Trang

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

24-09-2013 : THỨ BA TUẦN XXV MÙA THƯỜNG NIÊN

THỨ BA 24/09/2013
Thứ Ba sau Chúa Nhật 25 Quanh Năm


Bài Ðọc I: (Năm I) Esd 6, 7-8. 12b. 14-20
"Họ hoàn tất việc xây cất nhà Chúa và mừng lễ Vượt Qua".

Bài tích sách Esdra.
Trong những ngày ấy, (Vua Ðariô viết thư cho các vị tư lệnh vùng ở bên kia sông Euphrate mà nói rằng:) "Hãy để cho vị thủ lãnh người Do-thái và các kỳ lão của họ xây cất đền thờ của Thiên Chúa, để đền thờ của Thiên Chúa được xây cất chính nơi cũ. Ta cũng ra lệnh về việc các ngươi phải làm với các bậc Kỳ cựu Do-thái, để tái thiết nhà Thiên Chúa: là phải lấy của trong kho nhà vua, nghĩa là tiền nộp thuế của miền bên kia sông Euphrate, và cẩn thận phân phát cho những người ấy, để công việc không bị trì hoãn. Ta là Ðariô ra sắc chỉ này, ta muốn mọi người ân cần tuân giữ".
Các kỳ lão người Do-thái xây cất đền thờ và công việc tiến hành nhanh chóng, nhờ lời sấm của tiên tri Khác-gai và tiên tri Dacaria, con ông Ađđô: họ xây cất và hoàn thành theo lệnh Chúa Israel truyền dạy, và theo lệnh các vua nước Ba-tư là Kyrô, Ðariô và Artaxerxê. Họ hoàn tất việc xây cất nhà Thiên Chúa ngày mồng ba tháng Ađar, năm thứ sáu triều vua Ðariô. Vậy con cháu Israel, các tư tế, các thầy Lêvi, và những người lưu đày còn sống sót, đều vui mừng hiến thánh nhà Thiên Chúa. Trong lễ cung hiến nhà Thiên Chúa, họ dâng một trăm con bò, hai trăm con cừu, bốn trăm con chiên, và để làm lễ đền tội cho cả dân Israel, họ cũng dâng mười hai con dê theo số các chi tộc Israel. Rồi họ cắt đặt các thầy tư tế theo phẩm trật và các thầy Lêvi theo cấp bậc, để giúp việc đền thờ Thiên Chúa ở Giêrusalem, như đã chép trong sách của Môsê.
Những con cái Israel lưu đày về mừng lễ Vượt Qua ngày mười bốn tháng thứ nhất. Các thầy tư tế và Lêvi, tất cả như một, đều được thanh tẩy, tất cả đều trong sạch, để sát tế mừng lễ Vượt Qua cho toàn thể dân lưu đày và cho anh em tư tế của họ và chính mình họ.
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Tv 121, 1-2. 3-4a. 4b-5
Ðáp: Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: "Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa" (c. 1).
Xướng: 1) Tôi vui mừng khi người ta nói với tôi: "Chúng ta sẽ tiến vào nhà Chúa". Hỡi Giêrusalem, chân chúng tôi đang đứng nơi cửa thành rồi. - Ðáp.
2) Giêrusalem được kiến thiết như thành trì, được cấu tạo kiên cố trong toàn thể. Nơi đây các bộ lạc của Chúa tiến lên. - Ðáp.
3) Theo luật pháp của Israel, để ngợi khen danh Chúa. Tại đây đã đặt ngai toà thẩm phán, ngai toà của nhà Ðavit. - Ðáp.

Alleluia: Tv 118, 18
Alleluia, alleluia! - Lạy Chúa, xin giáo huấn con, để con tuân cứ luật pháp của Chúa và để con hết lòng vâng theo luật đó. - Alleluia.

Phúc Âm: Lc 8, 19-21
"Mẹ và anh em Ta là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, mẹ và anh em Chúa Giêsu đến tìm Người, nhưng vì đám đông, nên không thể đến gần Người được. Người ta báo tin cho Người rằng: "Có mẹ và anh em Thầy đứng ở ngoài muốn gặp Thầy". Người trả lời với họ rằng: "Mẹ và anh em Ta là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành".
Ðó là lời Chúa.


Suy niệm : Lắng Nghe và Thực Hành Lời Chúa
Cả ba tác giả Nhất Lãm đều kể lại sự kiện Ðức Maria và các thân nhân Chúa Giêsu đi tìm Ngài, nhưng mỗi tác giả có một dụng ý riêng: Matthêu, Marcô xếp đoạn này lên trước phần Chúa Giêsu giảng dạy dụ ngôn người gieo giống, còn Luca thì đặt sau dụ ngôn ấy, liền sau dụ ngôn chiếc đèn cháy sáng. Luca không đề cập đến việc các thân nhân đến tìm Chúa Giêsu để đưa Ngài về Nazarét, nhưng nhấn mạnh đến điểm này: "Ai nghe Lời Chúa và đem ra thực hành, đó là người sống trong gia đình Thiên Chúa, là Mẹ, là anh em của Ngài.
Một điểm nữa cần ghi nhận là trong đời sống thực tế, nhiều khi người ta cảm thấy gần gũi thân thiết với những người cùng chung chí hướng, nguyện vọng, hơn là những người ruột thịt, nhất là khi những người ruột thịt ấy không cùng chí hướng, nguyện vọng. Như thế, mối liên hệ sâu xa giữa con người với nhau không phải là liên hệ huyết thống, mà còn là liên hệ của cả tư tưởng, ý chí, tình cảm.
Chúa Giêsu đến trần gian để xây dựng một gia đình duy nhất của Thiên Chúa, gia đình của những người cùng một mục đích là nguyện cho Danh Cha được cả sáng, Nước Cha trị đến, Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời. Ðể cho thấy sự duy nhất về cùng một gia đình đó, Chúa Giêsu đã cầu nguyện: "Lạy Cha, xin cho chúng nên một như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha". Ðó là hình ảnh Chúa Giêsu muốn diễn tả khi Ngài nói: "Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe Lời Thiên Chúa và đem ra thực hành".
Với ý nghĩa đó, Ðức Maria hai lần xứng đáng làm Mẹ Chúa Giêsu: Mẹ theo huyết thống và Mẹ của Thân mình mầu nhiệm của Ngài là Giáo Hội. Chẳng những là Mẹ thật vì đã sinh ra Chúa Giêsu, mà còn là Mẹ vì đã thực thi ý Cha trên trời. Trong biến cố truyền tin, Ðức Maria đã thưa với Sứ thần: "Này tôi là tôi tớ Chúa, tôi xin vâng theo lời thiên thần truyền". Ðiều đó nói lên suốt đời Ðức Maria, người luôn làm theo ý Chúa.
Câu định nghĩa của Chúa Giêsu mở ra cho chúng ta con đường đi vào gia đình của Thiên Chúa, đó là làm theo thánh ý Chúa Cha. Xin cho chúng ta luôn biết thực thi thánh ý Chúa trong suốt cuộc sống chúng ta, để xứng đáng được thuộc về gia đình của Chúa.
(Veritas Asia)


Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 25 TN1
Bài đọc: Ezr 6:7-8, 12, 14-20; Lk 8:19-21.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Làm theo thánh ý Thiên Chúa.

Nhiều người cho mọi sự xảy ra trong trời đất này là ngẫu nhiên tình cờ, không có chuyện gì liên hệ đến chuyện gì cả; nhưng lịch sử và đức tin chứng minh chẳng có sự gì ngẫu nhiên xảy ra cả, mọi sự xảy ra đều nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Dù có biết hay không biết, mọi người trong cuộc đời đều làm theo ý định của Thiên Chúa. Nếu con người ý thức được điều này, họ sẽ thấy cuộc đời có ý nghĩa và tìm được niềm vui khi thi hành ý Thiên Chúa; nếu không, con người sẽ phản kháng, khó chịu, và có thể đi lạc đường.
Các Bài Đọc hôm nay muốn chứng minh mọi người: Do-thái hay Dân Ngoại đều làm theo thánh ý Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, các vua Ba-tư, bắt đầu từ vua Cyrus, vâng lệnh Thiên Chúa cho dân Do-thái hồi hương, và giúp họ tái thiết Đền Thờ. Lý do của sự vâng lời này vì Thiên Chúa đã giúp vua Ba-tư đánh bại quân đội của vua Babylon. Các kỳ-mục Do-thái vâng lời Thiên Chúa trở về tái thiết Đền Thờ, thiết lập lại hàng tư tế và Lêvi, chuẩn bị các lễ nghi, và cử hành lễ Vượt Qua đầu tiên sau Thời Lưu Đày vào năm 515 BC. Tất cả những điều này đều đã được Thiên Chúa báo trước qua các tiên-tri. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu tuyên bố mở rộng gia đình Thiên Chúa: tất cả những ai nghe và thi hành ý Thiên Chúa đều là mẹ, là anh/chị/em của Ngài.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Các vua Ba-tư thi hành ý định của Thiên Chúa.

1.1/ Các vua Ba-tư, Cyrus và Darius, làm theo thánh ý Thiên Chúa: Các vua Ba-tư là Dân Ngoại, hoàn toàn không biết Thiên Chúa, nhưng sẵn sàng làm theo thánh ý của Thiên Chúa, vì Ngài giúp các vua đánh bại quân Babylon. Điều này chứng minh Thiên Chúa quan phòng mọi sự trong vũ trụ: Thiên Chúa dùng vua Babylon như chiếc roi để đánh phạt dân Do-thái, rồi lại dùng vua Ba-tư như chiếc roi để trừng phạt vua Babylon, kế đến lại dùng vua Ba-tư để phóng thích dân Do-thái. Sau khi đã thắng trận, vua Ba-tư là Cyrus thực hành như Thiên Chúa đã truyền cho ông. Người kế vị Cyrus là Darius, ông cũng thi hành như thế.

(1) Xây dựng lại Đền Thờ (520-515 BC): Vua Darius ra sắc chỉ: ''Hãy để cho tổng trấn của người Do-thái và các kỳ mục Do-thái lo việc xây cất Nhà Thiên Chúa, họ phải tái thiết Nhà Thiên Chúa ở chỗ cũ.''

(2) Đài thọ chi phí xây dựng Đền Thờ: Không những vua Darius cho tái thiết Đền Thờ, Vua lại còn cung cấp chi phí để xây dựng Đền Thờ bằng tiền thuế thu được của dân Babylon. Vua Darius ra lệnh: ''Phải lấy tiền bạc của nhà vua trích từ thuế thu được ở Vùng bên kia sông Euphrate, mà cung cấp đầy đủ các chi phí cho những người đó, không được gián đoạn.''

(3) Hình phạt cho những ai dám phá hủy Đền Thờ: Để bảo vệ Đền Thờ không bị các vua khác tàn phá, vua Darius ra chiếu chỉ: ''Chớ gì Thiên Chúa, Đấng đã đặt Danh Người ngự tại đó, lật đổ bất cứ vua hay dân nào dám vi phạm sắc chỉ này mà tra tay phá huỷ Nhà Thiên Chúa ở Jerusalem. Chính ta, Darius, đã ban lệnh này. Sắc chỉ phải được thi hành chu đáo!"

1.2/ Hàng kỳ mục của Do-thái thi hành ý định của Thiên Chúa.

(1) Hoàn tất việc xây cất Đền Thờ (515 BC): ''Hàng kỳ mục Do-thái tiếp tục xây cất và thành công trong việc đó, theo lời sấm của ngôn sứ Haggai và của ông Zechariah con ông Iddo. Họ hoàn thành công việc xây cất đúng theo lệnh của Thiên Chúa Israel và lệnh của vua Cyrus, vua Darius, và vua Artaxerxes của Batư. Nhà đó được xây xong ngày mồng ba tháng Ada, năm thứ sáu triều vua Darius.'' Con cái Israel ở các nơi, các tư tế, các thầy Lêvi, và những người lưu đày trở về, hân hoan cử hành lễ khánh thành Nhà Thiên Chúa.

(2) Thiết lập lại các lễ nghi trong Đền Thờ: Đã khoảng gần 70 năm kể từ khi Đền Thờ thứ nhất bị phá hủy; giờ hàng kỳ mục phải giúp thiết lập trở lại các lễ nghi trong Đền Thờ và hàng tư tế cũng như Lêvi. Điều này rất quan trọng để có sự chuyển tiếp dễ dàng cho các thế hệ theo sau.
+ Dâng lễ vật hy sinh và đền tội: Để khánh thành Nhà Thiên Chúa, họ đã dâng một trăm con bò, hai trăm con cừu đực, bốn trăm con chiên, và bắt mười hai con dê đực, theo số các chi tộc Israel, làm lễ tạ tội cho toàn thể Israel.
+ Thiết lập hàng tư tế và Levi: ''Họ thiết lập hàng tư tế theo các phẩm trật của họ, và các thầy Lêvi theo các cấp bậc của họ, để phục vụ Thiên Chúa tại Jerusalem, như đã chép trong sách Moses.''
+ Mừng lễ Vượt Qua (515 BC): ''Những người đi đày trở về cử hành lễ Vượt Qua ngày mười bốn tháng thứ nhất. Các thầy Lêvi, trăm người như một, đã thanh tẩy mình: tất cả đều thanh sạch, nên họ đã sát tế chiên Vượt Qua cho những người đi đày trở về, cho anh em của họ là các tư tế, và cho chính họ.''

2/ Phúc Âm: "Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành."

2.1/ Ai là mẹ tôi và anh em tôi? Trình thuật kể: ''Mẹ và anh em Đức Giêsu đến gặp Người, mà không làm sao lại gần được, vì dân chúng quá đông. Người ta báo cho Người biết: "Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, muốn gặp Thầy."
Chúa Giêsu đáp lại: "Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành." Thoạt nghe câu trả lời, nhiều người sẽ dễ dàng đi đến kết luận: Chúa Giêsu không có tình nghĩa gia đình hay bất hiếu với Đức Mẹ. Điều này hoàn toàn thiếu cơ sở, vì ý của Chúa Giêsu là muốn mở rộng gia đình của Thiên Chúa tới mọi người cho tất cả những ai thi hành thánh ý Thiên Chúa; chứ không phải chỉ giới hạn trong vòng gia đình của Ngài mà thôi.

2.2/ Đức Mẹ và các anh em của Chúa Giêsu: Đức Mẹ không những là Mẹ vì đã sinh ra Chúa Giêsu; nhưng còn là Mẹ theo tiêu chuẩn mà Chúa Giêsu tuyên bố: "nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành." Đức Mẹ nghe và vâng lời Thiên Chúa suốt cuộc đời: khi khấn giữ mình đồng trinh; khi thưa lời "Xin Vâng" với sứ thần Gabriel; tại tiệc cưới Cana cũng như khi tìm thấy Chúa Giêsu trong Đền Thờ; khi đứng dưới chân Thập Giá; và khi giữ lời trăn trối của Chúa Giêsu để trở thành Mẹ các môn đệ và loài người. Nói tóm, Mẹ là gương mẫu cho những ai "nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành."

Các anh em của Chúa Giêsu: Nhiều người dựa vào câu này để chứng minh Chúa Giêsu có anh em và Đức Mẹ không thể đồng trinh vì có nhiều con khác. Tiếng Hy-lạp chỉ có một danh từ "adelphos" để chỉ anh em ruột, anh em họ, anh em kết nghĩa, hay anh em cùng chí hướng như trong quân đội, dòng tu, hay bất cứ hiệp hội nào. Vì thế, không thể dựa vào từ ngữ "adelphos" để kết luận như thế. Anh em của Chúa đề cập đến ở đây có thể là anh em họ với Chúa, như Giacôbê và Gioan; hay có thể là các tông-đồ, những người đồng chí hướng với Ngài. Các ông là anh em của Chúa không những theo tiêu chuẩn tự nhiên, mà còn là anh em theo tiêu chuẩn là người "nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành;" vì các ông sẵn sàng bỏ mọi sự để đi theo Chúa rao giảng Tin Mừng.


ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Chúng ta phải tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa trong vũ trụ và trong cuộc đời chúng ta. Một niềm tin như thế sẽ giúp chúng ta chấp nhận mọi chuyện xảy ra trong cuộc đời.

- Bổn phận của chúng ta là tìm ra và thực hành ý định của Thiên Chúa. Ý định hiển nhiên nhất là lo sao cho chúng ta và mọi người đều được hưởng ơn cứu độ mà Đức Kitô đã sắp sẵn.


Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP



HẠT GIỐNG NẨY MẦM
- MÙA QUANH NĂM –
- TUẦN 25–

"Có những hạt rơi vào đất tốt.
Chúng mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả :
hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi,
hạt thì được một trăm" (Mc 4,8)
Lc 8,19-21

A. Hạt giống...
Bài tường thuật cho thấy rõ hai nhóm người khác nhau : a/ Những kẻ đang nghe Chúa Giêsu giảng thì ở bên trong, gần Ngài, họ còn được Chúa Giêsu mô tả là những kẻ “nghe Lời Thiên Chúa và đem ra thực hành” ; b/ Nhóm kia thì “đứng” ở ngoài và “không thể đến gần Ngài được”. Ý muốn của họ chỉ là muốn “thấy” Ngài (cách dịch sát nghĩa câu 32b) chứ không phải để “nghe” và “thực hành” những Lời Ngài dạy. Nhóm a mới là gia đình thật của Chúa Giêsu.
Nếu như không có Đức Maria hiện diện trong nhóm b thì đoạn này rất dễ hiểu. Nhưng vì có Đức Maria cho nên ta cảm thấy hơi khó chịu khi thấy Chúa Giêsu không coi nhóm này là gia đình thật của Ngài. Thực ra không phải Chúa Giêsu phủ nhận tư cách làm mẹ của Đức Maria đối với Ngài. Trái lại đây chính là một cách Ngài đề cao Người : Đức Maria tuy có mặt trong nhóm b nhưng không giống những người trong nhóm đó. Người là kẻ luôn luôn lắng nghe và làm theo Lời Chúa (xem 1,38 “Bấy giờ Maria nói “Vâng, tôi là nữ tì của Chúa. Xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói” ; 1,45 Lời Êlisabét nói với Maria : “Em thật có phúc vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Ngài đã nói với em” ; 2,19 Sau khi các mục tử đến thăm Chúa Giêsu, “Maria hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng” ;  2,52 Sau chuyện tìm gặp Chúa Giêsu trong Đền thờ “Mẹ Ngài hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng” v.v.) : Đức Maria xứng đáng là mẹ thật của Chúa Giêsu bởi vì Người không chỉ làm Mẹ của Ngài về phần xác thịt mà còn vì Người luôn lắng nghe, ghi nhớ và thi hành Lời Chúa.

B.... nẩy mầm.
1. Những bài Tin Mừng trong mấy ngày liên tiếp gần đây đều nhắc nhở việc phải thi hành những Lời của Chúa mà mình đã nghe. Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu còn khuyến khích việc đó bằng cách coi những người thực hành Lời Chúa là gia đình thật của Ngài, thân thiết hơn cả gia đình tự nhiên.
2. Chúa Giêsu không có ý chối bỏ liên hệ ruột thịt đối với Mẹ Ngài và thân thuộc, nhưng muốn mọi người hiểu rằng mối liên hệ quan trọng nhất đối với Ngài là liên hệ đức tin. Bất cứ ai sống theo Lời Ngài, người đó có liên hệ với Ngài. Ai càng sống Lời Ngài, người đó càng kết hợp mật thiết với Ngài… Chúa Giêsu sẽ nhận ra chúng ta là môn đệ Ngài, là anh em trong gia đình Ngài không phải vì danh hiệu Kitô chúng ta đang có, mà vì những hoa trái Lời Ngài được chúng ta làm trổ sinh trong cuộc sống. Hoa trái ấy chính là hành động của yêu thương, hòa bình, tha thứ, nhẫn nhục. Cuộc sống càng được dệt bằng những hành động ấy, quan hệ giữa chúng ta và Chúa Giêsu càng trở nên mật thiết hơn. ("Mỗi ngày một tin vui")
3. Theo ý nghĩa của đoạn Tin Mừng này, Đức Maria hai lần xứng đáng là Mẹ Chúa Giêsu : Mẹ theo huyết thống và Mẹ của Thân mình mầu nhiệm của Ngài là Giáo Hội. Chẳng những là Mẹ vì đã sinh ra Chúa Giêsu mà còn là Mẹ vì đã thực thi ý Chúa ("Mỗi ngày một tin vui")
4. ” Mẹ và anh em Chúa Giêsu đến gặp Người  mà không làm sao lại gần được vì dân chúng quá đông” (Lc 8,19)
Thế là chúng tôi đã bỏ lễ ngày Chúa nhật vì đường xa và lầy lội quá. Đi lên Hòa Hiệp vùng biên giới xa xôi, chúng tôi ước ao gặp được một nhà nguyện hay một nhà thờ nho nhỏ. Nhưng đất Hòa Hiệp rất ít người công giáo. Hơn nữa, người dân phải lao động đầu tắt mặt tối để kiếm sống nên không có thời gian đi lễ. Có quá nhiều lý do để người ta không thể dự lễ Chúa nhật dù lòng họ vẫn muốn đến với Chúa.
Tôi cảm thấy xấu hổ vì ở gần nhà thờ mà lười biếng đi dự lễ. Tôi tự nhủ : phải siêng năng hơn, vì có những người muốn đi lễ mà không được.
Lạy Chúa, xin cho con biết yêu mến Chúa và tìm mọi cách để đến với Chúa. (Hosanna)

Lm.Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ

24/09/13 THỨ BA TUẦN 25 TN
Lc 8,19-21

NGHE VÀ SỐNG LỜI CHÚA
Đức Giê-su đáp lại :”Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe Lời Chúa và đem ra thực hành.” (Lc 8,21)

Suy niệm: Con người thường có khuynh hướng kết liên với nhau theo sở thích, tuổi tác hoặc huyết thống… Trẻ đi thành nhóm, trưởng thành đi từng cặp, già đi một mình! Với Đức Giêsu thì không như vậy, chỉ có một tiêu chuẩn để trở thành người thân, người bạn, người nhà của Ngài, đó là “nghe Lời Chúa và đem ra thực hành”. Nếu đúng vậy, thì việc lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy (Rửa tội), tham dự thánh lễ, đọc kinh… vẫn chưa đủ để tôi thật sự trở thành người nhà của gia đình Chúa. Muốn nghe Lời Chúa, tôi phải siêng năng đọc Lời Ngài, để Lời ấy thấm vào tâm hồn, giúp ta suy nghĩ, phản ứng, cư xử như Chúa Kitô, giúp ta chấp nhận sống theo những giá trị của Tin Mừng: khó nghèo, trong sạch, bác ái, phục vụ, vác thập giá mình mỗi ngày cách vui tươi...
Mời Bạn: Hãy thật sự là người con của Chúa khi chấp nhận vui vẻ nghe Lời Ngài và đem ra thực hành, dù Lời ấy nhiều khi đi ngược sở thích, trái hẳn thói đời, đòi hỏi nhiều hy sinh cố gắng.
Chia sẻ: Tôi là người thân của Chúa thật sự hay chỉ trên danh nghĩa? Tôi sẽ làm gì để từ nay sẽ “nghe Lời Chúa và đem ra thực hành”?
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ chú tâm đem Lời Chúa ra thực hành trong đời sống bằng cách tập phản ứng trước một sự kiện trái ý như Chúa Kitô.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa mời gọi chúng con trở thành người thân, người nhà của Chúa, qua việc lắng nghe Lời Chúa và đem ra thực hành trong đời sống mỗi ngày. Xin giúp chúng con đều đặn đọc Lời Chúa, chăm chú lắng nghe và kiên trì sống Lời ấy từng giây từng phút. Amen.


Suy Niệm
Đọc bài Tin Mừng này gợi cho chúng ta cảm giác Chúa hững hờ với Mẹ Ngài và anh em của Ngài. Nhưng thực ra không phải vậy. Ðức Giêsu đang ca tụng Ðức Maria. Vì hơn ai hết, Mẹ là người luôn biết lắng nghe và thực hành ý Chúa một cách tuyệt đối. Ðiều Ðức Giêsu muốn nói với chúng ta: Chúng ta chỉ thực sự là anh em với Ngài, nghĩa là được chia sẻ sự sống vĩnh cửu và hạnh phúc trong nhà Ngài, khi chúng ta biết lắng nghe và làm theo thánh ý của Thiên Chúa Cha. Tất cả những gì Thiên Chúa cho xảy đến trong cuộc đời chúng ta đều đã được an bài tốt đẹp, nếu chúng ta biết tin nhận và thi hành với tất cả lòng yêu mến, phó thác thì đó là một hạnh phúc lớn lao cho chúng ta.
Qua bài Tin Mừng này, chúng ta thấy Đức Giêsu có hai gia đình: một gia đình tự nhiên dựa trên huyết thống và gia đình thứ hai dựa trên những thành viên biết nghe ý nhau, hiểu ý nhau và thực hiện ý nhau. Đức Giêsu coi gia đình thứ hai này mới là gia đình thật và quý chuộng nó hơn gia đình thứ nhất. Chúa đã hy sinh rời bỏ gia đình thứ nhất để ra đi thành lập gia đình thứ hai. Các tông đồ cũng có hai gia đình, và các ông cũng hy sinh rời bỏ gia đình thứ nhất của mình để gia nhập gia đình thứ hai của Chúa. Và ngày nay cũng có biết bao người đã hy sinh rời bỏ gia đình tự nhiên để gia nhập vào gia đình siêu nhiên của Chúa, ở đó họ chia sẻ lời Chúa, giúp nhau hiểu và sống lời Chúa.
Lạy Chúa, chúng con là những người thật hạnh phúc vì chúng con được làm con Chúa và được Lời Chúa dạy dỗ, dẫn dắt trong cuộc sống. Chúa đã quy tụ chúng con để làm thành một gia đình mới, trong đó chính Chúa là Cha và chúng con là anh em với nhau. Ước gì gia đình mới này là một gia đình ấm cúng, hằng ngày chúng con quây quần bên cha để lắng nghe lời cha dạy, và chúng con nhắc nhở nhau làm theo lời Cha. Xin cho chúng con biết lắng nghe và sống theo những điều Cha dạy. Ði theo Lời Cha, chúng con sẽ cảm được sự êm ái và được bảo đảm trước những gian nan thử thách, để có thể trở về Nhà Cha trong bình an và hân hoan. Amen.


Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng Chín

24 THÁNG CHÍN

Một Đức Tin Trưởng Thành Trong Đức Kitô

Qua việc trao ban Bí Tích Thêm Sức, Giáo Hội đẩy đến mức viên mãn sự sống ân sủng mà chúng ta đã tham dự vào nhờ Phép Rửa. Để điều này có thể trở thành một thực tại sống động, chúng ta lặp lại những lời cam kết đức tin trong giao ước với Thiên Chúa – là giao ước được ký kết vào ngày chúng ta lãnh nhận Phép Rửa.
Ngày lãnh nhận Phép Rửa, những lời cam kết đó đã được cha mẹ và người đỡ đầu nói lên thay cho chúng ta. Giờ đây chính chúng ta sẽ tuyên bố giao ước này. Chúng ta tuyên bố từ bỏ Satan và tuyên xưng đức tin của mình. Chúng ta đạt đến một đức tin cá nhân và trưởng thành vào Đức Ki-tô. Chúng ta có thể nói: “Đó là đức tin của tôi!”.

- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II




Lời Chúa Trong Gia Đình

Ngày 24-9
Er 6, 7-8.12b.14-20; Lc 8, 19-21


LỜI SUY NIỆM: Nhân chuyện Đức Mẹ và những người bà con của Chúa Giêsu tìm gặp Ngài. Chúa Giêsu đã cho chúng ta biết: Những ai là thật sự thuộc gia đình của Ngài. “Mẹ tôi và anh em tôi, chính là những ai nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành” (c.21). Điều này cho chúng ta thấy: “Nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành” phải đi đôi với nhau khi đó mới là người gia đình của Chúa Giêsu. Nên khi chúng ta muốn trở thành một thành viên trong gia đình của Chúa Giêsu chúng ta cần học nơi Đức Mẹ. Mẹ đã nghe, đã tin, đã phó thác, đã tuân phục, đã ghi nhớ trong lòng, và Mẹ đã sống trọn vẹn trong ơn gọi của mình. Trong Giáo Hội cũng có rất nhiều vị Thánh để chúng ta noi theo.


Mạnh Phương


24 Tháng Chín

Hãy Có Ánh Sáng

Năm 1963, trên màn ảnh truyền hình, dân chúng Hoa Kỳ đang hồi hộp theo dõi hai phi hành gia Armstrong và Aldrin đặt chân xuống mặt trăng, thì tại Houston thuộc tiểu bang Texas, một cậu thanh niên tên là Thomas Franklin Caraway bị đưa lên ghế điện vì tội cướp của, giết người... Cậu vừa lên 18 tuổi.
Trước đó, trong thời gian chờ đợi bị xử tử, cậu đã đọc và nghiền ngẫm quyển kinh thánh mà một người nào đó đã tặng cậu. Khi một ký giả hỏi cậu thích đoạn nào nhất, cậu giở lại trang đầu quyển kinh thánh và đọc đoạn: "Hãy có ánh sáng và tức thì ánh sáng đã có". Cậu lặp đi lặp lại: "Và đã có ánh sáng. Ngày càng trôi qua, tôi càng nghĩ đến điều đó. Tất cả ý nghĩa của cuộc sống nằm ở đó: ánh sáng đã che chở chúng ta khỏi những đêm dài tăm tối".

Giữa bốn bức tường đen tối của nhà tù, Tình Yêu của Thiên Chúa đã đánh động được Thomas. Không có sự dữ nào mà Thiên Chúa không thể biến thành sự thiện... Thiên Chúa quyền năng không bao giờ mong muốn và tạo nên sự dữ cho con người, nhưng Tình Yêu của Người mãnh liệt đến nỗi có thể biến sự dữ thành một cơ may phúc lộc cho con người.


(Lẽ Sống)
Thứ Ba 24-9
Thánh Pacifio ở San Severino 
(1653 -- 1721)

P
acifico sinh trưởng trong một gia đình đặc biệt ở San Severino trong vùng Ancona thuộc miền trung nước Ý. Sau khi gia nhập dòng Tiểu Ðệ, ngài được thụ phong linh mục. Ngài dạy triết học trong hai năm và sau đó bắt đầu sứ vụ rao giảng một cách thành công.
Pacifico là một người khổ hạnh. Ngài ăn chay trường, sống bằng bánh mì và nước hoặc xúp. "Áo nhặm" của ngài được làm bằng sắt. Sự khó nghèo và vâng phục là hai đức tính mà các anh em tu sĩ nhớ đến ngài nhiều nhất.
Vào năm 35 tuổi, Pacifico bị bệnh nặng khiến ngài bị điếc, bị mù và bị què. Ngài dâng sự đau khổ này để cầu nguyện cho người tội lỗi trở lại, và ngài đã chữa lành nhiều bệnh nhân đến với ngài. Pacifico cũng là bề trên tu viện San Severino. Ngài được phong thánh năm 1839.
Lời Bàn
Thánh Pacifico sống sát với những lời của Thánh Phanxicô. Lời ngài rao giảng và cuộc sống có liên hệ với sự hy sinh hãm mình đền tội.
Thánh Phanxicô khuyến khích các tu sĩ rao giảng Lời Chúa mà không phô trương ầm ĩ hoặc vì tư lợi. Và vì thế, lời của họ mới thực sự là lời của Chúa và hướng đến phúc lợi của người nghe. Ðời sống của Thánh Pacifico đã thể hiện lời ngài rao giảng, và người nghe nhận ra sức mạnh trong lời của ngài.
Lời Trích
"Ngoài ra, tôi khuyên bảo và nhắc nhở các tu sĩ rằng trong sự rao giảng, lời nói của họ phải được nghiên cứu và minh bạch. Họ phải nhắm đến ích lợi và sự thăng tiến tâm linh của người nghe, nói một cách ngắn gọn về tính tốt cũng như tính xấu, sự trừng phạt và sự vinh quang, vì chính Chúa chúng ta cũng nói ngắn gọn khi ở trần thế(Thánh Phanxicô, Quy Luật 1223, Ch. 9).



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét