Thứ Tư
Ngày 24/07/2013
Tuần 16
Mùa Thường Niên Năm Lẻ
Xh 16,1-15 |
BÀI ĐỌC I: Xh 16, 1-5. 9-15
"Ta sẽ cho mưa bánh từ trời rơi xuống".
Trích sách Xuất Hành.
Con cái Israel rời bỏ Êlim và đến hoang địa gọi là Sin, nằm giữa
Êlim và Sinai, nhằm ngày mười lăm tháng hai, kể từ khi rời bỏ đất Ai-cập. Toàn
thể cộng đoàn con cái Israel kêu trách Môsê và Aaron, họ nói với hai ông rằng:
"Thà chúng tôi chết trong đất Ai-cập do tay Chúa, khi chúng tôi ngồi kề
bên nồi thịt và ăn bánh no nê. Tại sao các ông dẫn chúng tôi lên sa mạc này, để
cả lũ phải chết đói như vầy?"
Chúa liền phán cùng Môsê rằng: "Đây Ta sẽ cho bánh từ trời
rơi xuống như mưa: dân chúng phải đi lượm bánh đủ ăn mỗi ngày, để Ta thử coi
dân có tuân giữ lề luật của Ta hay không. Nhưng mỗi ngày thứ sáu phải lấy gấp
đôi phần mình quen lượm hằng ngày".
Môsê nói cùng Aaron rằng: "Hãy ra lệnh cho toàn thể cộng
đoàn con cái Israel biết: Phải đến trước mặt Chúa, vì Người đã nghe lời các
ngươi kêu trách rồi". Đang khi Aaron nói cùng toàn thể cộng đoàn con cái
Israel, họ nhìn về phía sa mạc, thì đây vinh quang của Chúa hiện ra trong đám
mây. Và Chúa phán cùng Môsê rằng: "Ta đã nghe tiếng kêu trách của con cái
Israel; ngươi hãy nói với họ rằng: 'Chiều nay các ngươi sẽ ăn thịt, và sáng mai
sẽ ăn bánh no nê, như thế các ngươi sẽ nhận biết rằng Ta là Thiên Chúa các
ngươi'".
Chiều hôm ấy, có chim cút bay tới che rợp các trại, và sáng hôm
sau có sương sa xuống quanh trại. Tới lúc sương tan trên mặt đất, thì thấy có vật
gì nho nhỏ tròn tròn như hột sương đông đặc trên mặt đất. Con cái Israel thấy vậy,
liền hỏi nhau rằng: "Man-hu", có nghĩa là "Cái gì vậy?", vì
họ không biết là thứ gì. Môsê liền nói với họ: "Đó là bánh do Chúa ban cho
anh em ăn". Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 77, 18-19. 23-24. 25-26.
27-28
Đáp: Chúa đã
ban cho họ được bánh bởi trời (c. 24b).
1) Họ đã
thử thách Thiên Chúa trong lòng, bằng cách đòi lương thực theo sở thích. Họ
buông lời nói nghịch cùng Thiên Chúa, rằng: "Thiên Chúa dọn được bàn ăn
trong hoang địa này chăng?" - Đáp.
2) Nhưng
Người đã ra lệnh cho ngàn mây trên cõi cao xanh, và Người đã mở rộng các cửa trời,
Người đã làm mưa Manna xuống để họ ăn, và Người ban cho họ được bánh bởi trời.
- Đáp.
3) Con người
được ăn bánh của những bậc hùng anh; Người đã ban cho họ lương thực ăn tới no
nê. Người đã khiến gió đông từ trời nổi dậy, và trổ quyền năng dẫn luồng gió
Nam thổi tới. -
Đáp.
4) Người
làm cho thịt mưa xuống trên họ như thể bụi tro, và những loài cầm điểu rơi xuống
tựa hồ cát biển. Chúng đã rơi rớt vào trong dinh trại, chung quanh mọi nơi cư
xá của họ. - Đáp.
ALLELUIA: Ga 14, 23
Alleluia,
alleluia! - Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến
người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mt 13, 1-9
"Nó sinh hoa kết quả gấp trăm".
Tin Mừng
Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Ngày ấy, Chúa Giêsu ra khỏi nhà và đi đến ngồi ở ven bờ biển.
Dân chúng tụ tập quanh Người đông đảo đến nỗi Người phải xuống thuyền mà ngồi,
còn tất cả dân chúng thì đứng trên bờ. Và Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều
điều. Người nói:
"Này đây, có người gieo giống đi gieo lúa. Trong khi gieo,
có hạt rơi xuống vệ đường, chim trời bay đến ăn mất. Có hạt rơi xuống trên đá sỏi,
chỗ có ít đất, nó liền mọc lên, vì không có nhiều đất. Khi mặt trời mọc lên, bị
nắng gắt, và vì không đâm rễ sâu, nên nó khô héo. Có hạt rơi vào bụi gai, gai mọc
um tùm, nên nó chết nghẹt. Có hạt rơi xuống đất tốt và sinh hoa kết quả, có hạt
được một trăm, có hạt được sáu mươi, hạt ba mươi. Ai có tai để nghe, thì hãy
nghe". Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM : Hạt Giống Lời Chúa
Một em bé
13 tuổi bị phong cùi và bị xua đuổi ra khỏi làng, có nhà truyền giáo nọ đưa em
về nhà nuôi dưỡng, săn sóc. Cảm động trước tấm lòng tốt của nhà truyền giáo, em
bé hỏi:
- Tại sao
ông quan tâm lo lắng cho tôi như vậy?
Nhà truyền
giáo trả lời:
- Bởi vì
Thiên Chúa là Cha đã dựng nên chúng ta giống hình ảnh Ngài. Ngài yêu thương
chúng ta và muốn chúng ta yêu thương liên đới với nhau. Ngài đã sai Con Một
Ngài là Chúa Giêsu Kitô xuống trần gian để dạy mỗi người chúng ta sống xứng
đáng với phẩm giá con người, vì thế vâng lời Ngài dạy, cha săn sóc cho con.
Từ đó, em
bé này không bao giờ quên được cử chỉ yêu thương của nhà truyền giáo. Chẳng những
thế, em còn xin làm môn đệ Chúa Giêsu và dùng thời gian còn lại để săn sóc cho
những người phong cùi khác tại trung tâm của nhà truyền giáo.
"Vâng
lời Chúa dạy, tôi săn sóc phục vụ anh chị em". Ðó là điều Thiên Chúa, qua
hình ảnh của người gieo giống trong Tin Mừng hôm nay mong đợi nơi những môn đệ
Chúa Kitô, những kẻ đã lãnh nhận hạt giống ân sủng và Lời Chúa trong cuộc đời của
mình. Câu chuyện trên đây là một trong muôn vàn sự kiện cụ thể để chứng minh Lời
Chúa qua các thế hệ phải trổ sinh hoa trái tốt đẹp trong lịch sử cuộc đời con
người. Thiên Chúa vẫn tiếp tục thực hiện công việc của Ngài, nhưng nhiều khi
chính con người từ chối chấp nhận Ngài và làm cho hạt giống ân sủng và Lời Chúa
không trổ sinh được.
Người Kitô
hữu chúng ta có thể biến những cánh đồng xã hội thành những cánh đồng tốt tươi,
hoặc làm cho chúng trở thành những cánh đồng hoang, cỏ lác mọc um tùm. Ước gì Lời
Chúa hôm nay giúp chúng ta ý thức bổn phận làm cho hạt giống Lời Chúa trổ sinh
hoa trái tốt đẹp, có sức biến đổi cuộc đời mình và làm chứng cho tình yêu Chúa
nơi những người chúng ta gặp gỡ.
(Veritas Asia)
Lời Chúa Mỗi
Ngày
Thứ Tư
Tuần 16 TN1, Năm lẻ.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Người ta sống
không phải chỉ nhờ cơm bánh.
Nhu cầu ăn
uống tuy là nhu cầu căn bản của con người; nhưng không phải là tất cả nhu cầu của
cuộc sống con người. Cám dỗ của ma quỉ xưa cũng như nay là làm cho con người giản
đơn tất cả cuộc đời vào nhu cầu ăn uống này, như chúng đã từng cám dỗ Chúa
Giêsu trong sa mạc: "Ông hãy biến những hòn đá này thành bánh, thì người
ta sẽ tin và theo ông." Chẳng lạ gì mà rất nhiều người thời nay dành hầu
như trọn ngày cho nhu cầu này: lao động, mua thực phẩm, nấu nướng, ăn uống ...
đến nỗi chẳng còn thời giờ cho các nhu cầu tâm linh, trí tuệ, và tình cảm!
Các Bài Đọc
hôm nay cho hai ví dụ tương phản của những người tìm vật chất và người tìm
Chúa. Trong Bài Đọc I, chỉ mới một tháng sau biến cố xuất hành qua Biển Đỏ, dân
Israel đã quên tình thương và uy quyền của Thiên Chúa, và họ nhớ những đồ ăn thức
uống bên Ai-cập. Họ than phiền với ông Moses: "Phải chi chúng tôi chết bởi
tay Đức Chúa trên đất Ai-cập, khi còn ngồi bên nồi thịt và ăn bánh thoả thuê.
Nhưng không, các ông lại đưa chúng tôi ra khỏi đó mà vào sa mạc này, để bắt
chúng tôi phải chết đói cả lũ ở đây!" Trong Phúc Âm, vì yêu mến Chúa, nên
bà Mary Magdala đã ra mộ tìm Chúa khi mọi người vẫn còn an giấc. Hiểu tình
thương của Bà, Chúa Giêsu đã tỏ cho Bà thấy Ngài vẫn sống, và truyền cho Bà
mang Tin Mừng Phục Sinh cho các môn đệ của Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I:
Hiểu biết về Thiên Chúa giúp con người tránh được tầm nhìn thiển cận.
1.1/ Cái nhìn
thiển cận của con người: Những lời ta thán của con cái Israel cho chúng ta thấy họ đã
quên đi mục đích, tình thương, và uy quyền của Thiên Chúa; mà chỉ còn bận tâm đến
nhu cầu ăn uống của con người. Một sự nhìn lại sẽ cho ta thấy rõ tầm quan trọng
của vấn đề:
(1) Mục
đích: Thiên
Chúa giải phóng dân Israel khỏi làm nô lệ cho người Ai-cập là để phục hồi nhân
phẩm và đem dân vào Đất Hứa mà Ngài đã hứa với các Tổ-phụ. Trước khi cho dân
vào Đất Hứa, Ngài đem dân vào sa mạc để thử thách đức tin và thanh luyện mọi
tính hư tật xấu. Cuộc sống của dân Israel lang thang trong sa mạc 40 năm có thể
ví như cuộc đời dương thế của mỗi người. Thiên Chúa muốn con người chứng tỏ cho
Ngài thấy niềm tin yêu của họ vào Thiên Chúa, qua những đau khổ và thử thách, để
xứng đáng được vào Đất Hứa là Thiên Đàng mai sau.
Thời gian
cần thiết để con người nhận ra sự quan trọng của mục đích và để thanh luyện.
Thiên Chúa muốn con người phải chờ đợi và chứng tỏ họ xứng đáng để được vào Đất
Hứa; trong khi con người lại muốn được vào ngay.
(2) Tình
thương: là
động lực thúc đẩy Thiên Chúa quan tâm đến những khổ cực mà con cái Israel phải
chịu. Vì tình thương, Thiên Chúa muốn cứu thoát họ khỏi cảnh làm nô lệ cho người
Ai-cập, và cõng họ trên vai như đại bàng cõng con qua Biển Đỏ. Khi than trách
Thiên Chúa và ham muốn "có bánh ăn và ngồi bên nồi thịt" hơn là được
tự do thờ phượng Thiên Chúa, họ đã khinh thường kế hoạch cứu độ và nghi ngờ
tình thương của Thiên Chúa dành cho họ.
(3) Uy quyền
của Thiên Chúa: Dân Israel đã chứng kiến không biết bao nhiêu phép lạ Thiên Chúa
tỏ uy quyền trên người Ai-cập, nhất là phép lạ Chúa cho họ qua Biển Đỏ an toàn
trong khi toàn bộ quân đội Ai-cập bị nhận chìm trong Biển Đỏ. Nếu Thiên Chúa có
thể làm những phép lạ huy hòang như thế, việc cung cấp cho dân có của ăn thức uống
trong sa mạc thấm chi đối với Ngài. Lẽ ra thay vì mở miệng than trách những lời
đau lòng Thiên Chúa, họ biết quỳ gối xuống cầu nguyện xin Người cho bánh ăn,
thì kết quả sẽ tốt đẹp chừng nào!
(4) Thử
thách: là
cơ hội để con người chứng tỏ niềm tin. Nếu con cái Israel hiểu biết những điều
trên và luôn suy niệm trong lòng, họ sẽ lợi dụng thử thách để tăng cường niềm
tin và chứng tỏ niềm tin yêu của họ vào Thiên Chúa; chứ không càm ràm, khó chịu,
và thốt lên những lời độc địa xúc phạm đến Thiên Chúa, làm nản chí các nhà lãnh
đạo, và gây gương mù cho người khác. Hơn nữa, dù không muốn bị thử thách và chịu
đau khổ, họ vẫn phải ngang qua tiến trình đó, vì thử thách nằm trong sự quan
phòng của Thiên Chúa. Nếu họ có thái độ tích cực và lạc quan hơn để xin sức mạnh
của Thiên Chúa, họ có thể vượt qua thử thách và trở thành những người có bản
lãnh hơn, vì gian nan rèn nhân đức.
1.2/ Thiên
Chúa có dư quyền năng để cung cấp thực phẩm cho dân trong sa mạc: Đức Chúa phán với ông
Moses: "Ta đã nghe tiếng con cái Israel kêu trách. Vậy, ngươi hãy bảo
chúng rằng: Vào buổi chiều, các ngươi sẽ được ăn thịt, và ban sáng, các ngươi sẽ
được ăn bánh thoả thuê, và các ngươi sẽ biết rằng Ta là Đức Chúa, Thiên Chúa của
các ngươi."
Chúa nói
và Chúa giữ lời. Ngài tìm được bánh ăn và thịt cho dân trong sa mạc, nơi không
một cây cỏ nào có thể sống được. Điều này Ngài muốn chứng minh cho con người:
Không chuyện gì là không thể đối với Thiên Chúa. Con người đừng thử thách uy
quyền của Ngài.
(1) Chim
cút: Để cho
dân có thịt ăn, "buổi chiều, chim cút bay đến rợp cả trại." Thiên
Chúa là Đấng dựng nên và điều khiển muôn loài. Theo sự quan phòng khôn ngoan,
Ngài có thể truyền lệnh cho bất kỳ tạo vật nào, chúng phải vâng theo lệnh của
Ngài.
(2) Manna: Để co dân có bánh ăn,
buổi sáng thì có lớp sương phủ quanh trại. Khi sương tan đi thì trên mặt hoang
địa, có một thứ gì nho nhỏ mịn màng, nho nhỏ như sương muối phủ mặt đất. Khi
con cái Israel thấy thế, họ liền hỏi nhau: "Manhu?" có nghĩa:
"Cái gì đây?" Vì họ không biết đó là cái gì. Ông Moses bảo họ:
"Đó là bánh Đức Chúa ban cho anh em làm của ăn!" Manna là hình bóng của
Bí-tích Thánh Thể: Nếu Thiên Chúa có thể nuôi phần xác của dân bằng việc cho
manna rơi từ trời xuống trong sa mạc, Chúa Giêsu có thể nuôi sống phần hồn của
con người bằng Bánh Thánh Thể mỗi ngày. Thế mà vẫn còn biết bao con người nghi
ngờ sự hiện diện của Chúa trong BT Thánh Thể!
2/ Phúc Âm: Cuộc
hội ngộ giữa Chúa Giêsu và Mary Magdala.*
2.1/ Mary
Magdala nhận ra Chúa Giêsu: Bà nhận ra Chúa Giêsu không bằng những gì nghe và thấy bên
ngòai, vì Bà đã nghe và thấy Chúa như trình thuật ở trên; nhưng bằng sự rung động
từ trong trí óc và con tim. Thánh sử Gioan mô tả phút giây hội ngộ giữa Chúa
Giêsu và Mary Magdala thật ngắn ngủi, nhưng vô cùng tuyệt vời. Đức Giêsu gọi
bà: "Mary!" Bà quay lại và nói bằng tiếng Do-thái:
"Rabbouni!" Chỉ có hai con tim đang yêu mới hiểu được ý nghĩa tuyệt vời
của hai tiếng gọi này. Sự kiện Chúa gọi tên Bà gợi lại cho bà nhiều điều: Chúa
đang sống, Ngài nhận ra Bà, Ngài hiểu sự đau khổ của Bà, và Ngài yêu thương Bà.
Nhận ra tiếng gọi thân thương của người mình yêu mến trong khi đang tuyệt vọng
đi tìm, còn gì xúc động và vui mừng hơn, Bà quay lại để nhìn Chúa. Khi nhận ra
Chúa, bà chạy đến, gieo mình xuống ôm chân Ngài, và sung sướng kêu lên “Thầy của
con.”
2.2/ Yêu Chúa
không phải giữ chặt Chúa, nhưng làm theo những gì Ngài muốn: Hành động của Mary
Magdala như thầm nói với Chúa: “Con sẽ không để Thầy xa con nữa.” Nhưng Đức
Giêsu bảo bà: "Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha.
Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: "Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng
là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh
em."" Khác với tình yêu con người, khi con người yêu ai, họ muốn giữ
người họ yêu làm của riêng cho mình; tình yêu Thiên Chúa đòi con người tiếp tục
cho Chúa đi, chứ không giữ Chúa lại làm của riêng cho mình. Con người tìm thấy
niềm vui khi nhìn thấy mọi người yêu Chúa. Chúa Giêsu muốn bảo Mary: Nếu con
thương Thầy, hãy làm cho nhiều người nhận biết Thầy! Thầy còn nhiều anh, chị,
em mà con phải mang tin mừng đến cho họ.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Chúng ta
không thể nào đơn giản hóa cuộc sống vào những nhu cầu vật chất, vì con người
được Thiên Chúa tạo dựng cho những mục đích cao quí hơn loài vật.
- Chúng ta
phải dành thời giờ để học hỏi Lời Chúa và phát triển đời sống tâm linh cũng như
trí tuệ, để có thể nhận ra sự thật từ giữa bao cám dỗ sai trái và đạt đích điểm
của cuộc đời.
Linh mục
Anthony Đinh Minh Tiên OP.
(*Đã có sự nhầm lẫn từ nơi trang : loinhapthe.com- hôm nay Bài
Tin Mừng trích từ Phúc Âm Mt 13,1-9 chứ không phải Ga 20,1.11-18)
HẠT GIỐNG NẨY MẦM
- MÙA QUANH NĂM –
- TUẦN 16 -
"Có những hạt rơi vào đất tốt.
Chúng mọc và lớn lên, sinh hoa kết quả :
hạt thì được ba mươi, hạt thì được sáu mươi,
hạt thì được một trăm" (Mc 4,8)
Mt 13,1-9
* Đặt trong sơ đồ chung của Mt :
Trong chương 13 (Từ hôm nay đến Thứ Sáu tuần 17), Thánh Mat-thêu
gom chung 7 dụ ngôn qua đó Chúa Giêsu dạy người ta hiểu về Nước Trời.
Trước những lời Chúa Giêsu giải thích về Nước Trời bằng hình
thức dụ ngôn, thính giả phải chọn lựa dứt khoát : hoặc nghe rồi đem ra thực
hành để được gia nhập Nước Trời thật, hoặc chỉ nghe suông rồi bỏ qua và do đó
không được vào.
A. Hạt giống...
Đây là phần đầu của dụ ngôn người gieo giống : chính câu chuyện dụ
ngôn (ngày mai là phần thứ hai, Chúa Giêsu sẽ giải thích lý do tại sao Ngài
giảng bằng dụ ngôn ; và ngày mốt là phần thứ ba Ngài sẽ giải thích ý nghĩa của
dụ ngôn này).
Trong câu chuyện dụ ngôn này, ta hãy chú ý vài chi tiết ban đầu :
- Người gieo giống này rất phung phí, gieo hạt giống ở khắp nơi, kể
cả những nơi mà hy vọng nẩy mầm không bao nhiêu : Thiên Chúa rất quảng đại
trong việc ban Lời Ngài cho chúng ta.
- Có 4 loại đất nhưng 3 loại đã thất bại : Lời Chúa có kết quả hay
không còn tuỳ vào cách đón nhận và đáp ứng của con người.
B.... nẩy mầm.
1. Chúa Giêsu đã dùng việc gieo giống, tức là một sinh hoạt rất
bình thường và gần gũi, để trình bày giáo lý của Ngài. Muốn thế, Ngài phải có
một cái nhìn và sự suy nghĩ rất sâu sắc về những việc bình thường ấy.
Tất cả những việc bình thường hằng ngày đều có thể trở thành đề tài
cho tôi chiêm ngưỡng và rút ra những bài học bổ ích. Xin Chúa cho con có cái
nhìn chiêm ngưỡng và thiện chí muốn học hỏi từ những việc bình thường.
2. Người gieo giống đã gieo hạt giống khắp nơi, một cách có thể nói
là phung phí. Hàng ngày và hàng tuần, Chúa cũng ban Lời Chúa cho tôi một cách
rất là quảng đại : khi tôi dự Thánh Lễ, khi tôi nghe giảng, khi tôi đọc Sách
đạo đức, khi tôi nguyện gẫm, khi tôi nghe huấn đức, khi tôi học v.v.
Cám ơn về lòng quảng đại của Chúa.
3. Dụ ngôn đầu tiên trong loạt dụ ngôn về Nước Trời là một dụ ngôn
về Lời Chúa. Lời Chúa rất quan trọng, cần thiết và hữu ích cho đời sống thiêng
liêng. Tôi có ý thức điều này không ?
4. Trong vườn, một gốc nho héo úa giữa bao cây xanh tươi mơn mởn.
Tưới bao nhiêu phân cũng chẳng thấy khá hơn. Cuối cùng, người chủ đào gốc lên
xem, thì thấy có miếng gỗ nằm chắn ngang gốc nho.
Có lẽ đời ta cũng vậy. Nếu không đâm rễ sâu vào lòng đất là Lời
Chúa, đời ta cũng sẽ tàn úa. (Góp nhặt)
5. “Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt nên sinh hoa kết quả, hạt
được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục” (Mt 13,8)
Trong Tin Mừng, các thánh sử chẳng bao giờ nói đến Chúa cười. Tuy
nhiên con vẫn thầm nghĩ rằng Chúa biết cười. Chúa đã cười khi còn là con trẻ ở
Nadarét. Chúa đã cười khi còn là một thiếu niên nghịch ngợm. Chúa đã biết cười
rất hân hoan trong lời tạ ơn Cha, và có lẽ trong tiệc cưới rộn rã cùng với các
môn đệ. Chúa đã hát, đã vỗ tay, đã chúc mừng… Con cũng bắt gặp nụ cười kín đáo
của Chúa trong hình ảnh người gieo giống hôm nay. Cho dù có hạt bị chim trời ăn
mất, có hạt bị héo khô, có hạt bị chết nghẹt… nhưng người gieo giống vẫn đầy
lạc quan hy vọng để nhìn thất, để mỉm cười trước đồng lúa chín vàng.
Lạy Chúa, giữa những thành bại của cuộc sống, xin luôn khơi dậy
trong con niềm hy vọng, lạc quan. (Hosanna)
Lm.Carolo HỒ BẶC XÁI – Gp.Cần Thơ
24/07/13 THỨ
TƯ TUẦN 16 TN
Th. Sácben Máclúp, linh mục
Mt 13,1-9
Th. Sácben Máclúp, linh mục
Mt 13,1-9
THÀNH CÔNG VƯỢT THẤT BẠI
“Người gieo giống ra đi gieo giống... Có hạt
rơi trên nơi sỏi đá ... Có hạt rơi vào bụi gai ... Có hạt lại rơi nhằm chỗ đất
tốt, nên sinh hoa kết quả nhiều : hạt được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt được
ba chục.” (Mt
13,4-9)
Suy niệm: Dụ
ngôn “Người gieo hạt giống” khởi đầu bằng những thất bại càng tăng dần: Hạt rơi
bên vệ đường chưa kịp nẩy mầm đã bị lấy mất, hạt rơi trên đá sỏi vừa nẩy mầm đã
bị héo khô và hạt rơi vào bụi gai đã mọc lên thành cây con, tưởng sẽ mang lại
kết quả, nhưng rốt cuộc cũng chết khô. Sau những thất bại thảm thương ấy, tình
thế lại thay đổi thật ngoạn mục: Ba hạt giống sau rơi vào đất tốt bù đắp lại
những thất bại trước đây và đem lại mùa bội thu thật dồi dào. Đức Giêsu muốn
dạy ta có một cái nhìn lạc quan về Nước Trời của Ngài. Nước ấy khởi đầu thật âm
thầm, không tránh khỏi được những thất bại, thế nhưng cuối cùng Nước Trời sẽ
thành toàn tốt đẹp.
Mời Bạn có
một cái nhìn lạc quan về cuộc sống nói chung và với việc sống Lời Chúa nói
riêng. Nếu thất bại là một phần của hạt giống thì thất bại cũng là một phần trong
đời sống của bạn. Kết quả cuối cùng sẽ đủ sức bù đắp những thất bại trước đây.
Việc loan báo Tin Mừng cho dù có gặp trở ngại, nhưng hạt giống Tin Mừng một khi
được gieo vào tâm hồn con người, chắc chắn sẽ tới lúc trổ sinh bông hạt dồi
dào.
Sống Lời Chúa: Bạn
đã gặp nhiều thất bại ê chề trong nỗ lực xây dựng hạnh phúc gia đình, tình bạn,
nhóm hay cộng đoàn. Đừng nản lòng, bạn hãy tiếp tục cố gắng bắt đầu từ hôm nay
và rốt cuộc bạn sẽ có một mùa bội thu.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn có một cái nhìn lạc quan hy
vọng trong cuộc sống. Amen.
Có tai
thì nghe
Có biết bao gai góc, đá sỏi trong mảnh đất đời
tôi. Có bao hạt giống bị mất mát vì tôi từ khước. Nếu tôi dám để cho một câu Lời
Chúa tự do lớn lên thì đời tôi sẽ hoàn toàn thay đổi.
Suy niệm:
Dụ ngôn người gieo giống
đầy tính lạc quan, hy vọng.
Ðức Giêsu gieo hạt giống Lời Chúa khắp nơi.
Có hạt bị chim trời ăn mất, khi chưa kịp nảy mầm.
Có hạt bị khô cháy khi chưa bám rễ.
Có hạt đã thành cây, nhưng bị gai làm chết ngạt.
Thực tế đau buồn ấy làm nản lòng nhiều người.
Ðức Giêsu đã gặp biết bao chống đối và thất bại.
Ngài có thật là Ðấng được Thiên Chúa sai đến
để thiết lập Nước Trời trên trần gian không?
May thay có những hạt rơi vào đất tốt,
và đem lại kết quả gấp bội.
Nhìn vào khuôn mặt của Giáo Hội hôm nay,
nhiều người thất vọng trước những khó khăn, khủng hoảng.
Ðức Giêsu khuyên ta hãy vững lòng.
Lời Chúa vẫn còn gặp được mảnh đất phì nhiêu.
Ðức Giêsu gieo hạt giống Lời Chúa khắp nơi.
Có hạt bị chim trời ăn mất, khi chưa kịp nảy mầm.
Có hạt bị khô cháy khi chưa bám rễ.
Có hạt đã thành cây, nhưng bị gai làm chết ngạt.
Thực tế đau buồn ấy làm nản lòng nhiều người.
Ðức Giêsu đã gặp biết bao chống đối và thất bại.
Ngài có thật là Ðấng được Thiên Chúa sai đến
để thiết lập Nước Trời trên trần gian không?
May thay có những hạt rơi vào đất tốt,
và đem lại kết quả gấp bội.
Nhìn vào khuôn mặt của Giáo Hội hôm nay,
nhiều người thất vọng trước những khó khăn, khủng hoảng.
Ðức Giêsu khuyên ta hãy vững lòng.
Lời Chúa vẫn còn gặp được mảnh đất phì nhiêu.
Dụ ngôn người gieo giống
đòi chúng ta phải xét mình
Có bao hạt Lời Chúa được gieo vào lòng tôi?
Ðâu là số phận của chúng?
Có hạt rơi vào lòng tôi như rơi trên mặt đường.
Tôi nghe mà không hiểu.
Không hiểu vì không muốn hiểu, vì cố tình né tránh,
bởi lẽ Lời Chúa đòi tôi hoán cải và từ bỏ mình.
Thế là Lời Chúa trượt đi như nước đổ lá khoai.
Có hạt rơi vào lòng tôi như rơi trên đất đá.
Tôi vội vã, hớn hở đón lấy ngay,
nhưng chỉ dừng lại ở bề mặt hời hợt.
Lời Chúa không đâm rễ sâu trong mảnh đất đời tôi.
Khi thử thách gay gắt của cuộc sống ập đến,
tôi té nhào và bỏ cuộc, chẳng dám sống Lời Ngài.
Có hạt rơi vào lòng tôi như rơi trong bụi gai.
Bụi gai là nỗi lo âu chuyện đời, là đam mê của cải.
Bụi gai bóp nghẹt, làm cây Lời Chúa không sinh trái.
Có hạt rơi vào long tôi như rơi vào đất tốt.
Tôi nghe và hiểu.
Tôi hiểu được là nhờ dám sống Lời Chúa trong đời.
Chỉ ai hiểu nhờ sống mới đem lại mùa bội thu.
Có bao hạt Lời Chúa được gieo vào lòng tôi?
Ðâu là số phận của chúng?
Có hạt rơi vào lòng tôi như rơi trên mặt đường.
Tôi nghe mà không hiểu.
Không hiểu vì không muốn hiểu, vì cố tình né tránh,
bởi lẽ Lời Chúa đòi tôi hoán cải và từ bỏ mình.
Thế là Lời Chúa trượt đi như nước đổ lá khoai.
Có hạt rơi vào lòng tôi như rơi trên đất đá.
Tôi vội vã, hớn hở đón lấy ngay,
nhưng chỉ dừng lại ở bề mặt hời hợt.
Lời Chúa không đâm rễ sâu trong mảnh đất đời tôi.
Khi thử thách gay gắt của cuộc sống ập đến,
tôi té nhào và bỏ cuộc, chẳng dám sống Lời Ngài.
Có hạt rơi vào lòng tôi như rơi trong bụi gai.
Bụi gai là nỗi lo âu chuyện đời, là đam mê của cải.
Bụi gai bóp nghẹt, làm cây Lời Chúa không sinh trái.
Có hạt rơi vào long tôi như rơi vào đất tốt.
Tôi nghe và hiểu.
Tôi hiểu được là nhờ dám sống Lời Chúa trong đời.
Chỉ ai hiểu nhờ sống mới đem lại mùa bội thu.
Dụ ngôn trên đòi tôi xét
lại thái độ nghe Lời Chúa,
đòi tôi cải tạo lại mảnh đất lòng mình.
Có biết bao gai góc, đá sỏi trong mảnh đất đời tôi.
Có bao hạt giống bị mất mát vì tôi từ khước.
Nếu tôi dám để cho một câu Lời Chúa tự do lớn lên
thì đời tôi sẽ hoàn toàn thay đổi.
Hôm nay, tôi được mời gọi đi gieo hạt.
Nhưng trước hết, tôi cần được Lời Chúa biến đổi,
cần hiểu sâu nhờ dám sống Lời Chúa tận căn.
Xin Chúa giúp tôi tìm ra những lối gieo mới,
để Lời Chúa sai trái hơn trong thế giới hôm nay.
đòi tôi cải tạo lại mảnh đất lòng mình.
Có biết bao gai góc, đá sỏi trong mảnh đất đời tôi.
Có bao hạt giống bị mất mát vì tôi từ khước.
Nếu tôi dám để cho một câu Lời Chúa tự do lớn lên
thì đời tôi sẽ hoàn toàn thay đổi.
Hôm nay, tôi được mời gọi đi gieo hạt.
Nhưng trước hết, tôi cần được Lời Chúa biến đổi,
cần hiểu sâu nhờ dám sống Lời Chúa tận căn.
Xin Chúa giúp tôi tìm ra những lối gieo mới,
để Lời Chúa sai trái hơn trong thế giới hôm nay.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
con đường dài nhất là con
đường từ tai đến tay.
Chúng con thường xây nhà trên cát,
vì chỉ biết thích thú
nghe Lời Chúa dạy,
nhưng lại không dám đem
ra thực hành.
Chính vì thế
Lời Chúa chẳng kết trái
nơi chúng con.
Xin cho chúng con
đừng hời hợt khi nghe Lời
Chúa,
đừng để nỗi đam mê làm
Lời Chúa trở nên xa lạ.
Xin giúp chúng con dọn dẹp mảnh đất đời mình,
để hạt giống Lời Chúa
được tự do tăng truởng.
Ước gì ngôi nhà đời chúng con
được xây trên nền tảng
vững chắc,
đó là Lời Chúa,
Lời chi phối toàn bộ cuộc
sống chúng con.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Suy niệm
“Có những hạt rơi nhầm đất tốt, nên sinh hoa
kết quả, hạt được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục” (Mt 13, 8)
Khi suy nghĩ Lời Chúa qua bài Phúc âm hôm nay,
con cảm nghiệm rằng:
Thiên Chúa là người chủ gieo giống. Người đã tận
tâm đào xới cho mảnh đất tâm hồn con được tơi xốp để đến mùa gặt hái thu được
nhiều bông hạt.
Chúa còn giao cho con bổn phận chăm sóc thửa
ruộng tâm hồn nữa, để thửa ruộng ấy mỗi ngày một xanh tốt, mỗi ngày mỗi phát
triển. Con cũng luôn ao ước những hạt giống Lời Chúa được lớn lên trong tâm hồn
con. Nhưng Chúa ơi, có những lúc con đã lạm dụng quyền tự do của Chúa ban, mà
làm những điều sai trái, khiến thửa đất tâm hồn con đã trở nên chai lì, phát
sinh những sỏi đá và gai góc, vì thế Lời Chúa không lớn lên.
Xin Chúa giúp con luôn cảnh giác tránh xa tội
lỗi, khử trừ các tính hư tật xấu, nhổ đi những gai góc, vứt đi sỏi đá để Lời
Chúa được phát triển dồi dào trong tâm hồn con. Xin Chúa cho con biết say mê
học hỏi Lời Chúa, lắng nghe tiếng Chúa dạy và mau mắn thi hành ý Chúa.
Lạy Chúa con tin, Lời Chúa là ngọn đèn chiếu soi
bước con đi. Lời Chúa là đường dẫn đưa con về quê thật là Nước Thiên Chúa. Lời
Chúa là sự sống để con được tận hưởng hạnh phúc đời đời trong vinh quang
của Chúa.
Hãy
Nâng Tâm Hồn Lên Tháng Bảy
24
THÁNG BẢY
Tạo Vật Mang Dấu
Ấn Của Đức Kitô
Trong
Thư Cô-lô-sê, chúng ta thấy rằng chân lý về sự tiền định trong Đức Kitô có mối
gắn kết chặt chẽ với chân lý về việc sáng tạo trong Người. Thánh Phao-lô viết:
“Người là hình ảnh của Thiên Chúa vô hình, là Trưởng Tử sinh ra trước mọi loài
thụ tạo. Vì nhờ Người mà muôn vật được tạo thành, trên trời cùng dưới đất” (Cl
1,15-16).
Ở
đây chúng ta nắm bắt được một sự thật kỳ diệu. Ngay từ thuở đầu sáng tạo, thế
giới mang trong mình nó ơn gọi và thậm chí mối đảm bảo được tiền định trong Đức
Kitô, bởi vì thế giới được tạo dựng trong Đức Kitô và được cung hiến cho Thiên
Chúa như tặng phẩm đầu tiên của sự quan phòng. Thế giới đã được tạo thành nhờ
Ngôi Lời Thiên Chúa là Đức Kitô, Đấng mở ơn cứu độ ra cho mọi con người và, cuối
cùng, cho thế giới. “Vì Thiên Chúa đã muốn làm cho tất cả sự viên mãn hiện diện
ở nơi Người” (Cl 1,19).
Sự
viên mãn cuối cùng của trái đất, nhất là sự chuyển hóa của con người, được đạt
đến chính là nhờ tác động của sự viên mãn vốn hiện diện nơi Đức Kitô. Đức Kitô
đem lại cho chúng ta sự viên mãn của Thiên Chúa. Theo một nghĩa nào đó, chính
trong Đức Kitô mà chương cuối cùng của lịch sử thế giới – nhất là lịch sử con
người – được hoàn tất.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT UP YOUR HEARTS
Daily Meditations by Pope John Paul II
Lời
Chúa Trong Gia Đình
Thánh Sarbêliô
Makhluf, linh mục
Xh 16, 1-5. 9-15; Mt
13, 1-9
LỜI SUY NIỆM: Giữa một đám đông dân chúng theo Chúa Giêsu để
nghe Ngài giảng dạy, Ngài đã dùng dụ ngôn “người gieo giống” Và Ngài kết luận:
“Ai có tai thì nghe” (Mt 13,9)
Trong mọi Lời Chúa,
luôn có sự đòi hỏi nơi mỗi người phải biết lắng nghe, và phải biết nghe cách
nào; để hiểu. Bởi tùy mỗi cách nghe, sẽ cho chúng ta cách sống. Muốn nghe Lời
Chúa. Chỉ có một mình Chúa mới giải thích cho chúng ta hiểu được, bởi vì mỗi
người đều có một khả năng riêng và từng hoàn cảnh riêng. Nếu chúng ta thật tình
yêu mến và tin vào Lời Chúa. Thì Thần Khí của Ngài sẽ tác động trên chúng ta để
càng ngày chúng ta càng hiểu biết hơn. Lời Chúa là Lời hằng sống và luôn luôn
là điều mới lạ của mỗi chúng ta. Ước gì mỗi người chúng ta luôn biết lắng nghe
Lời Chúa, với đức tin và sự tuân phục trong tình mến.
Mạnh Phương
24 Tháng Bảy
Một
Lời Thề Hứa
Từ tháng 5 đến tháng 7 năm
1990 vừa qua, du khách trên khắp thế giới đã đổ xô về làng Oberammergau bên Tây
Ðức để thưởng thức tuồng Thương Khó Chúa Giêsu... Việc diễn tuồng Thương Khó
này là một lời thề hứa mà dân làng Oberammergau đã trung thành giữ từ trên 400
năm nay.
Năm 1633, một nạn dịch khủng
khiếp đã giết hại không biết bao nhiêu sinh mạng trong vùng Bavaria. Ðể đề
phòng nạn dịch, dân làng Oberammergau đã đóng kín các cửa làng để không một người
lạ mặt nào có thể lọt vào trong làng... Chẳng may, một người đào huyệt trong làng
đã bị lây. Anh ta quyết định được chết trong ngôi làng thân yêu của mình. Anh
đã qua mắt được những người canh cửa để lọt vào trong và rồi lây bệnh cho nhiều
người khác trong làng...
Chỉ trong vòng hai tuần lễ,
88 người dân làng đã bị thiệt mạng, ngay cả hai vị linh mục trong xứ cũng không
tránh khỏi ôn dịch. Một vị linh mục khác được sai đến. Dân làng không biết làm
gì khác hơn là cùng với vị linh mục đến trước Thánh Thể Chúa để thề hứa. Qua sự
cam đoan của linh mục chính xứ cũng như của những người đại diện, toàn dân đã
cam kết rằng nếu được Chúa cho tai qua nạn khỏi, họ sẽ trình diễn tuồng Thương
Khó của Chúa cứ 10 năm một lần...
Năm 1634, nghĩa là một năm
sau khi nạn dịch chấm dứt, dân làng Oberammergau đã giữ lời hứa với Chúa. Già
trẻ lớn bé, tất cả mọi người trong làng đã sốt sắng tham dự vào việc trình diễn
tuồng Thương Khó. Lần trình diễn đầu tiên ấy chỉ thu hút được khoảng 200 khán
giả đến từ các làng lân cận. Và kể từ năm 1680, họ đã quyết định trình diễn 10
năm một lần. Ðến năm 1770 thì khách thập phương đã bắt đầu đổ xô về
Oberammergau...
10 năm một lần: khoảng
cách của 10 năm là để dân làng được chuẩn bị chu đáo hơn. Diễn viên của vở tuồng
phải là người dân làng. Các nhân vật được chọn lựa và huấn luyện kỹ càng. Riêng
người được chọn đóng vai Chúa Giêsu và Ðức Mẹ sẽ được dân làng chào hỏi một
cách kính cẩn bằng chính danh hiệu của Chúa Giêsu và Ðức Mẹ. Và trong suốt thời
gian chuẩn bị cũng như trình diễn, tất cả mọi nhân vật đều được mời gọi để sống
chính tâm tình của các nhân vật lịch sử trong vở tuồng... Vì là một lời thề của
tổ tiên để lại, cho nên đêm trước buổi trình diễn đầu tiên, toàn dân làng sẽ
tham dự Thánh lễ và sốt sắng rước Mình Thánh Chúa. Buổi tình diễn sẽ bắt đầu
vào lúc 8 giờ sáng và kết thúc vào lúc 5 giờ chiều... Và vì đây là một buổi
trình diễn có tính cách tôn giáo, cho nên toàn dân làng Oberammergau không cho
phép bất cứ một cuộc thu hình nào.
Kinh thánh thuật lại rằng trên đường tiến về Ðất Hứa, có lần nhiều
người Do Thái bị rắn cắn chết giữa sa mạc.. Chúa đã truyền lệnh cho Môi Sen đúc
một con rắn đồng và treo lên cây. Tất cả những ai bị rắn cắn nhìn vào con rắn đồng
ấy đều được chữa lành...
Chúa Giêsu đã ví con rắn đồng ấy với chính Ngài bị treo trên thập
giá. Ngài mời gọi chúng ta hãy ngắm nhìn Ngài trong cảnh bị treo ấy. Cái chết của
Chúa Giêsu trên thập giá đã gắn liền với tội lỗi của từng người trong chúng ta.
Người dân làng Oberammergau đã hiểu được mối tương quan ấy. Họ diễn lại cuộc tử
nạn của Chúa Giêsu để tưởng nhớ công lao cứu sống của Ngài.
Một cách nào đó, mỗi người chúng ta cũng là một diễn viên của vở
tuồng Thương Khó Chúa Giêsu. Mỗi người chúng ta được mời gọi để sống chính tâm
tình của Chúa Giêsu. Tân tình của Chúa Giêsu trong cuộc khổ nạn chính là cảm mến,
vâng phục, yêu thương đối với Chúa Cha và quảng đại, tha thứ đối với tha nhân.
Ngắm nhìn Ngài trên thập giá, chúng ta cũng được mời gọi sống lại tâm tình ấy.
Và đó cũng chính là sức sống của người Kitô chúng ta, bởi vì người Kitô luôn được
mời gọi để sống cho Thiên Chúa và tha nhân...
(Lẽ Sống)
24-07
Thánh Charbel
(1828-1898)
Thánh Charbel tên thật
là Youssef Makhlouf, sinh ngày 8 tháng Năm 1828 ở một làng vùng cao nguyên
Lebanon. Cuộc đời Youssef rất bình thường, cũng đi học, đi nhà thờ như bất cứ
ai khác. Ngài yêu quý Ðức Mẹ và siêng năng cầu nguyện. Ngài có hai người chú
là đan sĩ. Ngài âm thầm cầu xin Ðức Mẹ giúp ngài trở thành một đan sĩ. Khi
gia đình muốn ngài kết hôn vì họ thấy có một thiếu nữ rất xinh đẹp trong làng
mà họ tin sẽ là người vợ lý tưởng của ngài thì Youssef lại tin rằng đã đến
lúc phải theo đuổi ơn gọi làm đan sĩ. Ngài gia nhập đan viện Ðức Mẹ ở Mayfuq
khi hai mươi ba tuổi, lấy tên Charbel của vị tử đạo người Syria. Ngài khấn
trọn năm 1853 khi hai mươi lăm tuổi. Charbel học làm linh mục và được thụ
phong năm 1858. Ngài ở tu viện St. Maron trong mười sáu năm tiếp đó.
Cha Charbel là một
người thâm trầm mà sự yêu quý cầu nguyện là đặc tính nổi bật của ngài. Thỉnh
thoảng ngài lui vào nơi ẩn dật của dòng để cầu nguyện. Và trong hai mươi ba
năm cuối đời, Cha Charbel sống rất kham khổ. Ăn ít, ngủ trên đất, và cầu nguyện
lâu giờ. Nhiều khi, Cha Charbel bay bổng trên không khi cầu nguyện, và ngài
rất yêu quý Thánh Thể.
Vào ngày 16-12-1898,
trong khi cử hành Thánh Lễ, ngài bị tai biến mạch máu não và tám ngày sau
ngài đã thở hơi cuối cùng vào ngày 24-12-1898.
Phép lạ bắt đầu xảy ra
tại ngôi mộ của vị đan sĩ thánh thiện này. Ngài được phong chân phước năm
1965 và sau cùng, Cha Charbel được Ðức Giáo Hoàng Phaolô VI tuyên xưng hiển
thánh ngày 9-10-1977. Ðức giáo hoàng giải thích rằng, bằng chính đời sống của
mình, Thánh Charbel đã dạy chúng ta con đường đích thực đến với Thiên Chúa.
Trong khi xã hội chúng ta tuyên dương sự giầu sang và tiện nghi, Thánh
Charbel, qua gương mẫu đời sống, ngài đã dạy chúng ta các giá trị khi trở nên
nghèo khó, hy sinh và siêng năng cầu nguyện.
Thứ Tư 24-7
Thánh Christina
hánh Christina sinh
trong thế kỷ thứ ba và là con gái của một quan tòa giầu có và thế lực tên
Urbain. Cha của ngài, là người đắm chìm trong việc thờ cúng tà thần, có rất
nhiều các tượng thần bằng vàng mà thánh nữ đã tiêu hủy và lấy vàng phân phát
cho người nghèo.
Tức giận vì hành động
này, ông Urbain trở nên người hành hạ chính con gái mình. Ông ra lệnh dùng
roi đánh con và ném con vào ngục tối. Christina vẫn không lay chuyển đức tin.
Người cha ra lệnh dùng móc sắt để xé thân thể con gái mình và cột cô vào tấm
vỉ mà bên dưới đang cháy lửa. Nhưng Thiên Chúa đã gìn giữ tôi tớ Người bằng
cách khiến lửa bắn tung vào kẻ hành hình. Sau đó Christina bị quấn cổ bằng
một tảng đá lớn và ném xuống hồ Balsena, nhưng ngài được thiên thần cứu sống,
trong khi cha ngài, vì tức giận mà chết.
Quan toà kế vị Urbain
cũng tàn nhẫn không kém. Ông ra lệnh thiêu sống Christina, nhưng ngài vẫn
sống sót. Ngài bị ném vào chuồng đầy rắn, sau đó bị cắt lưỡi và sau cùng bị
tên đâm thâu qua người. Ngài được triều thiên tử đạo ở Tyro. Di tích của
thánh nữ hiện vẫn còn giữ ở Palermo thuộc Sicily.
|
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét