Trang

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2013

18-09-2013 ; THỨ TƯ TUẦN XXIV MÙA THƯỜNG NIÊN

THỨ TƯ 18/09/2013
Thứ Tư sau Chúa Nhật 24 Quanh Năm

Bài Ðọc I: (Năm I) 1 Tm 3, 14-16
"Thật lớn lao thay mầu nhiệm của tình thương".

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.
Con thân mến, cha viết cho con những điều này, cha hy vọng ngày gần đây sẽ đến gặp con. Nhưng nếu cha còn trì hoãn, thì thư này giúp cho con biết phải cư xử thế nào trong nhà Thiên Chúa, là Hội thánh Thiên Chúa hằng sống, là cột trụ và nền tảng chân lý. Rõ thực lớn lao thay mầu nhiệm của tình thương, là mầu nhiệm đã được tỏ hiện trong xác thịt, minh chính trong Thánh Thần tỏ hiện cho Thiên Thần, rao giảng cho Dân Ngoại, kính tin trong thế gian, siêu thăng trong vinh hiển.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 110, 1-2. 3-4. 5-6
Ðáp: Vĩ đại thay công cuộc của Chúa (c. 2a).

Xướng: 1) Tôi sẽ ca tụng Chúa hết lòng, trong nhóm hiền nhân và trong Công hội. Vĩ đại thay công cuộc của Chúa tôi, thực đáng cho những người mến yêu quan tâm học hỏi! - Ðáp.
2) Công cuộc của Chúa là sự hùng vĩ oai nghiêm, và đức công minh của Người muôn đời tồn tại. Chúa đã làm những điều lạ lùng đáng nhớ, Người thực là Ðấng nhân hậu từ bi. - Ðáp.
3) Chúa đã ban lương thực cho những ai tôn sợ Người, cho tới muôn đời Người vẫn nhớ lời minh ước. Chúa tỏ cho dân Người thấy công cuộc quyền năng của Người, hầu ban cho họ được phần sản nghiệp của chư dân. - Ðáp.

Alleluia: Tv 147, 12a và 15a
Alleluia, alleluia! - Giêrusalem, hãy ngợi khen Chúa, Ðấng đã sai lời Người xuống cõi trần ai. - Alleluia.

Phúc Âm: Lc 7, 31-35
"Chúng tôi đã thổi sáo mà các anh không nhảy múa, chúng tôi đã hát những điệu bi ai mà các anh không khóc".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Ta sẽ phải nói những người của thế hệ này giống ai đây? Họ giống ai? Họ giống như những đứa trẻ ngồi ngoài đường phố gọi và nói với nhau rằng:
"Chúng tôi đã thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa.
"Chúng tôi đã hát những điệu bi ai, mà các anh không khóc".
Bởi vì khi Gioan Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ngươi bảo: "Người bị quỷ ám". Khi Con Người đến có ăn có uống, thì các ngươi lại nói: "Kìa con người mê ăn tham uống, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi". Nhưng sự khôn ngoan đã được minh chính bởi tất cả con cái mình".
Ðó là lời Chúa.


SUY NIỆM : Thái Ðộ Thiếu Nhất Quán


Ngày nay, nhân danh dân chủ, tự do ngôn luận, nhiều người muốn có một Giáo Hội của mình, một Giáo Hội được định đoạt theo những suy nghĩ của mình, chứ không là giáo lý do Chúa mạc khải và ủy thác cho Giáo Hội nữa. Muốn là Kitô hữu, nhưng lại không muốn chấp nhận giáo huấn của Chúa Kitô được ủy thác cho Giáo Hội, đó là một thái độ thiếu nhất quán. Chúng ta có thể thấy được một thái độ như thế trong bài Tin Mừng hôm nay.
Chúa Giêsu mượn hình ảnh nhóm trẻ chơi ngoài phố chợ để nói lên thái độ ấy. Chấp nhận cuộc chơi, nhưng khi tiếng sáo thổi lên thì lại không nhảy múa; chấp nhận diễn kịch, nhưng khi bài hát đưa đám được cất lên thì lại không khóc theo. Những người Do thái thời Chúa Giêsu cũng có phản ứng đối với Ngài không khác nào đám trẻ chơi ngoài phố chợ này. Họ mong chờ Ðấng Cứu Thế, Gioan Tẩy Giả loan báo về Ngài, nhưng họ không chấp nhận nếp sống khổ hạnh của ông, họ bảo ông bị quỉ ám; Chúa Giêsu khai mạc thời cứu thế bằng yêu thương, phục vụ, tha thứ, thì họ lại bảo rằng Ngài là tên ăn nhậu, hòa nhập với phường thu thuế và tội lỗi.
Mong chờ Ðấng Cứu Thế, nhưng không chấp nhận những thể hiện của thời cứu thế; trông đợi Ðấng Cứu Tinh, nhưng phải là Vị Cứu Tinh do mình tạo ra, đó là thái độ của những người Do thái thời Chúa Giêsu. Thái độ ấy cũng là cơn cám dỗ triền miên của các Kitô hữu thời đại chúng ta. Chúa Giêsu đã nói: "Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mà theo Ta". Chúng ta mang danh hiệu Kitô, chúng ta muốn làm môn đệ Ngài, nhưng có lẽ chúng ta chưa từ bỏ chính mình để chấp nhận và sống theo giáo huấn của Ngài.
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta mặc lấy sự khôn ngoan của con cái Chúa, đó là sự khôn ngoan của trẻ thơ luôn biết sống khiêm tốn và tin tưởng. Xin Ngài củng cố chúng ta trong tâm tình ấy, để chúng ta luôn được trung thành với giáo huấn mà Ngài đã ủy thác cho Giáo Hội.
(Veritas Asia)


Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Tư, Tuần 24 TN1, Năm lẻ.
Bài đọc: I Tim 3:14-16; Lk 7:31-35.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người phải lấy sự thật để xét mình; chứ không lấy mình để xét sự thật.

Nhiều người cho mình là trung tâm điểm của vũ trụ mà mọi sự phải quy về; vì thế, họ lấy tiêu chuẩn và cách thức suy nghĩ của họ để xét đoán Thiên Chúa và tha nhân. Hậu quả là họ không có bình an, vì họ sẽ chẳng bao giờ đạt được điều họ mong muốn. Để có bình an, con người cần học hỏi để tìm ra sự thật; rồi lấy sự thật mà xét mình, và nhất là, phải sống theo sự thật. Hậu quả của việc sống theo sự thật sẽ giải thoát con người khỏi sai lầm, và đạt được kết quả như lòng mong ước.
Các Bài Đọc hôm nay nhắc nhở con người phải biết sống và hành động theo sự thật, chứ không lấy mình để xét đoán sự thật. Trong Bài Đọc I, thánh Phaolô khuyên môn đệ của Ngài là Timothy phải sống theo sự chỉ dẫn của Đức Kitô và Hội Thánh. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu trách mắng thế hệ của các kinh-sư và biệt-phái, vì họ lấy mình làm tiêu chuẩn để xét đoán và bắt người khác phải noi theo: Ông Gio-an Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì họ bảo: "Ông ta bị quỷ ám." Chúa Giêsu đến, cũng ăn cũng uống như  ai, thì họ lại bảo: "Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi."

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Phải xoay cuộc đời mình chung quanh trọng tâm là Đức Kitô.

1.1/ Sống theo sự chỉ dẫn của Hội Thánh: Thánh Phaolô nhắn nhủ Timothy: "Tôi viết cho anh thư này, dù vẫn hy vọng sớm đến với anh. Nhưng nếu tôi chậm trễ, thì thư này sẽ cho anh biết phải ăn ở thế nào trong nhà của Thiên Chúa, tức là Hội Thánh của Thiên Chúa hằng sống, cột trụ và điểm tựa của chân lý."
Phaolô nhiều lần dùng hình ảnh Đền Thờ của Thiên Chúa, và các tín hữu như một phần của Đền Thờ (I Cor 3:16-17; 6:19; 8:10; 9:13; II Cor 6:16; Eph 2:21; II Thess 2:4). Trong trình thuật hôm nay, Phaolô dùng 4 hình ảnh để khuyên các tín hữu phải cư xử thế nào trong Đền Thờ.

(1) Nhà của Thiên Chúa (oikos): nơi mà mọi người sống chung, đoàn kết và yêu thương nhau; vì tất cả đều cùng có chung một chủ nhà là Thiên Chúa.

(2) Cộng đoàn của Thiên Chúa hằng sống (ekklesia): Cộng đoàn là tập hợp những người đáp trả tiếng mời gọi của Thiên Chúa, để cùng chung sức lo cho một sứ vụ là rao truyền Tin Mừng.

(3) Cột trụ của sự thật (stulos): Trong Đền Thờ, cột trụ là những gì nâng đỡ Đền Thờ. Trong Hội Thánh, sự thật nâng đỡ mọi hoạt động của Hội Thánh.

(4) Nền tảng của chân lý (edaioma): Nhà có vững chắc phải được xây trên một nền tảng vững chắc. Thánh Phaolô gọi nền tảng của Đền Thờ là các tông-đồ và các tiên tri, với Đức Kitô là Tảng Đá Góc (Eph 2:20). Trong trình thuật hôm nay, nền tảng của Đền Thờ là sự thật.

Nói cách khác, Phaolô khuyên các tín hữu phải xây dựng cuộc đời mình trên nền tảng và cột trụ của sự thật, phải yêu thương mọi người, và phải góp phần vào công cuộc rao giảng Tin Mừng.

1.2/ Đức Kitô là trọng tâm: Thánh Phaolô xác tín: "Phải công nhận rằng: mầu nhiệm của đạo thánh thật là cao cả, đó là: Đức Kitô xuất hiện trong thân phận người phàm." Phaolô đồng nhất sự thật và mầu nhiệm của Hội Thánh với Đức Kitô trong thân xác con người; qua mầu nhiệm này, Ngài đã mang lại ơn cứu độ cho con người.

(1) Người được Chúa Thánh Thần chứng thực là công chính: Thánh Phaolô quả quyết không ai có thể tin vào Đức Kitô nếu không được Thánh Thần tác động (I Cor 12:3). Các tín hữu được thanh tẩy, thánh hóa, và công chính hóa là do bởi Đức Kitô và quyền năng của Thánh Thần (I Cor 6:11). Quan niệm này được diễn tả rõ ràng hơn trong Tin Mừng Gioan: Thánh Thần là Thần Sự Thật sẽ làm chứng những gì Đức Kitô nói là sự thật (Jn 15:26).

(2) Người được các thiên thần chiêm ngưỡng: Các thiên thần là loài thiêng liêng nên chắc chắn hiểu Kế Hoạch Cứu Độ được thực hiện qua Đức Kitô. Chúa Giêsu hứa với Nathanael, ông sẽ được nhìn thấy thiên thần của Thiên Chúa lên xuống trên Con Người (Jn 1:51).

(3) Người và được loan truyền giữa muôn dân, được thế giới tin kính, và được siêu thăng cõi trời vinh hiển: Phaolô có nhiều kinh nghiệm rao truyền Tin Mừng và làm cho muôn dân nhận biết và tin vào Đức Kitô.

2/ Phúc Âm: Không gì có thể làm hài lòng con người.

2.1/ Người ích kỷ chỉ biết nghĩ đến mình: Trong cuộc đời rao giảng, Chúa Giêsu nhiều lần phải đương đầu với tính ích kỷ của các kinh-sư và biệt-phái; vì họ chỉ biết nghĩ đến mình, và từ chối đón nhận những mặc khải, cũng như những dạy dỗ của Chúa. Trong trình thuật hôm nay, Ngài trách mắng họ: Tôi phải ví người thế hệ này với ai? Họ giống ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói: "Tụi tôi thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa; tụi tôi hát bài đưa đám, mà các anh không khóc than."

Thay vì phải chung vui với cái vui của người khác; người ích kỷ chỉ biết nghĩ đến mình, và từ chối phải chung vui khi họ chẳng có gì để vui. Hay khi tham dự đám táng, họ từ chối chia sẻ nỗi buồn với người khác, vịn lý ho là họ không có gì để buồn. Chúng ta thử tưởng tượng cuộc sống con người sẽ thế nào khi chung quanh toàn những người vô cảm như thế! Người môn đệ Đức Kitô không được có thái độ vô cảm này, họ phải chia sẻ niềm vui cũng như nỗi buồn với tha nhân trong cuộc sống.

2.2/ Lấy mình làm tiêu chuẩn để đoán xét người khác: Chúa Giêsu tiếp tục chỉ cho các môn đệ thấy tính ích kỷ của họ bằng một ví dụ cụ thể hơn:

(1) Họ không hài lòng với Gioan Tẩy Giả: Trong khi biết bao người chạy đến với Gioan Tẩy Giả để được nghe giảng và được làm phép rửa bởi ông, thì họ kiếm lý do từ chối và nói: "Ông ta bị quỷ ám!" vì không ăn bánh và không uống rượu như họ.

(2) Họ cũng chẳng hài lòng với Chúa Giêsu: Khi Chúa Giêsu đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì họ lại bảo: "Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi."

Nếu một người thắc mắc với họ: "Thế nào mới gọi là hoàn toàn?" Họ có lẽ cũng chẳng biết thế nào mới gọi là hoàn toàn, nhưng luôn muốn vạch lá tìm sâu để chê trách vì không muốn phục tùng ai cả. Chúa Giêsu cung cấp cho các môn đệ chìa khóa để biết cách nào nên theo: "Nhưng Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện minh cho." Hậu quả sẽ chứng minh đâu là cách tốt nhất một người phải theo.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Chúng ta phải học hỏi và lấy sự thật từ nơi Thiên Chúa để xét mình, chứ không lấy suy nghĩ của chúng ta để xét sự thật.

- Sự thật phải theo là những lời chỉ dẫn của Đức Kitô và của Thiên Chúa trong Kinh Thánh. Chúng ta đừng bao giờ tin vào sự khôn ngoan của xác thịt con người.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP


HẠT GIỐNG NẨY MẦM
- MÙA QUANH NĂM –
- TUẦN 24–

"Có những hạt rơi vào đất tốt.
Chúng mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả :
hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi,
hạt thì được một trăm" (Mc 4,8)

Lc 7,31-35

A. Hạt giống...
Chúa Giêsu trách thế hệ của Ngài :
- Không chịu nghe lời giảng của Gioan Tẩy giả và của Chúa Giêsu mà hoán cải,
- Lại còn viện cớ đổ thừa rằng bởi vì Gioan là người bị quỷ ám, và Chúa Giêsu là tay ăn nhậu, tội lỗi.

B.... nẩy mầm.
1. Viện cớ đổ thừa là điều người ta thường làm để tự biện hộ cho những việc làm xấu xa của mình :
- Chúa nhựt không đi lễ : tại vì trời mưa.
- Đi ngủ không đọc kinh tối : tại quên, tại bệnh…
- Không giúp đỡ người khác : tại vì nó không nói…
2. Lắm khi, để biện hộ cho mình, người ta không ngại đổ tội cho người khác : “Gioan là người bị quỷ ám”, “Giêsu là tay ăn nhậu”.
3. Chúng ta chỉ mong ước Chúa thực hiện chương trình của chúng ta. Chúng ta chán nản buông xuôi thất vọng vì thấy công việc của Chúa không đúng như chúng ta mong muốn. Xin Chúa giúp chúng ta biết sống hòa hợp với chương trình của Chúa. ("Mỗi ngày một tin vui")
4. “Ông Gioan Tẩy giả đến không ăn bánh, không uống rượu thì các ông bảo ‘Ông ta bị quỷ ám’. Con Người đến, cũng ăn cũng uống giống như ai thì các ông lại bảo ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế, phường tội lỗi” (Lc 7,33-34)
Trong làng kia có một nông dân rất khô khan nguội lạnh, không sống đạo theo đức tin của mình. Một sáng Chúa nhựt nọ ông bảo đứa con trai rằng :
- Sáng nay con ra đồng làm việc với ba nhé.
Cậu điềm tĩnh trả lời :
- Thưa ba, hôm nay là ngày Chúa nhựt mà.
- Chúa nhựt thì sao ? Bộ Chúa nhựt không làm việc được hả ? Ý con thế nào ?
- Thưa ba, con muốn nói giới răn thứ ba Chúa dạy phải thánh hóa ngày Chúa nhựt và phải cầu nguyện.
Nghe vậy người cha bực tức gắt lên :
- Giới răn là cái quái gì !
Một ý tưởng loé lên trong trì, cậu con nhanh nhẫu thưa lại :
- Thưa ba, nếu ba nói như vậy thì con không tuân giữ các giới răn của Chúa, kể cả giới răn thứ tư là giới răn Chúa dạy vâng lời cha mẹ !
Lạy Chúa, xin ban cho con có được sức mạnh của lòng tin, để con đón nhận tình yêu của Chúa. (Hosanna)
Lm.Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ

18/09/13 THỨ TƯ TUẦN 24 TN
Lc 7,31-35

CON CÁI ĐỨC KHÔN NGOAN
“Nhưng Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện minh cho.” (Lc 7,35)
Suy niệm: Các sứ giả Chúa diễn tả sứ điệp của Người không theo kiểu rập khuôn, nhưng “mỗi người mỗi vẻ mười phân vẹn mười,” không ai giống ai! Vì thế, cần có một thái độ bình tâm để nhận định, một trái tim sẵn sàng rộng mở để đón nhận sứ điệp Lời Chúa qua cung cách khác biệt của các ngôn sứ của Ngài. Rất tiếc, người Do Thái đương thời với Đức Giêsu thiếu sự uyển chuyển và thành tâm này! Đức Giêsu so sánh họ như những đứa trẻ đành hanh đòi mọi người phải chiều theo tính “chướng” của chúng. Ông Gioan Tẩy Giả với đời sống khổ hạnh thì bị cho là quỷ ám. Đức Giêsu với đời sống dấn thân chia sẻ buồn vui với mọi thành phần bị chê là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và tội lỗi. Dù vậy, những việc làm của chân lý thì vẫn là chân lý và cuối cùng vẫn được nhìn nhận.
Mời Bạn: Lòng chai đá và tự phụ là con đường ngắn nhất dẫn ta đến những định kiến hẹp hòi, cứng nhắc và làm tê liệt khả năng nhận biết sự thật; từ đó phát sinh những hệ luỵ đáng sợ cho đời sống cộng đoàn: lối phê phán thiên lệch nghiệt ngã, cách hành xử độc đoán, khắt khe hay ngược lại bệnh bất mãn triền miên, v.v… chỉ là một vài trong số những triệu chứng nguy hiểm hơn cả.
Sống Lời Chúa: Tôi từ bỏ thói phê phán độc đoán thiếu xây dựng, thay vào đó, tôi tập sống thái độ bao dung, nhẫn nại để xây dựng cộng đoàn của tôi (gia đình, giáo xứ, đoàn thể…) trong tình yêu thương hợp nhất.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp chúng con ra khỏi sự chai lỳ ngoan cố và xin chỉ bảo con đường Chúa muốn chúng con đi, và hướng dẫn chúng con bước theo chân lý của Ngài. Amen.

Bất tín kinh niên
“Vậy tôi phải ví thế hệ này với ai? Họ giống ai? Họ giống như lũ trẻ ngồi ngoài chợ gọi nhau mà nói:
Tụi tôi thổi sáo cho các anh,
mà các anh không nhảy múa;
tụi tôi hát bài đưa đám,
mà các anh không khóc than.” (Lc. 7, 31-32)
Dù là ai, dù làm thế nào cũng luôn luôn có những kẻ chối bỏ mọi thứ, chối bỏ tất cả. Đó là trường hợp một số những kẻ đồng hương của Đức Kitô, họ mang bệnh kinh niên không tin gì hết, chối bỏ mọi chứng cớ hiển nhiên tới cùng. Đức Kitô gọi họ là “Dòng giống này”, một từ ngữ mang tính chất phán xét. Họ vẫn có ảo tưởng về một dân tộc được tuyển chọn, nhưng trong bốn mươi năm vượt sa mạc dầu được hưởng bao nhiêu phép lạ họ chứng kiến rõ ràng, họ vẫn không muốn theo Chúa.
Đức Giêsu so sánh họ với lũ trẻ ranh con quậy phá cứng đầu ngoài chợ. Chúng chơi dỡn để làm cho nhiều người múa nhảy, mà không ai theo, chúng hát bài đưa ma để làm cho người ta khóc, mà không ai thèm khóc. Chắc hẳn Đức Kitô muốn nói quá về những quậy phá của hạng người tai to mặt lớn quá ngu muội trong dụ ngôn nực cười này.
Khi kém lòng tin, không gì có thể mở tai mở mắt cho họ được. Ngôn sứ Gio-an Tẩy Giả đến và sống khắc khổ đến nỗi không ăn bánh, không uống rượu, họ xử với ông như kẻ bị quỷ ám. Đức Giêsu Kitô Đấng Cứu Thế đến ăn uống như mọi người, không phải để hùa theo kẻ mê ăn uống, nhưng họ coi Người là tay ăn nhậu và họ xỉ nhục tố cáo Người là bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi. “Bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi” đó là điều Đức Kitô muốn và đó là lý do Người đến trần gian: để cứu chữa những người tội lỗi và tật xấu. Người không ngừng nhắc đi nhắc lại điều đó, nhất là bằng việc làm. Điều đó làm cho kẻ chống đối và bất tín kinh niên giận dữ cho đến tận thế, những ai muốn theo Đức Kitô trên con đường này, đều vấp phải tâm thức trẻ con cố chấp này. Họ không bao giờ có lòng thương xót tha thứ. Giáo Hội biết rõ thế và đã quyết chí trở về với con đường của Đức Giêsu.
GF.


Suy nim

Đoạn Tin Mừng này Chúa Giêsu muốn nói về sự cứng lòng của dân chúng. Ngài thật sự buồn về bản chất chai đá của con người. Ngài lấy hình ảnh những đứa con nít đang đùa giỡn ngoài sân. Đám này nói với đám kia: “Chơi trò đám cưới với tụi tao đi! Tụi tao thổi sao để tụi mày nhảy múa!”Nhưng đám kia nói: “Tụi tao đâu có vui đâu mà chơi trò đám cưới!” “Vậy chơi trò đám ma, tụi tao hát bài đưa đám, còn tụi mày đấm ngực khóc than!”, đám này nói với đám kia. Nhưng đám kia cũng không chịu, bảo rằng: “Hôm nay tụi tao có buồn đâu mà chơi trò đám ma”.
Sự mâu thuẫn của trẻ nhỏ. Dù người khác có đề nghị thế nào cũng không muốn, dù đưa ra cái gì cũng không chịu.
Từ đó nhìn đến thân phận ngôn sứ của Gioan và Chúa Giêsu. “Ông Gioan Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông bảo: ông ta bị quỷ ám” (Lc 7, 33). Nghĩa là Gioan Tẩy Giả sống một lối sống cô tịch, khắc khổ, xem thường việc ăn uống, xa tránh xã hội loài người… Thì người ta bảo một con người “khác người”, bị quỷ ám. Còn Chúa Giêsu đến, hòa mình vào với con người, chia sẻ mọi hoàn cảnh của con người… thì người ta bảo một con người ham vui, thích ăn nhậu, bạn bè với quân vô lại, không đứng đắn…
Như vậy rõ ràng không phải người ta chờ đợi điều gì, vì điều gì họ cũng khước từ, nhưng người ta cứng đầu cứng cổ, dù nói thế nào cũng không nghe.
Dĩ nhiên khi người ta không muốn nghe sự thật thì người ta sẽ tìm mọi lý do để nói. Họ cũng chẳng cần quan tâm đến những lời phản bác của mình sao cho đồng nhất. Họ có thể phê phán một người, nhưng sau đó lại tán đồng. Họ có thể chê bai một cách sống, nhưng sau đó lại khen…
Chúa Giêsu đã nói: “Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái biện minh cho” (Lc7, 35). Nghĩa là dù người ta có chỉ trích, có xuyên tạc sự thật, có cố chấp không muốn đón nhận thì sự thật vẫn là sự thật. Sự thật đó được Đức Khôn Ngoan biện minh cho. Người ta có thể nói lối sống của Gioan là giống quỷ, nhưng không ai phủ nhận Gioan đã cảm hóa được nhiều người, trong đó có cả quan quân, chính quyền, những cô gái điếm… trở về nẻo chính đường ngay. Người ta có thể bĩu môi trước lối sống phóng khoáng của Chúa Giêsu, nhưng không ai phủ nhận việc gặp  nơi Ngài một sức mạnh mà không ai diễn tả được, một sức mạnh Thần Linh.
Vì vậy phụng vụ lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết mở lòng ra đón nhận chân lý. Đừng cố chấp đổ thừa điều này điều nọ.
Tại bận làm ăn nên tôi không đi lễ được.
Tại ông cha đó thấy ghét nên tôi không giữ đạo.
Tại nó chửi trước nên tôi mới nhào vô đánh nó
Tại nó không nói gì hết, tôi biết đường đâu mà giúp...
Sự Khôn Ngoan sẽ biện mình cho tất cả.
Chúng ta đổ thừa tại bận làm ăn, nhưng vẫn có những người đầu tắt mặt tối mà ngày nào vẫn đến nhà thờ dự lễ.
Chúng ta đổ thừa tại ông cha đó thấy ghét, nhưng vẫn có những người quý mến cha đó.
Chúng ta đổ thừa tại nó chửi tôi, nhưng vợ con chúng ta ở nhà có chửi đâu, mà mỗi lần đi nhậu về vẫn nhào vô đánh.
Chúng ta đổ thừa tại người ta không nói, nhưng cũng có rất nhiều người âm thầm, tế nhị giúp đỡ người khác…
Hãy khiêm tốn nhìn nhận tất cả do sự cứng cõi của mình, và xin Chúa Thánh Thần uốn nắn tâm hồn chúng ta, để chúng ta dễ nghe tiếng chúa trong tất cả mọi biến cố cuộc đời.


Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng Chín
18 THÁNG CHÍN
Niềm Hy Vọng Vinh Quang
Trong sứ vụ cứu rỗi phổ quát của mình, Hội Thánh không ngừng được Thánh Thần của Chúa Phục Sinh thúc đẩy. Hội Thánh thiết tha mong muốn đưa dẫn mọi người đến niềm hạnh phúc trên trời – hạnh phúc mà các thánh đang vui hưởng. Trong thành đô trên trời ấy, các thánh thi hành phần vụ của mình là cầu bầu cho Hội Thánh lữ hành dưới đất. Về phần mình, Hội Thánh hướng nhìn với đôi mắt đức tin về Giêrusalem trên trời và tìm thấy nơi đó ánh sáng và hy vọng mà Hội Thánh cần trong hành trình tiến tới và chia sẻ con đường cứu rỗi và nên thánh với thế giới này.Bởi đó, Hội Thánh giữa lòng thế giới dẫn dắt nhân loại tiến tới đền thờ vĩnh cửu trong Thành Thánh muôn đời, như ta đọc thấy trong Sách Khải Huyền của Thánh Gioan. “Tôi không thấy đền thờ nào trong thành, vì đền thờ của thành chính là Đức Chúa toàn năng và là Con Chiên” (Kh 21,22).
Thành Giêrusalem thiên quốc – khác với Hội Thánh dưới thế này – hoàn toàn tinh tuyền và thánh thiện. Thành ấy được thánh hiến hoàn toàn cho Thiên Chúa. Trong Thành đó không có một chút gì phàm tục cần phải tách ra khỏi những sự thánh thiêng của Thiên Chúa. Trong Thành đó không có đền thờ, bởi vì không cần phải có một hình thức hiện diện trung gian. Không, mọi sự trên trời đều biểu hiện vẻ rạng ngời của Thiên Chúa Ba Ngôi. Nói cách khác, Thiên Chúa hiện diện một cách vĩnh hằng trong đền thờ là trong chính mọi sự mọi người trên thiên quốc.
Thiên Chúa cũng thực sự hiện diện nơi Hội Thánh dưới đất này. Nhưng Ngài hiện diện một cách giấu ẩn trong đức tin kiên định và đức cậy dạt dào của dân Thiên Chúa. Và vì thế, chúng ta không nhìn thấy vinh quang của Đức Kitô rõ ràng như Hội Thánh trên trời, nhưng chúng ta khắc khoải chờ mong cuộc quang lâm của Đức Kitô và sự sống lại của những người đã chết. Bấy giờ, Hội Thánh sẽ hoàn toàn hiệp nhất trên trời với Đức Kitô.
Ôi tuyệt diệu! Đấy sẽ là Hội Thánh trong vinh quang sung mãn của mình. Đấy sẽ là Hội Thánh như Thánh Gioan đã thị kiến trong Sách Khải Huyền.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II –
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II

Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 18-9
1Tm 3, 14-16; Lc 7, 31-35


LỜI SUY NIỆM: “Thật vậy. Ông Gioan Tẩy giả đến không ăn bánh, không uống rượu, thì các ông bảo: ‘ông ta bị quỷ ám’ Con Người đến, cũng ăn cũng uống như ai, thì các ông lại bảo: ‘Đây là tay ăn nhậu, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi’” (Lc 7,33-34)

Trong cuộc sống ngày hôm nay, trong xã hội vẫn còn hạng người luôn chỉ trích người khác, phê phán người khác, chứ còn chính họ lại không chịu sống cho ra sống. Trong đời sống của người Ki-Tô hữu. Chúng ta cần biết quan tâm đến những người sống chúng quanh chúng ta, và đồng cảm với họ. Biết chung vui với người anh em khi họ hạnh phúc; biết chia sẻ những nỗi buồn, đau khổ khi họ lâm phải. Biết nhìn và nhận định ra những điều tốt đẹp nơi người anh em để bắt chước mà sống. Thấy được những khuyết điểm và tật xấu mà tránh, để bản thân khổi bị phạm sai lầm.


Mạnh Phương

18 Tháng Chín
Những Giọt Nước Mắt Của Sám Hối
Người Hồi Giáo thường nói đến ý nghĩa và giá trị của lòng sám hối qua câu chuyện tưởng tượng như sau:
Một hôm Allah, Ðấng Khôn Ngoan, truyền cho một sứ thần xuống trần gian để tìm cho được điều tốt đẹp nhất và mang về Thiên quốc.
Vị sứ thần đáp ngay xuống một trận chiến nơi máu của những vị anh hùng đang chảy lai láng. Vị sứ thần thu nhặt một ít máu và mang về trình cho Ðấng Allah. Nhưng Ðấng Allah xem ra không hài lòng mấy. Ngài nói: "Máu đổ ra cho tổ quốc và tôn giáo là một điều quý giá, nhưng vẫn chưa phải là điều tốt đẹp nhất dưới trần gian".
Vị sứ thần đành phải giáng trần một lần nữa. Lần này, ngài gặp ngay một đám tang của một người giàu có, nhưng rất quảng đại. Vô số người nghèo đi đằng sau quan tài, vừa đi vừa khóc lóc, vừa xông hương để biểu lộ lòng biết ơn của họ đối với vị ân nhân. Vị sứ thần bèn thu nhặt hương thơm ngào ngạt và mang về trời. Lần này, Ðấng Allah mỉm cười đón lấy mùi thơm ngào ngạt. Nhưng xem ra Ngài vẫn chưa hài lòng. Ngài nói: "Dĩ nhiên, lòng biết ơn là một trong những điều tốt đẹp và hiếm có dưới trần gian. Nhưng ta nghĩ rằng còn có một cái gì khác tốt đẹp hơn".
Lại một lần nữa, vị sứ thần đành phải vâng lệnh Allah để trở lại trần gian. Phải mất một thời gian lâu, sau khi đã đi rảo khắp bốn phương, vị sứ thần mới tìm được điều mong mỏi. Một buổi chiều nọ, ngồi nghỉ mệt bên vệ đường, ngài bỗng thấy một người đàn ông bên cạnh khóc sướt mướt. Vị sứ thần được người đàn ông giải thích như sau: "Tô đã chiều theo cơn cám dỗ để phạm tội... Giờ đây, nước mắt là cơm bữa hằng ngày của tôi". Vị sứ thần bèn đưa tay hứng lấy những giọt nước mắt còn nóng hổi và vội vã bay về trời. Ðấng Allah nhìn thật lâu vào những giọt nước mắt và mỉm cười nói với vị sứ thần:
Thế là người đã hoàn thành tốt sứ mệnh. Quả thật dưới trần gian, không có gì đẹp và hữu ích cho bằng lòng sám hối, bởi vì nó có sức canh tân cuộc sống. Tuy nhiên, người đã thấy đó, trước khi vui mừng, ta đã nhìn thật kỹ xuyên qua những giọt nước mắt. Một lòng sám hối giả dối không có ích lợigì cả. Một sự sám hối thành thật có sức biến đổi mùa đông giá rét của lòng người thành mùa xuân của Tình Yêu".


Trong Tin Mừng theo thánh Luca ở đoạn 15 câu 7, Chúa Giêsu đã nói: "Trên trời sẽ vui mừng gấp bội khi có một người tội lỗi ăn năn hối cải hơn là 99 người công chính không ăn năn hối cải".

Vinh quang của Thiên Chúa, niềm vui của Thiên Chúa chính là con người được sống. Và sự sung mãn, sự sống đích thực chính là ân sủng, là sự sống của Thiên Chúa trong tâm hồn con người. Sự sống ấy chỉ có thể đến trong tâm hồn con người, nếu con người biết mở rộng cửa tâm hồn để đón nhận Thiên Chúa... Những giọt nước mắt sám hối chính là sức đẩy để mở tung cánh cửa tâm hồn vậy.


(Lẽ Sống)


 Thứ Tư 18-9
Thánh Giuse Cupertino
(1603-1663)


Thánh Giuse là người nổi tiếng bay bổng khi cầu nguyện.
Ngay từ lúc nhỏ, Giuse đã ưa thích cầu nguyện. Sau một thời gian sống với các tu sĩ dòng Capuchin, ngài gia nhập dòng Conventual (một nhánh của dòng Phanxicô). Sau một thời gian ngắn trông coi lừa cho nhà dòng, Giuse được đi học để làm linh mục. Mặc dù việc học đối với ngài thật khó khăn, nhưng Giuse đã hiểu biết nhiều qua sự cầu nguyện. Ngài được thụ phong linh mục năm 1628.
Việc bay bổng khi cầu nguyện của Thánh Giuse đôi khi là thập giá cho ngài, vì nhiều người đến xem lễ như đi xem xiệc. Tuy được ơn sủng đặc biệt này nhưng ngài thật khiêm tốn, kiên nhẫn và vâng phục, dù có nhiều khi bị thử thách nặng nề và cảm thấy như bị Thiên Chúa bỏ quên. Suốt cuộc đời, ngài ăn chay và đeo một giây xích sắt trong người.
Nhà dòng thuyên chuyển thánh nhân đến nhiều nơi vì ích lợi cho ngài cũng như cho toàn thể cộng đoàn. Ngài bị báo cáo lên Tòa Thẩm Tra và bị điều tra, nhưng cơ quan này không kết tội ngài.
Thánh Giuse Cupertino được phong thánh năm 1767. Trong cuộc điều tra để lập hồ sơ phong thánh, người ta ghi nhận có đến 70 lần ngài bay bổng.
Lời Bàn
Trong khi việc bay bổng là dấu hiệu bất thường của sự thánh thiện, Thánh Giuse cũng được người đời nhớ đến qua những dấu chỉ bình thường của ngài. Ngài cầu nguyện khi tâm hồn tăm tối, và ngài sống theo Tám Mối Phúc Thật. Ngài dùng "vật sở hữu độc đáo" là ý chí tự do của ngài để ca ngợi Thiên Chúa và phục vụ các tạo vật của Người.
Lời Trích
"Hiển nhiên điều mà Thiên Chúa mong muốn trên tất cả mọi sự là ý chí mà chúng ta được tự do lãnh nhận qua sự tạo dựng của Thiên Chúa, và chiếm hữu như của riêng mình. Khi một người tự rèn luyện sống theo các nhân đức, và đạt được điều đó là nhờ sự trợ giúp của Thiên Chúa, Ðấng phát sinh mọi điều thiện hảo. Ý chí là điều mà con người có được như một sở hữu độc đáo(Thánh Giuse Cupertino, trích từ bài đọc ngày lễ kính trong sách nhật tụng của dòng Phanxicô).




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét