18/08/2015
Thứ Ba sau Chúa Nhật
20 Quanh Năm
Bài
Ðọc I: (Năm I) Tl 6, 11-24a
"Hỡi
Giêđêon, hãy đi giải thoát Israel: ngươi biết Ta thương xót ngươi".
Trích
sách Thủ Lãnh.
Trong
những ngày ấy, Thiên thần Chúa đến ngồi dưới gốc cây sồi ở đất Êphra, thuộc sở
hữu của ông Gioas, tổ gia tộc Abiêzer. Khi ấy, Giêđêon, con trai của ông, đang
đập và rê lúa trong nhà ép nho để tránh mắt quân Mađian, thì Thiên thần Chúa hiện
ra với ông và nói rằng: "Hỡi người dũng sĩ, Chúa ở cùng ngươi".
Giêđêon thưa lại rằng: "Thôi, xin Ngài, nếu Chúa ở cùng chúng tôi, tại sao
chúng tôi phải chịu tất cả những sự này? Nào đâu những việc kỳ diệu của Chúa mà
cha ông chúng tôi đã kể lại cho chúng tôi mà rằng: "Chúa đã dẫn chúng ta
ra khỏi Ai-cập"? Nhưng nay Chúa lại bỏ rơi chúng tôi và trao chúng tôi vào
tay quân Mađian". Chúa nhìn ông mà phán rằng: "Ngươi hãy mạnh mẽ tiến
đi mà giải thoát Israel khỏi tay quân Mađian: chính Ta sai ngươi đó". Ông
thưa lại rằng: "Thôi, xin Chúa, con dựa vào đâu mà giải thoát Israel? Ðây
gia đình con là gia đình rốt hết trong chi tộc Manassê, và con là con út trong
nhà cha con". Chúa phán cùng ông rằng: "Ta sẽ ở cùng ngươi: ngươi sẽ
đánh ngã quân Mađian như đánh một người vậy". Ông thưa rằng: "Nếu con
đẹp lòng Chúa, thì xin Chúa ban cho con một dấu chứng rằng chính Chúa phán dạy
con. Xin Chúa chớ lìa khỏi nơi đây cho đến khi con trở lại cùng Chúa, mang theo
của lễ dâng lên Chúa". Chúa đáp lại rằng: "Ta sẽ đợi ngươi trở lại".
Vậy
Giêđêon vào nhà làm thịt một con dê đực, lấy một đấu bột làm bánh không men: để
thịt vào giỏ, đổ nước thịt vào nồi, mang các món đó đến dưới cây sồi mà dâng
cho Chúa. Thiên thần Chúa bảo ông rằng: "Ngươi hãy đem thịt và bánh không
men đặt trên tảng đá kia, rồi đổ nước thịt lên trên". Khi ông làm như vậy,
thì Thiên thần Chúa giơ cây gậy Người cầm trong tay lên và chạm đến thịt và
bánh không men, tức thì có lửa từ tảng đá bốc lên thiêu đốt thịt và bánh không
men. Thiên thần Chúa liền biến đi khuất mắt ông. Giêđêon nhận biết đó là Thiên
thần Chúa, liền thưa rằng: "Ôi, lạy Chúa là Thiên Chúa của con, con đã
nhìn thấy Thiên thần Chúa nhãn tiền". Chúa phán cùng ông rằng: "Bình
an cho ngươi. Ðừng sợ, ngươi không chết đâu". Giêđêon liền dựng một bàn thờ
dâng kính Chúa, và gọi bàn thờ đó là "Bình an của Chúa".
Ðó
là lời Chúa.
Ðáp
Ca: Tv 84, 9. 11-12. 13-14
Ðáp: Chúa phán bảo
về sự bình an cho dân tộc Người (x. c. 9).
Xướng:
1) Tôi sẽ nghe Chúa là Thiên Chúa của tôi phán bảo điều chi? Chắc hẳn Người sẽ
phán bảo về sự bình an, bình an cho dân tộc và các tín đồ của Chúa, và cho những
ai thành tâm trở lại với Người. - Ðáp.
2)
Lòng nhân hậu và trung thành gặp gỡ nhau, đức công minh và sự bình an hôn nhau
âu yếm. Từ mặt đất, đức trung thành sẽ nở ra, và đức công minh tự trời nhìn xuống.
- Ðáp.
3)
Vâng Chúa sẽ ban cho mọi điều thiện hảo, và đất Nước chúng tôi sẽ sinh bông
trái. Ðức công minh sẽ đi trước thiên nhan Chúa, và ơn cứu độ theo sau lốt bước
của Ngài. - Ðáp.
Alleluia:
Tv 118, 36a và 29b
Alleluia,
alleluia! - Lạy Chúa, xin nghiêng lòng con theo lời Chúa răn bảo, và xin rộng
tay ban luật pháp của Chúa cho con. - Alleluia.
Phúc
Âm: Mt 19, 23-30
"Con
lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi
ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy bảo thật các con: Người
giàu có thật khó mà vào Nước Trời. Thầy còn bảo các con rằng: Con lạc đà chui
qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào Nước Trời". Các môn đệ nghe vậy
thì bỡ ngỡ quá mà thưa rằng: "Vậy thì ai có thể được cứu độ?" Chúa
Giêsu nhìn các ông mà phán rằng: "Ðối với loài người thì không thể được,
nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể được". Bấy giờ Phêrô thưa
Người rằng: "Này đây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy, vậy chúng con sẽ
được gì?" Chúa Giêsu bảo các ông rằng: "Thầy bảo thật các con: Các
con đã theo Thầy, thì trong ngày tái sinh, khi Con Người ngự trên toà vinh hiển,
các con cũng sẽ ngồi trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Israel. Và tất
cả những ai bỏ nhà cửa, anh chị em, cha mẹ, vợ con, ruộng nương vì danh Thầy,
thì sẽ được gấp trăm và được sự sống đời đời. Nhưng có nhiều kẻ trước hết sẽ
nên sau hết, và kẻ sau hết sẽ nên trước hết".
Ðó
là lời Chúa.
Suy
Niệm:
Giáo
Hội Của Người Nghèo
"Giáo
Hội của người nghèo", "Ưu tiên phục vụ người nghèo", đó là những
khẩu hiệu đã trở thành thời trang trong Giáo Hội kể từ vài thập niên qua. Bất cứ
ai có ý thức về công bằng xã hội hoặc đôi chút trăn trở về Giáo Hội trong thế
giới ngày nay, cũng đều thốt lên những khẩu hiệu ấy. Nhưng Giáo Hội có thực sự
là Giáo Hội của đại đa số dân nghèo khổ chưa?
Sự
hiện diện của người nghèo quả là một thách đố lớn cho Giáo Hội. Ngày nay, tiếng
kêu than của họ luôn là một nhắc nhớ cho Giáo Hội về bản chất và sứ mệnh của
mình trong thế giới. Cuộc trở lại của Hoàng đế Constantinople vào thế kỷ thứ 4
đã chấm dứt những cuộc bách hại đẫm máu và đã biến Tây Phương thành thế giới
Kitô giáo, nhưng không chừng đã làm Giáo Hội quên đi bản chất đích thực của
mình. Sự tương nhập giữa thế quyền và giáo quyền đã biến Giáo Hội thành một thế
lực chính trị, và các vị lãnh đạo Giáo Hội thành những vua chúa trần gian. Nhiều
người đã có lý để nói rằng nhờ những lay động của Karl Marx mà Giáo Hội đã lắng
nghe được tiếng kêu than của người nghèo, đồng thời ý thức được vai trò và sứ mệnh
của mình trong thế giới ngày nay.
Ngay
từ khi mới khai sinh, cộng đoàn Kitô tiên khởi đã ý thức được vấn đề ấy. Tin Mừng
hôm nay là một phản ánh về những trăn trở của cộng đoàn Kitô hữu tiên khởi,
cách riêng cộng đoàn Giêrusalem là cộng đoàn gồm toàn những người nghèo trong
xã hội thời bấy giờ. Ðọc lại giáo huấn của Chúa Giêsu về thái độ của Kitô hữu đối
với tiền bạc của cải, cộng đoàn tiên khởi đặt lại vấn đề về sự hiện diện của
người giầu trong Giáo Hội. Theo quan niệm quen thuộc của người Do thái, thì sự
giầu sang phú quí là một chúc lành của Thiên Chúa. Chúa Giêsu đánh đổ quan niệm
sai lầm ấy, khi nói rằng: "Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó",
và rằng sự nghèo khó là điều kiện thiết yếu để vào Nước Trời.
Giáo
Hội của người nghèo, điều đó có nghĩa là trước tiên tất cả những ai thuộc về
Giáo Hội đều phải có tinh thần nghèo khó đích thực, họ phải sống phó thác và quảng
đại chia sẻ cho nhau. Các Kitô hữu tiên khởi đã hiểu được điều ấy: họ để chung
của cải lại, chia sẻ với nhau và yêu thương đùm bọc nhau như trong cùng một gia
đình. Giáo Hội của người nghèo, điều đó cũng có nghĩa là các tín hữu phải lấy sự
phục vụ người nghèo làm ưu tiên hàng đầu. Bản sắc của người Kitô hữu do đó được
xác nhận bằng chính tương quan với người nghèo.
Lời
Chúa hôm nay mời gọi chúng ta duyệt xét lại cách sống đạo của chúng ta. Thách đố
của Giáo Hội hiện nay cũng chính là thách đố của mỗi người chúng ta. Nếu những
người cùng khổ chưa phải là thao thức trăn trở của chúng ta, thì có lẽ chúng ta
còn quá xa với Giáo Hội Chúa Kitô. Nếu cuộc sống chúng ta chưa phải là cuộc sống
liên đới chia sẻ với người khốn khổ, thì có lẽ chúng ta chỉ là những Kitô hữu hữu
danh vô thực.
Veritas Asia
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 20 TN1, Năm lẻ
Bài đọc: Judg 6:11-24a; Mt
19:23-30.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa chọn những
kẻ khiêm cung, khó nghèo.
Tiêu
chuẩn chọn lựa của Thiên Chúa khác hẳn tiêu chuẩn chọn lựa của thế gian. Trong
khi thế gian chọn những kẻ tài giỏi, khỏe mạnh, giầu có; Thiên Chúa lại chọn kẻ
ít tài, yếu đuối và nghèo khó. Hơn nữa, Đức Kitô còn mặc khải tiêu chuẩn chọn lựa
của Thiên Chúa trong Ngày Phán Xét: "Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng
chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu."
Các
Bài Đọc hôm nay dẫn chứng cách chọn lựa của Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, Thiên
Chúa chọn Gideon làm Thủ Lãnh, một người trẻ nhất trong gia đình, thuộc một chi
tộc nhỏ nhất của Israel, chi tộc Manasseh, để giải phóng dân chúng khỏi tay những
người Midian. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu chọn 12 tông-đồ: đa số là nghèo khó, yếu
đuối và thất học; để huấn luyện các ông trở nên những người rao giảng Tin Mừng.
Tiêu chuẩn chọn lựa này chứng tỏ: tất cả thành công hay vinh quang con người có
được là do sức mạnh và uy quyền của Thiên Chúa, chứ không đến từ con người.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/
Bài đọc I:
Thiên Chúa chọn Gideon là Thủ Lãnh cứu dân khỏi tay quân thù Midian.
1.1/
Thiên Chúa chọn ông Gideon: Khi con cái Israel quay lưng lại với Thiên Chúa và chạy theo thờ
phượng các thần ngoại bang; nên Thiên Chúa không bảo vệ họ nữa, và để cho quân
thù Midian bắt họ làm nô lệ cực khổ. Nhưng vì tình yêu trung thành, Thiên Chúa
muốn chọn một vị Thủ Lãnh, để lãnh đạo và giải phóng con cái Israel khỏi ách nô
lệ của quân thù.
Sách
Thủ Lãnh kể: Sứ Thần của Đức Chúa đến và ngồi dưới cây tùng ở Ophrah. Cây này
là của ông Joash, thuộc gia đình Abiezrite. Con ông là Gideon bấy giờ đang đập lúa
trong bồn đạp nho để tránh mặt người Midian. Sứ Thần Đức Chúa nói với Gidion:
"Chào chiến sĩ can trường! Đức Chúa ở với ông." Ông Gideon thưa với Sứ
Thần: "Ôi, thưa Ngài, nếu Đức Chúa ở với chúng tôi, thì sao chúng tôi đến
nông nỗi này? Đâu cả rồi những kỳ công mà cha ông đã kể lại cho chúng tôi nghe,
rằng: chẳng phải Đức Chúa đã đưa chúng ta lên khỏi Ai-cập sao? Thế mà bây giờ Đức
Chúa đã bỏ rơi chúng tôi, trao chúng tôi vào tay người Midian." Ông Gideon
có lý do để nghi ngờ vì ông chỉ nghe thế hệ cha ông nói về những gì Thiên Chúa
đã làm cho con cái Israel; nhưng chưa bao giờ ông chứng kiến Thiên Chúa tỏ uy
quyền, mà chỉ thấy trước mắt cảnh dân Israel phải làm nô lệ cho người Midian.
Sứ
thần Đức Chúa quay lại nhìn ông và nói: "Hãy mạnh bạo lên đường cứu Israel
khỏi tay quân Midian. Không phải chính Ta sai ngươi sao?" Ông Gideon tỏ vẻ
nghi ngờ: "Ôi, thưa Ngài, con lấy gì mà cứu Israel? Này giòng họ con thấp
kém nhất trong chi tộc Manasseh, mà con lại nhỏ nhất trong nhà cha con." Đức
Chúa phán với ông: "Ta sẽ ở với ngươi, và ngươi sẽ đánh quân Midian như
đánh có một người."
1.2/
Ông Gideon xin sứ thần một dấu chỉ để biết chắc chắn sự chọn lựa của Thiên
Chúa.
Ông
Gideon thưa với Sứ Thần: "Nếu Ngài thương con thì xin cho con một dấu chứng
tỏ Ngài đang nói với con. Xin Ngài đừng rời khỏi đây cho tới khi con trở lại,
mang theo của lễ đặt trước nhan Ngài." Người phán: "Ta sẽ ở lại cho tới
khi ngươi trở về."
Ông
Gideon đi bắt một con dê non làm thịt, và lấy hai thùng bột làm mấy chiếc bánh
không men. Thịt thì ông để trong một cái rổ, còn nước cốt thì đựng trong một
cái thố. Rồi ông mang đến cho Người ở dưới cây tùng. Khi ông đến gần, thì Sứ Thần
Thiên Chúa nói với ông: "Hãy lấy thịt và bánh không men đặt trên tảng đá
này và rưới nước cốt lên." Ông đã làm như thế.
Sứ
thần của Đức Chúa giơ đầu gậy đang cầm trong tay đụng vào thịt và bánh không
men, lửa liền từ tảng đá bốc lên, đốt cháy hết thịt cùng bánh không men. Sứ Thần
Đức Chúa biến khỏi mắt ông. Khi ông Gideon nhận ra đó chính là Thần sứ Đức
Chúa, ông kêu lên: "Chết tôi rồi, lạy Đức Chúa là Chúa Thượng của tôi, vì
tôi đã thấy Thần sứ Đức Chúa nhãn tiền!" Nhưng Đức Chúa phán với ông:
"Bình an cho ngươi! Đừng sợ: ngươi không chết đâu."
2/
Phúc Âm:
Đối với Thiên Chúa, mọi sự đều có thể được.
2.1/
Người giầu có khó vào nước Thiên Chúa: Trình thuật của Matthew hôm nay tiếp nối cuộc đàm đạo
của Chúa Giêsu với chàng thanh niên giầu có. Khi chàng thanh niên buồn bã bỏ đi
rồi, bấy giờ Chúa Giêsu nói với các môn đệ của Người: "Thầy bảo thật anh
em, người giàu có khó vào Nước Trời. Thầy còn nói cho anh em biết: con lạc đà
chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa." Nghe nói vậy,
các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói: "Thế thì ai có thể được cứu?"
Các
môn đệ ngạc nhiên vì các ông đã quá quen tiêu chuẩn chọn lựa của thế gian. Có lẽ
vì các môn đệ nghĩ rằng: giầu có được Thiên Chúa chúc phúc, nên mới sửng sốt
khi Chúa Giêsu tuyên bố như vậy. Chúng ta cần hiểu quan niệm về sự sống đời sau
của người Do-thái thời đó chưa rõ nét cho lắm. Nhiều người Do-thái quan niệm hạnh
phúc cho những người tuân giữ luật pháp của Thiên Chúa được sống lâu, con đàn
cháu đống, và được sung túc về của cải chỉ ở đời này. Phải đợi tới khoảng thế kỷ
thứ hai trước Chúa Giêsu, chúng ta mới thấy nói về sự sống đời sau qua Sách
Daniel và Maccabees. Khi Chúa Giêsu đến, Ngài mặc khải cho các môn đệ cách rõ
ràng về sự sống đời sau và điều kiện để được vào Nước Trời.
Tại
sao Chúa Giêsu dạy "người giàu có khó vào Nước Trời." Chúng ta có thể
dẫn chứng những lý do sau đây:
(1)
Người giầu có tin ở mình: thay vì họ phải tin ở tình yêu và sức mạnh của Thiên
Chúa.
(2)
Người giầu có không khôn ngoan: họ yêu của cải hơn Đấng dựng nên của cải.
(3)
Người giầu có không biết tiêu chuẩn để được vào Nước Trời: hoàn toàn là do tình
thương và ơn thánh của Thiên Chúa, chứ không do cố gắng của con người, như Đức
Giêsu tuyên bố với các môn đệ: "Đối với loài người thì điều đó không thể
được, nhưng đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được."
2.2/
Phần thưởng Chúa Giêsu hứa ban cho các môn đệ: Bấy giờ ông Phêrô lên tiếng
thưa Người: "Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy.
Vậy chúng con sẽ được gì?" Đức Giêsu đáp: "Thầy bảo thật anh em: anh
em là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự toà
vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc
Israel. Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất,
vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp."
Mục
đích của Thiên Chúa khi cho chúng ta vào cuộc đời này không phải để nỗ lực làm
giầu; nhưng biết sống làm sao để đạt tới Nước Trời và giúp cho tha nhân cũng đạt
được mục đích đó.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
-
Chúng ta cần tập làm quen và sống theo những tiêu chuẩn chọn lựa của Thiên
Chúa, thay vì sống theo các tiêu chuẩn chọn lựa của thế gian.
-
Vào Nước Trời không do nỗ lực và công lao của con người; nhưng do tình yêu và
ơn thánh Chúa ban. Chúng ta cần biết khiêm nhường đón nhận và sống theo sự chỉ
dạy của Chúa.
Linh
mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP
18/08/15 THỨ BA TUẦN 20 TN
Mt 19,23-30
Mt 19,23-30
Suy niệm: Nền
kinh tế hiện đại có môt qui luật rất kỳ lạ. Đồng tiền không được phép nằm yên
trong két sắt. Chúng phải được chi ra thì mới thu lợi được nhiều hơn. Nếu người
ta không đầu tư vào công trình sản xuất kinh doanh này nọ, thì cũng phải gửi
tiền tiết kiệm ngân hàng, mua cổ phiếu, v.v… Nếu người ta ít mua sắm thì phải
“kích cầu” để tăng sức mua, hòng quay vòng vốn cho nhanh và như thế nền kinh tế
mới tăng trưởng. Trong chương trình cứu độ – các nhà thần học còn gọi là “nền
kinh tế cứu độ” (economy of salvation) – cũng có qui luật tương tự: phải biết “bán hết tài sản” để đầu tư “cho người nghèo” thì mới trở thành người giàu có trong Nước của
Thiên Chúa. Tiếc thay, người ta dễ bị cám dỗ dừng lại ở sự giàu có trong nền
kinh tế trần thế này mà không dám tiếp tục đầu tư để trở thành giàu có trong
“nền kinh tế” Nước Trời. Người giàu có vào Nước Trời khó hơn lạc đà chui qua lỗ
kim là vậy.
Mời Bạn: Chớ
hiểu lầm rằng chỉ khi mình có nhiều tiền của mới rơi vào tình trạng “khó hơn
lạc đà” này. Ngay khi bạn không sẵn sàng cống hiến một cái gì đó thuộc về bạn
(một chút thời giờ, một nụ cười, một lời an ủi cho một ai đó đang cần đến,
v.v…) thì lúc đó bạn đã trở thành “trọc phú” và khó vào được Nước Trời rồi.
Chia sẻ: “Không
ai nghèo quá đến nỗi không có gì để cho người khác.”
Sống Lời Chúa: Mỗi
ngày làm ít nhất một việc phục vụ vô vị lợi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn sẵn sàng phục vụ tha nhân dẫu có phải
hy sinh chính bản thân mình.
Lạc
đà qua lỗ kim
Quả thực của cải dễ làm ta khép lòng lại trước
Thiên Chúa và tha nhân, và làm cái tôi của ta trở nên cứng cỏi, tự mãn.
Suy niệm:
Người thanh niên giàu có đã
bỏ đi
khi Thầy Giêsu mời anh bán
tài sản và cho người nghèo.
Của cải đã trói buộc anh, dù
anh là người có thiện chí.
Anh tìm sự sống đời sau,
nhưng lại bị vướng bởi vật chất đời này.
“Người giàu có thật khó
vào Nước Trời” (c. 23).
Câu nói này của Thầy Giêsu
khiến các môn đệ rất đỗi ngạc nhiên (c. 25),
vì vào thời đó, giàu sang
thường được coi là dấu hiệu Chúa chúc lành.
Thầy Giêsu dùng một hình ảnh
ngoa dụ, cường điệu,
để diễn tả việc người giàu
khó vào Nước Trời,
khó hơn con lạc đà rất to
chui qua lỗ kim rất nhỏ.
Dĩ nhiên lạc đà thì chẳng
thể nào chui qua lỗ kim được,
nhưng người giàu thì vẫn có
thể được vào Nước Trời, dù rất khó khăn,
“vì đối với Thiên Chúa, thì
mọi sự đều có thể được” (c. 26).
Đã có những người giàu tốt
bụng đi theo Thầy Giêsu.
Họ là Giuse Arimathia, Nicôđêmô,
Dakêu, là các phụ nữ.
Giuse và Nicôđêmô đã lo mộ
phần và việc tẩm liệm Thầy Giêsu.
Dakêu đã tự nguyện chia nửa
phần tài sản mình cho người nghèo khó.
Các phụ nữ theo Thầy từ
Galilê đã giúp đỡ vật chất cho Thầy (Lc 8, 3).
Có vẻ họ được tự do với của
cải trần thế.
Của cải không ngăn cản họ
trở thành người môn đệ Thầy Giêsu.
Nhưng cũng phải nhìn nhận
của cải vật chất có sức mạnh của nó.
Như người ta hay nói: có
tiền mua tiên cũng được.
Tiền bạc của cải có vẻ đem
lại chỗ dựa vững chắc cho chủ nhân,
chính vì thế người ta thích
thu tích của cải một cách vô độ (Lc 12, 21).
Của cải làm chúng ta phải
bận tâm:
“Kho tàng anh em ở đâu, trái
tim anh em ở đó” (Mt 6, 21),
kho tàng dưới đất sẽ giữ tim
ta dưới đất.
Ham mê của cải có thể bóp
nghẹt hạt giống lời Chúa trong tim ta (Mt 13, 22).
Nó làm chúng ta dễ trở nên
nô lệ:
“Anh em không thể làm tôi
hai chủ, vì sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia…
Anh em không thể làm tôi
Thiên Chúa lẫn tiền tài” (Mt 6, 24).
Như thế nó có khả năng đẩy
Thiên Chúa xuống hàng thứ yếu.
Quả thực của cải dễ làm ta
khép lòng lại trước Thiên Chúa và tha nhân,
và làm cái tôi của ta trở
nên cứng cỏi, tự mãn.
Khác với anh thanh niên giàu
có, nhóm Mười Hai đã bỏ mọi sự mà theo Thầy.
“Vậy chúng con sẽ được gì?”,
họ đã hỏi Thầy Giêsu như vậy.
Thầy hứa sẽ cho họ được cùng
Thầy xét xử Israel trong ngày tận thế.
Hơn nữa, Thầy còn hứa bất cứ
ai chịu mất mát về gia đình, cơ nghiệp,
đều được đền bù gấp trăm, và
nhất là được sự sống đời đời (c. 29).
Hôm nay chúng ta cũng hỏi
Ngài như vậy, về cái được, cái mất.
Chúng ta có thể bỏ mất nhiều
điều mà thiên hạ coi là giá trị,
như một đời sống tiện nghi,
một chỗ làm ổn định, hay một chút tiếng tăm.
Chỉ mong được tấm lòng luôn
an vui, hạnh phúc,
vì biết mình được
Đức Kitô và ở lại trong Ngài (Pl 3, 8-9).
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
sống cho Chúa thật là điều khó.
Thuộc về Chúa thật là một thách đố cho con.
Chúa đòi con cho Chúa tất cả
để chẳng có gì trong con lại không là của Chúa.
Chúa thích lấy đi những gì con cậy dựa
để con thực sự tựa nương vào một mình Chúa.
Chúa thích cắt tỉa con khỏi những cái rườm rà
để cây đời con sinh thêm hoa trái.
Chúa cương quyết chinh phục con
cho đến khi con thuộc trọn về Chúa.
Xin cho con dám ra khỏi mình,
ra khỏi những bận tâm và tính toán khôn ngoan
để sống theo những đòi hỏi bất ngờ của Chúa,
dù phải chịu mất mát và thua thiệt.
Ước gì con cảm nghiệm được rằng
trước khi con tập sống cho Chúa
và thuộc về Chúa
thì Chúa đã sống cho con
và thuộc về con từ lâu. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao
Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
18 THÁNG TÁM
Thiên Chúa Sử Dụng Chúng Ta Để Xây Dựng Công Cuộc
Sáng Tạo Mới
Con người hiện đại chắc chắn ý thức về vai trò của mình.
Nhưng “nếu … sự độc lập của các thực tại trần thế có nghĩa là các tạo vật không
lệ thuộc Thiên Chúa và con người có thể sử dụng chúng mà không cần qui hướng về
Đấng Tạo Hóa thì không một ai nhìn nhận Thiên Chúa lại không thấy rằng lập trường
đó hết sức sai lầm. Thực vậy, không có Tạo Hóa, tạo vật đều tiêu tan… Quên mất
Thiên Chúa, mọi tạo vật đều trở nên mờ tối” (MV 36).
Chúng ta nhớ lại một bản văn cho phép chúng ta nắm bắt
khía cạnh khác của sự phát triển thế giới bởi con người. Công Đồng nói: “Thánh
Thần Chúa, Đấng điều khiển những biến chuyển thời gian và canh tân bộ mặt trái
đất với sự quan phòng kỳ diệu, đang hiện diện trong cuộc tiến hóa này” (MV 26).
Thánh Thần sử dụng chúng ta để xây dựng cuộc sáng tạo mới bằng cách giúp chúng
ta vượt qua tội lỗi và những sự dữ khác trong cuộc sống chúng ta. Rồi chúng ta
có thể tái tạo bộ mặt trái đất và hoàn thành định mệnh của chúng ta. Nhờ Thánh
Thần Chúa để vượt qua sự dữ, điều đó có nghĩa là chọn lựa sự tiến bộ luân lý của
con người, chứ không chỉ là những tiến bộ vật chất và thể lý. Khi ấy phẩm giá của
con người có thể được bảo vệ. Con người có thể đưa ra một câu trả lời cho những
đòi hỏi thiết yếu nhất của một thế giới đích thực có nhân tính. Bằng cách này,
Nước Thiên Chúa sẽ dần dần lớn lên trong lịch sử của con người, tìm thấy bản sắc
tâm linh của mình và cho con người thấy những dấu hiệu của sự hiện diện của
Thiên Chúa.
-
suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm.
Lê Công Đức dịch
từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
Lời Chúa Trong Gia Đình
NGÀY
18-8
Tl
6, 11-24a; Mt 19, 23-30
LỜI
SUY NIỆM: “Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào
Nước Trời.”
Giàu
có là điều mong ước của mọi con người đang sống trên thế gian này. Để được giàu
có không thể, không vi phạm đức ái và sự công bình, Khi vi phạm Luật “công bình
bác ái” chúng ta đã tự cắt lìa sự liên đới với tha nhân, chúng ta sẽ thờ ơ, dững
dưng; không còn quan tâm đến người khác, tự trở thành người sống ích kỷ, tất cả
chỉ dành cho chính bản thân mình. Đi ngược lại với tình yêu của Thiên Chúa, tự
tách mình ra khỏi tình yêu ấy; khó mà vào được Nước Trời. Nhưng không phải vì
thế mà mất hết niềm hy vọng. Thiên Chúa vẫn chờ đợi sự hồi tâm của chúng ta, với
ơn Thánh của Ngài. “Đối với loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối với
Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được.” (Mt 19,26)
Lạy
Chúa Giêsu, Chúa vừa cảnh báo vừa tạo niềm hy vọng, trông cậy vào quyền năng ơn
ban cả Chúa. Xin cho mọi thành viên trong gia đình chúng con biết sống cho đi,
để được nhận lại trong ngày sau hết của chúng con.
Mạnh
Phương
18
Tháng Tám
Ngài Là Sự Bình An
Của Chúng Ta
Năm
1899, cuộc xung đột biên giới giữa hai nước Chile và Argentina suýt đưa tới một
cuộc chiến tranh khốc liệt... Mùa Phục Sinh năm 1900, quân đội của hai bên đã sẵn
sàng giao tranh với nhau.
Trong
suốt tuần thánh năm đó, vị tổng giám mục Buenos Aires của Argentina đã đưa ra một
lời kêu gọi tha thiết về Hòa Bình. Sứ điệp của ngài đã không mấy chốc được truyền
sang Chile. Các giám mục của nước này cũng hưởng ứng nhiệt liệt lời kêu gọi.
Giáo hội của hai bên đã làm áp lực để hai chính phủ ngồi vào bàn hội nghị với
nhau qua trung gian của vua Edward thứ 7 của Anh quốc.
Không
mấy chốc, một hòa ước đã được hai nước ký kết. Ðể nói lên thiện chí xây dựng
hòa bình, quân đội Argentina đã gom góp lại một số khí giới và nung lên để rồi
đúc thành một tượng Chúa Giêsu. Bức tượng đã được đặt tên là "Ðức Kitô của
dãy núi Andes". Andes là dãy núi nơi đã có cuộc xung đột giữa hai quốc
gia. Cánh tay phải của bức tượng được mở rộng để ban phép lành, còn cánh tay
trái cầm thánh giá.
Chính
phủ Argentina đã quyết định đưa bức tượng lên đỉnh núi ở cao độ gần 4 ngàn thước.
Xe lửa di chuyển bức tượng đến chân núi. Sau đó, người ta dùng chính các chiến
xa do lừa kéo để đưa bức tượng lên núi. Và cuối cùng, khi đến gần đỉnh núi,
chính các quân nhân là những người hoàn thành công tác còn lại.
Sau
khi đã dựng bức tượng, người ta viết dưới bệ của bức tượng như sau: "Những
ngọn núi này sẽ sụp xuống và biến thành cát bụi nếu nhân dân của Chile và
Argentina quên đi lời giao hòa mà họ đã long trọng ký kết dưới chân Ðức
Kitô". Trên mặt khác của chân tượng, người ta cũng đọc thấy câu trích từ
thư của thánh Ephesô như sau: "Chính Ngài là sự bình an của chúng ta. Ngài
đã làm cho đôi bên bị chia rẽ nên một".
Giải
thưởng Nobel Hòa Bình năm 1990 đã được quyết định trao tặng cho tổng thống
Gorbachov của Liên Xô. Cả thế giới đã nhìn nhận vai trò của ông trong việc đạp
đổ bức tường ô nhục Bá Linh và các chế độ cộng sản tại Ðông Âu, cũng như góp phần
dập tắt cuộc chiến tranh giữa hai khối cộng sản và tư bản.
Hòa
bình mà tổng thống Gorbachov góp phần kiến tạo phải chăng không là kết quả của
một sự "đạp đổ": chỉ khi nào những bức tường của kỳ thị, của bách hại,
của hận thù, của độc tôn bị đạp đổ thì Hòa Bình mới thực sự chớm nở...
Người
La Mã ngày xưa thường nói: Nếu muốn Hòa Bình, hãy chuẩn bị chiến tranh. Còn cuộc
chiến nào gay go, khốc liệt cho bằng cuộc chiến để đạp đổ những bức tường của hận
thù, của bạo động, của bất khoan dung trong tâm hồn của mỗi người chúng ta.
Chúng ta chỉ thực sự có bình an trong tâm hồn và người người mới thực sự có Hòa
Bình khi những bức tường ấy được đạp đổ trong chúng ta.
(Lẽ
Sống)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét