Thứ Ba Ngày 26/03/2013
THỨ BA TUẦN THÁNH – NĂM C
BÀI ĐỌC I: Is 49, 1-6
"Ta đã làm cho
con nên sự sáng các dân tộc, để con trở thành ơn cứu độ Ta ban cho đến tận cùng
trái đất".
(Bài Ca thứ hai của người Tôi tớ
Chúa)
Trích
sách Tiên tri Isaia.
Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây; hỡi các dân tộc
miền xa xăm, hãy chú ý: Chúa đã kêu gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, đã
nhớ đến tên tôi khi tôi còn ở trong bụng mẹ. Người đã làm cho miệng tôi nên như
lưỡi gươm sắc bén, đã bảo vệ tôi dưới bóng cánh tay Người, đã làm cho tôi nên
như mũi tên nhọn, và đã ẩn giấu tôi trong ống đựng tên. Và Người đã phán cùng
tôi: "Hỡi Israel ,
ngươi là tôi tớ Ta, vì Ta sẽ được vinh hiển nơi ngươi". Và tôi thưa:
"Tôi đã vất vả mất công vô cớ, tôi đã phí sức vô ích; nhưng công lý của
tôi ở nơi Chúa; và phần thưởng của tôi ở nơi Thiên Chúa". Và bây giờ Chúa
phán: "Người là Đấng đã tác tạo tôi thành tôi tớ Người, khi tôi còn trong
lòng mẹ, để đem Giacóp về cho Người, và quy tụ Israel chung quanh Người. Tôi được
vinh hiển trước mặt Chúa, và Thiên Chúa là sức mạnh tôi. Người đã phán:
"Con là tôi tớ Ta, để tái lập các chi họ Giacóp, để dẫn đưa các người
Israel sống sót trở về; này đây Ta làm cho con nên ánh sáng các dân tộc, để con
trở thành ơn cứu độ Ta ban cho đến tận bờ cõi trái đất". Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 70, 1-2. 3-4a. 5-6ab.
15 và 17
Đáp: Miệng con sẽ loan truyền sự Chúa
công minh (c. 15).
1)
Lạy Chúa, con tìm đến nương nhờ Ngài, xin đừng để con tủi hổ muôn đời. Theo đức
công minh Chúa, xin cứu nguy và giải thoát con, xin ghé tai về bên con và giải
cứu. - Đáp.
2)
Xin trở nên thạch động để con dung thân, và chiến luỹ vững bền hầu cứu độ con:
vì Chúa là Thạch Đầu, là chiến luỹ của con.Lạy Chúa con, xin cứu con khỏi tay
đứa ác. - Đáp.
3)
Bởi Ngài là Đấng con mong đợi, thân lạy Chúa; lạy Chúa, Ngài là hy vọng của con
tự hồi thanh xuân. Ngay từ trong bụng mẹ, con đã nép mình vào Chúa, từ trong
thai mẫu, Chúa là Đấng bảo vệ con. - Đáp.
4)
Miệng con sẽ loan truyền sự Chúa công minh, và suốt ngày kể ra ơn Ngài giúp đỡ,
thực con không sao mà kể cho cùng. Lạy Chúa, Chúa đã dạy con từ hồi niên thiếu,
và tới bây giờ con còn kể những sự lạ của Ngài. - Đáp.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM:
Kính
lạy Vua chúng con, Đấng vâng lời Chúa Cha, Ngài đã bị dẫn đi để chịu đóng đinh
vào thập giá, như con chiên hiền lành bị dẫn đi giết.
PHÚC
ÂM: Ga 13, 21-33. 36-38
"Một người trong
các con sẽ nộp Thầy... Trước khi gà gáy con đã chối Thầy ba lần".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, (Chúa Giêsu đang ngồi ăn với các môn
đệ), tâm hồn Người bị xao xuyến, nên Người tuyên bố: "Thật, Thầy nói thật
cho các con biết, một người trong các con sẽ nộp Thầy". Các môn đệ nhìn
nhau phân vân không biết Người nói về ai. Có một môn đệ được Chúa Giêsu yêu
quý, đang ở bàn ăn gần lòng Chúa Giêsu. Vậy Phêrô làm hiệu cho môn đệ ấy và
nói: "Hỏi xem Thầy nói về ai đó". Môn đệ ấy nghiêng mình sát ngực
Chúa Giêsu và hỏi Người: "Thưa Thầy, ai vậy?" Chúa Giêsu trả lời:
"Thầy chấm miếng bánh trao cho ai là người đó". Và Người chấm một
miếng bánh trao cho Giuđa, con Simon Iscariô. ?n miếng bánh rồi, Satan nhập vào
hắn. Chúa Giêsu nói với hắn: "Con tính làm gì thì làm mau đi". Nhưng
những người đang ngồi ăn không một ai hiểu được vì sao Người lại nói với hắn
như vậy. Có nhiều người tưởng tại Giuđa giữ túi tiền, nên Chúa Giêsu bảo hắn: Hãy
mua những gì chúng ta cần dùng trong dịp lễ, hoặc Người bảo hắn bố thí cho
người nghèo. Vậy sau khi nhận miếng bánh đó, Giuđa liền đi ra. Bấy giờ là đêm
tối. Khi Giuđa đi rồi, Chúa Giêsu phán: "Bây giờ Con Người được vinh hiển,
và Thiên Chúa đã được vinh hiển nơi Người. Nếu Thiên Chúa được vinh hiển nơi
Người, thì Thiên Chúa lại cho Người được vinh hiển nơi chính Mình, và Thiên
Chúa sẽ cho Người được vinh hiển! Các con yêu quý, Thầy chỉ còn ở với các con
một ít nữa. Các con sẽ tìm Thầy, và như Thầy đã nói với người Do-thái: 'Nơi Ta
đi, các ngươi không thể đến được', nay Thầy cũng nói với các con như vậy".
Simon Phêrô hỏi Người: "Thưa Thầy, Thầy
đi đâu?" Chúa Giêsu trả lời: "Nơi Thầy đi, nay con chưa thể theo tới
đó được, nhưng sau này con sẽ theo Thầy".
Phêrô thưa lại: "Tại sao con lại không
theo Thầy ngay bây giờ được! Con sẽ liều mạng sống con vì Thầy". Chúa
Giêsu nói: "Con liều mạng sống vì Thầy ư? Thật, Thầy nói thật cho con
biết: trước khi gà gáy, con đã chối Thầy ba lần". Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Môn Ðệ Phản Thầy
Tu sĩ Thomas Kempis, gốc nước Ðức, thuộc dòng
thánh Augustinô, là người viết ra tác phẩm: "Gương Chúa Giêsu". Người
ta nói đây là sách tu đức được đọc nhiều nhất sau Phúc Âm.
Thánh Ignatiô, Ðấng Sáng Lập dòng Tên đã
khuyên một môn sinh như sau: Mỗi ngày con hãy đọc một chương sách "Gương
Chúa Giêsu", vì chính cha đây cũng có kinh nghiệm là hễ mở trang sách nào,
dù là một cách tình cờ, cha cũng thấy đáp ứng nhu cầu hiện tại của tâm hồn cha.
Tu sĩ Thomas Kempis đã viết những dòng sau đây:
Ít người yêu mến Thánh Giá Chúa Giêsu, nhưng
lại có rất nhiều kẻ muốn lên thiên đàng với Người. Nhiều kẻ muốn lên thiên đàng
với Chúa Giêsu nhưng ít kẻ muốn vác Thánh Giá với Người. Nhiều kẻ ao ước được
những an ủi của Người, nhưng ít kẻ muốn chịu thử thách với Người. Nhiều kẻ muốn
dự tiệc với Người, nhưng ít kẻ muốn chịu thiếu thốn với Người. Nhiều kẻ muốn
vui hưởng với Người, nhưng ít kẻ sẵn sàng chịu một sự gì khó với Người. Nhiều
kẻ theo Chúa Giêsu cho đến bàn tiệc bẻ bánh, nhưng ít kẻ theo Ngài đến uống chén
đắng tử nạn. Nhiều kẻ tôn sùng các phép lạ của Ngài, nhưng ít kẻ muốn chịu sỉ
nhục với Người. Nhiều kẻ yêu mến Chúa Giêsu khi không có gian truân, nhưng ít
kẻ tung hô ca ngợi Ngài khi Ngài ban ơn an ủi. Nhưng nếu Chúa Giêsu ẩn mình
hoặc bỏ quên họ trong giây lát, lập tức họ sẽ phàn nàn than trách hoặc quá sức
thất vọng. Cả cuộc đời Chúa Giêsu là Thánh Giá và tử đạo. Còn con, con muốn an
nghỉ và vui chơi. Con lầm lạc, nếu con tìm sự khác hơn là thử thách.
Ðức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận,
tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng" chia sẻ với những người con tinh
thần của mình như sau: Tránh gian nan đau khổ, con đừng trông làm thánh. Chúa
Giêsu đến đâu cũng có một số người sống chết với Ngài và cũng có một số người
oán ghét trách Ngài. Sao con muốn mọi người yêu thương con? Sao con nao núng
khi có người ghét con?
Bài Tin Mừng hôm nay kể lại biến cố đã xảy ra
cho Chúa Giêsu nhân dịp lễ Vượt Qua của Ngài trên trần gian này. Cả đến lúc đó,
sau một thời gian dài huấn luyện các tông đồ, và chính Ngài đã chọn lựa các
ông, thế mà Chúa Giêsu còn bị Giuđa phản bội, hay Phêrô đã ba lần chối Thầy
mình. Phần Chúa Giêsu, Ngài không nao núng, không bỏ cuộc, mặc dù Ngài bị phản
bội, bị xúc phạm. Và giờ Ngài được Thiên Chúa Cha tôn vinh là chính giờ này mà
Ngài được sinh xuống trần gian: "Bây giờ Con được vinh hiển và Thiên Chúa
Cha được vinh hiển nơi Người".
Anh
chị em thân mến!
Thật không có gì đau buồn cho Chúa Giêsu hơn
khi Ngài nhìn thấy những kẻ Ngài tuyển chọn mà bị họ phản bội. Ngài nhìn thấy
Giuđa rời bàn tiệc ra đi, bước vào đêm tối để đi vào con đường từ chối tình yêu
của Ngài. Chúa Giêsu đành để như vậy, vì Ngài tôn trọng tự do của con người.
Cũng như Chúa Giêsu nhìn thấy trước việc Phêrô tự phụ chối Ngài: "Phêrô,
trước khi gà gáy con sẽ chối Thầy ba lần".
Thường tình mà nói thì xem ra Chúa Giêsu như
thể bị thất bại hoàn toàn, nhưng Ngài phải đi qua con đường khổ nạn này để cứu
rỗi nhân loại. Ðó là thánh ý mà Thiên Chúa Cha muốn Ngài hoàn tất sứ mệnh cứu
thế của Ngài. Vì thế, Chúa Giêsu sẵn sàng vâng lời thánh ý Chúa Cha cho đến
cùng.
Con Người đến rồi ra đi đã được loan báo
trước, nhưng khốn cho kẻ nộp Con Người, thà nó đừng sinh ra thì hơn. Nhưng sự
phản bội của đồ đệ không làm cho Chúa Giêsu ngừng yêu thương họ. Ngược lại,
Ngài muốn họ quay trở về với tình thương của Ngài. Bởi thế, lần chạm mặt cuối
cùng với Giuđa, Chúa Giêsu đã âu yếm hỏi ông: "Giuđa, con dùng cái hôn để
nộp Thầy sao?" Nhưng Giuđa vẫn tiếp tục đi tới trên con đường tuyệt vọng.
Chúa Giêsu đã quay lại nhìn Phêrô sau khi ông đã chối Thầy ba lần, nhưng thái
độ của Phêrô thì ngược lại, ông thành tâm ăn năn xin Chúa tha thứ những lỗi lầm
mà ông đã trót phạm, và ông đã không còn ỉ lại vào sức mình nữa. Từ đó, Phêrô
đã biết đưa ra cho mình một bài học quí giá là luôn cộng tác với Chúa một cách
thiết thực hơn.
Ðức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận,
tác giả tập sách "Ðường Hy Vọng" mời gọi những đồ đệ của Chúa hãy
tỉnh thức kiểm điểm thái độ sống của mình để được luôn tiến bước trên con đường
của Chúa với những lời sau:
Kiểm điểm rồi con phải làm thế nào? Con hãy
khiêm tốn khóc lóc tội lỗi mình. Con hãy ngồi bên Chúa yêu mến bù lại như
Mađalêna. Con hãy dốc quyết canh tân như Giakêu. Con hãy làm tông đồ hăng say
như Phaolô và như thế giúp con tràn đầy hy vọng tiến bước.
Con thấy hoài bão lớn lao, chương trình hành
động vĩ đại mà con yếu đuối sao vượt nổi? Lấy phương tiện ở đâu? Thánh Phaolô
đã chỉ cho con rằng: "Chúa chọn những kẻ yếu đuối để làm cho kẻ mạnh mẽ
phải hỗ thẹn, miễn là ơn Chúa không trở nên vô ích trong tôi". Nói như vậy,
nghĩa là con phải trung tín với ơn Chúa. Con nhất quyết làm tông đồ Chúa, nhưng
con không phó thác cậy tin nơi Ngài thì làm sao con có thể là khí cụ đắc lực
của Ngài được.
Lạy Chúa, xin cho con
đừng ngã lòng trước những tội lỗi con đã phạm. Xin Chúa thương giúp con trở về
với tình thương của Chúa và nhất quyết canh tân đời sống mình. Ước gì ơn Chúa
không trở nên vô ích nơi con. Amen.
(Veritas Asia)
Lời Chúa Mỗi
Ngày
Thứ Ba Tuần Thánh
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Người
Tôi Trung hoàn toàn tin cậy nơi Thiên Chúa.
Con người thường có khuynh hướng muốn nhìn
thấy kết quả ngay; và dễ nản chí bỏ cuộc khi đã cố gắng hết sức mà vẫn không có
kết quả gì. Trong những lúc như thế, con người dễ than thân trách phận, trách
Trời, và trách người. Hậu quả là con người dễ bỏ đường lối của Thiên Chúa để
chạy theo các cách thức của mình, của thế gian, hay của ma quỉ.
Các Bài Đọc hôm nay đưa ra những tấm gương để
dạy con người phải biết hoàn toàn trông cậy nơi Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I,
Người Tôi Trung nhiều khi cảm thấy những cố gắng của mình hoài công vô ích;
nhưng sau khi định thần nhìn lại, ông quyết định tiến tới vì ông biết Thiên
Chúa sẽ cho ông phần thưởng sau cùng. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu chắc cũng phải
nhụt chí khi phải đương đầu với sự phản bội của Judah, và nhất là của Phêrô, người
Chúa đặt kỳ vọng rất nhiều vào ông; nhưng Chúa vẫn can đảm tiến tới. Ngài tin
tưởng Thiên Chúa sẽ dành cho Ngài chiến thắng sau cùng; qua đau khổ của Thập
Giá là sự sống lại hiển vinh.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Bài ca thứ hai về Người Tôi Trung
của Thiên Chúa
1.1/ Phải ghi nhớ muôn đời những gì Thiên Chúa đã
làm, và loan báo cho mọi người được biết: Người Tôi Trung tường thuật những gì Thiên
Chúa đã làm cho ông: “Hỡi các đảo, hãy nghe tôi đây, hỡi các dân tộc miền xa
xăm, hãy chú ý: Đức Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ, lúc tôi chưa
chào đời, Người đã nhắc đến tên tôi. Người đã làm cho miệng lưỡi tôi nên như
gươm sắc bén, giấu tôi dưới bàn tay của Người. Người đã biến tôi thành mũi tên
nhọn, cất tôi trong ống tên của Người.” Tất cả những gì tôi sở hữu đến giờ này
là do Người ban: tài năng, sức mạnh, sự hiểu biết. Người bảo vệ tôi như người
dũng sĩ cất giấu các mũi tên bên mình, chứ không hoang phí một mũi tên nào.
Sẽ có những lúc Người Tôi Trung cảm thấy mệt
mỏi, vì thấy những cố gắng của mình bị khoang phí và không mang lại kết quả như
lòng mong ước, và phải thốt lên: "Tôi vất vả luống công, phí sức mà chẳng
được gì." Nhiều khi Người Tôi Trung còn phải lãnh nhận những hậu quả ngược
lại điều mong ước: phản bội thay vì thương yêu, oán thù thay vì ân nghĩa.
1.2/ Phải tin tưởng hoàn toàn vào sức mạnh của
Thiên Chúa:
(1) Thiên Chúa tôi thờ là sức mạnh của tôi: Những lúc chao đảo như
thế, Người Tôi Trung cần định thần để nhớ lại đâu là nguồn sức mạnh đích thực
của mình, và đâu là sứ vụ đã được trao phó: “Nhưng sự thật, đã có Đức Chúa minh
xét cho tôi, Người dành sẵn cho tôi phần thưởng. Giờ đây Đức Chúa lại lên
tiếng. Người là Đấng nhào nặn ra tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ để tôi trở
thành người tôi trung, đem nhà Jacob về cho Người và quy tụ dân Israel chung
quanh Người. Thế nên tôi được Đức Chúa trân trọng, và Thiên Chúa tôi thờ là sức
mạnh của tôi.”
(2) Không chỉ giải thóat Israel, mà còn trở
nên ánh sáng cứu độ cho tòan thế giới: Sứ vụ của Người Tôi Trung không chỉ giới hạn
trong vòng dân tộc Do-thái, nhưng được mở rộng cho tòan thế giới, vì như Thiên
Chúa phán: "Nếu ngươi chỉ là tôi trung của Ta để tái lập các chi tộc
Jacob, để dẫn đưa các người Israel sống sót trở về, thì vẫn còn quá ít. Vì vậy,
này Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ của Ta đến tận
cùng cõi đất."
2/ Phúc Âm: Chúa Giêsu tuyên bố sự phản bội của Judah và của
Phêrô.
2.1/ Sự phản bội của Judah Iscariot: Đức Giêsu cảm thấy
tâm thần xao xuyến khi phải đương đầu với sự phản bội của Judah , và nhất là phải báo tin cho
các tông đồ biết thời giờ đã điểm. Chúa có thể làm ngơ để chuyện gì phải đến sẽ
đến, nhưng Chúa muốn chuẩn bị tâm hồn cho các ông để họ đừng ngỡ ngàng khi nó
xảy ra; và nhất là biết những chuyện xảy ra đã được xếp đặt trước. Người tuyên
bố: "Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp
Thầy." Các môn đệ nhìn nhau, phân vân không biết Người nói về ai. Trong số
các môn đệ, có một người được Đức Giêsu thương mến. Ông đang dùng bữa, đầu tựa
vào lòng Đức Giêsu. Ông Simon Phêrô làm hiệu cho ông ấy và bảo: "Hỏi xem
Thầy muốn nói về ai?" Ông này liền nghiêng mình vào ngực Đức Giêsu và hỏi:
"Thưa Thầy, ai vậy?"
Chúa Giêsu cho Judah
biết sự phản bội của ông: Để khỏi gây hoang mang và ngộ nhận giữa các tông đồ,
và cũng để cho Judah
biết không có gì ông tính tóan qua được mắt Chúa, Ngài nói: "Thầy chấm
bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy." Rồi Người chấm một miếng bánh, trao
cho Judah ,
con ông Simon Iscariot. Có lẽ chỉ có 3 hay 4 người biết kẻ phản bội: Chúa
Giêsu, đương sự, Phêrô và Gioan. Khi biết kế họach bị bại lộ; ngay khi Judah vừa ăn
xong miếng bánh, Satan liền nhập vào y. Đức Giêsu bảo y: "Anh làm gì thì
làm mau đi!" Judah
liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối. Thánh sử Gioan muốn nhấn mạnh cho độc giả hiểu
thế nào là “trời đã tối:” trời tối vì khi ăn Lễ Vượt Qua, trời bên ngòai đã vào
đêm; nhưng tâm hồn của Judah
từ lúc đấy cũng trở nên tăm tối, vì đã quay lưng lại với nguồn ánh sáng chân
thật là Thầy mình.
2.2/ Chúa Giêsu nhận ra vinh quang Ngài nhận được
giữa hai sự phản bội: Khi Judah
đi rồi, cái chết trên Thập Giá chắc chắn sẽ xảy ra. Khi điều đó xảy ra là lúc
Chúa Giêsu được tôn vinh. Vinh quang Chúa Giêsu có được là qua con đường Thập
Giá: không qua gian khổ sẽ không đạt tới vinh quang. Thiên Chúa cũng được tôn
vinh nơi Người: Chúa Giêsu đã cho Thiên Chúa danh dự và vinh quang tối cao vì
Ngài vâng lời Thiên Chúa cho đến nỗi bằng lòng chết trên Thập Giá. Nhờ sự vâng
lời của Ngài, kế hoạch của Thiên Chúa cho con người thành sự thật: con người
nhận ra tất cả những gì Chúa Con nói là sự thật, và sẵn sàng hy sinh đáp trả
tình yêu Thiên Chúa dành cho họ. Khi Thiên Chúa được tôn vinh, Ngài cũng sẽ tôn
vinh Chúa Con. Ngài không những tôn vinh Chúa Con, mà còn siêu tôn Ngài bằng
cách: cho sống lại, lên trời, trao vương quốc, và ban một danh hiệu trổi vượt
hơn muôn ngàn danh hiệu (x/c Phi 2:10-11).
2.3/ Sự phản bội của Phêrô: Chúa Giêsu biết rõ
tính tình của Phêrô: nhanh nhẩu đoảng, hứa đấy rồi quên đấy. Ông rất nhiệt
thành, nghĩ sao nói vậy; sống về trái tim hơn là về trí óc. Vì thế, Chúa nhắc
nhở ông: “Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: gà chưa
gáy, anh đã chối Thầy ba lần.” Chúa Giêsu biết cả quá khứ, hiện tại, và tương
lai của Phêrô. Đó là lý do tại sao Chúa nói với ông: "Nơi Thầy đi, bây giờ
anh không thể theo đến được; nhưng sau này anh sẽ đi theo." Ông chưa sẵn
sàng theo Chúa hẳn lúc này, nhưng sẽ đến ngày ông sẽ cùng đi con đường thập giá
với Chúa; lúc đó, lời ông nói “Con sẽ thí mạng con vì Thầy!” thành hiện thực.
Có một sự khác biệt lớn giữa hai sự phản bội
của Judah và của Phêrô: Sự
phản bội của Judah
là sự phản bội có tính toán; sự phản bội của Phêrô là sự phản bội vì yếu đuối,
xảy ra cách đột xuất vì không chuẩn bị. Sự phản bội của Judah không
dành chỗ cho hối hận và trở lại; sự phản bội của Phêrô tức khắc quay về khi
nhận ra mình đã làm điều đó: “Ông òa lên khóc!” (Mk 14:72).
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
Có những lúc chúng ta cảm thấy chán chường,
mệt mỏi, và muốn bỏ cuộc; vì những cố gắng của chúng ta dành cho Chúa đã không
mang lại kết quả tốt đẹp, lại còn đưa đến chia ly, phản bội. Khi phải đối diện
với những giờ phút như thế, chúng ta phải nhớ lại hình ảnh Người Tôi Trung và
Chúa Giêsu trong Bữa Tiệc Ly. Cứ can đảm tiến tới, vì Thiên Chúa luôn đồng
hành, và Ngài là Người sẽ ban cho chúng ta phần thưởng sau cùng.
Linh mục Anthony Đinh
Minh Tiên OP
SỐNG LỜI CHÚA - THỨ BA (Ga 13,21-33.36-38)
Dẫn
Xã hội xưa nay đều lên án những kẻ phản bội, bất trung. Ai cũng đều
căm ghét những kẻ “ăn cháo đá bát”. Nhưng bất trung và phản bội vẫn tồn tại
trong xã hội con người trong đó có cả chúng ta.
Xin cho ta được lòng trung thành tin yêu Chúa.
Chia sẻ
Ngày 19 tháng 01 năm 2011, tại phường 6, TP Tân An, tỉnh Long An,
xảy ra vụ án nghiêm trọng. Nhà báo Hoàng Hùng đang ngũ, đã bị bà vợ Trần Thúy
Liễu nhẫn tâm đổ xăng lên mình, rồi châm lữa thiêu đốt trong đêm tối cho đến
chết. Theo điều tra cho biết nguyên nhân dẫn đến vụ án ghê sợ này là do ông
Hùng biết chuyện tình gian díu của bà ở bên ngoài, và do vấn đề kinh tế gia
đình khó khăn vì nạn cờ bạc của bà. (Theo Vân Trường - Ngọc hậu, báo Tuổi
Trẻ).
Nếu vì “tình gian dối” mà bà Liễu đã phản bội chồng, thì Giuđa cũng
không hơn gì. Bằng cử chỉ“chấm chung” thể hiện tình yêu đối với thầy, nhưng lại
là “cái chấm dối trá”, Giuđa đã phản bội Thầy mình .
Nếu vì túng thiếu “tiền bạc”, bà Liễu đã nhẫn tâm giết chồng, thì
Giuđa cũng vì “30 đồng bạc” mà sẵn lòng nộp Thầy cho quân dữ.
Sự phản bội của bà Liễu và của Giuđa, đều đáng bị lên án và trừng
phạt đích đáng.
Nhưng khi lên án họ, ta cũng nghĩ đến ta. Chúng ta cũng có thể trở
thành người phản bội Chúa khi ta cố tình phạm tội.
Có lẽ không ai trong chúng ta muốn mình giống như Giuđa. Nhưng
nhiều lúc vô tình hay cố ý, chúng ta cũng đã trở thành kẻ phản bội Chúa như
Giuđa.
Xin Chúa tha thứ và xin cho chúng ta biết ý thức gìn giữ cho tâm
hồn mình được trong sạch.
26/03/13 THỨ BA TUẦN THÁNH
Ga 13,21-33.36-38
Ga 13,21-33.36-38
ĐỂ CHÚA
CHA ĐƯỢC TÔN VINH
Khi Giu-đa đi rồi, Đức Giê-su
nói :”Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi
Người.” (Ga
13,31)
Suy niệm:
Lịch sử cho thấy nhiều nhà độc tài làm đủ mọi cách, thậm chí dựng tượng sống
của mình để bắt người khác tôn vinh mình; và cũng chính lịch sử cho thấy những
tượng đài họ dựng lên cho mình cũng sớm bị giật sập, vinh quang họ tô vẽ cho
mình mau chóng tan thành mây khói. Chúa Giêsu không tìm tôn vinh chính mình (x.
Ga 8,54). Điều làm Ngài được tôn vinh là Chúa Cha được tôn vinh khi Ngài đến
trong trần gian để thực thi ý Cha Ngài. Vì vậy khi Giuđa bỏ phòng tiệc ly ra đi
để thực hiện việc bội phản chính là lúc Chúa Cha được tôn vinh, và đó cũng là
lúc Ngài được Chúa Cha tôn vinh vì chương trình cứu độ của Chúa Cha được hoàn
tất trong cuộc khổ nạn của Ngài.
Mời Bạn: Có
bao giờ bạn nghĩ rằng những đau khổ mình đang chịu cũng là những cơ hội để làm
cho sáng danh Chúa không? Đối với Chúa những việc ấy không bao giờ là vô ích,
trái lại sẽ đem lại ơn cứu độ cho bản thân cũng như tha nhân nếu bạn nhằm mưu
cầu hạnh phúc đích thực cho họ và nhất là nếu bạn kết hợp những hành động đó
với cuộc thương khó của Đức Giêsu.
Chia sẻ: Đề
nghị một việc cụ thể để cộng đoàn bắt chước Chúa Giêsu phục vụ
trong khiêm tốn và vui tươi.
Sống Lời Chúa: Dâng những hy sinh bạn thực hiện trong ngày với ý chỉ cầu
nguyện cho việc truyền giáo.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin cho con đừng bao giờ lẩm bẩm, kêu ca vì
những đau khổ con gặp hằng ngày, nhờ đó con có thể kết hợp với sự đau khổ của
Chúa mà tôn vinh tình thương của Chúa Cha.
TRỜI ĐÃ TỐI
Phêrô tỏ ra quá tự tin vào tình yêu và sức
mạnh của mình. Anh coi thường cuộc chiến đấu ác liệt sắp tới nên đã dễ dàng ngã
quỵ.
Suy niệm:
Làm người ở đời ai chẳng có lúc xao
xuyến. Đức Giêsu hai lần nhắc các môn đệ đừng
xao xuyến trước sự ra đi được báo trước của
Thầy (Ga 14, 1.27). Nhưng Ngài đã xao xuyến khi
thấy người ta khóc thương Ladarô (Ga 11, 33). Ngài
cũng đã xao xuyến khi giờ đã đến và cái chết gần kề (Ga 12, 27). Trong bữa tối này, Đức Giêsu không tránh khỏi xao xuyến khi
nói đến sự phản bội sắp đến của một người môn đệ (c. 21). Vậy vấn đề không phải là cố tránh xao xuyến, mà là đừng để
nó làm chủ mình. Trong bốn sách Tin Mừng, Thầy
Giêsu không bao giờ nói rõ Giuđa là kẻ phản bội. Thầy muốn giữ thể diện thậm chí cho kẻ sắp phản bội mình. Vì thế nói chung các môn đệ không rõ ai là kẻ sẽ nộp Thầy
(c. 22). Ông Phêrô có lẽ nằm trên giường tiệc
xa với Thầy, nên đã làm hiệu cho anh môn đệ được Thầy thương, để nhờ anh hỏi
xem là ai. Thầy Giêsu đã không nói tên kẻ phản
bội. Ngài chỉ tế nhị dùng một dấu hiệu để cho
anh môn đệ mình thương nhận ra.
Dấu hiệu đó là chấm một miếng bánh
trao cho Giuđa. Đây là một cử chỉ quý mến của
chủ tiệc dành cho một vị khách đặc biệt. Việc
trao miếng bánh cho Giuđa cho thấy anh nằm gần với chủ tiệc là Thầy, như thế
Giuđa, người thủ quỹ kiêm quản lý, có một chỗ khá cao trong bữa tiệc. Giuđa đã nhận miếng bánh ân tình của Thầy và anh có thể chọn
lại. Anh có dám từ bỏ kế hoạch phản bội của anh
không? Tiếc là không, cử chỉ ưu ái của Thầy
chẳng làm anh thay đổi. “Khi anh vừa ăn xong
miếng bánh, thì Satan nhập vào anh” (c. 27). Chúng
ta ngạc nhiên khi Thầy Giêsu không hề phân biệt đối xử với Giuđa. Thầy đã rửa chân cho anh và còn cho anh tham dự bí tích
Thánh Thể (Mt 26, 27). Khi biết lòng anh chai
đá, Thầy lại hối thúc: “Anh làm gì thì làm mau đi” (c. 27). Giuđa ra đi lúc trời đã tối. Cũng
trong bữa tiệc này, Thầy Giêsu nói về việc Phêrô sẽ chối Thầy ba lần. Thầy chỉ nói sau khi Phêrô tuyên bố mình sẽ thí mạng để cứu
Thầy (c. 37). Phêrô tỏ ra quá tự tin vào tình
yêu và sức mạnh của mình. Anh coi thường cuộc chiến đấu ác liệt sắp tới nên đã
dễ dàng ngã quỵ. “Thầy đi đâu?”, tiếng Latinh
là “Quo vadis?” (c. 36). Ta lại thấy câu hỏi
này của Phêrô trong một sách ngụy thư ở cuối thế kỷ thứ hai. Lúc Phêrô chạy trốn khỏi sự bách hại ở Rôma, anh lại gặp
Thầy Giêsu và hỏi Thầy: “Thầy đi đâu vậy?” Thầy
trả lời Thầy đang vào thành Rôma để chịu đóng đinh một lần nữa. Phêrô hiểu ra nên trở lại Rôma để chết tử đạo ở đó.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin cho con quả tim của Chúa.
Xin cho con đừng khép lại trên chính mình, nhưng xin cho quả tim con quảng đại như Chúa vươn lên cao, vượt mọi tình cảm tầm thường để mặc lấy tâm tình bao dung tha thứ.
Xin cho con vượt qua mọi hờn oán
nhỏ nhen, mọi trả thù ti tiện.
Xin cho con cứ luôn bình an,
trong sáng, không một biến cố nào làm
xáo trộn, không một đam mê nào khuấy
động hồn con.
Xin cho con đừng quá vui khi
thành công, cũng đừng quá bối rối khi
gặp lời chỉ trích.
Xin cho quả tim con đủ lớn để yêu người con không
ưa.
Xin cho vòng tay con luôn rộng mở để có thể ôm cả những người thù ghét con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
SUY
NIỆM : Bóng đêm tội lỗi.Bóng đêm đồng lõa với tội ác: Bao nhiêu cuộc hôi họp để toan tính những hành vi hắc ám thường được tổ chức về đêm: nương theo đêm tối, những tên hành nghề trộm cướp mới mạnh tay hành động; những cuộc vui chơi trác táng, những mối tình vụng trộm cũng thường xẩy ra vào đêm. Bóng đêm cũng đã chứng kiến một cuộc bán Thày phản bạn được Tin Mừng thuật lại: Khi ấy, Chúa Giêsu đang ngồi ăn với các môn đệ, tâm hồn Ngài xao xuyến… Giuđa nhận chiếc bánh từ tay Chúa Giêsu trao, ăn xong, y đứng dậy ra đi, bấy giờ là đêm tối.
Dưới ngòi bút của Gioan, ánh sáng và bóng tối mang một ý nghĩa thật đặc biệt. Nhưng ở đây bóng tối được sử dụng để diễn tả đúng hoàn cảnh và tâm trạng của Giuđa trong âm mưu đen tối của y nơi đoạn Tin Mừng hôm nay. Bóng đêm luôn ngự trị khi con người chủ ý quay lưng lại với Chúa Giêsu, bóng đêm luôn xâm chiếm tâm hồn khi con người nghe theo sự xúi giục của sự dữ hơn là lời mời gọi của Thiên Chúa. Bóng đêm luôn giữ phần thắng khi hận thù, gian tham bóp chết sức mạnh của tình yêu. Bóng đêm xâm chiếm cõi lòng khi con người khước từ tình yêu Thiên Chúa như trường hợp của Giuđa. Trước khi Giuđa đứng dậy bỏ bàn tiệc thân hữu để đi vào bóng đêm, Chúa Giêsu đã dùng mọi phương thế để cảnh tỉnh Giuđa: trước tiên là lời tiên báo công khai: “Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: một trong các ngươi sẽ nộp Ta”, nhưng Giuđa giả điếc làm ngơ không nghe lời cảnh tỉnh ấy. Tiếp đến, Chúa Giêsu chấm bánh trao cho Giuđa, đó là một cử chỉ thân tình, nhưng Giuđa đã ăn miếng bánh ấy không chút rung động, đến độ thánh Gioan diễn tả hậu quả trái ngược: “Ăn miếng bánh rồi, Satan đã nhập vào y”. Sau cùng, Chúa Giêsu dóng lên tiếng chuông cảnh tỉnh cuối cùng qua câu nói: “Ngươi tính làm gì, thì làm mau đi”, câu này ngụ ý rằng âm mưu của ngươi, Ta đã biết, làm sao một môn đệ lại có thể âm mưu phản Thày”. Tuy nhiên, những lời nói và cử chỉ thân tình ấy đã không cầm chân được Giuđa khỏi tiến vào bóng đêm tội lỗi.
Ngày thứ ba tuần thánh, khi đưa ra một Giuđa cứng lòng bướng bỉnh, tiến vào bóng đêm của phản bội, của tội lỗi, Giáo Hội mời gọi chúng ta hãy tỉnh thức để chấp nhận lời cảnh tỉnh và nhất là đón nhận những cử chỉ thân tình yêu thương của Chúa Giêsu, để bừng sống dậy nhập đoàn những người đã và đang thực hiện một cuộc cách mạng tình thương mà Ngài đã khởi xướng khi tuyên bố: “Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu hiến mạng sống vì bạn hữu”, “Ta ban cho các con một điều răn mới là hãy yêu mến nhau như Ta đã yêu mến các con”.
Ước gì sự hiến thân chết vì tình yêu trên Thập giá của Chúa dẫn chúng ta từng bước thoát khỏi bóng đêm của tội lỗi để tiến vào ánh sáng của Chúa Nhật Phục Sinh.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)
Hãy
Nâng Tâm Hồn Lên Tháng Ba
26 THÁNG BA
Hãy Tung Hô Vạn Tuế Đức Vua
“Chúc tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến! Vạn tuế
trên các tầng trời.” Những lời ấy đã được nhiệt liệt hô vang bởi tất cả những
người đến Giê-ru-sa-lem mừng đại lễ Vượt Qua. Những lời ấy vang lên – đặc biệt
từ môi miệng trẻ em – khi đám đông chào đón Đức Giêsu vào thành mừng lễ. Vì
thế, mối liên hệ giữa giới trẻ với biến cố Đức Giêsu khải hoàn vào
Giê-ru-sa-lem luôn luôn là một yếu tố quan trọng trong cử hành của Giáo Hội vào
Chúa Nhật Lễ Lá. Đức Giêsu vẫn tiếp tục kêu gọi các bạn trẻ của thời đại chúng
ta. Người nói: “Hãy đến! Hãy chào mừng Ta là Vua và là Đức Chúa của các con”.
Chúng ta hãy hướng nhìn về Đức Kitô trong tinh
thần này. Người là Đấng đã vào Giê-ru-sa-lem trên lưng lừa con, ứng nghiệm các
lời ngôn sứ xưa. Các tông đồ đã trải áo choàng trên lưng lừa cho Đức Giêsu vào
Thành Thánh. Và khi Người đến gần triền dốc chân núi Ô-liu, toàn thể đám đông –
cả già lẫn trẻ – đã hoan hô nhiệt liệt. Họ “bắt đầu lớn tiếng chúc tụng Thiên
Chúa vì những việc đầy quyền năng mà họ đã chứng kiến” (Lc 19,37).
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa
Trong Gia Đình
Ngày 26-3 Thứ Ba Tuần
Thánh
Is 49, 1-6; Ga 13, 21-33.36-38
LỜI SUY NIỆM: “Đức
Giêsu đáp: Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: gà chưa
gáy, anh đã chối Thầy ba lần” (Ga 13,38).
Bước vào ngày thứ ba
Tuần Thánh Giáo Hội đưa ra cho chúng ta hai khuôn mặt Phêrô và GiuĐa Ítcariốt,
cả hai đều phản bội Chúa Giêsu. Khuôn mặt Giuđa Ítcariốt phản bội cố tình, có
sự sắp đặt tính toán kỷ lưỡng, đưa đến chai lì khước từ lời đánh thức của Chúa
Giêsu. Khuôn mặt của Phêrô, ông không chủ tâm chối bỏ Chúa, ông bị đánh gục
trong một khoảnh khắc yếu đuối, nhưng tấm lòng ông vẫn ngay thẳng. Điều này
giúp cho chúng ta biết về những tội lỗi của chúng ta đã phạm mà sám hối. Ước gì
chúng ta đều được Chúa cứu, để chúng ta khỏi làm thương tổn đến tình yêu của Chúa cũng như tình thương của mọi người
đối với mình.
Mạnh Phương
26 Tháng Ba
Mua
Nghĩa
Ðời chiến quốc, Phùng
Huyên làm thực khách cho Mạnh Thường Quuân là tướng quốc nước Tề.
Một hôm Mạnh Thường
Quân nhờ Phùng Huyên qua đất Tiết để thu các mối nợ. Trước khi ra đi, Phùng
Huyên hỏi: "Thu xong nợ rồi có cần mua thêm vật gì không?". Mạnh
Thường Quân bảo: "Xem trong nhà còn thiếu vật gì thì cứ mua về".
Phùng Huyên đến đất
Tiết cho người mời tất cả những con nợ của chủ đến đông đủ, rồi truyền rằng:
Mạnh Thường Quân ra lệnh xóa bỏ tất cả số nợ. Và để cho mọi người tin tưởng,
Phùng Huyên đem đốt hết những văn khế. Những người thiếu nợ và toàn dân đất
Tiết rất vui mừng, tung hô vạn tuế.
Khi họ Phùng trở về,
Mạnh tướng quân lấy làm lạ cho là đòi nợ gì mau chóng thế, mới hỏi: Thu nợ xong
chưa, và được trả lời là thu xong cả rồi. Ðến khi được hỏi về việc mua đồ vật
mang về, Phùng Huyên thưa: Khi đi tướng quân dặn bảo mua những vật gì trong nhà
còn thiếu. Tôi trộm nghĩ: trong cung, tướng công chất chứa những đồ trân bảo,
ngoài chuồng nuôi đầy chó ngựa. Vậy vật tướng công còn thiếu là điều nghĩa, nên
tôi trộm lệnh mua điều nghĩa đem về.
Mạnh Thường Quân ngạc
nhiên hỏi: "Mua điều nghĩa thế nào?". Họ Phùng đáp: "Tôi trộm
lệnh tha cho tất cả các con nợ, nhân đó thiêu hủy các văn khế, được dân vui
mừng tung hô, ấy là vì tướng công mua được điều nghĩa vậy".
Một năm sau, vua Tề
không dùng Mạnh làm tướng quốc nữa, nên ông phải lui về đất Tiết ở. Bấy giờ bá
tánh đất Tiết, trai gái bé già tranh nhau ra đón rước giữa đường, hoan hô nhiệt
liệt. Khi ấy Mạnh Thường Quân quay lại Phùng Huyên mà bảo: "Tiên sinh vì
tôi mà mua điều nghĩa, ngày nay tôi mới trông thấy".
"Hãy
dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ
đón tiếp các con về chốn an nghỉ đời đời".
Lời khuyên trên của Chúa Giêsu có giá trị hơn
việc mua điều nghĩa do ông Phùng Huyên bày ra để dân chúng đất Tiết hoan hô đón
rước Mạnh Thường Quân, khi ông bị thất thế. Bởi lẽ lời khuyên của Chúa Giêsu đề
cập về thời gian tối hậu của cuộc sống đời sau, khi con người phải nhắm mắt
xuôi tay. Như khi đã đến trần gian trần truồng, từ dạ mẹ mang tiếng khóc ban
đầu mà ra thì lúc chết, con người phải từ giã cuộc sống ra đi với đôi bàn tay
trắng.
Ở đoạn 25 của Phúc Âm Thánh Matthêô, Chúa
Giêsu nêu rõ lúc đó những bạn hữu sẽ tiếp đón chúng ta vào cuộc sống trường
sinh là những ai? Ðó là:
- Những người đói khát mà chúng ta đã cho ăn
uống.
- Những kẻ rách rưới mà chúng ta đã cho quần
áo che thân.
- Những người đau ốm mà chúng ta đã đến viếng
thăm giúp đỡ.
- Những kẻ bị giam cầm mà chúng ta đã can đảm
đến ủy lạo, ủi an.
- Những người sa cơ lỡ bước mà chúng ta đã cho
tạm trú.
(Lẽ Sống)
Thứ Ba 26-3
Thánh Magarét Clitherow
T
|
Là một tín đồ ngoan đạo, ngài thường lén lút giúp đỡ các linh mục Công Giáo mà thời bấy giờ đang bị nhà cầm quyền Anh Giáo bắt bờ Cũng vì vậy, chính ngài bị bắt và bị giam cầm.
Sau biết bao lần khuyến dụ từ bỏ Ðức Tin, nhưng người phụ nữ này vẫn cương quyết. Sau cùng, ngài bị kết án tử hình vào ngày 25 tháng Ba, 1586. Ngài bị trói giang chân tay nằm trên đất với một tảng đá sắc bén để ở sau lưng. Và khi một tấm ván chất đầy sức nặng đè xuống trên thân thể ngài thì chỉ trong vòng mười lăm phút, ngài đã tắt thở sau khi xương sống gẫy vụn.
Sự thánh thiện của người tôi tớ Thiên Chúa này được tỏ rõ khi nghe biết bị kết án tử hình, ngài nói với một người bạn: "Quan tòa nói tôi sẽ chết vào thứ Sáu tới; và tôi cảm thấy thân thể rã rời khi nghe tin ấy, nhưng thần khí tôi vui mừng xiết kể. Vì tình yêu Thiên Chúa, xin bạn hãy cầu nguyện cho tôi và xin mọi người thiện tâm cũng cầu nguyện cho tôi."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét