Mười lý do
mọi người Công Giáo nên đọc Niềm Vui Tin Mừng
Marcel Lejeune, trên
http://marysaggies.blogspot.com.au/2013/11/10-reasons-every-catholic-should-read.html,
nêu lên mười lý do khiến bất cứ người Công Giáo nào cũng nên đọc Niềm Vui Tin Mừng
là tài liệu huấn quyền ông ưa thích hơn cả:
Thứ nhất, ngôn ngữ của Đức Phanxicô rất đơn giản và dễ hiểu, khiến người Công Giáo trung bình nào cũng đọc được và hiểu nó. Như câu này chẳng hạn đâu có chi là nặng nề?
“Nếu ta đã tiếp nhận thứ tình yêu phục hồi được ý nghĩa cho đời ta, làm sao ta lại không biết chia sẻ tình yêu ấy cho người khác?”
Thứ hai, Đức Giáo Hoàng rất tếu! Thật thế, quý vị thử thì biết.
“Họ (giáo dân) và các thừa tác viên thụ phong của họ cùng khổ vì các bài giảng: giáo dân khổ vì phải lắng nghe chúng còn giáo sĩ thì khổ vì phải giảng chúng!”
Thứ ba, ngài luôn tràn trề hy vọng và thách thức Giáo Hội sống và hành động với hy vọng:
“Một trong các cám dỗ trầm trọng hơn cả vốn làm tê liệt mọi mạnh dạn và hăng hái là chủ nghĩa đầu hàng; nó biến ta thành những người yếm thế, ưa càu nhàu và vỡ mộng, mặt mày cau có khó thương (sourpusses). Không một ai có thể lên đường ra trận trừ phi tin chắc ở chiến thắng trước mặt. Khởi diễn mà thiếu niềm tin, ta đã thua nửa cuộc chiến rồi và do đó, chôn vùi mọi tài năng của ta”.
Thứ bốn, Đức Phanxicô không muốn ta dừng lại ở hiện trạng, ngài muốn điều Chúa Giêsu muốn nơi ta: thánh thiện và truyền giáo.
“Ta phải nhìn nhận rằng nếu một phần những người đã chịu phép rửa của ta thiếu cảm thức thuộc về Giáo Hội, thì điều này cũng tại vì một số cơ cấu nào đó và bầu khí đôi lúc bất thân thiện của một số giáo xứ và cộng đoàn, hay tại cung cách bàn giấy khi giải quyết các vấn đề trong cuộc sống người ta, bất kể là đơn giản hay phức tạp. Tại nhiều nơi, phương thức bàn giấy đang trổi vượt hơn phương thức mục vụ, cả sự tập trung vào việc ban các bí tích nữa cũng đang tách biệt khỏi các hình thức phúc âm hóa khác”.
Thứ năm, ngài muốn hoạt náo mọi việc và không muốn ta làm một việc gì đó chỉ vì trong quá khứ nó đã được làm như thế:
“thừa tác mục vụ trong bí quyết truyền giáo tìm cách từ bỏ thái độ tự mãn, là thái độ nói rằng: ‘chúng tôi đã làm như thế rồi’. Tôi mời gọi mọi người hãy mạnh dạn và có óc sáng tạo trong trách vụ suy nghĩ lại các mục tiêu, các cơ cấu, cung cách và phương pháp phúc âm hóa trong các cộng đồng liên hệ của mình”.
Thứ sáu, Ngài nhìn nhận rằng một số cơ cấu và thực hành trong sinh hoạt Giáo Hội không giúp ích gì cho việc truyền bá Tin Mừng. Do đó, việc cải tổ nghiêm chỉnh những điều này rất có thể gay cấn nhưng thật cần thiết:
“Ta phải nhìn nhận rằng nếu một phần những người đã chịu phép rửa của ta thiếu cảm thức thuộc về Giáo Hội, thì điều này cũng tại vì một số cơ cấu nào đó và bầu khí đôi lúc bất than thiện của một số giáo xứ và cộng đoàn, hay tại cung cách bàn giấy khi giải quyết các vấn đề trong cuộc sống người ta, bất kể là đơn giản hay phức tạp. Tại nhiều nơi, phương thức bàn giấy đang trổi vượt hơn phương thức mục vụ, cả sự tập trung vào việc ban các bí tích nữa cũng đang tách biệt khỏi các hình thức phúc âm hóa khác”.
Thứ bẩy, ngài biết cách làm cho bạn hăng hái với công việc trước mắt!
“Các thách thức có đó để ta thắng vượt! Ta hãy là những người thực tiễn, nhưng không được đánh mất niềm vui, sự mạnh dạn và dấn thân đầy hy vọng của ta. Ta đừng để mình bị tước mất niềm hăng say truyền giáo!”
Thứ tám, ngài hiểu rằng sứ điệp cần bám vào những điều căn bản. Tin Mừng được Chúa Giêsu công bố không hề phức tạp và cả sứ điệp được Giáo Hội công bố cũng thế không bao giờ nên quên các điều căn bản:
“Trên môi miệng giáo lý viên, công bố đầu tiên phải là hô tới hô lui lời này: ‘Chúa Giêsu Kitô yêu thương bạn; Người hiến mạng sống Người để cứu rỗi bạn; và giờ đây, Người đang sống bên cạnh bạn mỗi ngày để soi sáng, củng cố và giải thoát bạn’”.
Thứ chín, đọc tông huấn này sẽ có ích cho bạn! Đây là một suy tư có tính hết sức bản thân về những điều quan trọng nhất; Đức Phanxicô mời gọi bạn hồi tâm!
“Chúa không làm thất vọng những ai tiếp nhận sự rủi ro này; bất cứ lúc nào ta dám bước một bước về phía Chúa Giêsu, ta đều khám phá ra: Người đã ở đó rồi, đang chờ đợi ta với đôi tay rộng mở. Nay là lúc ta nói với Người: ‘Lạy Chúa, con đã để mình bị lừa dối; con đã chạy trốn tình yêu của Chúa hàng trăm nghìn cách, ấy thế nhưng, này con đây, con có mặt lần nữa để đổi mới giao ước của con với Chúa. Con cần Chúa. Lạy Chúa, xin cứu vớt con một lần nữa, hãy ôm con một lần nữa trong vòng tay cứu chuộc của Chúa’. Tốt lành xiết bao được trở về với Người mỗi lần ta sa ngã!”
Thứ mười, ngài rao bán niềm vui, ai mà không muốn! Tin Mừng giả thiết phải là điều biến đổi ta và đem lại niềm vui cho ta, ngay cả lúc mọi việc đều khó khan. Đây là dấu chỉ dứt khoát một điều gì đó đã thay đổi đời ta!
“Niềm vui Tin Mừng tràn ngập tâm hồn và đời sống tất cả những ai gặp gỡ Chúa Giêsu. Những ai tiếp nhận đề xuất cứu rỗi của Người đều được giải thoát khỏi tội lỗi, buồn sầu, trống rỗng và cô đơn nội tâm. Với Chúa Kitô, niềm vui luôn luôn trổ sinh như mới”.
Thứ nhất, ngôn ngữ của Đức Phanxicô rất đơn giản và dễ hiểu, khiến người Công Giáo trung bình nào cũng đọc được và hiểu nó. Như câu này chẳng hạn đâu có chi là nặng nề?
“Nếu ta đã tiếp nhận thứ tình yêu phục hồi được ý nghĩa cho đời ta, làm sao ta lại không biết chia sẻ tình yêu ấy cho người khác?”
Thứ hai, Đức Giáo Hoàng rất tếu! Thật thế, quý vị thử thì biết.
“Họ (giáo dân) và các thừa tác viên thụ phong của họ cùng khổ vì các bài giảng: giáo dân khổ vì phải lắng nghe chúng còn giáo sĩ thì khổ vì phải giảng chúng!”
Thứ ba, ngài luôn tràn trề hy vọng và thách thức Giáo Hội sống và hành động với hy vọng:
“Một trong các cám dỗ trầm trọng hơn cả vốn làm tê liệt mọi mạnh dạn và hăng hái là chủ nghĩa đầu hàng; nó biến ta thành những người yếm thế, ưa càu nhàu và vỡ mộng, mặt mày cau có khó thương (sourpusses). Không một ai có thể lên đường ra trận trừ phi tin chắc ở chiến thắng trước mặt. Khởi diễn mà thiếu niềm tin, ta đã thua nửa cuộc chiến rồi và do đó, chôn vùi mọi tài năng của ta”.
Thứ bốn, Đức Phanxicô không muốn ta dừng lại ở hiện trạng, ngài muốn điều Chúa Giêsu muốn nơi ta: thánh thiện và truyền giáo.
“Ta phải nhìn nhận rằng nếu một phần những người đã chịu phép rửa của ta thiếu cảm thức thuộc về Giáo Hội, thì điều này cũng tại vì một số cơ cấu nào đó và bầu khí đôi lúc bất thân thiện của một số giáo xứ và cộng đoàn, hay tại cung cách bàn giấy khi giải quyết các vấn đề trong cuộc sống người ta, bất kể là đơn giản hay phức tạp. Tại nhiều nơi, phương thức bàn giấy đang trổi vượt hơn phương thức mục vụ, cả sự tập trung vào việc ban các bí tích nữa cũng đang tách biệt khỏi các hình thức phúc âm hóa khác”.
Thứ năm, ngài muốn hoạt náo mọi việc và không muốn ta làm một việc gì đó chỉ vì trong quá khứ nó đã được làm như thế:
“thừa tác mục vụ trong bí quyết truyền giáo tìm cách từ bỏ thái độ tự mãn, là thái độ nói rằng: ‘chúng tôi đã làm như thế rồi’. Tôi mời gọi mọi người hãy mạnh dạn và có óc sáng tạo trong trách vụ suy nghĩ lại các mục tiêu, các cơ cấu, cung cách và phương pháp phúc âm hóa trong các cộng đồng liên hệ của mình”.
Thứ sáu, Ngài nhìn nhận rằng một số cơ cấu và thực hành trong sinh hoạt Giáo Hội không giúp ích gì cho việc truyền bá Tin Mừng. Do đó, việc cải tổ nghiêm chỉnh những điều này rất có thể gay cấn nhưng thật cần thiết:
“Ta phải nhìn nhận rằng nếu một phần những người đã chịu phép rửa của ta thiếu cảm thức thuộc về Giáo Hội, thì điều này cũng tại vì một số cơ cấu nào đó và bầu khí đôi lúc bất than thiện của một số giáo xứ và cộng đoàn, hay tại cung cách bàn giấy khi giải quyết các vấn đề trong cuộc sống người ta, bất kể là đơn giản hay phức tạp. Tại nhiều nơi, phương thức bàn giấy đang trổi vượt hơn phương thức mục vụ, cả sự tập trung vào việc ban các bí tích nữa cũng đang tách biệt khỏi các hình thức phúc âm hóa khác”.
Thứ bẩy, ngài biết cách làm cho bạn hăng hái với công việc trước mắt!
“Các thách thức có đó để ta thắng vượt! Ta hãy là những người thực tiễn, nhưng không được đánh mất niềm vui, sự mạnh dạn và dấn thân đầy hy vọng của ta. Ta đừng để mình bị tước mất niềm hăng say truyền giáo!”
Thứ tám, ngài hiểu rằng sứ điệp cần bám vào những điều căn bản. Tin Mừng được Chúa Giêsu công bố không hề phức tạp và cả sứ điệp được Giáo Hội công bố cũng thế không bao giờ nên quên các điều căn bản:
“Trên môi miệng giáo lý viên, công bố đầu tiên phải là hô tới hô lui lời này: ‘Chúa Giêsu Kitô yêu thương bạn; Người hiến mạng sống Người để cứu rỗi bạn; và giờ đây, Người đang sống bên cạnh bạn mỗi ngày để soi sáng, củng cố và giải thoát bạn’”.
Thứ chín, đọc tông huấn này sẽ có ích cho bạn! Đây là một suy tư có tính hết sức bản thân về những điều quan trọng nhất; Đức Phanxicô mời gọi bạn hồi tâm!
“Chúa không làm thất vọng những ai tiếp nhận sự rủi ro này; bất cứ lúc nào ta dám bước một bước về phía Chúa Giêsu, ta đều khám phá ra: Người đã ở đó rồi, đang chờ đợi ta với đôi tay rộng mở. Nay là lúc ta nói với Người: ‘Lạy Chúa, con đã để mình bị lừa dối; con đã chạy trốn tình yêu của Chúa hàng trăm nghìn cách, ấy thế nhưng, này con đây, con có mặt lần nữa để đổi mới giao ước của con với Chúa. Con cần Chúa. Lạy Chúa, xin cứu vớt con một lần nữa, hãy ôm con một lần nữa trong vòng tay cứu chuộc của Chúa’. Tốt lành xiết bao được trở về với Người mỗi lần ta sa ngã!”
Thứ mười, ngài rao bán niềm vui, ai mà không muốn! Tin Mừng giả thiết phải là điều biến đổi ta và đem lại niềm vui cho ta, ngay cả lúc mọi việc đều khó khan. Đây là dấu chỉ dứt khoát một điều gì đó đã thay đổi đời ta!
“Niềm vui Tin Mừng tràn ngập tâm hồn và đời sống tất cả những ai gặp gỡ Chúa Giêsu. Những ai tiếp nhận đề xuất cứu rỗi của Người đều được giải thoát khỏi tội lỗi, buồn sầu, trống rỗng và cô đơn nội tâm. Với Chúa Kitô, niềm vui luôn luôn trổ sinh như mới”.
Vũ Van An11/27/2013(vietcatholic)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét