai cũng nói:
... điều chúng ta sẽ
trở thành vẫn chưa được mặc khải.
Chúng ta không biết, và cũng không có cách nào biết được, kiếp
sống tương lai đó sẽ như thế nào, và việc suy đoán cũng chẳng ích gì. Thực tế,
một số hình ảnh thông thường về thiên đàng không mấy thú vị! Quỳ trên mây và
chơi đàn hạc trong cõi vĩnh hằng—một phần bắt nguồn từ cách đọc sách Khải Huyền
quá theo nghĩa đen—không hẳn là một điều hấp dẫn!
Tốt hơn hết là hãy đồng tình với Thánh Phaolô, người nói rằng
cuộc sống đối diện với Thiên Chúa là điều hoàn toàn vượt quá tầm hiểu biết của
chúng ta. Thay vào đó, chúng ta hãy tập trung vào cuộc sống hiện tại của mình
và để nó trở thành một sự chuẩn bị tốt cho tương lai đó.
Thật vậy, Bài đọc thứ nhất trích từ sách Khải Huyền trình
bày một viễn ảnh khải huyền về những người đã chết trong Chúa Kitô. Họ được đếm
là 144.000 - một con số được một số giáo phái Kitô giáo hiểu theo nghĩa đen.
Tuy nhiên, con số này rõ ràng mang tính biểu tượng. Nó bao gồm con số thiêng
liêng 12, bình phương và nhân với một con số trọn vẹn khác là 1.000. Nó chỉ đơn
giản đại diện cho tổng số tất cả những người đã chết trong sự trung thành với
Chúa Kitô, Chúa của họ. Họ đại diện cho “mọi quốc gia, thuộc mọi chi tộc, dân tộc
và ngôn ngữ”, vì đường đến với Chúa Kitô mở ra cho tất cả mọi người. Họ mặc áo
choàng trắng với nhành lá trên tay. Họ là áo choàng của lòng tốt và sự chính trực.
Nhành lá chiến thắng ám chỉ đến lễ Lều Tạm vui tươi của người Do Thái, vì họ là
những người được mời đến sống trong lều tạm của Thiên Chúa. Cùng với họ là các
thiên thần, 24 vị trưởng lão (có lẽ đại diện cho 12 tộc trưởng và 12 tông đồ)
và bốn sinh vật (một cấp bậc rất cao trong các thiên thần), tất cả đều phủ phục
tôn thờ vinh quang của Thiên Chúa. Bài ca họ hát đã được Handel phổ nhạc một
cách tuyệt vời trong tác phẩm “Messiah” của ông. Ca ngợi, vinh quang, khôn
ngoan, cảm tạ, danh dự, quyền năng và sức mạnh là bảy thuộc tính của sự ca ngợi
hoàn hảo.
Và những người mặc áo choàng trắng này là ai?
Họ là những người đã
vượt qua thử thách lớn lao…
Nói cách khác, họ là những người đã trải qua sự bách hại, đặc
biệt là cuộc bách hại của Nero, xảy ra vào khoảng thời gian sách này được viết.
Và, thật nghịch lý:
…họ đã giặt sạch áo
mình và làm cho chúng trắng tinh trong huyết Chiên Con.
Chính huyết của Chúa Giê-su Ki-tô mang lại sự cứu rỗi, nhưng chỉ cho những ai đã hiệp nhất với
Ngài để cùng chia sẻ hiệu quả của nó. Dĩ nhiên, nhiều người trong số họ là những
vị tử đạo và họ đã hòa lẫn huyết của mình với huyết của Chúa Giê-su.
Đó là hình ảnh của chiến thắng toàn diện, chấm dứt mọi đau
khổ và buồn phiền mà họ đã chịu đựng trong cuộc đời này. Đây không phải là lời
mô tả về thiên đàng của một phóng viên báo chí!
Lễ hôm nay trước hết là dịp để tạ ơn sâu sắc. Hoàn toàn hợp
lý khi nghĩ rằng nhiều người thân, họ hàng và bạn bè đã khuất của chúng ta đang
được tôn vinh hôm nay. Chúng ta mong chờ đến ngày chúng ta cũng có thể ở bên họ
để trải nghiệm cùng một niềm hạnh phúc trọn vẹn khi:
Họ sẽ không còn đói
khát nữa;
mặt trời sẽ không chiếu
đến họ,
và cả sức nóng thiêu đốt
nữa,
vì Chiên Con ở giữa
ngai sẽ chăn dắt họ,
và Ngài sẽ dẫn họ đến
nguồn nước sự sống,
và Thiên Chúa sẽ lau
khô mọi giọt lệ trên mắt họ.
(Khải Huyền 7,16-17)
Hôm nay cũng là ngày chúng ta cầu nguyện với họ—cả những người
đã được phong thánh lẫn những người chưa được phong thánh—và xin họ cầu nguyện
cho chúng ta để chúng ta có thể sống cuộc đời mình trong đức tin, hầu chúng ta
cũng có thể trải nghiệm phần thưởng tương tự.
https://livingspace.sacredspace.ie/f1101/
Trên một chuyến xe lửa, người ta chụm đầu vào nhau và bàn tán
sôi nổi về một vụ phá thai vừa mới xảy ra ở trong vùng. Nhiều người đã bênh vực
cho hành động ấy của người mẹ trẻ. Một vài người khác thì giữ thái độ yên lặng.
Và chỉ có một cô gái đã thẳng thắn nói lên rằng:
- Không thể được, vì đó là một hành động sát nhân. Đứa nhỏ, dù mới
chỉ là một thai nhi bé bỏng, cũng đã là một người có linh hồn và thể xác.
Chàng thanh niên, người tình của cô gái thì bĩu môi tỏ vẻ khinh
bỉ trước lập trường dứt khoát của cô gái. Nhưng rồi ngày hôm sau, chàng thanh
niên đã nhận được bức thư của cô gái, trong đó cô gái đã viết: - Tôi không hy vọng
rằng mình sẽ xây dựng được hạnh phúc với một kẻ không dám mở miệng bênh vực
quan điểm của Giáo Hội.
Cô
gái này quả thực là một người can đảm, dám lên tiếng bênh vực sự toàn vẹn của
tôn giáo, dù có phải hy sinh cả một cuộc tình tốt đẹp. Tuy nhiên, cũng thật
đáng buồn vì có rất nhiều người trong chúng ta lại hành động một cách khác hẳn.
Đối với họ, sống là để làm việc. Và làm việc là để kiếm tiền. Và kiến tiền là để
nuôi sống gia đình, cũng như để có được những tiện nghi, những hưởng thụ tư
riêng. Sau tất cả những công việc đó, nếu còn chút ít thời giờ, thì họ mới nghĩ
đến tôn giáo và mới nhớ rằng mình cũng có một linh hồn bất tử và mình cũng là
Kitô hữu. Có thể họ cũng sẳn sàng làm một vài việc đạo đức chiếu lệ nào đó, miễn
là không mất quá nhiều thời giờ và không thiệt hại tới địa vị, danh vọng và lợi
tức của họ. Còn nếu như đời sống tôn giáo đem lại những thiệt thòi và khó khăn,
họ sẽ vội vã ban Chúa như Giuđa hay chối Chúa như Phêrô.
Nếu
đọc lại lịch sử Giáo Hội, chúng ta sẽ thấy những tín hữu đầu tiên đã không sống
và hành động như thế. Họ luôn hãnh diện tuyên xưng mình là Kitô hữ. Họ coi tước
hiệu Kitô hữu là như một ơn gọi của Thiên Chúa xuất phát từ trời cao.
Chính
vì thế, thánh Phaolô đã khuyên nhủ họ:
-
Anh em hãy sống xứng đáng với ơn gọi của mình.
Còn
chúng ta thì sao? Thái độ của chúng ta rất có thể đã thật khác xa với thái độ của
các tín hữu sơ khai. Chúng ta đã lãnh nhận bí tích Rửa tội và có tên trong hồ
sơ lưu trữ của giáo xứ. Đạo của chúng ta là đạo giấy tờ. Còn trong cuộc sống,
chúng ta lại hành động trái với những gì chúng ta đã tin nhận, trái với lý tưởng
cùa người Kitô hữu.
Phải
chăng chúng ta chỉ là những Kitô hữu “dổm”, hữu danh vô thực. Có tên mà không sống,
không làm, không hành động? Phải chăng danh hiệu Kitô hữu chỉ còn là như một
chiếc phù hiệu mà nhiều lúc chúng ta cũng chẳng muốn mang lấy, vì nó ảnh hưởng
tới lý lịch, nghề nghiệp và địa vị của chúng ta. Chỉ cần nhìn vào một vài việc
đạo đức là chúng ta có thể thẩm định được chúng ta nghĩ gì về ơn gọi Kitô hữu của
chúng ta. Chẳng hạn ngày Chúa nhật, chúng ta đi tham dự thánh lễ. Đi thì đã muộn,
rồi lại còn tụm năm tụm ba đứng bên ngoài nhà thờ nói chuyện và hút thuốc.
Chúng ta làm dấy thánh giá một cách nguệch ngọc, như vẽ bùa trên mình. Rồi khi
thánh lễ chưa kết thúc, chúng ta đã vội vã ra về, đúng với tiêu chuẩn: đi muộn
về sớm. Trong khi đó, chúng ta sẵn sàng thức khuya dạy sớm để coi một trận đấu
bóng đá. Chúng ta lặn lội, bất kể đêm hôm mưa gió để đi coi một buổi trình diễn
văn nghệ hay một vở tuồng cải lương…
Là
Kitô hữu, chúng ta là những người đã được Chúa kêu gọi. Ơn gọi của chúng ta là
nên thánh, là sống Phúc âm giữa lòng cuộc đời. Nếu chúng ta trung thành với ơn
gọi, chắc chắn chúng ta sẽ được thừa hưởng vinh quang Nước trời mà Ngài đã hứa
ban. Đức Kitô là đường, là sự thật và là sự sống. Ngài sẽ soi lối để chúng ta
biết kính mến Thiên Chúa và yêu thương anh em, nhờ đó xây dựng một cuộc sống tốt
đẹp hơn. Là Kitô hữu, chúng ta trở nên như men trong bột, như ánh sáng trong
bóng tối và như muối trong thức ăn. Hoạt động của chúng ta tuy âm thầm nhưng có
sức hoán cải và đội mới cả xã hội này.
Rất
nhiều lần tôi nghe những anh em ngoại giáo phát biểu như sau:
-
Là người có đạo thế mà cũng vợ nọ con kia, thế mà cũng gian tham độc ác, thế mà
cũng rượu chè cờ bạc… Tin đạo chứ không tin kẻ có đạo…
Nghe
qua những lời phát biểu trên, hẳn chúng ta đã cảm thấy nhức nhối và cay dắng, bởi
vì quả thực, chúng ta chưa sống xứng đáng với ơn gọi của mình. Chúng ta chưa thực
sự trở nên trọn lành như Cha chúng ta ở trên trời là Đấng trọn lành.
CẦU
NGUYỆN
Lạy Chúa, hôm nay chúng con mừng kính các thánh nam nữ, là những
bậc đàn anh đàn chị đã đi trước chúng con và đã chu toàn được ơn gọi Kitô hữu của
mình. Xin cho chúng con biết luôn cố gắng sửa đổi lại những sai lỗi và khuyết
điểm, đồng thời ra sức thực thi giới luật yêu thương của Chúa để chúng ta trở
thành những chứng nhân của Chúa giữa lòng cuộc đời. Xin cho chúng con luôn ghi
nhớ lời thánh Augustinô: Ông nọ bà kia nên thánh được, còn tôi tại sao lại
không?.
.webp)


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét