Trang

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2013

28-11-2013 : THỨ NĂM TUẦN XXXIV MÙA THƯỜNG NIÊN

THỨ NĂM 28/11/2013
Thứ Năm sau Chúa Nhật 34 Quanh Năm



Bài Ðọc I: (Năm I) Ðn 6, 11-27
"Thiên Chúa đã sai thiên sứ đến bịt miệng sư tử lại".
Trích sách Tiên tri Ðaniel.
Trong những ngày ấy, có những người tọc mạch dò xét, họ bắt gặp Ðaniel đang cầu nguyện kêu xin cùng Chúa mình. Họ liền đến tâu vua về điều lệ rằng: "Tâu đức vua, chớ thì đức vua đã chẳng quy định rằng: trong ba mươi ngày, hễ ai cầu xin cùng thần minh nào hay người nào ngoài đức vua, thì, lạy đức vua, nó sẽ bị ném vào hang sư tử đó sao?" Vua trả lời rằng: "Ðúng, cứ như sắc chỉ Mêđia và Batư, thì không được sai lỗi". Bấy giờ họ lại tâu vua rằng: "Ðaniel thuộc con cái Giuđa phải lưu đày, đã chẳng xem sao lề luật và chiếu chỉ vua đã quy định: mỗi ngày nó đọc kinh cầu nguyện ba lần". Khi nghe biết điều đó, nhà vua rất đỗi buồn rầu. Vua quyết tâm cứu chữa Ðaniel, và cố gắng cứu người cho đến khi mặt trời lặn. Những người ấy hiểu ý vua, liền tâu vua rằng: "Tâu đức vua, xin đức vua biết cho rằng dân Mêđia và Batư có lề luật này là bất cứ sắc chỉ nào đức vua ra, thì không được thay đổi". Bấy giờ vua truyền dẫn Ðaniel ra, và họ ném người xuống hang sư tử. Vua bảo Ðaniel rằng: "Xin Thiên Chúa ngươi hằng thờ lạy sẽ cứu thoát ngươi". Người ta liền lấy hòn đá chận cửa hang, vua lấy nhẫn mình và nhẫn các quan triều thần mà đóng ấn niêm phong, để bảo đảm vụ Ðaniel.
Vua trở về hoàng cung liền đi ngủ, không chịu ăn uống lương thực dâng trước mặt vua, nhưng vua không sao ngủ được. Trời vừa rạng đông, vua liền chỗi dậy, vội vã chạy ra hang sư tử. Khi đến gần cửa hang, vua liền lớn tiếng khóc thương Ðaniel rằng: "Hỡi Ðaniel tôi tớ Thiên Chúa hằng sống, không biết Thiên Chúa ngươi hằng thờ lạy có cứu chữa được ngươi thoát khỏi sư tử chăng?" Ðaniel trả lời rằng: "Tâu đức vua muôn tuổi, Thiên Chúa của thần đã sai thiên sứ đến bịt miệng sư tử lại, nên chúng không làm hại được thần; vì trước mặt Thiên Chúa, thần là người công chính; vả lại tâu đức vua, trước mặt đức vua, thần cũng chẳng làm điều gì sai lỗi. Bấy giờ vua mừng rỡ, truyền kéo Ðaniel ra khỏi hang. Khi Ðaniel ra khỏi hang, người ta thấy người không bị hề hấn gì, vì người đã tin cậy vào Thiên Chúa của người. Vua liền truyền đem các người tố cáo Ðaniel, cùng vợ con của chúng, ném vào hang sư tử, chúng chưa kịp rơi xuống tới đáy hang, thì đã bị sư tử cắn xé nát thịt tan xương.
Bấy giờ vua Ðariô ra chiếu chỉ cho toàn dân, các chi họ, các thổ ngữ, những người đang cư ngụ trong toàn quốc rằng: "Nguyện cho các ngươi được thêm sự bình an. Ta đã ra chiếu chỉ cho các địa phương trong nước ta, ai nấy đều phải kính sợ Thiên Chúa của Ðaniel. Vì chính Người mới là Thiên Chúa hằng sống, và hằng có đời đời; nước Người không hề tan rã, và quyền bính Người tồn tại đến muôn đời. Chính Người là Ðấng Giải thoát và Cứu độ, Người làm những dấu lạ và những việc kỳ diệu trên trời dưới đất: Người đã cứu chữa Ðaniel khỏi hang sư tử".
Ðó là lời Chúa.

Ðáp Ca: Ðn 3, 68. 69. 70. 71. 72. 73. 74
Ðáp: Hãy ngợi khen và tán tạ Chúa tới muôn đời (c. 57b).
Xướng: 1) Chúc tụng Chúa đi, mưa đổ với sương rơi. - Ðáp.
2) Chúc tụng Chúa đi, nước đông và băng giá. - Ðáp.
3) Chúc tụng Chúa đi, nước đọng với tuyết sa. - Ðáp.
4) Chúc tụng Chúa đi, ngày quang và đêm tối. - Ðáp.
5) Chúc tụng Chúa đi, sáng sủa với thâm u. - Ðáp.
6) Chúc tụng Chúa đi, mây trôi và chớp giật. - Ðáp.
7) Hãy chúc tụng Chúa đi, hỡi địa cầu, hãy ngợi khen tán tạ Chúa tới muôn thuở. - Ðáp.

Alleluia: Lc 21, 28
Alleluia, alleluia! - Các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến. - Alleluia.

Phúc Âm: Lc 21, 20-28
"Giêrusalem sẽ bị các dân ngoại chà đạp, cho đến thời kỳ dành cho các dân ngoại chấm dứt".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Khi các con thấy Giêrusalem bị các đạo binh bao vây, các con hãy biết rằng đã gần đến lúc thành ấy bị tàn phá. Bấy giờ những ai ở trong đất Giuđa, hãy chạy trốn lên núi, những ai ở trong thành, hãy rời xa, và những ai ở vùng quê, chớ có vào thành; vì những ngày ấy là những ngày báo oán, để ứng nghiệm mọi lời đã ghi chép.
"Khốn cho những đàn bà đang mang thai và nuôi con thơ trong những ngày ấy: vì chưng sẽ có sự khốn cực cả thể trong xứ và cơn thịnh nộ trút xuống dân này. Chúng sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ phải bắt đi làm tôi trong các dân, và Giêrusalem sẽ bị các dân ngoại chà đạp, cho đến thời kỳ dành cho dân ngoại chấm dứt.
"Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao; dưới đất, các dân tộc buồn sầu lo lắng, vì biển gầm sóng vỗ. Người ta sợ hãi kinh hồn, chờ đợi những gì sẽ xảy đến trong vũ trụ, vì các tầng trời sẽ rung chuyển. Lúc đó, người ta sẽ thấy trên đám mây, Con Người hiện đến đầy quyền năng và uy nghi cao cả. Khi những điều đó bắt đầu xảy đến, các con hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi các con đã gần đến".
Ðó là lời Chúa.


Suy niệm : Giờ Cứu Rỗi Gần Ðến

Từ năm 44 TCN đến năm 66 SCN, các quan toàn quyền Rôma cai trị xứ Giuđê một cách độc ác, dã man, đến nỗi dân Do thái đã nổi dậy, mặc dù họ biết sẽ bị nghiền nát dưới gót giầy của Ðế quốc xâm lăng. Năm 66, tướng Julianô chỉ huy ba đạo quân sang đánh dẹp những cuộc nổi dậy. Năm 70, Julianô lên ngôi Hoàng đế tại Rôma, ông sai con cả là Titô tiếp tục cuộc bình địa Giuđê. Nghe tin Titô kéo quân về Giêrusalem, 25,000 người Do thái thuộc các phe kháng chiến đang tranh giành ảnh hưởng đã hợp lực tổ chức chống cự. Tuy nhiên, lực lượng của Rôma quá hùng hậu: 80,000 quân với đầy đủ quân trang đã bao vây Giêrusalem suốt 6 tháng trời. Ðầu tháng 7 năm 70, Titô lập một tường thành chiến lược vây hãm Giêrusalem. Ngày 6/8 việc tế tự trong Ðền thờ bị đình chỉ. Ngày 28/8 quân Rôma đánh phá và đốt Ðền thờ. Hai ngày sau, tức ngày 30/8 năm 70 thành Giêrusalem bị thất thủ và bị đốt phá bình địa. 90,000 người Do thái bị bắt làm nô lệ. Tất cả đã xảy ra đúng như lời tiên báo của Chúa Giêsu.
Tuy nhiên, lời của Chúa không chỉ ứng nghiệm với thành thánh bị phá hủy vào năm 70, mà còn tiên báo về ngày tận cùng của thế giới. Khi Ngài đến trong vinh quang để xét xử, có các tai biến làm cho con người lo âu sợ hãi: "Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh tượng biển gào sóng thét. Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các tinh tú bầu trời sẽ bị lay chuyển. Bấy giờ Con Người sẽ xuất hiện uy nghi trên đám mây... Hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì giờ cứu rỗi đã đến gần".
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta suy nghĩ về ngày sau cùng của mỗi người chúng ta. Trước khi từ giã cõi đời, con người cũng thường bị vây hãm: bởi những lo âu run sợ trước cái chết, bởi những tiếc nuối cho những ngày đã qua, bởi những hành hạ của căn bệnh, bởi sức tấn công của lực lượng sự dữ. Trong những giây phút ấy, Lời của Chúa Giêsu sẽ là kim chỉ nam: "Bấy giờ ai ở miền Giuđê hãy trốn lên núi; ai ở trong thành hãy bỏ đi nơi khác; ai ở vùng quê thì chớ vào thành". Ðành rằng, bấy lâu nay thân xác đã cho con người có được niềm vui, sự hãnh diện, tình yêu thương; thế nhưng, giờ đây thân xác sắp bị hủy hoại, con người không còn lý do gì để cứ bám lấy thân xác, nhưng hãy biết thoát ly những ràng buộc của thân xác, để đi vào ơn cứu độ của Chúa.
Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết chuẩn bị cho mình một thái độ thích hợp trong ngày Chúa đến.
(Veritas Asia)


Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Năm Tuần 34 TN1
Bài đọc: Dan 6:12-28; Lk 21:20-28.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thiên Chúa sẽ giải thoát những ai trung thành làm chứng cho Ngài
Một ông chủ tịch của cộng đoàn nọ dọa hai cha trẻ mới về nhận xứ: "Con có cảm tưởng như hai cha giống như Daniel đang đi vào trong hang sư tử!" Cha xứ giật mình, nhưng cũng bình tĩnh nói: "Nếu chết mà chúng tôi không sợ, chúng tôi cũng không sợ vào trong hang sư tử. Chúng tôi tin Thiên Chúa sẽ giúp chúng tôi vượt thoát sự ghen tị của những người ganh ghét, và nanh vuốt của họ."
Các Bài Đọc hôm nay muốn dẫn chứng sự bảo vệ của Thiên Chúa dành cho những ai biết kính sợ Ngài. Trong Bài Đọc I, Daniel bị một bọn người ghen tị âm mưu và rình rập khi ông cầu nguyện với Thiên Chúa để có bằng chứng tố cáo tội của ông với vua Darius, là không chịu tuân hành lệnh thờ thần của nhà vua. Khi họ nhận thấy nhà vua tìm cách hoãn binh để cứu Daniel, họ tăng áp lực để nhà vua phải thi hành luật của Medes và Ba-tư. Sau cùng nhà vua phải nhượng bộ và tống giam Daniel vào hang sư tử. Đêm đó, Thiên Chúa sai thiên sứ của Ngài đến khóa hàm sư tử để cứu Daniel. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu khuyên nhủ các môn đệ phải biết bình tĩnh và khôn ngoan để biết cách đối phó với mọi nguy hiểm sắp xảy ra, vì Thiên Chúa luôn quan tâm để giải thoát và ban ơn cứu độ cho những ai trung thành làm chứng cho Ngài.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Uy quyền Thiên Chúa thắng vượt lệnh truyền nhà vua và sự ghen tị của dân bản xứ.
1.1/ Sự ghen tị của đám người ghen ghét Daniel: Mang thân phận dân lưu đày mà được Đức Vua trọng dụng hơn cả những người bản xứ, là nguyên do của sự ghen ghét Daniel. Họ họp nhau lại và bày mưu tìm cách hại ông. Họ biết người Do-thái không thờ bất cứ một thần nào ngoài Thiên Chúa; mà lệnh của Vua Darius ban ra là mọi người phải thờ phượng thần đúc bằng vàng của Vua, nên họ rình rập và tìm ra Daniel cầu nguyện với Thiên Chúa trong phòng ngày ba lần. Họ tới yết kiến vua và nhắc đến lệnh cấm của vua: "Đức Vua đã chẳng châu phê lệnh cấm đó sao? Theo lệnh cấm này, trong ba mươi ngày sắp tới, bất cứ ai cầu xin thần nào hay người nào ngoài Đức Vua thì sẽ bị quăng vào hầm sư tử." Vua đáp lại rằng: "Đúng vậy, chiếu theo luật không thể huỷ bỏ của dân Medes và Ba-tư thì đúng như vậy."
Vua Darius rất quí trọng Daniel và tin Thiên Chúa phải phù hộ Daniel thì ông mới có thể làm được những việc diệu kỳ như thế. Khi biết âm mưu của họ, Vua rất đau lòng và để tâm tìm cách cứu ông Daniel. Vua cố sức giải cứu ông Daniel mãi cho đến lúc mặt trời lặn. Khi những người muốn hại Daniel biết ý định nhà vua muốn cứu ông, họ gia tăng áp lực bằng cách nhắc lại sự bất di bất dịch của chiếu chỉ đã ban hành. Sau cùng, nhà vua phải nhượng bộ và hạ lệnh đưa ông Daniel đi quăng vào hầm sư tử.
1.2/ Daniel được Thiên Chúa giải thoát khỏi nanh vuốt sư tử: Trong kế hoạch của Thiên Chúa, Ngài muốn các vua Ba-tư phóng thích con cái Israel, để họ trở về quê hương xây dựng lại xứ sở và Đền Thờ. Phép lạ Ngài làm hôm nay gia tăng niềm tin của các vua Ba-tư vào Thiên Chúa.
- Sáng sớm tinh sương, vua đã trỗi dậy, vội vã đi ra hầm sư tử. Vừa tới gần, vua cất giọng đau đớn gọi vọng xuống ông Daniel. Vua lên tiếng nói với ông rằng: "Hỡi Daniel, người tôi tớ của Thần hằng sống, vị Thần mà ngươi bền lòng phụng sự, có cứu được ngươi thoát hàm sư tử không?"
- Bấy giờ ông Daniel đáp lại: "Hoàng thượng, vạn vạn tuế! Thiên Chúa của thần đã sai thiên sứ đến khoá hàm sư tử khiến chúng không hại được thần, bởi vì trước mặt Người, thần đã được nhìn nhận là vô tội, và, tâu Đức Vua, ngay trước nhan ngài, thần cũng chẳng làm điều gì ác."
Vua rất vui mừng, truyền kéo ông Daniel lên khỏi hầm. Và ông được kéo lên, không một vết thương trên mình, bởi vì ông đã tin cậy vào Thiên Chúa của ông. Vua liền truyền điệu những người kia đến, họ là những kẻ đã vu khống cho ông Daniel; rồi vua ra lệnh quăng họ cùng với vợ con vào hầm sư tử. Những người này chưa đụng tới nền hầm, thì sư tử đã vồ lấy chúng mà nghiền nát xương.
Bấy giờ vua Darius viết cho tất cả những người thuộc các dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ trên khắp cõi đất: "Đây là lệnh ta truyền: trên toàn lãnh thổ vương quốc ta, mọi người phải run rẩy kính sợ trước mặt vị Thần của Daniel: Bởi vì Người là vị Thần hằng sống và tồn tại muôn đời; vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong, quyền thống trị của Người vô cùng vô tận. Người giải thoát, giữ gìn, Người làm những dấu lạ điềm thiêng trên trời cùng dưới đất. Người đã giải cứu Daniel khỏi móng vuốt sư tử."
2/ Phúc Âm: Anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.
Thánh sử Lucas phân biệt hai biến cố lịch sử: sự sụp đổ của thành thánh Jerusalem, và biến cố Chúa trở lại lần thứ hai để phán xét.
2.1/ Sự xụp đổ của Đền Thờ Jerusalem: Năm 70 AD, quân đội của đế-quốc Rôma đã đem quân vây hãm thành Jerusalem một thời gian dài trước khi san bình địa. Điều này chứng thực những gì Chúa Giêsu đã tiên đóan 37 năm trước đó, như trình thuật hôm nay nói: “Khi anh em thấy thành Jerusalem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến ngày khốc hại của thành. Bấy giờ, ai ở miền Judah, hãy trốn lên núi; ai ở trong thành, hãy bỏ đi nơi khác; ai ở vùng quê, thì chớ vào thành. Thật vậy, đó sẽ là những ngày báo oán, ngày mà tất cả những gì đã chép trong Kinh Thánh sẽ được ứng nghiệm.”
Điều này chứng minh sự phá hủy của Jerusalem nằm trong Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa: Vì dân Do-Thái từ chối không tin Đức Kitô là Đấng Thiên Sai của Thiên Chúa gởi tới, nên Tin Mừng được loan báo cho Dân Ngọai; nhưng sau cùng như Thánh Phaolô loan báo, Thiên Chúa sẽ cứu dân tộc Israel. Điều này cũng phù hợp với trình thuật hôm nay: “Họ sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, sẽ bị đày đi khắp các dân các nước, và Jerusalem sẽ bị Dân Ngoại giày xéo, cho đến khi mãn thời của Dân Ngoại.”
2.2/ Ngày Đức Kitô đến lần thứ hai: Chúa Giêsu cho các môn đệ biết những gì sẽ xảy ra trong ngày này:
- Các điềm lạ trên trời: "Sẽ có những điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao. Dưới đất, muôn dân sẽ lo lắng hoang mang trước cảnh biển gào sóng thét. Người ta sợ đến hồn xiêu phách lạc, chờ những gì sắp giáng xuống địa cầu, vì các quyền lực trên trời sẽ bị lay chuyển.”
- Con Người xuất hiện: “Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến. Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.”

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Thiên Chúa phù hộ và che chở những kẻ biết kính sợ Ngài. Điều này không có nghĩa lúc nào Thiên Chúa cũng ra tay hành động như cứu Daniel; nhưng có khi Ngài để chúng ta chọn cái chết để làm chứng nhân cho Ngài.
- Các quyền lực của thế gian chỉ có quyền trên chúng ta khi còn sống trong thế gian này, nhưng những quyền lực này không tồn tại muôn đời. Mọi quyền lực sẽ phải nhường bước trước quyền lực của Thiên Chúa khi triều đại của Ngài đến.
- Chúng ta đừng lui buớc hay chạy theo những quyền lực của thế gian, nhưng phải can đảm sống và làm chứng cho triều đại của Thiên Chúa, để xứng đáng được hưởng hạnh phúc với Thiên Chúa muôn đời.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP


HẠT GIỐNG NẨY MẦM TUẦN 34TN
Lc 21,20-28

A. Hạt giống...
Tiếp tục diễn từ chung luận :
- các câu 20-24 : Chúa Giêsu lại nói về ngày thành Giêrusalem bị tàn phá.
- các câu 25-28 : và lại chuyển sang ngày tận thế và Quang lâm. Tất cả những thế lục mà xưa nay người ta dựa vào vì coi là vững chắc (mặt trời, mặt trăng, tinh tú, biển...) đều bị lay chuyển để nhường cho quyền lực của Con Người lên ngôi. Trước tình huống đó, “muôn dân” (tức là những kẻ không có đức tin) sẽ lo sợ đến hồn siêu phách lạc, vì chỗ dựa của họ đã bị lung lay, nhưng các môn đệ Chúa thì hãy vui mừng và ngẩng đầu lên chờ đợi Chúa ngự đến.

B.... nẩy mầm.
1. “Năm 70 sau công nguyên, tướng Titus của đế quốc La mã đem quân bình địa Giêrusalem... Đền thờ Giêrusalem biểu trưng của niềm tin tôn giáo như lời tiên báo của Chúa Giêsu đã “không còn hòn đá nào trên hòn đá nào”... Tuy nhiên, nếu người do thái thương khóc cho một quê hương đổ nát, thì các kitô hữu lại hân hoan ra đi loan Tin Mừng cho các dân tộc khác ; sự sụp đổ của thành Giêrusalem đã giúp cho họ nhận ra tính công giáo của Kitô giáo. Nước Thiên Chúa đến bằng chính những gì mà con người cho là đổ nát, mất mát. Đó là cái nhìn Chúa Giêsu muốn mời gọi các tín hữu tiên khởi phải có” (trích "Mỗi ngày một tin vui")
2. Ai dựa vào những thế lực vật chất và thế gian thì khi sắp chết sẽ hoảng sợ vì những thế lực đó bị sụp đổ ; còn kẻ nào dựa vào Chúa thì khi chết sẽ vui mừng, vì họ biết mình sắp được về với Ngài.
3. Lời tâm sự của một người mẹ : Từ nhỏ tôi đã sợ chết, nhưng khi đứa con yêu dấu của tôi chết thì tôi không còn sợ nữa. Đó là nhờ câu chuyện ngụ ngôn vị Linh mục chủ sự lễ an táng đã giảng. Chuyện như thế này : người mục tử dẫn đàn chiên đến một dòng suối để sang cánh đồng cỏ bên kia. Suối không sâu nhưng nước chảy mạnh nên chẳng con chiên nào dám bước xuống. Người mục tử không la hét, không dùng roi để lùa đàn chiên qua suối. Ông chỉ nhẹ nhàng bồng một con chiên con rồi bước xuống, đi qua phía bên kia. Con chiên mẹ thấy con mình đã đi qua suối được nên an lòng bước theo. Sau đó cả đàn chiên bước qua suối nước, sang bờ bên kia, nơi có sẵn một đồng cỏ xanh rì.” (Sunday School Time).
4. Khi John Quincy Adams 80 tuổi, một người bạn hỏi ông :
- John Quincy Adams thế nào rồi ?
- John Quincy Adams vẫn khỏe. Nhưng mà ngôi nhà mà linh hồn John Quincy Adams cư ngụ đã bệ rạc lắm rồi, nó sắp sập đến nơi. Đã đến lúc phải rời khỏi ngôi nhà đó. (The Gospel Herald)
5. Đoạn Tin Mừng thoảng mùi khói lửa, với tiếng vó ngựa, tiếng gươm đao, tiếng binh lính hò la chém giết … Còn dân Chúa thì trốn chui trốn nhủi.
- Qua đó ta nhìn ra đường lối Chúa thật lạ lùng : Chúa thấy trước những tai hoạ sắp đổ xuống dân mình với cả những người đáng thương đang mang thai hoặc cho con bú, nhưng Chúa không đẩy tai hoạ đi giùm. Chúa không giải phóng dân Người ngay lúc đó. Chúa dành ra “một thời của dân ngoại”, mặc sức họ tung hoành.
- Trong nếp sống đạo đức của ta hình như cũng có thể có những lúc tương tự : Không biết có phải vì tội ta hay vì lý do nào khác nữa mà muôn thứ  thử thách đổ dồn trên đầu ta làm ta tối tăm mắt mủi ; mọi sự trên trời dưới đất, mọi biến cố hầu như đều chống lại ta.
- Từ đáy vực thẳm đen tối đó, có lẽ thái độ tốt nhất là ta nhìn ra được lời Chúa mời gọi ta sám hối trở về với Ngài. Và sau đó với lòng phó thác và biết ơn, chúng ta “hãy đứng thẳng và ngẩng đầu lên, vì chúng ta  sắp được cứu chuộc”.
Lm.Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp. Cần Thơ

28/11/13 THỨ NĂM TUẦN 34 TN
Lc 21,20-28

CHÚA CHĂN DẮT TÔI
“Sẽ có những điềm lạ trên trời ... Khi những biến cố ấy bắt đầu xảy ra, anh em hãy đứng thẳng và ngẫng đầu lên, vì anh em sắp được cứu chuộc.”
(Lc 21,25.28)
Suy niệm: Một người mẹ tâm sự về cảm nghiệm của bà về cái chết: “Từ nhỏ tôi đã sợ chết, nhưng khi đứa con yêu dấu của tôi chết thì tôi không còn sợ nữa. Đó là nhờ câu chuyện ngụ ngôn này: người mục tử dẫn đàn chiên qua một dòng suối để sang cánh đồng cỏ bên kia. Suối không sâu nhưng nước chảy mạnh nên chẳng con chiên nào dám bước xuống. Người mục tử không la hét, không dùng roi để lùa đàn chiên qua suối. Ông nhẹ nhàng bồng một con chiên con rồi bước xuống, đi qua bờ bên kia. Con chiên mẹ thấy con mình đã qua suối rồi nên an lòng bước theo. Sau đó cả đàn chiên bước xuống suối, sang bờ bên kia, nơi có sẵn một đồng cỏ xanh rì” (Sunday School Time). Cái chết mở ra cho chúng ta một niềm hy vọng vì chính Đức Kitô là Con Chiên đã vượt qua cái chết đó để đem ơn cứu chuộc đến cho chúng ta.
Mời Bạn: Những ngày cuối năm phụng vụ, giáo hội mời gọi chúng ta suy nghĩ đến ngày ghi “dấu chấm hết” của cuộc đời mỗi người. Chắc hẳn đứng trước cái chết, ai cũng sợ hãi. Nhưng nếu Bạn “vượt qua” cái chết cùng với Đức Kitô, Bạn sẽ đến bến bình an cùng với Ngài.
Sống Lời Chúa: Thường xuyên kết hiệp với Chúa bằng việc rước Thánh Thể để được ở cùng Ngài ‘mọi ngày cho đến tận thế’.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, trong vườn Cây Dầu, nhưng Chúa đã can đảm thưa ‘một vâng theo ý Cha’. Xin cho con luôn trông cậy vững vàng vào Chúa để con cũng can đảm vâng theo thánh ý Chúa mà thôi. Amen.

Chúc Tụng Ðấng Nhân Danh Chúa

Ðoạn Phúc Âm hôm nay gợi lên trong chúng ta hai ý tưởng chính: lời loan báo thành Giêrusalem bị quân địch bao vây và tàn phá, yếu tố thứ hai là những dấu chỉ báo trước biến cố Chúa Kitô trở lại trong vinh quang và đầy quyền năng. Ðây không phải là những dấu chỉ đáng làm cho chúng ta hoang mang lo sợ, mà ngược lại chúng làm cho chúng ta luôn thức tỉnh và hy vọng hướng đến tương lai huy hoàng được Thiên Chúa cứu rỗi.
Như là một biến cố lịch sử, thành Giêrusalem đã bị tàn phá hai lần, lần thứ nhất vào năm 70, do bởi đạo quân viễn chinh Rôma dưới quyền chỉ huy của tướng Titô, và lần thứ hai là vào năm 135, thời của hoàng đế Adriano. Ða số các nhà chú giải hiện nay cho rằng Phúc Âm theo thánh Luca phải được viết ra trong khoảng năm 80-90, vì thế khi viết những dòng Phúc Âm trên, tác giả Phúc Âm theo thánh Luca có biết những biến cố về thành Giêrusalem bị tàn phá năm 70, và tác giả nhìn vào biến cố này không phải một cách thuần túy như là một biến cố chính trị mà thôi, nhưng còn như là một biến cố có ý nghĩa tôn giáo nữa.
Việc thành bị tàn phá là do hậu quả của tội lỗi mà thành đã phạm, bởi vì thành đã từ chối lãnh nhận ơn cứu rỗi Thiên Chúa mang đến cho. Và như thế, ứng nghiệm lời than trách và lời tiên tri của Chúa Giêsu về thành Giêrusalem được tác giả Phúc Âm theo thánh Luca ghi lại trước đó nơi chương 13, câu 34-35 như sau: "Giêrusalem, Giêrusalem, ngươi giết các tiên tri và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi. Ðã bao lần Ta muốn tụ họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập hợp gà con dưới cánh mà ngươi không chịu, thì này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi, mà Ta nói cho các ngươi hay các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến thời các ngươi nói: chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến".
Lời Chúa trách Giêrusalem phản bội, chối từ ơn cứu rỗi không kết thúc trong tuyệt vọng nhưng được hướng đến một viễn tượng hy vọng lớn, Chúa sẽ trở lại mang niềm vui và ơn cứu rỗi, và con người sẽ chấp nhận Ngài, sẽ hát lên bài ca "chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến".
Nơi phần hai của bài Phúc Âm hôm nay, chúng ta đọc được những loan báo hãi hùng của Chúa Giêsu về thế giới, đó là chiến tranh, tàn phá, những biến chuyển đầy lo âu, những tai ương thiên nhiên. Nhưng chúng ta cần hiểu đây là những hình ảnh của một ngôn ngữ được gọi là ngôn ngữ khải huyền của truyền thống Kinh Thánh, để nhắc nhở cho người đồ đệ của Chúa biết rằng thế giới vũ trụ này không phải là một nơi cư ngụ vẹn toàn cho con người. Hơn nữa, những tội lỗi của con người làm cho thế giới vũ trụ không vẹn toàn này thay vì trở nên tốt hơn nhờ có sự cộng tác của con người với ơn Chúa ban, thì lại trở nên tồi tệ hơn và chắc chắn sẽ đi đến lúc tan biến. Trong cái nhìn của lịch sử cứu rỗi thì đây không phải là một sự tan biến vào hư vô mà là một sự biến đổi trong Chúa, nhờ quyền năng của Thiên Chúa mà trở thành trời mới đất mới khi Con Người đầy quyền năng và vinh quang từ trong đám mây mà đến. Cuối cùng, Thiên Chúa ngự đến. Ngài là khởi đầu và là cùng đích của mọi loài, mọi sự.
Trong dòng lịch sử đang diễn ra, chúng ta có thể nói và xác tín rằng Thiên Chúa phạt lỗi theo sự công bằng. Ngài cho phép sự dữ xảy ra, nhưng trong và qua mọi sự, mọi biến cố, Ngài luôn làm chủ và cứu rỗi theo lượng từ bi vô cùng của Ngài. Chính vì thế mà không bao giờ người Kitô được phép để mình rơi vào trong hoàn cảnh tuyệt vọng. Chúng ta cần nhìn lịch sử theo cái nhìn của Chúa, theo cái nhìn của lịch sử cứu rỗi để niềm hy vọng Kitô không bao giờ bị tắt mất đi trong tâm hồn người đồ đệ của Chúa. Chắc chắn sẽ đến lúc chúng ta vui mừng lên mà hát bài ca "Chúc tụng Ðấng nhân danh Chúa mà đến".
Lạy Chúa
Xin thương giải thoát chúng con khỏi mọi sự dữ. Xin chớ để chúng con sa vào chước cám dỗ phản bội Chúa. Xin đừng để chúng con sống trong tuyệt vọng nhưng luôn hy vọng vào Chúa và hát lên bài ca Chúc Tụng Chúa, Chúc Tụng Ðấng Nhân Danh Chúa Mà Ðến.
(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)


Suy niệm

Ngày tận thế của tôi

Khi đọc đoạn tin mừng này tôi có những suy nghĩ sau đây:
- Tận thế chắc chắn sẽ xảy ra vì Chúa Giêsu đã nói như thế. Tuy nhiên, Chúa Giêsu không nói khi nào và không ai biết ngày giờ tháng năm nào. Hình ảnh Giêrusalem sụp đổ tượng trưng cho ngày tận thế. Thay vì muốn biết khi nào tận thế, thì tốt hơn, tôi sống sẵn sàng như Chúa dạy. Hơn nữa, lời Chúa trong đoạn tin mừng này gợi cho tôi một suy nghĩ: chắc chắn có ngày tận thế cho riêng tôi. Đó là ngày chết của tôi. Vậy tôi đã chuẩn bị như thế nào cho ngày đó?

- Ngày tận thế cũng là những ngày khủng khiếp đối với con người. Những việc xảy ra làm cho người ta kinh hoàng sợ hãi. Điều này làm cho tôi nghĩ đến một sự thanh tẩy. Trước sự biến đổi luôn có một sự thanh tẩy. Tôi nghĩ đến cái chết của Chúa Giêsu, tôi nghĩ đến cái chết của những người thân và những người tôi gặp gỡ. Phải chăng, khi tạm biệt cuộc sống nơi trần gian, con người phải trải qua những giây phút khủng khiếp ấy..

- Thế nhưng, sự xuất hiện của Chúa trong ngày tận thế khủng khiếp ấy đem lại cho tôi sự bình an và ấm áp. Sự khủng khiếp sẽ không khủng khiếp nữa nếu tôi tin tưởng vào Chúa, nhất là nếu tôi nghe lời Chúa dạy luôn sẵn sàng cho ngày tận thế của riêng mình hay ngày tận cùng của nhân loại. Đó là ngày đẹp nhất vì ngày đó Chúa đến đón tôi về hưởng vinh quang với Ngài.

Lạy Chúa, xin cho con luôn vững vàng trong đức tin, đức cậy, đức mến và luôn sẵn sàng đối diện với cuộc sống hiện tại, cũng như sẵn sàng trước ngày kết thúc của cuộc sống nơi trần gian trong ơn nghĩa Chúa. Amen.


Hãy Nâng Tâm Hồn Lên
28 THÁNG MƯỜI MỘT
Lạy Chúa Giêsu, Xin Hãy Đến!
Nhận thức được rằng Thiên Chúa là Đấng vĩnh hằng, Ngài toàn năng, Ngài là sự khởi đầu và là cứu cánh của mọi tạo vật, Giáo Hội lại mời gọi chúng ta chuẩn bị đón Chúa đến.
Đây là Đấng hoàn toàn ở trên mọi tạo vật. Ngài là Thần Khí bất diệt. Tuy nhiên, Ngài đồng thời ôm lấy tất cả những gì đã được dựng nên và tất cả những gì có hơi thở. Trong Ngài, chúng ta sống, cử động và nhận lấy hữu thể của mình” (Cv 17, 28).
Như vậy, Ngài không chỉ ở bên ngoài thế giới tạo vật. Ngài còn ở trong chính thế giới của chúng ta. Tạo vật tràn ngập sự hiện diện của Ngài. Và sự hiện diện ấy luôn luôn công bố cho ta biết rằng Ngài đang đến. Thiên Chúa, trong tư cách là Đấng Sáng Tạo và là Chủ Tể mọi loài, đang đến với thế giới này, thế giới mà Ngài đã gọi vào hiện hữu từ hư vô.
Ngài cũng nâng đỡ mọi sự mà Ngài đã tạo thành. Ngài là chính sự quan phòng thần linh. Nơi Ngài, thế giới có được vận mệnh đích thực của nó. Tất cả những gì đã được hiện hữu nhờ quyền năng và sức mạnh của Thiên Chúa sẽ vẫn tiếp tục hiện hữu qua Ngài.
Mọi tạo vật đều “tường thuật vinh quang Thiên Chúa”, đều làm chứng cho sự hiện diện của Ngài và cho sự đến của Ngài. Sự đến của Thiên Chúa được biểu lộ nơi chính sự hiện hữu của thế giới, nơi nguồn gốc của nó và nơi sự phát triển của nó.
Chúng ta phải luôn sống trong niềm mong đợi Chúa đến, như Đức Kitô nói trong Tin Mừng Luca (21, 25-28.34-36).
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II


Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 28-11
Đn 6, 12-28; Lc 21, 20-28.

LỜI SUY NIỆM: “Khi anh em thấy thành Giêrusalem bị các đạo binh vây hãm, bấy giờ anh em hãy biết rằng đã gần đến ngày khốc hại của thành.” (Lc 21,20).
Những ngày gần cuối năm phụng vụ. Giáo Hội dùng Lời Chúa để nhắc nhở tất cả mọi tín hữu, phải tỉnh thức, sám hối và cầu nguyện, để tinh thần chờ đón Chúa đến trong ngày sau hết của đời mình không còn là một sự sợ hãi, nhưng là ngày hưởng trọn niềm vui, vì được gặp được Thiên Chúa như lòng mong ước suốt cuộc sống của mình.
Mạnh Phương

28 Tháng Mười Một
Bà Vợ Của Socrate
Nhà hiền triết Hy Lạp Socrate chẳng may có một người vợ khó tính như chằng tinh. Nhưng ông đã chịu đựng tất cả những dở chứng của bà một cách kỳ diệu. Một ngày nọ, ông đang làm đạo với các môn sinh ngay trước cửa nhà, bà vợ bắt đầu dùng một lời lẽ thô tục để rủa sả ông. Nhưng ông vẫn một mực điềm nhiên như không nghe biết gì. Bà vợ không cầm nổi cơn giận, đã múc một gáo nước tạt vào người ông. Nhà hiền triết cũng không để lộ một phản ứng. Mãi một lúc sau, ông mới bỗng đùa với đám môn sinh: "Sau cơn sấm sét thì lại có mưa giông".
Thánh Basiliô khuyên dạy như sau: "Ðừng ăn miếng trả miếng". Kẻ chiến thắng trong một cuộc chiến phi lý là người bất hạnh nhất, bởi vì người đó sẽ mang theo tất cả phần lỗi Hãy để cho kẻ thù ta là thầy dạy ta. Ðừng bắt chước điều ta ghét bỏ. Ðừng trở nên gương soi cho một kẻ đang giận dữ bằng cách phản chiếu chính khuôn mặt giận dữ của người đó.
(Lẽ Sống)

Thứ Năm 28-11
Thánh James ở Marche

(1394-1476)
T
hánh James sinh ở Marche thuộc tỉnh Ancona miền trung nước Ý, dọc theo bờ biển Adriatic. Sau khi lấy tiến sĩ giáo luật và dân luật tại Ðại Học Perugia, ngài gia nhập dòng Phanxicô và bắt đầu một cuộc sống thật khắc khổ. Ngài ăn chay chín tháng trong một năm, và mỗi đêm chỉ ngủ có ba tiếng. Ngài hãm mình đến độ Thánh Bernardine ở Siena phải bảo ngài giảm bớt lại.
Thánh James học thần học với Thánh John ở Capistrano. Ðược thụ phong linh mục năm 1420, Thánh James bắt đầu cuộc đời rao giảng và bởi đó ngài đã đi khắp nước Ý cũng như đến 13 quốc gia thuộc Trung và Ðông Âu Châu. Sự hăng say của ngài đã giúp nhiều người trở lại đạo (người ta ước lượng khoảng 250,000 người), và giúp lan tràn việc sùng kính Thánh Danh Chúa Giêsu. Bài giảng của ngài thúc giục giáo dân cải thiện đời sống, và nhiều thanh niên gia nhập dòng Phanxicô vì sự ảnh hưởng của ngài.
Cùng với Thánh John ở Capistrano, Thánh Albert ở Sarteano và Thánh Bernardine ở Siena, Thánh James được coi là một trong "bốn cột trụ" của phong trào Nghiêm Thủ (Observant) của dòng Phanxicô. Các ngài nổi tiếng vì sự rao giảng.
Ðể chống với tệ nạn xã hội về số phân lời quá cao, Thánh James thiết lập một tổ chức gọi là "montes pietatis" (núi bác ái) -- đó là một tổ chức bất vụ lợi để cầm đồ với lãi suất thật thấp. Dĩ nhiên, các tay cầm đồ ác đức không hài lòng với tổ chức này, nên đã hai lần họ thuê người đến giết ngài, nhưng cứ mỗi lần đối diện với ngài là các hung thủ đều quên hết dự tính ở trong đầu.
Ngài từ trần ở Naples ngày 28-11-1476 và được phong thánh năm 1726.
Lời Bàn
Thánh James muốn lời Chúa ăn sâu trong tâm hồn của người nghe. Lời giảng của ngài là để chuẩn bị mảnh đất tâm hồn, bằng cách lấy đi những sỏi đá và lầm mềm lòng những cuộc đời đã khô cằn vì tội lỗi. Chúa muốn lời của Người bén rễ trong đời sống chúng ta, nhưng để được như thế, không những chúng ta cần người rao giảng đầy sùng tín, nhưng chính chúng ta cũng phải tích cực lắng nghe.
Lời Trích
"Lời Chúa thật thánh thiện và đáng yêu quý dường nào! Chỉ có lời Chúa mới soi tỏ mọi tâm hồn tín hữu, làm thoả mãn người đói khát, an ủi kẻ đau khổ; lời Chúa giúp linh hồn tạo được công nghiệp và giúp mọi nhân đức phát triển; lời Chúa gìn giữ linh hồn khỏi nanh vuốt ma quỷ, giúp người độc ác nên thánh thiện, và mọi người trên mặt đất trở thành công dân nước trời" (Trích Bài giảng của Thánh James).



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét