09-10-2012
THỨ BA TUẦN XXVII
MÙA THƯỜNG NIÊN
Bài Ðọc I: (Năm
II) Gl 1, 13-24
"Người đã mạc
khải cho tôi biết Con của Người, để tôi rao giảng Người cho dân ngoại".
Trích thư Thánh Phaolô
Tông đồ gửi tín hữu Galata.
Anh em thân mến, anh
em nghe nói về đời sống của tôi trước kia, khi theo đạo Do-thái: tôi đã bắt bớ
và phá hoại Hội Thánh của Thiên Chúa thái quá. Trong đạo Do-thái, tôi đã vượt hẳn
nhiều bạn đồng giống nòi, đồng tuổi với tôi, và tôi nhiệt thành hơn bất cứ ai đối
với truyền thống của cha ông tôi.
Nhưng khi Ðấng tách
riêng tôi ra từ lòng mẹ, và dùng ơn Người mà kêu gọi tôi, để tôi rao giảng Người
trong các dân ngoại, thì không lúc nào tôi bàn hỏi người xác thịt máu huyết, và
tôi không lên Giêrusalem để gặp các vị làm tông đồ trước tôi, nhưng tôi đi ngay
đến Arabia, rồi lại trở về Ðamas. Ðoạn ba năm sau, tôi mới lên Giêrusalem để gặp
Phêrô, và lưu lại với ông mười lăm ngày. Tôi không gặp một tông đồ nào khác,
ngoài Giacôbê, anh em của Chúa. Những điều này tôi viết cho anh em, đây trước mặt
Thiên Chúa, tôi không nói dối.
Thế rồi tôi đã đi về
miền Syria và Cilicia. Nhưng các giáo đoàn của Ðức Kitô ở xứ
Giuđêa chưa biết mặt tôi, họ chỉ nghe đồn rằng: "Người xưa kia bắt bớ
chúng ta, giờ đây lại rao giảng đức tin mà thuở trước ông muốn bài trừ",
và vì tôi, họ ngợi khen Thiên Chúa.
Ðó là lời Chúa.
Ðáp Ca: Tv 138, 1-3.
13-14ab. 14c-15
Ðáp: Lạy Chúa, xin hướng dẫn con trong đường lối đời đời
(c. 24b).
Xướng: 1) Lạy Chúa,
Ngài thăm dò và biết rõ con, Ngài biết con lúc con ngồi hay con đứng. Ngài hiểu
thấu tư tưởng con tự đàng xa, khi con bước đi hay nằm nghỉ, Ngài thấy hết, Ngài
để ý tới mọi đường lối của con. - Ðáp.
2) Chính Ngài đã nặn
ra thận tạng con, đã dệt ra con trong lòng thân mẫu. Con ngợi khen Ngài đã tạo
nên con lạ lùng như thế, vì công cuộc của Ngài thực diệu huyền. - Ðáp.
3) Linh hồn con, Chúa
hoàn toàn biết rõ, thể chất con không giấu nổi mắt Ngài, lúc con được cấu tạo
hình hài trong nơi kín đáo, lúc con được dệt thân ở chỗ đất sâu. - Ðáp.
Alleluia: Tv 144, 14cd
Alleluia, alleluia! -
Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc Chúa
làm. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 10, 38-42
"Martha rước
Người vào nhà mình. Maria đã chọn phần tốt nhất".
Tin Mừng Chúa Giêsu
Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy Chúa Giêsu vào
một làng kia, và có một phụ nữ tên là Martha rước Người vào nhà mình. Bà có người
em gái tên là Maria ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người. Martha bận rộn với việc
thết đãi khách. Bà đứng lại thưa Người rằng: "Lạy Thầy, em con để con hầu
hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao? Xin Thầy bảo em con giúp con với".
Nhưng Chúa đáp:
"Martha, Martha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện (quá). Chỉ có một sự
cần mà thôi, Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất".
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Lắng Nghe và Chiêm
Niệm
Ngày nay, những tiện
nghi do tiến bộ kỹ thuật mang lại đang tạo ra một nền văn hóa mới đặt tính hiệu
năng và khả năng tiêu thụ lên hàng đầu bậc thang giá trị: người được đánh giá
cao là người tài giỏi, giầu có, làm ra tiền và có khả năng tiêu thụ cao. Trong
một nền văn minh như thế, dĩ nhiên những giá trị luân lý, tôn giáo hoặc bị đưa
xuống thành thứ yếu, hoặc bị quên lãng và ngay cả bị chà đạp. Ðây là một thách
đố lớn lao đối với Giáo Hội. Giáo Hội qua các Kitô hữu hiện diện như một dấu chỉ
của cuộc sống mai hậu và những giá trị siêu việt, nhưng liệu các Kitô hữu có
còn đủ thức tỉnh và can đảm làm chứng cho những giá trị siêu việt ấy không hay
chính họ cũng chiều theo cám dỗ chạy theo dòng đời, thỏa hiệp với những sức mạnh
tăm tối đang xói mòn những giá trị luân lý đạo đức và loại bỏ chiều kích thiêng
liêng ra khỏi cuộc sống con người?
Tin Mừng hôm nay có thể
được lắng nghe và suy niệm với nỗi thao thức ấy. Chúa Giêsu hẳn không làm một
cuộc so sánh về hai thái độ: một của Marta tất bật với việc tiếp đãi khách, và
một của Maria ngồi bên chân khách để trò chuyện. Trong thực tế, cả hai thái độ
này đều cần thiết: tinh thần hiếu khách được biểu lộ cụ thể và tích cực qua việc
chuẩn bị bữa ăn, nhưng cũng được thể hiện không kém qua sự hàn huyên ân cần.
Chúa Giêsu đề cao thái độ của Maria, nhưng không hề giảm thái độ của Marta.
Ngài chỉ muốn mượn hình ảnh của Maria đang ngồi dưới chân Ngài để nói lên thái
độ cơ bản mà con người phải có đối với Thiên Chúa, đó là thái độ lắng nghe và
chiêm niệm.
Hơn bao giờ hết, sự hiện
diện của những người hiến dâng cho việc cầu nguyện và chiêm niệm là một trong
những kho tàng quí giá nhất của thời đại chúng ta, để nhắc nhở cho thế giới rằng
cuộc sống con người không chỉ giản lược vào điều mà thánh Phaolô gọi là chuyện
ăn, chuyện uống, tôn thờ cái bụng, và rằng cuộc sống chỉ có giá trị và đứng vững
vì chính chiều kích siêu việt, thiêng liêng của nó.
Trong một bài nói chuyện
với các nữ tu của một Dòng Kín tại Mêhicô năm 1979, Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô
II đã đề cao sự hy sinh của họ như sau:
"Cuộc sống của chị
em quan trọng hơn bao giờ hết; sự hiến thân trọn vẹn của chị em đầy tính thời sự.
Trong một thế giới đang đánh mất dần ý thức về thần linh, trong một thế giới đề
cao quá mức những thực tại vật chất, hỡi các nữ tu thân mến, các chị lại dấn
thân vào các tu viện Kín để làm chứng cho những giá trị mà các chị sống cho.
Các chị là những chứng nhân của Chúa cho thế giới ngày nay; với lời cầu nguyện,
các chị đang thổi một luồng sinh khí mới vào trong Giáo Hội và con người ngày
nay".
Những lời của Ðức
Gioan Phaolô II không chỉ đề cao chứng từ của các Tu sĩ chiêm niệm, mà còn nhắc
nhở cho các Kitô hữu về chính chứng từ của sự cầu nguyện của họ. Có những người
hiến thân trọn vẹn cho sự cầu nguyện, nhưng cầu nguyện không phải là độc quyền
của một số người, mà phải là hơi thở cho tất cả những ai có niềm tin. Có những
giây phút dành cho việc cầu nguyện đã đành, nhưng người Kitô hữu phải sống thế
nào để biến cả cuộc sống của họ thành lời cầu nguyện. Chiêm niệm không chỉ là
hoạt động dành riêng cho một số người hay một số giờ hoặc một số nơi nhất định.
Chiêm niệm chính là thái độ tìm kiếm, lắng nghe và suy niệm bao trùm mọi sinh
hoạt của người Kitô hữu.
Nguyện xin Chúa nung nấu
sự khát khao trong tâm hồn chúng ta, để chúng ta luôn hướng về Ngài, tìm kiếm
Ngài và kết hiệp với Ngài trong mọi sự. Nguyện xin Mẹ Maria là Ðấng luôn cất giữ
và suy niệm mọi sự trong lòng, hướng dẫn chúng ta trong thái độ cầu nguyện và
chiêm niệm của Mẹ.
(Veritas Asia)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 27 TN2
Bài đọc: Gal
1:13-24; Lk 10:38-42.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Cần biết nhiệt
thành cách khôn ngoan
Trong cuộc sống, chúng
ta thường thấy có 2 lọai người rõ rệt: có những người nói nhiều, năng nổ, thích
họat động; có những người ít nói, làm việc gì cũng thong thả, thích suy tư. Lọai
nào cũng có ưu và khuyết điểm: nhiệt thành năng nổ mà không có nguyên tắc hướng
dẫn sẽ dễ dàng đi trật đường và trở thành quá khích; trầm tư ít họat động quá dễ
trở thành ù lỳ an phận. Các Bài đọc hôm nay cho chúng ta những mẫu người năng nổ
họat động như Phaolô và Martha; đồng thời cũng đưa ra mẫu người chiêm niệm như
Maria, người mà Chúa khen biết chọn phần tốt nhất qua việc lắng nghe Lời Chúa dạy.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Thiên Chúa dùng sự nhiệt thành của Phaolô làm
khí cụ rao giảng Tin Mừng.
1.1/ Sự nhiệt thành mù
quáng của Phaolô trước khi trở lại: Chính
ngài đã thú nhận: “Anh em hẳn đã nghe nói tôi đã ăn ở thế nào trước kia trong đạo
Do Thái: tôi đã quá hăng say bắt bớ, và những muốn tiêu diệt Hội Thánh của
Thiên Chúa. Trong việc giữ đạo Do Thái, tôi đã vượt xa nhiều đồng bào cùng lứa
tuổi với tôi: hơn ai hết, tôi đã tỏ ra nhiệt thành với các truyền thống của cha
ông.” Biến cố ngã ngựa và trở thành mù lòa trên đường đi Damascus đã thay đổi
hòan tòan cuộc sống của ngài, vì chính Đấng mà ngài đang hăng say bách hại đã
hiện ra và chỉ cho ngài thấy tai hại của sự nhiệt thành mù quáng: “Khốn cho
ngươi nếu ngươi cứ giơ chân đạp mũi nhọn.”
1.2/ Giai đọan học hỏi về
các mặc khải của Thiên Chúa trong sa mạc: Sau
đó, Thiên Chúa đã mặc khải ý định của Ngài là muốn Phaolô trở thành Tông Đồ rao
giảng Tin Mừng đặc biệt cho Dân Ngọai. Thay vì lên Jerusalem để gặp tất
cả các Tông Đồ khác, ngài đã sang xứArabia để dành trọn 3 năm với Thiên
Chúa. Trong quãng thời gian chiêm niệm này, Thiên Chúa đã dùng để mặc khải và
chuẩn bị cho Phaolô sứ vụ rao giảng tương lai. Sau thời gian này, Phaolô mới
lên Jerusalem để gặp Phêrô và một số các Tông Đồ.
1.3/ Sự nhiệt thành của
Phaolô sau 3 năm chiêm niệm: Thiên Chúa
không cất đi lòng nhiệt thành của Phaolô nhưng dùng sự nhiệt thành của ông làm
khí cụ sắc bén cho việc rao giảng Tin Mừng, như chính ngài đã tự thú: “Viết cho
anh em những điều này, tôi cam đoan trước mặt Thiên Chúa là tôi không nói dối.
Sau đó tôi đến miền Syria và miền Cilicia. Nhưng lúc ấy các Hội
Thánh Đức Kitô tại miền Giuđê không biết mặt tôi. Họ chỉ nghe nói rằng:
"Người trước đây bắt bớ chúng ta, bây giờ lại loan báo đức tin mà xưa kia
ông những muốn tiêu diệt," và vì tôi họ tôn vinh Thiên Chúa.”
Nhìn lại cuộc đời của
thánh Phaolô chúng ta thấy rõ sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa: Ngài không
tiêu diệt sự nhiệt thành của ông để ông đừng bách hại các tín hữu; nhưng Ngài
hướng dẫn cho ông thấy những mục đích cao đẹp mà ông có thể góp phần vào; và
sai ông đi rao giảng Tin Mừng cho Dân Ngọai. Từ đó, ông trở thành người say mê
rao giảng Lời Chúa, bất chấp tất cả đau khổ, bắt bớ, tù đày, và ngay cả cái chết
cho việc rao giảng Tin Mừng.
2/ Phúc Âm: Sự nhiệt thành của Martha và sự khôn ngoan của
Maria.
Làng Bethany là quê
hương của 3 chị em Martha, Maria, và Lazarô. Vì làng này nằm trên Núi Cây Dầu,
rất gần Đền Thờ Jerusalem, nên Chúa Giêsu và các môn đệ thường xuyên thăm viếng
khi Ngài lên Jerusalem. Lần này là chuyến lên Jerusalem cuối cùng của
Chúa trước khi chịu chết, Ngài cũng ghé vào để thăm 3 chị em.
2.1/ Lòng nhiệt thành của
Martha: Được tiếp đón Chúa vào nhà là một
hãnh diện cho 3 chị em nên chị Martha đã nhiệt thành sửa dọn nhà cửa và nấu ăn
để tiếp khách. Công việc thì nhiều mà chỉ có một đứa em gái Maria, mà cô này cứ
ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy, nên chị đến thưa với Chúa: "Thưa
Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó
giúp con một tay!"
Khách quí đến nhà đâu
phải chỉ để ăn mà còn là dịp để tâm sự chuyện vãn với gia đình. Nếu chủ nhà xem
việc tiếp khách là quan trọng, chủ nhà có thể chuẩn bị trước để có thời giờ
chuyện vãn khi khách tới. Chị Martha có lẽ chỉ coi công việc nấu nướng cho
khách ăn là quan trọng nên đã quên đi điều lịch sự tối thiểu này. Hơn nữa, chị
có thể kín đáo gọi em Maria ra để nhờ, nhưng chị đã không làm thế mà còn trách
luôn cả Chúa Giêsu vì đã vô tình không chú ý đến việc của chị đang làm.
2.2/ Sự khôn ngoan của
Maria: Cô nhìn ra sự quan trọng của việc
tiếp khách quí mà chị cô đã không nhìn ra. Hơn nữa, Maria chắc đã từng được
nghe Chúa Giêsu giảng giải và nhận ra sự quan trọng của những lời này. Vì thế,
thay vì bận rộn để làm việc như chị, cô chọn phần tiếp khách và lắng nghe Lời
Chúa. Một cách khách quan nhận xét: sự thể quá đẹp nếu chị Martha đừng than phiền,
chị lo việc ăn uống trong khi em lo việc tiếp khách.
2.3/ Lời khuyên của Chúa
Giêsu: Đáp lời than phiền của chị
Martha, Chúa nói: "Martha! Martha ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện
quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ
không bị lấy đi." Chúa Giêsu không cho việc nấu nướng của chị Martha là
không quan trọng, nhưng cho đó là chuyện không cần thiết cho bằng chuyện lắng
nghe Lời Chúa. Nếu các việc khác ngăn cản việc lắng nghe Lời Chúa thì phải chọn
phần tốt hơn là lắng nghe Lời Chúa như em Maria đã chọn. Đối với Chúa, nếu có
phải nhịn đói hay ăn bánh mì đơn giản một ngày để lắng nghe Lời Chúa, vẫn là điều
tốt hơn cần phải làm.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta không được
sinh ra giống nhau: có những người nhiệt thành và lúc nào cũng bận rộn, có những
người ít nói thích suy tư nguyện ngắm. Không có lọai nào tốt hơn lọai nào,
nhưng cần được bổ xung cho nhau; người thích suy tư có thể cung cấp đường hướng
cho người thích họat động. Cả hai đặc tính: họat động và chiêm niệm cần được
thăng bằng trong đời sống con người.
- Cuộc đời con người
cũng thế. Khi còn trẻ và khỏe mạnh, con người thích họat động, chạy chơi, và hướng
tới tương lai; nhưng khi về già con người không còn sức khỏe để làm những việc
đó, nên thường có khuynh hướng trầm tư, suy nghĩ về quá khứ. Vì thế, sẽ có những
xung đột giữa 2 thế hệ, nhưng không bao giờ được khai trừ nhau. Sự nhiệt thành
của tuổi trẻ cần được hướng dẫn bằng khôn ngoan của tuổi già.
- Khôn ngoan con người
cần học là khôn ngoan của Thiên Chúa được mặc khải qua Tin Mừng. Chọn để lắng
nghe Lời Chúa là chọn phần tốt nhất vì không ai có thể lấy đi khỏi được.
Linh mục Anthony
Đinh Minh Tiên OP
Chọn phần tốt hơn
Cầu nguyện là ở với Chúa, nghỉ ngơi bên
Chúa, sống tình bạn với Chúa như hai người ngồi bên nhau. Đức hồng y Nguyễn Văn
Thuận nhắc ta đặt Chúa lên trên việc-của-Chúa.
Suy niệm:
Nếu ở Việt Nam mỗi
năm có khoảng mười hai ngàn người chết vì tai nạn giao thông,
thì ở Nhật có ba mươi
ngàn người tự sát trong năm qua.
Tai nạn giao thông lắm
khi do vội vã, không làm chủ được tốc độ.
Tự sát do áp lực của
công việc quá lớn, do căng thẳng, do sợ bị khiển trách.
Xem ra cuộc sống hối hả
đã dẫn đến nhiều cái chết thương tâm.
Nhiều người chết bất
ngờ vì bệnh tim mạch.
Con người hôm nay có
nhiều tiện nghi hơn, nhiều thú vui hơn ngày xưa,
nhưng lại thiếu sự
thanh thản, bình an, trầm lắng.
Trong bài diễn văn ngày 20-08-2006 tại Castel Gandolfo,
Đức Thánh Cha đã cảnh
báo về nguy hiểm khi làm quá nhiều công việc.
Ngài trích lời thánh
Bênêđictô: bị quá tải thường dẫn đến sự chai đá của con tim,
tinh thần bị thương tổn,
trí khôn bị mất và ơn Chúa bị phân tán.
Ngài khẳng định lời nhắc
nhở này cũng áp dụng cả cho ngài và cho mọi người.
Không được đánh mất
mình trong công việc :
đó là tâm niệm của người
lãnh đạo trên một tỉ người Công Giáo khắp thế giới.
Bài Tin Mừng hôm nay cho ta thấy một giây phút thư giãn của Đức Giêsu.
Trên con đường nay đây
mai đó của một người rao giảng,
Đức Giêsu cũng có lúc
dừng chân.
Một ngôi làng quen thuộc,
một mái nhà ấm cúng, một bữa ăn ngon,
tất cả như một ốc đảo
xanh tươi đem lại cho Thầy trò hạnh phúc
sau những vất vả, nhọc
mệt, hiểm nguy và thiếu thốn.
Hầu chắc ngôi làng này
ở Bêtania, gần Giêrusalem.
Hai chị em Mácta và
Maria đã được nhắc đến trong Tin Mừng Gioan.
Mácta là người đón
khách và nấu nướng (Ga 11, 20; 12, 2),
còn Maria thì hay phủ
phục dưới chân Đức Giêsu (Ga 11, 32; 12, 3).
Những nét này ta lại
thấy trong bài Tin Mừng hôm nay theo Luca.
Mácta vẫn là người ra
đón Chúa, Maria vẫn là người ngồi duới chân Chúa.
Một người thiên về hoạt
động, một người có vẻ trầm hơn.
Nhưng cả hai đều được
Đức Giêsu quý mến (Ga 11, 5).
Chúng ta cần chiêm ngắm cuộc chia sẻ của Đức Giêsu với chị Maria.
Chị ngồi bên chân Chúa
và lắng nghe lời Người (c.39).
Đức Giêsu là người nói
và chị Maria là người nghe.
Ngài có thể đã chia sẻ
với chị về đời sống nội tâm và việc tông đồ của ngài.
Được chia sẻ và có người
nghe mình chia sẻ là một hạnh phúc.
Còn chị Maria thì sung
sướng được ngồi nghe trong tư thế của một môn đệ.
Người ta có cảm tưởng
chị có thái độ thụ động khi nghe.
Thật ra để lắng nghe cần
tích cực mở tai và mở lòng.
Lắng nghe Lời Chúa là
cần trước khi đem ra thực hành.
Mácta đón Chúa vào
nhà,
còn Maria đón Lời Chúa
vào tâm hồn mình.
Có thể định nghĩa cầu
nguyện là ngồi và lắng nghe Chúa nói.
Một số người tưởng cầu
nguyện là phải nói thật nhiều cho Chúa nghe.
Thật ra Chúa muốn bày
tỏ cho ta những ước mơ của ngài về ta,
nên ta cũng cần dành
khoảng lặng cho ngài.
Nghệ thuật đối thoại
cũng là nghệ thuật thinh lặng lắng nghe.
Trong khi Maria ngồi nghe Chúa nói,thì Mácta tất bật dưới bếp.
Mácta bối rối về nhiều chuyện
phục vụ (peri pollên diakonian, c. 40).
Chị sợ bữa ăn không được
chuẩn bị chu đáo và kịp thời.
“Em con để con phục vụ
một mình”: chị thấy cô đơn trong công việc.
“mà Thầy không quan
tâm sao?”: chị nghĩ lẽ ra Thầy nên để ý chuyện ấy.
“Xin Thầy bảo em giúp
con một tay”: chị muốn Maria xuống bếp giúp chị.
Mácta thật là người tốt,
chị muốn tiếp đãi Đức Giêsu đàng hoàng.
Nhưng có lẽ chị quên rằng
Maria cũng đang tiếp đãi Đức Giêsu,
và ngài rất vui với
cách tiếp đãi đó.
Nếu đưa Maria xuống bếp
phụ cho chị, thì Thầy Giêsu nói chuyện với ai?
Chúng ta cũng dễ say
mê làm việc của Chúa, đến nỗi quên cả việc gặp Chúa.
Có khi chúng ta coi trọng
hiệu quả của công việc ta làm cho Chúa
mà quên dành giờ cho
Chúa.
Cầu nguyện là ở với
Chúa, nghỉ ngơi bên Chúa,
sống tình bạn với Chúa
như hai người ngồi bên nhau.
Đức hồng y Nguyễn Văn
Thuận nhắc ta đặt Chúa lên trên việc-của-Chúa.
Đức Giêsu thông cảm với nỗi căng thẳng, âu lo của Mácta
thể hiện trên khuôn mặt
và giọng nói của chị.
Ngài nhẹ nhàng gọi tên
chị hai lần : “Mácta, Mácta ơi !”
“Chị băn khoăn lo lắng
về nhiều chuyện quá!” (peri polla, c.41).
Câu này ngài cũng muốn
nói với từng người chúng ta.
Chúng ta cũng lo nhiều chuyện,
gánh nhiều trách nhiệm.
“Chỉ có một chuyện
cần mà thôi”: ngài mời ta tập trung vào một chuyện cần.
Lo nhiều chuyện làm ta
bị phân tán.
“Maria đã chọn phần tốt
nhất” :
ngồi dưới chân Chúa là
một chọn lựa nghiêm chỉnh giữa những công việc bề bộn.
Đặt Chúa lên trên và
lên trước mọi việc khác là một chọn lựa không dễ dàng.
Dù sao Mácta là một thánh nữ, được Giáo Hội kính nhớ trong Phụng vụ.
Chúng ta phải làm
Mácta, tận tụy với việc của Chúa, không phải việc của mình,
như thế ta sẽ bình an
hơn khi thất bại, khiêm tốn hơn khi thành công.
Chúng ta phải làm
Mácta, nhưng không được lo lắng, bôn chôn.
Chúng ta làm mọi việc
trong an tĩnh, thư thái, vui tuơi, hài hước,
bởi lẽ Chúa chẳng đòi
ta làm quá sức mình.
Chúng ta phải làm
Mácta, đảm đang lo nhiều việc, nhưng không được tự hào,
coi thường những người
thiếu khả năng, bệnh tật,
hay đánh giá người
khác dựa trên hiệu quả công việc.
Chúng ta phải làm
Mácta, nhưng không cần ai để ý (c.40).
không coi việc mình
làm là quan trọng hơn việc người khác,
vì biết rằng Chúa ban
cho mỗi người mỗi việc để phục vụ cho toàn thân.
Cuộc sống hôm nay khiến ta khó làm Maria.
Nhưng phải cố dành giờ
để làm Maria mỗi ngày.
Phải thu xếp để được
làm Maria, để có người thay mình làm Mácta.
Nghe lời Chúa sẽ dẫn tới
hành động: đó là xây nhà trên đá.
Cuối cùng đời sống
chúng ta là kết hợp của Mácta và Maria :
vừa đón Chúa như
Mácta, vừa tiếp Chúa như Maria,
vừa làm việc của Chúa,
vừa gặp gỡ chính Chúa,
vừa hoạt động, vừa
chiêm niệm,
nhưng lúc nào cũng hướng
về Chúa.
Cầu nguyện:
Khi bị bao vây bởi muôn tiếng ồn ào,
xin cho con tìm được những phút giây thinh lặng.
Khi bị rã rời vì trăm công ngàn việc,
xin cho con quý chuộng những lúc
được an nghỉ trước
nhan Chúa.
Khi bị xao động bởi những bận tâm và âu lo,
xin cho con biết
thanh thản ngồi dưới chân Chúa
để nghe lời Người.
Khi bị kéo ghì bởi đam mê dục vọng,
xin cho con thoát được lên cao
nhờ mang đôi cánh thần kỳ của sự cầu nguyện.
Lạy Chúa,
ước gì tinh thần cầu nguyện
thấm nhuần vào cả đời con.
Nhờ cầu nguyện,
xin cho con gặp được con người thật của con
và khuôn mặt thật của Chúa.
Lm Antôn Nguyễn
Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng 10
9 THÁNG MƯỜI
Vừa Phong Phú Vừa
Nguy Hiểm
Chúng ta thấy rằng
lòng đạo đức bình dân là một cái gì vừa phong phú vừa nguy hiểm. Vì thế, các mục
tử của Giáo Hội cần phải ý tứ để kiểm soát những sự lạm dụng. Nhưng các ngài cần
thi hành công việc mục vụ của mình với lòng kiên nhẫn cao độ. Như thánh
Augustinô đã lưu ý vào thời của ngài, khi đứng trước một số hình thức tôn sùng
các thánh: "Chúng ta dạy điều đúng đắn, song chúng ta cũng cần phải biết
bao dung đối với những điều lệch lạc" (Contra Faustum 20,21 : CSEL
25,263).
Điều quan trọng là phải
nhận ra nhu cầu sùng ngưỡng sâu xa nơi con người – nhu cầu ấy tự bộc lộ ra bằng
những cách thế khác nhau. Chúng ta phải cố gắng để không ngừng tinh luyện nó và
làm cho nó thấm đẫm Tin Mừng của Đức Kitô. Đây là cung cách mà xưa nay Giáo Hội
vẫn áp dụng khi đứng trước sự thách đố của các nền văn hóa bản địa ngoài Kitô
giáo cũng như khi đứng trước lòng đạo đức và những hình thức sùng ngưỡng bình
dân.
Đó là cách mà Giáo Hội
đã làm khi tiếp nhận những làn sóng người mới tòng giáo sau sắc chỉ của Constantine.
Đó cũng là cách mà Giáo Hội đã làm để Kitô hoá các dân man di ở châu Âu. Đó
cũng là những gì đã xảy ra khi Giáo Hội cần rao giảng Tin Mừng cho các dân tộc ở
tân thế giới. Ngày hôm nay Giáo Hội cũng phải tiếp tục làm thế nếu muốn thích ứng
sứ điệp Kitô giáo với các đặc tính và các truyền thống của các dân tộc khác
nhau.
Chúng ta không bao giờ
được quên chuẩn mực mà Đức Gregory Cả đưa ra cho Thánh Augustinô thành
Canterbury, vị Tông Đồ của nước Anh: "Không được phá hủy các đền thờ ngoại
giáo, nhưng phải thanh tẩy và thánh hiến các đền thờ ấy cho Thiên Chúa; cũng phải
làm như thế đối với các tập tục tôn giáo mà dân chúng đã quen cử hành để đánh dấu
các biến cố trong đời họ" (Gregory Cả, Regesta Pontificum, 1848, thư đề
ngày 10 tháng 7, 601).
Lời Chúa Trong Gia Đình
Thứ Ba Tuần 27 thường
niên
Gl 1, 13-24; Lc 10,
38-42
LỜI SUY NIỆM: “Trong khi Thầy
trò đi đường, Đức Giêsu vào làng kia, có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người
vào nhà. Cô có người em gái tên là Maria. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe
lời Người dạy” (Lc 10,38-39)
Trong những ngày liên tiếp chúng ta đều được chiêm ngắm về “lắng nghe” lời của
Chúa. Trong Truyền Tin Đức Mẹ đã lắng nghe rồi Mẹ đã quyết định và sống với những
gì Mẹ đã nghe. Với đặc ân của các môn đệ: “Nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã
muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe”. Trong dụ ngôn người
Sa-ma-ri tốt lành, Chúa Giêsu cũng đã nói với người thông luật: “Ông hãy đi, và
cũng hãy làm như vậy”. Khi cô Maria Bêtania ngồi bên chân Chúa Giêsu để nghe lời
Người. Cho chúng ta thấy cô đã chọn Chúa là thầy của mình. Trong đời sống của mỗi
chúng ta, khi nghe lời Chúa với sự tin phục sẽ giúp chúng ta nhận biết những gì
là cao quý, chưa bao giờ chúng ta nghĩ tới, và cho chúng ta khám phá nơi bản
thân mình một cái gì đó kỳ diệu, tuyệt đẹp, đơn giản hết sức.
Mạnh Phương
09 Tháng Mười
Cầu Nguyện Là Hơi Thở Của Linh Hồn
Thời Cách Mạng Pháp
1789, những người xây dựng chế độ mới muốn đánh đổ tất cả những gì mà họ gọi là
tàng tích của mê tín dị đoan. Họ hỏi những người nông dân có muốn từ bỏ tôn
giáo của họ không. Một người dân quê mùa chất phác đã trả lời như sau:
"Bao giờ các ông làm cho sao trời rơi xuống thì chúng tôi sẽ thôi cầu nguyện".
Tự đáy tâm hồn mình,
con người luôn luôn khát khao và đi tìm Thiên Chúa. Cầu nguyện, dưới hình thức
này hay hình thức khác, là hơi thở của tâm hồn. Người ta có thể trói buộc tay
chân con người, người ta có thể khóa chặt miệng lưỡi con người, nhưng không ai
có thể ngăn cản con người cầu nguyện.
Cầu nguyện là nhựa sống
của tâm hồn. Con người có thể chết dần trong thân xác vì bệnh tật, đau đớn hay
bị hành hung, nhưng chính sự cầu nguyện nối kết tâm hồn con người với Thiên
Chúa và đem lại cho con người sức sống vượt lên trên mọi thử thách và chết chóc.
(Lẽ Sống)





Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét