THỨ SÁU 13/12/2013
Thứ Sáu Tuần II Mùa
Vọng
Thánh Luxia, trinh nữ tử đạo. Lễ nhớ.
* Có lẽ thánh nữ đã chịu chết
ở Xyracuxa, thời hoàng đế Điôlêxianô bách hại đạo (340). Ngay từ thời xa xưa, hầu
như cả Hội Thánh Rôma đã tôn kính rồi ghi tên người vào Kinh Tạ Ơn.
Bài
Ðọc I: Is 48, 17-19
"Chớ
gì ngươi lưu ý đến giới răn của Ta".
Trích
sách Tiên tri Isaia.
Thiên
Chúa là Ðấng Thánh của Israel, Ðấng Cứu Chuộc ngươi phán: Ta là Chúa, là Thiên
Chúa của ngươi, Ðấng phán dạy ngươi những điều hữu ích, Ðấng dẫn dắt ngươi
trong con đường phải đi. Nếu ngươi lưu ý đến các giới răn của Ta, thì hạnh phúc
của ngươi sẽ như dòng sông, và sự công chính của ngươi sẽ như sóng biển. Dòng
dõi ngươi sẽ như cát và con cháu ngươi sẽ đông đúc, và danh ngươi sẽ không bị
xoá, bị diệt trước nhan thánh Ta.
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 1, 1-2. 3. 4 và 6
Ðáp: Lạy Chúa, ai
theo Chúa sẽ được ánh sáng ban sự sống (x. Ga 8, 12).
Xướng:
1) Phúc cho ai không theo mưu toan kẻ gian ác, không đứng trong đường lối những
tội nhân, không ngồi chung với những quân nhạo báng, nhưng vui thoả trong lề luật
Chúa, và suy ngắm luật Chúa đêm ngày. - Ðáp.
2)
Họ như cây trồng bên suối nước, trổ sinh hoa trái đúng mùa; lá cây không bao giờ
tàn úa. Tất cả công việc họ làm đều thịnh đạt. - Ðáp.
3)
Kẻ gian ác không được như vậy; họ như vỏ trấu bị gió cuốn đi, vì Chúa canh giữ
đường người công chính, và đường kẻ gian ác dẫn tới diệt vong. - Ðáp.
Alleluia:
Alleluia,
alleluia! - Này đây Ðức Vua là Thiên Chúa địa cầu sẽ đến. Chính Người sẽ cất
ách tù đày của chúng ta. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 11, 16-19
"Họ
không nghe lời Gioan và lời Con Người".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: "Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai?
Họ giống như bọn trẻ ngồi nơi phố chợ, gọi lũ trẻ khác mà rằng: "Chúng tôi
thổi sáo, sao các bạn không múa nhảy; chúng tôi than vãn, sao các bạn không
khóc lên!"
"Vì
Gioan đến, không ăn không uống, thì họ nói: "Ông ta phải quỷ ám!" Con
Người đến, ăn uống giống như thường, thì họ nói: "Ðó là người mê ăn mê uống,
là bạn của quân thu thuế và những kẻ tội lỗi". Nhưng sự khôn ngoan được biện
minh bằng các công việc của mình".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm: Pharisiêu Cứng Lòng
Một vị quan văn nổi tiếng vào thời nhà Tống ở Trung
Quốc có câu chuyện Giáp Ất tranh luận như sau:
Giáp hỏi Ất:
- Nếu lấy đồng đúc thành chuông, đẽo gỗ làm cái dùi,
lấy dùi đánh vào chuông, nó lêu boong boong. Vậy tiếng kêu là do gỗ hay do đồng.
Ất đáp:
- Lấy dùi gõ vào tường vách không kêu, gõ vào chuông
lại kêu. Vậy tiếng kêu ở đồng.
Giáp lại hỏi:
- Lấy dùi gõ vào tiền trinh bằng đồng không kêu, thế
thì có chắc tiếng kêu là do ở đồng mà ra không?
Ất lại đáp:
- Ðồng tiền đặc, cái chuông rỗng. Vậy tiếng kêu là
do các đồ vật rỗng mà ra.
Giáp hỏi tiếp:
- Lấy gỗ, lấy đất sét làm thành chuông đánh cũng chẳng
nghe tiếng kêu boong boong, thế thì chắc gì tiếng là do các vật rỗng mà ra.
Cuộc tranh luận giữa Giáp và Ất sẽ kéo dài mãi thì
chẳng thể nào có một giải đáp đúng nghĩa nếu họ chỉ giải đáp một cách phiến diện
và chủ quan, chỉ giải quyết vấn đề theo từng góc cạnh riêng lẻ. Tâm trạng chủ
quan và cái nhìn phiến diện của họ phần nào cũng giống như cái nhìn của người
Do Thái được Chúa Giêsu nói đến trong bài Tin Mừng mà thánh Matthêu ghi lại.
Thật vậy, sống trong một thế giới đầy màu sắc và ánh
sáng thì chẳng ai lại không lo sợ và đề phòng về chứng tật mù lòa. Nhìn người
mù không ai mà lại không cảm thấy xót thương, động lòng trắc ẩn, vì mắc phải bệnh
mù con người gần như mất một phân nửa cuộc đời, và không những họ mất hết niềm
vui do cái nhìn đem lại mà trước một sự việc họ cũng chẳng hiểu được tường tận
nếu chỉ đón nhận bằng đôi tai, chưa nói đến những điều đòi phải được đón nhận bằng
đôi mắt.
Tuy nhiên, dù cho thiệt thòi như vậy bệnh mù lòa vẫn
chưa nguy hiểm bằng căn bệnh của những người Do Thái được Chúa Giêsu nói đến
trong bài Tin Mừng hôm nay, đó là óc phê phán chủ quan và họ cứ tưởng mình sáng
hóa ra lại chẳng thấy gì. Vì nếu người mù biết mình tối thì họ sẽ cố gắng tìm
hiểu sự việc trước mắt khi không nhìn được sự khác. Còn người chủ quan và phiến
diện thì muôn đời sẽ tăm tối trước chân lý, vì khi chỉ nhìn được một khía cạnh
của chân lý mà họ cứ tưởng là đã đạt được chân lý để rồi cứ thế mà cố chấp trước
những vẻ đạp của chân lý. Họ chẳng khác gì năm người mù đi xem voi, người thì
cho con voi là cái cột đình to tướng, kẻ lại nói con voi là chiếc quạt khổng lồ,
người khác lại cho con voi là quả núi đồ sộ.
Khi thánh Gioan Tẩy Giả đến rao giảng ơn cứu độ, người
không ăn uống thì được gán cho nhãn hiệu là bị quỉ ám. Ðức Kitô đến, Người ăn uống
như bình thường thì bị kết án là người mê ăn uống, là bạn của quân thu thuế và
tội lỗi. Họ chỉ hiểu ơn cứu độ theo quan điểm riêng của mình, chỉ nhìn Ðấng
Messia theo cái nhìn phiến diện nên người Do Thái đã khép chặt cửa lòng trước lời
mời gọi của ơn cứu rỗi. Với cái nhìn phiến diện đã nảy sinh những phe phái chủ
quan chẳng khác gì bọn trẻ nít ngồi nơi phố chợ: "Chúng tôi thổi sáo sao
các bạn không nhảy múa. Chúng tôi than vãn sao các bạn không than khóc?"
Chính vì thế mà ơn cứu độ đến và qua đi mà người Do Thái chẳng nhận ra:
"Ngài đã đến trong nhà Ngài nhưng người nhà đã không nhận ra Ngài, không
đón tiếp Ngài".
Trong Giáo Hội ngày nay cũng không thiếu những trường
hợp mắc phải căn bệnh của người Do Thái. Ðức Kitô được trình bày trọn vẹn trong
Kinh Thánh, qua Phụng Vụ và qua Giáo Hội, thế mà người ta lại giới hạn Ðức Kitô
trong cái nhìn của họ. Họ cũng giới thiệu Ðức Kitô cho người khác nhưng đây chỉ
là một Ðức Kitô bị bóp méo cho hợp với chủ trương của họ, có lợi cho họ. Và nếu
có một ai giới thiệu Ðức Kitô khác với chủ trương và đi ngược lại với quyền lợi
thì họ sẵn sàng kết án hoặc bôi nhọ làm sao để đừng mất đi quyền lợi của mình.
Lạy Chúa, khi nhìn lại bản thân chắc chắn không ít lần
con đã hành động như người Do Thái, nhìn Chúa bằng một cái nhìn phiến diện. Chỉ
đón nhận Thiên Chúa hợp với sở thích, quyền lợi, giới thiệu cho người khác hoặc
Thiên Chúa bị uốn nắn theo những điều con nghĩ tưởng, và nếu có điều nào khác
quyền lợi của con, con sẽ sẵn sàng kết án dù cho đó là chân lý, là sự thật.
Trong Mùa Vọng này, xin Chúa cho con được biết vượt
qua các thành kiến hẹp hòi mà vươn lên khỏi những ràng buộc của quyền lợi để rộng
mở tâm hồn đón tiếp Chúa, vì Chúa đang đến trong từng giây phút qua các biến cố
cuộc đời cũng như qua người anh em bên cạnh con.
(Veritas Asia)
Lectio: Mátthêu 11:16-19
Thứ Sáu, 13 Tháng 12,
2013
Tuần thứ hai Mùa
Vọng
1. Lời nguyện mở đầu
Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con,
Đã nhiều lần chúng con đắp tai làm ngơ với tiếng của Chúa
Và với sự hiện diện của Con Chúa
ở giữa chúng con, dân riêng của Người.
Xin Chúa hãy linh ứng cho chúng con qua các tiên tri của Chúa và
Chúa Thánh Thần
Giờ đây là thời điểm thích hợp để thay đổi
Và để chúng con dấn thân
Cho cuộc sống và nền công lý
Theo như nhu cầu của Nước Trời.
Xin Chúa giúp cho chúng con có thể để cho người ta thấy rằng
Con Một của Chúa vẫn đang sống ở giữa chúng con
Và Người là Chúa của chúng con đến muôn đời.
2. Phúc Âm – Mátthêu 11:16-19
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng
rằng: “Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai: họ giống như bọn
trẻ ngồi nơi phố chợ, gọi lũ trẻ khác mà rằng:
‘Chúng tôi thổi sáo, sao các bạn không múa
nhảy, chúng tôi than vãn, sao các bạn không khóc lên!’
Vì Gioan đến không ăn không uống, thì họ
nói: ‘Ông ta phải quỷ ám!’
Con Người đến ăn uống giống như thường, thì họ
nói: ‘Đó là người mê ăn uống, là bạn của quân thu thuế và những kẻ
tội lỗi.’
Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng các
công việc của mình.”
3. Suy Niệm
- Các nhà lãnh đạo, những người
khôn ngoan, luôn không hài lòng khi một ai đó chỉ trích hoặc thách đố họ. Điều
đó đã xảy ra vào thời của Chúa Giêsu và cũng xảy ra ngày nay nữa, ngoài xã hội
lẫn trong Giáo Hội. Ông Gioan Tẩy Giả, đã nhìn thấy, đã chỉ trích,
và không được chấp nhận. Họ nói rằng: “Ông ta bị quỷ
ám!” Đức Giêsu, đã nhìn thấy, đã chỉ trích, và không được chấp
nhận. Họ nói rằng: “Ông này là người mất trí!” “Kẻ rồ
dại!” (Mc 3:21). “Ông ta bị quỷ vương ám!” (Mc 3:22),
“Ông ấy là người dân ngoại Samaritanô!” (Ga 8:48), “Ông ta không phải là người
của Thiên Chúa!” (Ga 9:16). Những việc tương tự cũng xảy ra thời
nay. Có những kẻ đã khư khư nắm giữ lấy những gì đã được dạy bảo và
họ không chấp nhận cách giải thích khác hay cách sống đức tin khác. Sau
đó, họ nghĩ ra những lý do và cái cớ để không tuân theo: “Đó là chủ
nghĩa Mác!”, “Đó là phản nghịch lại Lề Luật của Thiên Chúa!”, “Đó là sự bất
tuân với truyền thống và với giáo huấn của Giáo Hội” và họ phàn nàn về sự thiếu
liên kết của người ta. Họ luôn nại ra được một số lý do để không chấp nhận
thông điệp của Thiên Chúa mà Đức Giêsu đã loan báo. Thật ra, tương
đối dễ dàng tìm ra được những lập luận và lý do để bác bỏ những ai suy nghĩ
theo một cách khác với chúng ta.
- Chúa Giêsu phản ứng và nêu ra
cách công khai sự rời rạc của họ. Họ tự coi mình là khôn ngoan,
nhưng họ lại giống như các trẻ nhỏ muốn làm trò vui cho mọi người tại phố
phường và họ nổi loạn khi người ta không di chuyển theo thứ âm nhạc mà họ
chơi. Hoặc là những kẻ tự coi mình là khôn ngoan mà không hề có bất
cứ điều gì thực sự là khôn ngoan. Họ chỉ chấp nhận những ai có cùng
một ý tưởng với họ thôi. Và do đó, chính họ, bởi vì thái độ không
rời rạc của họ, đã lên án chính họ.
4. Một vài câu hỏi gợi ý cho việc
suy gẫm cá nhân
- Tôi gắn bó với đức tin của tôi
đến độ nào?
- Tôi có một lương tâm khe khắt
liên quan đến hệ thống xã hội và giáo hội, mà đôi khi, viện ra những lý do và
cái cớ để hợp thức hóa tình trạng và ngăn trở bất kỳ một thay đổi nào không?
5. Lời nguyện kết
Phúc thay người chẳng nghe theo lời bọn ác
nhân,
Chẳng bước vào đường quân tội lỗi,
Không nhập bọn với phường ngạo mạn kiêu căng,
Nhưng vui thú với lề luật Chúa,
Nhẩm đi nhẩm lại suốt đêm ngày. (Tv 1)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Sáu Tuần II MV
Bài đọc: Isa 48:17-19; Mt
11:16-19.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Đừng bắt người khác
phải làm mọi sự theo ý mình.
Thiên
Chúa dựng nên mỗi người khác nhau: về nhân vị, về sở thích, về cách thức suy
nghĩ. Những khác biệt này làm cho mỗi người có ơn gọi, cách sống, và cách làm
việc khác nhau. Lý do Thiên Chúa dựng nên con người khác nhau là vì Ngài muốn mọi
người bổ xung cho nhau, đòan kết với nhau, để cùng nhau sinh sống.
Vấn
đề tranh chấp xảy ra là khi có những con người độc tài, họ bắt những người khác
phải theo sự suy nghĩ, cách sống, và cách làm việc của họ. Thiên Chúa, Đấng có
thể bắt buộc, nhưng Ngài vẫn để tự do cho con người hành động; nhưng ngược lại,
con người nhiều khi bắt ngay cả Thiên Chúa phải làm theo ý muốn của mình.
Các
Bài Đọc hôm nay xoay quanh vấn đề này. Trong Bài Đọc I, Tiên Tri Isaiah khuyên
con người phải nghe theo sự dạy dỗ của Thiên Chúa để được hưởng muôn ơn phúc lộc
Ngài ban cho. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu nêu lên lối phê bình không có nền tảng
của con người: “Gioan đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo: "Ông ta
bị quỷ ám." Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo:
"Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi.””
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Hạnh phúc thay những ai đi trong đường lối của Thiên Chúa!
1.1/
Phải vâng nghe những lời dạy dỗ của Thiên Chúa: Tiên Tri Isaiah nói thay Chúa:
“Đức Chúa, Đấng cứu chuộc ngươi, Đức Thánh của Israel, phán thế này: Ta là Đức
Chúa, Thiên Chúa của ngươi, Đấng dạy ngươi những điều bổ ích, Đấng hướng dẫn
ngươi trên đường ngươi đi.” Nghe lời Thiên Chúa là dấu hiệu của con người khôn
ngoan; vì có ai trong trần gian này khôn ngoan hơn Thiên Chúa: Ngài biết những
gì có lợi và những gì gây thiệt hại cho con người.
1.2/
Ân huệ dành cho những ai làm theo ý Chúa: Có rất nhiều ích lợi cho những ai đi sống theo đường
lối của Thiên Chúa; Tiên Tri liệt kê 3 điều chính:
(1)
Tâm hồn được bình an:
Người làm theo ý Chúa có bình an trong tâm hồn vì biết mình đã làm đúng, và biết
chắc sẽ có kết quả tốt như lời bảo đảm của TT Isaiah: “Giả như ngươi lưu ý đến
mệnh lệnh của Ta, thì sự bình an của ngươi sẽ chan chứa như giòng sông, sự công
chính của ngươi sẽ dạt dào như sóng biển.”
(2)
Con đàn, cháu đống: “Giòng
dõi ngươi sẽ đông như cát, con cái ngươi sinh ra sẽ hằng hà sa số.” Người xưa
quan niệm: con cái là hồng ân Thiên Chúa ban, nhưng tâm trạng của con người thời
nay khác hẳn với những gì Chúa dạy: họ sợ con đàn cháu đống. Tâm trạng này cần
được xét lại vì Thiên Chúa chẳng nói hay làm điều gì sai.
(3)
Được Thiên Chúa nhớ tới muôn đời: “Tên tuổi ngươi sẽ chẳng bao giờ bị huỷ diệt, chẳng
bao giờ bị xoá bỏ khỏi mắt Ta.” Người không nghe lời Thiên Chúa là tự mình khai
trừ tên tuổi mình ra khỏi số những người con của Thiên Chúa. Ngài luôn để ý đến
những ai kêu cầu và bước đi trong đường lối của Ngài.
2/
Phúc Âm:
Những bất tòan của đường lối con người.
Thiên
Chúa trình bày sự thật và để con người có tự do chọn lựa sống theo đường lối
Ngài; ai theo, sẽ được hưởng muôn vàn ân huệ. Khác với tư tưởng và đường lối của
Thiên Chúa, nhiều người chẳng có sự thật hay ân huệ; nhưng lại bắt người khác
làm theo ý muốn và cách thức của mình. Chúa Giêsu lên án 2 tật xấu của con người
đương thời:
2.1/
Muốn mọi sự theo ý mình: Chúa
Giêsu nói: “Tôi phải ví thế hệ này với ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi
lũ trẻ khác, và nói: "Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy
múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không đấm ngực khóc than."”
(1)
Muốn mọi sự phải theo ý mình: Người ích kỷ không quan tâm đến ý của người khác nghĩ gì; đối với
họ, chỉ có ý của họ là nhất. Họ quên đi họ phải theo ý của Thiên Chúa; và tùy
trường hợp, họ phải theo ý của người có trách nhiệm.
(2)
Muốn mọi người phải theo ý mình: Làm việc gì cũng phải có nơi chốn, hợp thời gian; chứ
không phải khi mình muốn là mọi người phải làm theo ý mình. Chúa tạo dựng con
người có đầy đủ trí khôn và ý muốn, chứ không phải là người máy hay những con
múa rối để mình muốn điều khiển cách nào thì điều khiển. Trong ví dụ hôm nay,
Chúa Giêsu muốn vạch ra những cái phi lý của người đương thời: Ngòai chợ chứ có
phải đám đình đâu mà nhảy múa! Ngòai chợ tòan người sống chứ có người chết đâu
mà đấm ngực than khóc!
2.2/
Thói luôn phê bình người khác: Người đương thời phê bình cả lối sống khắc khổ của Gioan Tẩy Giả
và lối sống phóng khóang của Chúa Giêsu. Sự phê bình của họ được Chúa Giêsu tóm
tắt như sau: “Thật vậy, ông Gioan đến, không ăn không uống, thì thiên hạ bảo:
"Ông ta bị quỷ ám." Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì
thiên hạ lại bảo: "Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường
tội lỗi." Nhưng đức Khôn Ngoan được chứng minh bằng hậu quả của nó."”
Con người thích phê bình vì nhiều lý do:
(1)
Muốn chứng tỏ mình hay hơn: Nhiều người thích phê bình để chứng tỏ mình biết nhiều, và không
muốn chấp nhận cái hay của người khác. Họ quên đi một điều là trong thế gian
luôn có người hay hơn và họ cần phải học hỏi.
(2)
Vì ghen tị và không muốn ai hơn mình: Nhiều người phê bình vì sợ bị mất ảnh hưởng nơi dân
chúng. Điều này rất đúng với các Kinh-sư và Biệt-phái. Họ không muốn chấp nhận
những dạy dỗ của Chúa Giêsu không phải vì họ không biết đó là sự thật, nhưng vì
họ sợ mất ảnh hưởng và quyền lợi trên dân chúng. Họ muốn triệt hạ Chúa Giêsu vì
họ sợ dân chúng sẽ chạy theo Ngài.
(3)
Không muốn chấp nhận sự thật để khỏi phải thi hành điều sự thật đòi hỏi: Đây là điều thường
xảy ra cho những người vô thần. Họ không tin không phải vì họ không nhận ra
Thiên Chúa, nhưng vì sợ nếu tin, họ phải giữ những điều Chúa dạy.
2.3/
Đức Khôn Ngoan được chứng minh bằng hậu quả của nó: Để biết ý nào là ý
khôn ngoan, cần phải xem vào hậu quả thì mới biết được. Nếu hậu quả tốt thì là
ý khôn ngoan, hậu quả xấu là ý điên rồ. Mọi người tuôn đến với Gioan Tẩy Giả vì
biết ông là người thánh thiện và ông chuẩn bị tâm hồn con người để đón nhận
Thiên Chúa. Mọi người tuôn đến với Chúa Giêsu vì biết Ngài có quyền năng chữa bệnh,
khôn ngoan, và yêu thương họ thực sự; chứ không như các Biệt-phái và Kinh-sư.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta phải học hỏi để tìm ra tiêu chuẩn và đường lối của Thiên Chúa; sau đó,
chúng ta phải có can đảm để sống theo tiêu chuẩn và đường lối của Ngài.
-
Hậu quả của việc sống theo đường lối Thiên Chúa là chúng ta sẽ có bình an thực
sự trong tâm hồn, đạt được kết quả tốt và vững bền, nhất là luôn được Thiên
Chúa ghé mắt trông coi.
-
Chúng ta cần suy xét cẩn thận về tiêu chuẩn và đường lối của con người. Chúng
ta cần nhận ra tất cả những nguyên nhân đen tối ẩn núp đàng sau.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
HẠT
GIỐNG NẨY MẦM TUẦN 2 MV
Mt
11,16-19
A.
Hạt giống...
Chúa
Giêsu so sánh thế hệ của Ngài với lũ trẻ trái tính trái nết : khi chúng
chơi trò đám cưới (có “thổi sáo”) thì đòi người ta cũng chơi theo trò đó (“sao
các anh không nhảy múa”) ; khi chúng chơi trò đám ma (có “bài hát đưa
đám”) thì cũng thế. Nghĩa là chúng chỉ muốn bắt người ta theo ý riêng của
chúng, ai không theo thì chúng phê phán, trách móc.
Cả
Gioan Tẩy giả và Chúa Giêsu đều đến để dạy dân do thái con đường cứu độ. Nhưng
vì điều đó không hợp với sở thích của họ nên họ luôn khước từ và còn phê phán,
hai ngài làm gì cũng bị họ chê : Gioan sống khắc khổ thì họ chê là “bị quỷ
ám” ; Chúa Giêsu sống hoà mình ăn uống với mọi người thì họ chê là “tay ăn
nhậu”.
“Nhưng
đức Khôn ngoan được biện minh bằng hành động” : giá trị thật của một người
không tuỳ vào lời phê phán của người khác về người đó, nhưng tuỳ vào chính hành
động, vào lối sống của người đó. Người ta nói Gioan tẩy giả “bị quỷ ám”, nói
Chúa Giêsu là “tay ăn nhậu”. Không sao, hành động và lối sống của hai Ngài sẽ
biện minh cho hai Ngài. Dân do thái tự xưng là khôn ngoan ư ? Chúa chắc,
hãy coi họ sống và hành động ra sao.
B....
nẩy mầm.
1.
Ý hướng của bài đọc Cựu Ước : “Đấng dẫn dắt ngươi trong con đường phải
đi”. Câu đáp trong bài Đáp ca “Lạy Chúa, ai theo Chúa sẽ được ánh sáng sự sống”.
Sang
bài Tin Mừng, dân Chúa đã thực hiện những ý hướng đó ra sao ? Lời than phiền
của Chúa Giêsu (được ghi thành câu tóm tắt ở đầu đoạn Tin Mừng) nói lên tình trạng
thật đáng buồn : “Họ không nghe lời Gioan và lời Con Người”.
2.
Nhiều người có lối sống đạo ngược đường : chỉ muốn Chúa theo ý họ chứ
không bao giờ để ý tìm hiểu ý Chúa để mà theo.
3.
Cách sống đạo càng ngày càng thịnh hành trong thời đại văn minh hưởng thụ này
là : chuyện gì trái với ý thích của mình thì đòi Giáo Hội phải xét lại.
Thí dụ hôn nhân bất khả phân ly, phá thai, luật ăn chay kiêng thịt v.v. Có lẽ
ta cần nhớ lời Chúa : “Ai muốn vào Nước Trời hãy qua cửa hẹp mà vào... Con
đường rộng thênh thang dẫn đến hư mất” (Mt 7,13).
4.
Nhiều khi trong đời sống đạo tôi quen đi theo con đường của ý riêng khi đánh
giá con người và sự việc. Tôi cứ cầm sẵn một cái khung tiền chế sắc bén, như cầm
cái khuôn để nhấn xuống cắt bánh lễ. Tôi sẵn sàng nhấn xuống để cắt thật gọn
trên mọi người anh chị em. Bất cứ ai sống ra ngoài cái khuôn lập trường của
tôi, tôi sẵn sàng cắt bỏ họ. Dầu là sở thích, dầu là tay chân đầu cẳng của họ…
tôi đều sẵn sàng cắt bỏ cho vừa đúng cái khuôn của tôi. (Lời trong Kinh Hoà
Bình cảnh tỉnh chúng ta : “Lạy Chúa xin hãy dạy con, tìm hiểu biết người…”).
5.
“Ông Gioan đến, không ăn không uống thì thiên hạ bảo : Ông ấy bị quỷ ám.
Con Người đến, cũng ăn cũng uống thì thiên hạ nói : Đấy là kẻ mê ăn, chè
chén” (Mt 11,18-19)
Tôi
thường tự ái, và tự ái thường làm cho tôi xa cách mọi người. Những lần như thế,
tôi rất sợ đối diện với sự thật, đặc biệt khi sự thật chống lại với mình. Biết
mình sai, tôi vẫn cố chấp, vẫn quyết hơn thua, thay vì khiêm tốn đón nhận sự thật.
Tôi đã cư xử y hệt như cách thiên hạ đối xử với Gioan và Đức Giêsu, để rồi xa dần
Đấng “là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống”.
Lạy
Chúa, xin cho con biết khiêm tốn lắng nghe và đáp lại lời Chân Lý của Ngài, để
luôn sống trung thực trước mặt Chúa và mọi người. (Epphata)
Lm.Carolo HỒ BẶC
XÁI – Gp. Cần Thơ
13/12/13 THỨ SÁU TUẦN 2 MV
Th. Luxia, trinh nữ, tử đạo
Mt 11,16-19
Th. Luxia, trinh nữ, tử đạo
Mt 11,16-19
CÓ QUẢ TIM THÔNG CẢM
Đức Giêsu nói :” Ông Gioan đến,
không ăn không uống, thì thiên hạ bảo ‘ông ta bị quỷ ám’. Con Người dến, cũng
ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo ‘đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân
thu thuế và phường tội lỗi’.”
(Mt 11,18-19)
Suy niệm: Ngày nay, ba căn bệnh đáng sợ là HIV-AIDS, ung
thư và tim mạch. Về phương diện tinh thần, có một căn bệnh đáng sợ không kém là
bệnh “đeo kính đen” khi
nhìn người khác. Đó là chứng bệnh nhìn người khác với một màu đen, lúc nào cũng
nhìn thấy người khác sai lỗi, còn mình lúc nào cũng đúng. Triệu chứng của căn
bệnh nan y này là hễ ai làm gì khác với ý kiến, quan điểm, sở thích của tôi thì
tôi quả quyết rằng chắc chắn họ sai lầm. Đức Giêsu chẩn bệnh và nói cho giới
lãnh đạo Do Thái biết họ đang mắc chứng bệnh ấy. Chỉ vì muốn bắt thiên hạ phải
theo ý mình, nên họ lên án Gioan Tẩy Giả là quỷ ám, Đức Giêsu là “tay ăn nhậu, bạn bè với người
tội lỗi”.
Mời Bạn: Có một cái nhìn bao dung hơn với người lân
cận, chấp nhận những khác biệt trong quan điểm, sở thích, phương cách hành
động… Bạn đừng phê phán, chỉ trích anh em, chỉ vì họ khác với bạn.
Chia sẻ: Tôi có thường chỉ trích người khác vì họ có
những khác biệt với tôi không? Tôi sẽ làm gì để sửa đổi?
Sống Lời Chúa: Trong mùa Vọng này, tôi sẽ tập sự sẵn sàng,
vui với người vui, chia sẻ nỗi buồn với người đau khổ. Tập có một trái tim
thông cảm.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, có những ngày chúng con không thể nào kính trọng
kẻ khác được, vì ý kiến, sở thích, vì cái nhìn của người ấy. Lúc ấy, xin cho
chúng con nhớ Lời Chúa: “Điều gì chúng con làm cho một kẻ bé nhỏ nhất là làm
cho chính Ta” (Prier).
Lũ
trẻ ngồi ngoài chợ
Mùa Vọng mời chúng ta dám tin vào lời chứng của
Gioan và Giêsu. Tin luôn đòi chúng ta hoán cải, không được sống như xưa. Tiếng
kêu từ hoang địa của Gioan kéo ta ra khỏi mọi dính bén trần tục.
Suy
niệm:
Đức
Giêsu ví những người thuộc thế hệ của Ngài
với
lũ trẻ ngồi chơi ngoài chợ (cc. 16-17).
Một
nhóm bày trò chơi đám cưới,
thổi
sáo, thổi kèn để mong nhóm kia nhảy múa.
Nhưng
nhóm kia đã chẳng tham gia.
Nhóm
này bèn chơi trò đám ma, hát những bài ca buồn não nuột.
Nhưng
nhóm kia cũng không giả vờ than khóc.
Thế
hệ của Đức Giêsu cũng có nét tương tự như lũ trẻ.
Khi
Gioan Tẩy giả đến mời gọi họ sám hối ăn năn,
sự
khổ hạnh của vị ngôn sứ này đã khiến họ từ khước (Lc 7, 30).
Đơn
giản vì họ không thích khóc than hay hoán cải.
Lối
sống của Gioan phù hợp với lời ông giảng về Nước Trời gần đến.
Nhưng
lối sống khác thường ấy lại bị xem là một triệu chứng tâm thần.
Người
ta đã coi ông là bị quỷ ám (c. 18),
nên
cuối cùng đã không tin ông (Mt 21, 32).
Ngược
lại, khi Đức Giêsu đến với thế hệ này,
Ngài
đã không mang dáng dấp của một ẩn sĩ nơi hoang địa.
Ngài
đã sống như một người bình thường, ăn uống bình thường.
Lối
sống của Ngài phản ánh Tin Mừng Ngài rao giảng,
một
Tin Mừng đem lại niềm vui và sự giải thoát.
Ngài
tiếp đón những ai bị xã hội loại trừ.
Ngài
ăn chung một bàn với những tội nhân cần xa tránh.
Chính
trong bầu khí vui tươi, ấm áp của bữa ăn,
họ
cảm nhận được tình thương tha thứ của Thiên Chúa và hoán cải.
Tiếc
thay, Đức Giêsu cũng bị nhiều người từ khước như Gioan.
Ngài
bị coi là kẻ chỉ biết ăn với nhậu (c. 19).
Cả
Gioan lẫn Đức Giêsu đều bó tay trước sự cố chấp của thế hệ này.
Sống
thế nào cũng không chiều được họ.
Khi
sợ thay đổi chính mình, ai cũng cố tìm ra lý do để biện minh.
Để
khỏi phải đối diện với chân lý, con người trở nên ngụy biện.
Đức
Giêsu dám ví thế hệ của Ngài với đám con nít ngồi ngoài chợ.
Ngài
sẽ ví thế hệ chúng ta với ai?
Nơi
một số nước, người ta cho phép ly dị, phá thai, hôn nhân đồng tính.
Ở
nhiều nơi vẫn còn sự kỳ thị về giới tính, màu da, tôn giáo, chủng tộc.
Bao
giờ người ta cũng tìm đủ lý do để làm những điều trên.
Nguy
cơ của con người thuộc mọi thời đại, là ở lại trong sự ấu trĩ,
khăng
khăng với những ngang bướng ích kỷ của mình.
Cả
Gioan và Đức Giêsu đều đã bị loại trừ và bị giết.
Mùa
Vọng mời chúng ta dám tin vào lời chứng của Gioan và Giêsu.
Tin
luôn đòi chúng ta hoán cải, không được sống như xưa.
Tiếng
kêu từ hoang địa của Gioan kéo ta ra khỏi mọi dính bén trần tục.
Thái
độ bao dung nơi bàn ăn của Giêsu mời tội nhân ra khỏi bóng tối.
Làm
sao con người hôm nay nghe được tiếng kêu của Gioan và Giêsu?
Cầu
nguyện:
Lạy
Chúa Thánh Thần,
xin
ban sức sống cho chúng con.
Xin
cho cuộc đời Kitô hữu của chúng con
đừng
rơi vào sự đơn điệu nghèo nàn,
vào
những lối mòn quen thuộc,
nhưng
xin canh tân
và
tái tạo chúng con mỗi ngày.
Xin
nuôi chúng con bằng những thức ăn mới,
cho
chúng con khám phá ra
những
chiều sâu khôn dò của Đức Kitô
và
ý nghĩa thâm thúy của Tin Mừng.
Lạy
Chúa Thánh Thần là Đấng ban sự sống,
thế
giới hôm nay luôn bị đe dọa
bởi
bạo lực, khủng bố, chiến tranh;
mạng
sống con người bị coi rẻ.
Xin cho chúng con biết
say mê sự sống,
và gieo vãi sự sống khắp
nơi.
Ước
gì Chúa ban cho nhân loại
một
lễ Hiện Xuống mới
để
con người có thể hiểu nhau hơn
và
đón nhận nhau trong yêu thương.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Suy niệm
Niềm hy vọng Kitô giáo
đặt nền tảng trên đức tin. Có tin người ta mới chờ. Có chắc chắn
người ta mới đợi. Không ai chờ một điều tuyệt vọng. Không ai đợi một
sự mông lung.
Vì thế sự mong chờ
hiệu quả, tích cực là luôn thao thức với đối tượng chờ đợi của
chúng ta. Ở đây, cụ thể chúng ta đang mong chờ ngày Đức Giêsu lại
đến. Vậy thì chúng ta phải luôn thao thức về Ngài để nghe, nhìn,
sống giống như Ngài.
Vì yêu thương nên Thiên
Chúa đã chuẩn bị cho con người đón nhận lời hứa cứu độ của Ngài
qua các tiên tri, mà vị chuẩn bị gần nhất cho sự xuất hiện của Đấng
Cứu Độ chính là Gioan Tẩy Giả. Tuy nhiên còn có những người không đón
nhận ông Gioan Tẩy Giả, cũng chẳng đón nhận Đức Giêsu.
Cho nên chính sự cứng
lòng làm cản trở con người đón nhận ơn cứu độ.
Chúa Giêsu đã ví
những con người đó như một lũ trẻ, cứng đầu cứng cổ, luôn luôn bắt
người khác chiều chuộng mình. Một khi nó không được điều gì như nó
mong đợi thì dù cho có ai tác động, khuyên lơn như thế nào nó cũng không
nghe: “Tụi tôi thổi sao cho các anh, mà các anh không nhảy múa” (Mt
11, 17).
Sự cứng lòng còn
được thể hiện qua việc không chấp nhận người khác, mà bắt người
khác phải như mình suy nghĩ, mong muốn: “Ông Gioan đến, không ăn,
không uống, thì thiên hạ bảo: ‘Ông ta bị quỷ ám’. Con Người đến, cũng
ăn cũng uống như ai, thì thiên hạ lại bảo: ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn
bè với quân thu thuế và phường tội lỗi” (Mt 11, 19a).
Vì vậy, điều chính
yếu không phải là họ cần một tiêu chuẩn nào, mà đơn giản bởi vì họ
không muốn đón nhận Lời Thiên Chúa.
Mùa Vọng, chúng ta
mong chờ điều gì? Ơn cứu độ của Thiên Chúa hay niềm vui của bản thân
chúng ta, những điều làm cho chúng ta thích thú?
Nếu mong chờ ơn cứu
độ thì phải biết chỉnh đốn bản thân, từ bỏ những điều xấu xa, tội
lỗi.
Nếu mong chờ những
niềm vui của đời này, những thứ làm cho chúng ta ưa thích từ tiền
bạc, danh vọng, quyền lực, đam mê thì chúng ta chẳng thể sửa đổi
được con người mình, mà càng làm cho con người chúng ta méo mó, lệch
lạc, mất đi định hướng lúc ban đầu của Thiên Chúa.
Lời Chúa mời gọi
chúng ta hãy hoán cải, nghĩa là biết đặt đúng mục tiêu của cuộc
đời mình là được hạnh phúc viên mãn. Chính vì vậy phải biết từ bỏ
những thứ là hư vô, ảo huyền; chính là những sai trái, méo mó, lệch
lạc; những niềm vui chóng qua ở trần gian này.
Muốn hoán cải chúng
ta phải khiêm tốn nghe lời mời gọi của Gioan Tẩy Giả và sống theo
lời chỉ dạy của Chúa Giêsu. Đừng biện minh cho hành động sai trái
của mình.
Lạy Chúa Giêsu, sự
cứng cỏi của con tim sẽ ngăn cản ơn thánh Chúa tuôn đổ trên cuộc đời
chúng con. Sự chai lì của tâm hồn sẽ làm cho con không còn nhận ra
lời kêu mời khẩn thiết của Chúa. Vì vậy xin Chúa hãy dập tắt ngọn
lửa cố chấp nhen nhóm trong lòng con bằng những cơn mưa ơn phúc của
Ngài.
Lm.Thiện Duy – Gp.Cần
Thơ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
13
THÁNG MƯỜI HAI
Một Lời Mời Tiến Tới
Mật Thiết
Chúa
đang đến gần! Nào ta hãy hân hoan lắng nghe lời sau đây của Ngôn Sứ
Xô-phô-ni-a: “Hãy reo vui, hỡi con gái Si-on! … Này Vua Israel là Đức Chúa đang
ở giữa ngươi, ngươi sẽ không còn phải sợ hãi … Hỡi Si-on, đừng sợ! Đừng thất đảm!”
(Xp 3,14-16).
Thiên
Chúa đang hiện diện giữa Israel dân Người, sự hiện diện gần gũi ấy của Người là
nguồn sức mạnh chống lại mọi sự dữ. Sự hiện diện của Người là sự nâng đỡ có sức
cứu độ. Người là ‘Đấng cứu độ uy quyền’ (Xp 3,17). Đây là nguồn mạch để chúng
ta canh tân tinh thần. Vì sự hiện diện của Người giữa con người cho thấy tình
yêu của Người đối với chúng ta, một tình yêu chiến thắng mọi sự dữ.
Tân
Ước làm chứng cho sự thật đó. Chẳng hạn, Thánh Phaolô viết trong Thư gửi tín hữu
Philipphê: “Anh em hãy vui luôn trong Chúa! Tôi xin nói lại. Hãy vui lên! Chúa
đang đến gần” (Pl 4,4-5). Hãy vui lên trong sự hiện diện cứu độ của Người, hãy
vững tin nơi Thiên Chúa. Rồi Thánh Tông Đồ viết: “Anh em đừng âu lo xao xuyến,
nhưng trong mọi sự, bằng lời kinh nguyện và cầu xin, với tâm tình tạ ơn, anh em
hãy trình bày những ước nguyện lên Chúa” (Pl 4,6).
Lời
tuyên bố “Chúa gần đến” là một lời mời gọi đi vào kết hợp mật thiết với Người –
sự mật thiết này được thể hiện cách trực tiếp qua cầu nguyện. Chính qua cầu
nguyện mà chúng ta mở lòng mình ra với Chúa và chia sẻ cho Ngài chính cuộc sống
của chúng ta.
- suy tư 366 ngày của
Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ
nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations
by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia
Đình
NGÀY 13-12
THÁNH LUCIA, TRINH NỮ, TỬ ĐẠO
Is 48, 17-19; Mt 11, 16-19.
LỜI SUY NIỆM: “Tôi phải ví thế hệ này với
ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi lũ trẻ khác, và nói: Tụi tôi thổi
sáo cho các anh mà các anh không nhảy múa; chúng tôi hát bài đưa đám, mà các
anh không đấm ngực khóc than”.
Trong cuộc sống của con người, khi không cùng quan điểm
sống với nhau, thì khó mà chấp nhận nhau. Bóng tối và ánh sáng, sự thiện và sự ác
hoàn toàn không chấp nhận nhau. Gioan Tẩy Giả và Chúa Giêsu đến kêu gọi con người
phải sám hối; chiếu soi vào những nơi tôi tăm trong tâm hồn của con người. Họ
không thể chịu đựng được nên đã chống đối và muốn loại trừ. Và đã loại trừ.
Lạy Chúa Giêsu. Xin ban cho mọi người trong gia đình của
chúng con không bị Chúa sánh ví như hai lũ trẻ Do-Thái ngày xưa ngồi ngoài chợ
chơi trò thổi sáo và hát bài đưa đám.
Mạnh
Phương
Gương Thánh Nhân
Ngày
13-12: Thánh LUCIA
Đồng
Trinh Tử Đạo - (Thế kỷ IV)
Theo
lịch sử, chắc chắn là đã có một thánh nữ tử đạo tên là Lucia và mộ Ngài được
tìm thấy trong hang toại đạo của các Kitô hữu Syracusa. Sau đây là câu chuyện về
cuộc tử đạo của Ngài.
Lucia
là một thiếu nữ quí phái người Syracusa tại thủ đô miền Sicily. Mẹ Ngài gốc người
Hy Lạp tên là Eutychia, có nghĩa là hạnh phúc. Sớm thành goá phụ, bà đã gắng
chuẩn bị cho Lucia một điạ vị cao bằng cách dưỡng dục thánh nữ theo tinh thần
Kitô giáo. Bà thường nói với con gái mình về lòng can đảm của các vị tử đạo đã
tưới máu trên đế quốc hai thế kỷ qua. Như ở Sicily, tại hải cảng Catana, nửa thế
kỷ trước thánh nữ Agatha thay vì chối bỏ đức tin, đã khước từ tình yêu của quan
cầm quyền và trung thành với Chúa Kitô giữa các cực hình.
Mẫu
gương đáng phục này đã ám ảnh Lucia và khi Eutychia nhận lời cầu hôn cho con
gái mình, Lucia khẩn cầu Chúa cất xa những cuộc cưới hỏi trần thế để dâng hồn
xác phụng sự một mình Ngài thôi. Bỗng Eutychia ngã bệnh, Lucia lấy cớ này để
đình hôn. Dầu vậy, Ngài thấy buồn vì mẹ khổ lâu, nên khuyên bà kêu cầu với
thánh nữ Agatha, Ngài đưa mẹ đi Cathana để dưỡng bệnh. Khi đó, Ngài xem thường
những sắc lệnh bách hại đạo của Điôclêtianô, khấn hiến mình hoàn tòan cho Thiên
Chúa. Ngài đòi phân gia tài để phân phát cho người ghèo. Ngài nói: - "Dâng
cho Chúa điều người ta không mang theo sau khi chết thì cũng không có gì là nhiều".
Nhưng
người theo đuổi Lucia thấy Ngài bán nữ trang và ruộng đất rồi phát cho người khổ
cực, liền nổi giận và tố cáo với Paschse là người cầm quyền ở Syracusa. Lucia bị
cầm tù. Trước tòa, Ngài đã trả lời cách đáng phục:
"Giờ
thì tôi chẳng còn gì nữa để dâng, tôi dâng chính mình như bánh thánh lên Thiên
Chúa tôi cao. Ong run rẩy trước mặt Thiên Chúa, còn tôi, tôi kính sợ Thiên
Chúa. Ông muốn làm đẹp lòng họ, còn tôi, tôi chỉ có một ước vọng là làm đẹp
lòng Chúa Kitô thôi. Những người thiêu huỷ thân xác là những người bỏ niềm vui
mau qua để đổi lấy những niềm vui đời đời. Thánh Phaolô tông đồ đã nói: Ai sống
trong sạch và đạo đức là đền thờ Thiên Chúa và Chúa Thánh Thần ở trong họ. Thân
thể chỉ ra nhơ uế nếu linh hồn đồng tình với nó".
Nhà
cầm quyền truyền trao Lucia cho bọn đâm đãng êể làm nhục cho đến chết. Nhưng
Ngài đã thành một sức mạnh khủng khiếp khiến bao sức lực của họ cũng không thể
kéo Ngài đi được. Người ta kêu các phù thủy, đưa bò đến kéo nhưng không nghĩa
lý gì đối với sự bất động của Trinh nữ.
Người
ta đốt lửa cũng không chạm tới Ngài. Sau cùng, người ta dùng giáo đâm cổ Ngài,
nhưng Ngài còn tiên báo một cách lạ lùng: - "Tôi báo cho các ngươi biết rằng,
Giáo hội Chúa được ơn bình an vì hôm nay Điôclêtiano bị đuổi khỏi đế quốc,
Maximianô phải chết. Và như Catana vui sướng được chị tôi là Agatha bảo trợ,
thành Syracusa được Chúa ban cho tôi, nếu các ngươi hết lòng thực hiện thánh ý
Chúa".
Và
dân Sicily thấy Paschase bị xiềng. César biết được rằng ông ta sẽ chiếm thành.
Lucia trước khi chết đã được rước Mình Chúa do các linh mục đem đến.
Lucia
là tên do từ ngữ Lux, nghĩa là ánh sáng. Như ánh sáng, gương mẫu đời Ngài dẫn
các linh hồn lên trời. Tên Ngài khiến những ai đau mắt thường kêu cầu Ngài.
(daminhvn.net)
13 Tháng Mười
Hai
Danh
Hiệu Của Ánh Sáng
Không
những ở Việt Nam, nhưng trên toàn thế giới, nhiều thánh nữ mang tên thánh bổn mạng
Lucia, như nữ tu Lucia, một trong ba trẻ đã được thấy Ðức Mẹ hiện ra ở Fatima.
Những
người thiếu nữ mang tên Lucia này không khỏi thất vọng khi tìm hiểu về đời sống
và sự nghiệp của thánh nhân. Vì những sách cũ đã viết tiểu sử của các thánh
nhân đã ghi lại nhiều câu chuyện về thánh Lucia, để rồi các tác giả viết về đời
sống của các thánh nhân thời đại chúng ta lại phê bình những câu chuyện ấy
không có tính cách lịch sử. Chúng ta chỉ có thể tóm lại những chứng tích lịch sử
để viết về cuộc đời, nhất là cái chết vì niềm tin của thánh Lucia như sau:
Một
chàng thanh niên không Công Giáo thất vọng vì không được Lucia đáp trả lại tình
yêu của mình đã tố cáo với nhà cầm quyền Lucia là người Công Giáo. Và nàng đã bị
xử tử vào năm 304 tại thành Syracuse vùng Sicilia, mạn Nam nước Italia. Di tích
lịch sử thứ hai là tên Lucia được ghi trong danh sách những thánh tử đạo trong
lời nguyện thánh lễ Roma, nay là lời nguyện Thánh Thể thứ nhất trong phụng vụ mới.
Những
di tích bên lề cũng nên nói đến là nhiều địa danh, nhiều làng mạc, thành phố
bên Âu Châu mang tên nàng, cũng như có những bằng chứng lịch sử về sự tôn kính
nàng từ trước thế kỷ thứ 5.
Chữ
"Lucia" có nghĩa là ánh sáng. Và gương can đảm chết vì lòng tin của
nàng vẫn tiếp tục chiếu sáng trong tâm hồn những người đang bị thử thách và đau
khổ vì lòng tin, cũng như làm rạng rỡ những khuôn mặt của những thiếu nữ mang
tên thánh bổn mạng Lucia.
Muốn
hiểu sự can đảm của thánh Lucia Giáo Hội mừng kính hôm nay với tước hiệu đồng
trinh, tử đạo, chúng ta có thể tưởng tượng một thiếu nữ Công Giáo sống giữa những
người không Công Giáo vào thời kỳ tôn giáo này bị bách hại. Ðể sống trọn niềm
tin Công Giáo, nàng cũng gặp nhiều khó khăn như đại đa số những tín hữu Kitô
trong thời đại chúng ta phải sống chung với những người vô thần, không tin tưởng.
Lạ
lùng hơn là niềm tin của Lucia. Nàng tin vào một người sáng lập tôn giáo với
thân thế và sự nghiệp không mấy được rõ ràng ở một nước thuộc địa xa xôi với thủ
đô Jerusalem bị quân đội Roma phá hủy cách đó 200 năm. Trước khi truyền đạo,
ông này làm nghề thợ mộc và sau một thời giảng đạo ngắn ngủi, ông bị quân lính
Roma đóng đinh vào thập tự, một hình phạt dành cho dân thuộc địa phạm những trọng
tội sát nhân hay nổi loạn. Nay Lucia tin tưởng với tất cả tâm hồn là ông ấy đã
Phục Sinh, như một dấu chỉ cho thấy Thiên Chúa đã chấp nhận những gì ông truuyền
dạy và đã làm.
Ðể
biểu lộ lòng tin của mình, Lucia đã thề hứa giữ sự trinh khiết, không lập gia
đình.
Lucia
lập lời hứa đó vì nàng biết đến gương anh dũng của những người chết vì đạo
trong các hí trường tại Roma hay những nơi khác và nhất là để giữ lòng trung
tín với ông Giêsu làng Nagiareth, đã bị chết treo trên thập giá, nhưng đối với
niềm tin của nàng là Ðấng Cứu Thế, Con Một Thiên Chúa.
(Lẽ
Sống)
Thứ Sáu 13-12
Thánh Lucia
(c. 304)
Các thiếu nữ có tên
thánh là Lucia chắc phải thất vọng khi muốn tìm hiểu về vị thánh quan thầy của
mình. Các sách cổ viết dài dòng nhưng rất ít chi tiết liên hệ đến truyền
thuyết. Các sách mới đây cũng dài dòng dẫn chứng một sự kiện là những truyền
thuyết này không có trong lịch sử. Chỉ có một chi tiết về Thánh Lucia còn sót
lại đến ngày nay, đó là người cầu hôn với thánh nữ vì bị từ chối nên đã tố cáo
ngài là Kitô Hữu, do đó ngài bị xử tử ở Syracuse thuộc Sicily vào năm 304.
Nhưng cũng đúng là tên của thánh nữ đã được nhắc đến trong lời cầu nguyện Rước
Lễ Lần Ðầu, có những địa danh và một bài dân ca mang tên thánh nữ, và qua bao
thế kỷ, hàng chục ngàn thiếu nữ đã hãnh diện chọn ngài làm quan thầy.
Cũng dễ để hiểu những
khó khăn của một thiếu nữ Kitô Giáo khi phải chiến đấu trong một xã hội trần
tục như ở Sicily vào năm 300. Cũng tương tự như xã hội ngày nay, nhiều thói tục
của xã hội đã ngăn cản chúng ta sống xứng đáng là người theo Ðức Kitô.
Các bạn bè của Lucia có
lẽ cũng ngạc nhiên về Ðấng mà Lucia yêu quý, đó là một người đi rao giảng khắp
nơi, sống trong một dân tộc nô lệ và đã bị tiêu diệt cách đó 200 năm. Người
từng là một người thợ mộc, từng bị chính dân của Người kết án và chết trên thập
giá. Với tất cả tâm hồn, Lucia tin tưởng rằng chính Người đã sống lại từ cõi
chết. Thiên Chúa đã minh chứng tất cả những gì Người nói và hành động. Ðể làm
chứng cho đức tin ấy, thánh nữ đã thề giữ mình đồng trinh.
Thật là một điều khôi
hài đối với các bạn ngoại giáo của thánh nữ! Giữ mình trong trắng trước khi
thành hôn là một lý tưởng cổ hủ của người Rôma, ít người còn giữ nhưng không ai
kết án lý tưởng ấy. Tuy nhiên, ngay cả cô ta không muốn kết hôn thì điều đó
thật quá đáng. Chắc cô ta phải có điều gì xấu xa cần giấu diếm, như miệng lưỡi
thế gian thường đồn đãi.
Chắc chắn Thánh Lucia đã
nghe biết về nhân đức anh hùng của các vị đồng trinh tử đạo. Ngài muốn trung
thành với tấm gương của các đấng ấy, cũng như theo gương của người thợ mộc, là
Người mà ngài tin là Con Thiên Chúa.
Lời Bàn
Nếu bạn chọn Thánh Lucia
làm quan thầy thì đừng thất vọng. Vị quan thầy của bạn thực sự là một nữ anh
thư, hơn hẳn mọi người, là một hứng khởi vô tận cho bạn và cho mọi Kitô Hữu. Sự
can đảm sống luân lý của người thiếu nữ Sicilian tử đạo ấy đã tỏa sáng như để
soi dẫn giới trẻ ngày nay cũng như giới trẻ trong thời đại ấy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét