Thứ Ba 05/02/2013
Thứ Ba Tuần IV Mùa Thường
Niên Năm lẻ
Mc 5,21-43 |
BÀI
ĐỌC I: Dt 12, 1-4
"Chúng ta hãy
kiên quyết xông ra chiến trận đang chờ đợi ta".
Trích thư gửi tín hữu Do-thái.
Anh em thân mến, cả chúng ta, chúng
ta cũng có một đoàn thể chứng nhân đông đảo như đám mây bao quanh, chúng ta hãy
trút bỏ tất cả những gì làm cho chúng ta nặng nề và tội lỗi bao quanh chúng ta.
Chúng ta hãy kiên quyết xông ra chiến trận đang chờ đợi ta. Chúng ta hãy nhìn
thẳng vào Đức Giêsu, Đấng khơi nguồn đức tin và làm cho nó nên hoàn tất; vì
trông mong niềm vui đang chờ đón mình, Người đã chịu khổ giá, bất chấp sự hổ
thẹn, và rồi lên ngự bên hữu ngai Thiên Chúa. Anh em hãy tưởng nghĩ đến Đấng đã
liều thân chịu cuộc tấn công dữ dội của những người tội lỗi vào chính con người
của Ngài, ngõ hầu anh em khỏi mỏi mệt mà thất vọng. Vì chưng, trong khi chiến
đầu với tội lỗi, anh em chưa đến nỗi phải đổ máu.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 21, 26b-27. 28 và 30. 31-32
Đáp: Lạy Chúa, những kẻ tìm kiếm Chúa sẽ ca khen Chúa (c. 27b).
1)
Tôi sẽ làm trọn những lời khấn hứa của tôi, trước mặt những người tôn sợ Chúa.
Bạn cơ bần sẽ ăn và được no nê, những kẻ tìm kiếm Chúa sẽ ca khen Chúa:
"Tâm hồn các bạn hãy vui sống tới muôn đời". - Đáp.
2)
Thiên hạ sẽ ghi lòng và trở về với Chúa, khắp cùng bờ cõi địa cầu; và toàn thể
bá tánh chư dân sẽ phủ phục trước thiên nhan Chúa. Bao người ngủ trong lòng đất
sẽ tôn thờ duy một Chúa, bao kẻ nằm xuống bụi tro sẽ sấp mình trước thiên nhan.
Và linh hồn tôi sẽ sống cho chính Chúa. - Đáp.
3)
Miêu duệ tôi sẽ phục vụ Ngài, sẽ tường thuật về Chúa cho thế hệ tương lai, và
chúng kể cho dân hậu sinh biết đức công minh Chúa, rằng "Điều đó Chúa đã
làm". - Đáp.
ALLELUIA: Tv 144, 13cd
Alleluia,
alleluia! - Chúa trung thành trong mọi lời Chúa phán, và thánh thiện trong mọi việc
Chúa làm. - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mc 5, 21-43
"Hỡi em bé, Ta
bảo em hãy chỗi dậy".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền
trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người
đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy
Người, ông sụp lạy và van xin rằng: "Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài
đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống". Chúa Giêsu ra đi với
ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.
Vậy có một người đàn bà bị bệnh xuất
huyết đã mười hai năm. Bà đã chịu cực khổ, tìm thầy chạy thuốc, tiêu hết tiền
của mà không thuyên giảm, trái lại bệnh càng tệ hơn. Khi bà nghe nói về Chúa
Giêsu, bà đi lẫn trong đám đông đến phía sau Người, chạm đến áo Người, vì bà tự
nhủ: "Miễn sao tôi chạm tới áo Người thì tôi sẽ được lành". Lập tức,
huyết cầm lại và bà cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh. Ngay lúc ấy, Chúa
Giêsu nhận biết có sức mạnh đã xuất phát tự mình, Người liền quay lại đám đông
mà hỏi: "Ai đã chạm đến áo Ta?" Các môn đệ thưa Người rằng:
"Thầy coi, đám đông chen lấn Thầy tứ phía, vậy mà Thầy còn hỏi 'Ai chạm
đến Ta?'" Nhưng Người cứ nhìn quanh để tìm xem kẻ đã làm điều đó. Bấy giờ
người đàn bà run sợ, vì biết rõ sự thể đã xảy ra nơi mình, liền đến sụp lạy
Người và thú nhận với Người tất cả sự thật. Người bảo bà: "Hỡi con, đức
tin con đã chữa con, hãy về bình an và được khỏi bệnh".
Người còn đang nói, thì người nhà
đến nói với ông trưởng hội đường rằng: "Con gái ông chết rồi, còn phiền
Thầy làm chi nữa?" Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên
Người bảo ông trưởng hội đường rằng: "Ông đừng sợ, hãy cứ tin". Và
Người không cho ai đi theo, trừ Phêrô, Giacôbê và Gioan, em Giacôbê. Các ngài
đến nhà ông trưởng hội đường. Và Chúa Giêsu thấy người ta khóc lóc kêu la ồn
ào, Người bước vào và bảo họ: "Sao ồn ào và khóc lóc thế? Con bé không
chết đâu, nó đang ngủ đó". Họ liền chế diễu Người. Nhưng Người đuổi họ ra
ngoài hết, chỉ đem theo cha mẹ đứa bé và những môn đệ đã theo Người vào chỗ đứa
bé nằm. Và Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: "Talitha, Koumi!", nghĩa
là: "Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!" Tức thì em bé đứng
dậy và đi được ngay, vì em đã được mười hai tuổi. Họ sửng sốt kinh ngạc. Nhưng Người
cấm ngặt họ đừng cho ai biết việc ấy, và bảo họ cho em bé ăn. Đó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Nhận ra phép lạ mỗi ngày
Ngày 17/9/1961, máy bay chở ông Ðavít Hamacon, Tổng thư
ký Liên hiệp quốc, đã ngộ nạn trên không phận nước Congo, Phi Châu. Ông Hamacon
không chỉ là người hoạt động cho hòa bình và là một nhà chính trị lỗi lạc, ông
còn là một nhà tu đức có chiều sâu. Sau khi ông qua đời, tại căn phòng của ông
ở Nữu Ước, người ta đã tìm được tập tài liệu đánh máy, ghi lại những suy tư và
cầu nguyện hằng ngày của ông. Trong tập tài liệu này người ta đọc thấy những
dòng như sau: "Thiên Chúa sẽ không chết, ngày mà chúng ta không còn tin ở
thần linh nào nữa. Nhưng chính chúng ta sẽ chết, ngày nào cuộc sống của chúng
ta không còn thấm nhập bởi ánh sáng của phép lạ không ngừng xảy ra, phép lạ mà
lý trí chúng ta không biết từ đâu tới".
Cái chết mà ông Ðavít Hamacon nói trên đây chính là cái
chết của tinh thần con người. Khi tinh thần con người không còn vượt qua khỏi
chính mình để đi vào chiêm niệm, nghĩa là đi vào thế giới ở bên ngoài khả năng
nắm bắt của lý trí, thì đó là lúc nó trở nên cằn cỗi và chết dần chết mòn.
Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta đi vào thế giới ấy,
thế giới của những câu hỏi "tại sao", mà lý trí con người không thể
lý giải được. Phép lạ một người đàn bà bị băng huyết được chữa lành nhờ chỉ
chạm đến áo của Chúa Giêsu, và phép lạ một em bé gái chết được Chúa Giêsu cho
sống lại; cả hai phép lạ đều phát xuất từ lòng tin của con người. Ông trưởng
hội đường đã biểu lộ lòng tin bằng cách lặn lội tìm đến với Chúa Giêsu xin Ngài
tới đặt tay trên con gái của ông; người đàn bà băng huyết tin một cách mãnh
liệt nơi sức mạnh phát xuất từ con người Chúa Giêsu. Nơi ông trưởng hội đường,
lòng tin được tuyên xưng tỏ tường; nơi người đàn bà băng huyết, niềm tin rụt rè
kín đáo. Nhưng dù tỏ tường hay kín đáo, chính lòng tin đã giúp cho phép lạ xảy
ra, như Chúa Giêsu đã nói với người đàn bà: "Lòng tin của con đã cứu chữa
con".
Niềm tin làm cho con người được sống, điều này vẫn
thường xảy ra trong đời sống con người. Tất cả những thành công trong cuộc sống
đều nhờ ở niềm tin, nhưng niềm tin tôn giáo thì quan trọng hơn, bởi vì chính sự
sống tinh thần và tâm linh mới là điều cần thiết cho con người đạt được thành
công. Có tất cả, nhưng thiếu đời sống tâm linh, con người vẫn như sống dở. Sống
sung mãn, sống dồi dào, chính là sống nội tâm. Chỉ có một đời sống nội tâm sung
mãn mới giúp con người thấy được, cảm nhận được những gì mà giác quan và lý trí
không thể đạt được.
Cuộc sống vốn là một phép lạ, từng hơi thở con người là
một phép lạ, mỗi ngày là một phép lạ, mỗi phút giây là một phép lạ. Chỉ có đôi
mắt nội tâm mới cho con người cảm nhận được phép lạ triền miên ấy. Sống đích
thực, sống dồi dào, là biết chiêm ngưỡng để đón nhận phép lạ từng ngày ấy.
Nguyện xin Chúa ban cho cuộc sống chúng ta luôn được
thấm nhập bởi ánh sáng của phép lạ triền miên ấy.
(Veritas Asia)
Lời Chúa Mỗi Ngày
Thứ Ba Tuần 4 TN, Năm lẻ
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ:
Sức mạnh của đức tin
Con người chúng ta rất thực tế: Để chúng
ta chú ý tới và làm theo điều gì, điều đó phải có lợi ích cho chúng ta. Tương
tự trong lãnh vực đức tin, chúng ta cũng thắc mắc: Đức tin làm gì cho con
người?
Các Bài Đọc hôm nay giúp chúng ta nhận
ra sự cần thiết của đức tin. Trong Bài Đọc I, tác giả Thư Do-Thái ví cuộc đời
như một cuộc chạy đua trong thao trường. Để có thể đạt đích, con người cần trút
bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang trói buộc mình; kiên trì hòan tất cuộc đua;
nhất là noi gương Đức Giêsu Kitô, Đấng khai mở và kiện toàn lòng tin. Trong
Phúc Âm, Thánh Marcô tường thuật 2 phép lạ được chữa lành nhờ đức tin: (1) Một
người đàn bà bị băng huyết đã 12 năm được lành bệnh vì Bà tin, Bà chỉ cần chạm
đến gấu áo của Chúa Giêsu là được chữa lành. (2) Con gái của ông Trưởng Hội
Đường Jairus được Chúa truyền cho trỗi dậy từ cõi chết vì ông đã tin vào Ngài.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Hãy chạy làm sao để đạt đích.
1.1/ Chúng ta được bao vây bởi các nhân
chứng đức tin trong lịch sử: Tác giả hình dung cuộc đời của các tín
hữu giống như một cuộc chạy đua trong vận động trường. Trong cuộc thi chạy đua,
người tín hữu có những khán giả cổ vũ cho mình là các nhân chứng đức tin của
lịch sử trên đám mây nhìn xuống. Để có thể chạy cách hiệu quả, con người cần:
(1) Trút bỏ mọi gánh nặng và tội lỗi đang
trói buộc mình: Để có sức chạy dài, lực sĩ cần trút bỏ
mọi gánh nặng không cần thiết; vì một trọng lượng mang theo mình, cho dù nhỏ
đến đâu chăng nữa, cũng sẽ trở nên nặng nhọc vì đường dài. Tương tự trong cuộc
chạy đua đức tin, các tín hữu cần dứt bỏ những thói quen xấu; vì một tội lỗi,
cho dù nhỏ đến đau chăng nữa, cũng sẽ ngăn cản các tín hữu không hòan tất cuộc
đua.
(2) Hãy kiên trì chạy trong cuộc đua dành
cho ta ở đàng trước: Khác với cuộc đua trong thao trường,
mọi người hòan tất trong cuộc đua đức tin, đều được lãnh nhận phần thưởng. Vì
thế, điều quan trọng trong cuộc đua đức tin, không lệ thuộc vào việc chạy
nhanh, nhưng lệ thuộc vào sự kiên trì hòan tất cuộc đua.
1.2/ Chúng ta hãy luôn hướng tới Đức Giêsu,
Đấng khai mở và kiện toàn lòng tin: Con người chiến đấu là
cho một mục đích. Vì mục đích này, con người có thể vượt qua mọi gian nan khổ
cực trong cuộc đời. Noi gương Chúa Giêsu, người nhập thể và chịu khổ hình là để
ý của Thiên Chúa được vẹn tòan. Nói cách khác, vì niềm vui là mang lại ơn cứu
độ cho con người, mà Ngài “đã cam chịu khổ hình thập giá, khinh thường ô nhục,
và nay đang được ngự bên hữu ngai Thiên Chúa.” Chúng ta cũng vậy, vì hy vọng sẽ
đạt được ơn Cứu Độ mà Chúa Giêsu đã chịu khổ hình để mang lại, chúng ta sẵn
sàng vượt qua mọi gian khổ của cuộc đời như Chúa.
Trong
cuộc đời, nhiều khi chúng ta cảm thấy những người được chúng ta giúp, đã không
biết ơn thì chớ, lại còn phê bình hay đối xử tàn nhẫn với chúng ta, mặc dù
chúng ta đã cố gắng hết mực. Những lúc mang tâm trạng như thế, chúng ta hãy
nhìn lên cây Thánh Giá để được an ủi; vì có một người cũng đã mang tâm trạng
như thế cho tội lỗi của chúng ta. Cả cuộc đời của Chúa Giêsu là cuộc đời giảng
dạy và ban phát ơn lành; thế mà con người đáp trả lại bằng những khinh thường,
nhục mạ, mão gai, roi đòn, và đóng đinh trên Thập-Giá. So sánh với những gì Chúa
Giêsu phải trải qua, đau khổ của chúng ta không thể nào so sánh được với những
đau khổ của Ngài. Vì thế, tác-giả Thư Do-Thái khuyên các tín hữu: “Anh em hãy
tưởng nhớ Đấng đã cam chịu để cho những người tội lỗi chống đối mình như thế,
để anh em khỏi sờn lòng nản chí. Quả thật, trong cuộc chiến đấu với tội lỗi,
anh em chưa chống trả đến mức đổ máu đâu.”
2/ Phúc Âm: "Tôi mà sờ được vào áo
Người thôi, là sẽ được cứu."
2.1/ Ông Trưởng Hội Đường Jairus xin Chúa
chữa bệnh cho con gái: Chức vụ Trưởng Hội Đường tự nó nói lên
uy quyền và danh dự của ông. Qua những lần xung đột giữa Chúa Giêsu và các
Kinh-sư, lẽ ra ông phải là người tránh né Chúa Giêsu. Thế mà theo trình thuật
hôm nay, vừa thấy Đức Giêsu, ông ta sụp xuống dưới chân Người, và khẩn khoản
nài xin: "Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để
nó được cứu thoát và được sống." Thấy cách biểu lộ niềm tin của ông, Người
liền ra đi với ông về nhà. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.
2.2/ Đức tin có thể chữa lành bệnh hiểm
nghèo: Đang khi trên đường tới nhà ông, một phép lạ khác được
tường thuật: “Có một bà kia bị băng huyết đã mười hai năm, bao phen khổ sở vì
chạy thầy chạy thuốc đã nhiều đến táng gia bại sản, mà vẫn tiền mất tật mang,
lại còn thêm nặng là khác. Được nghe đồn về Đức Giêsu, bà lách qua đám đông,
tiến đến phía sau Người, và sờ vào gấu áo của Người. Vì bà tự nhủ: "Tôi mà
sờ được vào áo Người thôi, là sẽ được cứu." Tức khắc, máu cầm lại, và bà
cảm thấy trong mình đã được khỏi bệnh.”
Chỉ có hai người nhận ra phép lạ: người
cho là Chúa Giêsu và người nhận là người đàn bà bị băng huyết. Các môn đệ ngạc
nhiên khi nghe Chúa Giêsu hỏi "Ai đã sờ vào áo tôi?" Nhưng Chúa Giêsu
nhận ra sự khác biệt giữa sự đụng chạm của niềm tin và sự đụng chạm vì chen
lấn. Khi biết không thể giấu được nữa, người đàn bà đến phủ phục trước mặt
Người, và nói hết sự thật với Người. Tưởng là sẽ bị Chúa Giêsu khiển trách vì
đã không dám công khai xin cứu chữa, nhưng Người nói với bà ta: "Này con,
lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh."
2.3/ Đức tin làm cho con gái Jairus sống
lại: Khi Đức Giêsu còn đang nói, thì có mấy người từ nhà Ông
Trưởng Hội Đường đến bảo: "Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi
nữa?" Nhưng Đức Giêsu nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường:
"Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi."
Có ít nhất 3 lần, các tác giả của Phúc
Âm tường thuật Chúa cho người chết sống lại: trình thuật hôm nay, người con
trai của bà góa thành Nain (Lk 7:11), và Lazarus (Jn 11). Người ta kinh ngạc
đến sững sờ khi thấy Chúa Giêsu làm cho em bé sống lại, vì họ chưa từng thấy
như thế bao giờ. Trong phép lạ Lazarus, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến sự cần thiết
của đức tin với Martha: “Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin vào Ta, dầu có
chết cũng sẽ sống. Ai sống và tin vào Ta, sẽ không chết bao giờ” (Jn 11:25-26).
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
- Đức tin cần thiết để giúp chúng ta
trung thành với Thiên Chúa ở đời này. Nếu không có đức tin, chúng ta sẽ dễ dàng
ngã gục trước những gian khổ trong cuộc sống.
- Đức tin có thể giúp con người vượt qua
những chứng bệnh hiểm nghèo. Lịch sử y khoa đã không giải thích nổi rất nhiều
trường hợp bình phục của các bệnh nhân.
- Đức tin làm cho con người được sống.
Nếu chúng ta tin tưởng nơi Thiên Chúa, sự chết không thể nào làm chủ chúng ta;
vì một khi bước qua cái chết thể xác, chúng ta sẽ được sống với Thiên Chúa muôn
đời.
Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên OP
Thứ Ba tuần 4 thường niên
Sứ điệp: Chúa Giêsu mang nơi mình một thần lực sinh động và diệu kỳ.
Bất cứ ai tiếp xúc với Người trong niềm tin sẽ được chữa lành và được ơn cứu
độ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, khung cảnh đám đông chen lấn xung quanh và đụng cả vào
Chúa, thật là thường tình trong những ngày Chúa rao giảng Tin Mừng. Nhưng trong
bài Tin Mừng hôm nay, con ngắm nhìn một kẻ cố ý đụng vào Chúa, cố tình sờ vào
áo của Chúa với vẻ rụt rè vì sợ bắt quả tang. Đó là thái độ của một phụ nữ đã
mắc bệnh nhiều năm.
Lạy
Chúa Giêsu, bà ấy sờ vào áo Chúa bằng tay và bằng lòng tin. Với lòng tin đơn sơ
chân thành, bà ngẫm nghĩ: Tôi mà sờ vào áo choàng của Ngài thôi, tôi sẽ được
khỏi bệnh. Điều ấy chính Chúa đã xác nhận: sự đụng chạm của lòng tin đã cứu bà
khỏi bệnh, một chứng bệnh đã kéo dài suốt 12 năm.
Lạy
Chúa, đã nhiều lần tay con sờ tới Lời Chúa, đôi mắt con đã dõi theo Lời Chúa,
đôi tai con đã nghe Lời Chúa, nhưng dường như con vẫn còn xa lạ với Lời Chúa.
Hơn nữa, môi miệng con đã đụng chạm tới Mình Máu Thánh Chúa, nhưng đó chỉ là
thói quen thường ngày. Xin Chúa giúp con ý thức để biết cố ý đụng chạm tới Chúa
với lòng tin và tình mến.
Lạy
Chúa, với lòng chân thành phó thác, xin Chúa nắm lấy tay con và lôi con trở
dậy, như Chúa đã làm với con gái ông Giai-rô lúc ấy, chắc chắn con sẽ được đổi
mới. Amen.
Ghi nhớ : "Hỡi em bé, Ta bảo em hãy chỗi dậy".
www.phatdiem.org
Thánh Agatha, trinh nữ, tử đạo
Mc 5, 21 - 43
1. Ghi nhớ: Đức Giêsu liền bảo ông trưởng hội đường: "Ông
đừng sợ, chỉ cần tin thôi" (Mc 5,36).
3. Suy niệm: Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy hai kiểu mẫu đức
tin: Đức tin sáng suốt và mạnh mẽ của ông Giai-ia là trưởng hội đường và đức
tin đơn sơ chất phác của người đàn bà bị bệnh loạn huyết. Điều quan trọng là
cần phải tin vào Chúa và quyền năng của Người, chúng ta, những người yếu đuối
tội lỗi, nhất là những ai đang xa lìa Chúa, mới mong được cứu chữa. Chúng ta không
có quyền tuyệt vọng về chính mình, vì Thiên Chúa luôn quan tâm và tạo điều kiện
để cứu vớt chúng ta.
3. Sống Lời Chúa: Chỉ có niềm tin và tình yêu mới chữa lành vết
thương tâm hồn con người.
4. Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa có
đủ mọi ơn, xin cho con biết không ngừng sẳn sàng đón nhận ơn Chúa giúp. Amen.
www.giaophanvinhlong.net
05/02/13 THỨ BA TUẦN 4 TN
Th. Agata, trinh nữ, tử đạo
Mc 5,21-43
Th. Agata, trinh nữ, tử đạo
Mc 5,21-43
ĐỪNG
SỢ CHỈ CẦN TIN THÔI
Chúa Giê-su nói với
bà ta: "Này con, lòng tin của con đã cứu chữa con, con hãy về bình an và
khỏi hẵn bệnh." (Mc 5,34)
Suy niệm:
Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu đã nhiều lần nói đến sức mạnh của lòng tin. Với đức
tin, ta có thể thực hiện nhiều việc tưởng chừng nhưng “bất khả thi” đối với khả
năng tự nhiên của con người. Chúa Giêsu đã chẳng khẳng định rằng với đức tin
bằng hạt cải chúng ta có thể chuyển cả núi dời cả non đấy sao? Với lối kể
chuyện ngắn gọn và chính xác, Tin Mừng Máccô hôm nay thuật lại cho chúng ta về
những mẫu gương của lòng tin: ông sĩ quan nhờ lòng tin vào Chúa mà con ông được
hồi sinh; người phụ nữ bệnh băng huyết đã 12 năm, không cần lý luận nhiều lời,
bà chỉ sờ vào áo của Ngài với tấm lòng tin tưởng, và chính nhờ lòng tin
đó bà đã được cứu chữa.
Mời Bạn: Phải
chăng ngày hôm nay, cậy vào những phương tiện kỹ thuật hiện đại, trình độ trí
thức cao rộng cộng với tài lý luận sâu sắc, đức tin của con người hôm nay đã
phai nhạt hay đã bị đánh mất? Chúa Giêsu Kitô mời gọi chúng ta tin vào Thiên
Chúa và tin vào Ngài là Đấng Chúa Cha sai đến không phải để phế bỏ những phương
tiện và khả năng Chúa ban mà là để chúng ta nhìn thấy sự hiện diện thiêng liêng
và bàn tay uy quyền của Ngài ở với chúng ta giúp chúng ta vượt qua mọi thách đố
của cuộc sống và xây dựng thế giới này tốt đẹp như thánh ý Chúa mong muốn.
Chia sẻ một kinh nghiệm đức tin của bạn: một lần được cứu thoát, được
chữa lành, hoặc tìm lại được đức tin đã mất.
Sống Lời Chúa: Trước khi làm việc, bạn dừng lại giây lát hướng lòng về Chúa
với một cử chỉ diễn tả lòng tin.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin, nhưng xin ban thêm đức tin cho chúng
con.
www.5phutloichua.netĐỤNG ĐẾN ÁO
Khi đụng vào Thân Mình Ngài nơi bí tích Thánh Thể, ta được mời gọi đụng đến nỗi khổ của anh em, là những chi thể của Nhiệm Thể Ngài.
Suy niệm:
Giữa đám đông chen lấn chung quanh
Ðức Giêsu, có những người đụng vào áo Ngài. Nhưng chỉ có một cái đụng cố ý,
đụng lén như sợ bị bắt quả tang. Ðó là cái đụng của một người phụ nữ, mười hai
năm mắc bệnh băng huyết, mười hai năm tìm thầy chạy thuốc mà không khỏi, mười
hai năm bị coi là ô nhơ: không được đụng đến người khác, không được tham dự
nghi lễ ở Ðền thờ. Người phụ nữ đụng vào áo Ðức Giêsu bằng tay và bằng lòng
tin, một lòng tin đơn sơ mà mạnh mẽ. “Dầu
tôi chỉ đụng vào áo Ngài, tôi sẽ được khỏi.” Cái đụng của lòng tin đã cứu
bà khỏi bệnh.
Trong đời sống Kitô hữu, chúng ta đã
nhiều lần đụng vào Chúa. Ðụng đến Lời Ngài, đụng đến Mình Máu Thánh Ngài. Ðụng
bằng tay, bằng miệng, bằng rung động của trái tim. Có những lần đụng chạm hời
hợt vì thói quen, không để lại một âm vang nào, không đem lại một biến đổi nào
trong cuộc sống. Nhưng cũng có lần, như người phụ nữ, ta run rẩy đụng vào Ngài,
dù biết mình ô nhơ tội lỗi. Hay nói đúng hơn, vì biết mình ô nhơ tội lỗi mà ta
cả dám đụng vào Ngài. Ðụng vào Ðấng Thánh để được nên trong sạch. Chúng ta cần đụng
đến Ðức Giêsu mỗi ngày và chúng ta cũng cần được Ngài đụng đến. Ông trưởng hội
đường xin Ngài đặt tay trên con mình.
Ngài đã cầm tay cô
bé để kéo cô ra khỏi cái chết. Như con gái của ông trưởng hội đường, chúng ta
cần được Chúa cầm tay và bảo: “Hãy trỗi dậy.” Trỗi dậy khỏi bệnh
tật và cái chết. Trỗi dậy và đi lại, ăn uống như người bình thường. Trỗi dậy và
sống vui tươi, tự do như con cái Thiên Chúa.
Hai phép lạ xảy ra nhờ có lòng tin. Ðức
Giêsu xác nhận lòng tin vững vàng của người phụ nữ: “Này con, lòng tin của con đã cứu
chữa con” (c.34). Ngài nâng đỡ lòng tin đang chao đảo của Giarô: “Ông
đừng sợ, chỉ cần tin thôi” (c.36).
Cần có lòng tin khi đụng chạm Chúa
Giêsu. Cần nhạy cảm để nhận ra cái đụng nhẹ của Ngài. Khi đụng vào Thân Mình
Ngài nơi bí tích Thánh Thể, ta được mời gọi đụng đến nỗi khổ của anh em, là
những chi thể của Nhiệm Thể Ngài. Khi đụng đến Lời Chúa nơi những trang Tin
Mừng, ta được mời gọi chạm đến Lời Chúa nơi mọi biến cố. Chỉ cần để Chúa đụng
đến bạn một lần thôi, đời bạn sẽ hoàn toàn đổi mới.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, dân làng Nazareth đã không tin Chúa vì Chúa chỉ là một ông thợ thủ công. Các môn đệ đã không tin Chúa khi thấy Chúa chịu treo trên thập tự. Nhiều kẻ đã không tin Chúa là Thiên Chúa chỉ vì Chúa sống như một con người, cũng có lúc chúng con không tin Chúa hiện diện dưới hình bánh mong manh, nơi một linh mục yếu đuối, trong một Hội thánh còn nhiều bất toàn.
Dường như Chúa thích ẩn mình nơi những gì thế
gian chê bỏ, để chúng
con tập nhận ra Ngài
bằng con mắt đức tin.
Xin thêm đức tin cho chúng con để khiêm tốn thấy
Ngài tỏ mình
thật bình thường giữa lòng cuộc sống.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Một y dược mới lạ
Tương truyền thánh Maccô là một y sĩ. Phúc âm của ngài đầy rẫy những chi tiết về thuốc men cùng những ngón nghề trị bệnh. Nhưng hình như ngài đã tự ý bỏ nghề làm thuốc sau khi đã so sánh những thành công về y khoa của mình với những thành công của Tin Mừng nơi Đức Giêsu Kitô. Thế nên, trong bài tường thuật này, Maccô muốn minh chứng sự đụng chạm đến Chúa Giêsu, dù là kín đáo, cũng tạo được một khả năng hữu hiệu là phục hồi sức khỏe hay phục sinh.
Đụng chạm đến Chúa Giêsu
Chúa Giêsu thực hiện một số phép lạ “từ xa” hoặc bằng lời nói của Người. Trong trường hợp này, Maccô nhấn mạnh đến chi tiết này là phép lạ đã xảy ra nhờ tiếp xúc với Chúa: “Ai đã sờ vào tôi?”, “Người cầm lấy tay đứa bé”.
Chúng ta biết Chúa Giêsu có thể chữa bệnh từ xa, nhưng cũng phải biết rằng Người có thể tác động cách gần gũi, cảm thấy được. Các Bí tích là gì, nếu không phải là những cử chỉ và hành động của Đức Kitô – như trong Bí tích Thánh Thể – của chính Đức Kitô.
Nhưng chúng ta có giống như đám đông chen lấn Chúa, đụng chạm đến Người, mà chẳng sinh được hiệu quả gì chăng? Hay sẽ như người đàn bà nọ bị bệnh băng huyết tiến đến gần Người với lòng tin nên được khỏi bệnh chăng? Chúng ta đến lãnh nhận các Bí tích với tinh thần nào?
Dù là kín đáo không ai hay biết
Có nhiều phép lạ Chúa Giêsu đã thực hiện trước công chúng, mà mọi người được mắt thấy tai nghe. Trong trường hợp phép lạ ở đây, lại khác hẳn. Việc người phụ nữ bị bệnh loạn huyết được khỏi, chẳng có ai hay biết, còn số người chứng kiến việc con gái ông Giai-ia được phục sinh cũng chỉ có mấy người. Việc Chúa Giêsu hành động cách kín đáo, hoặc Người bảo người ta phải kín miệng cảnh báo chúng ta phải coi chừng những phép lạ hàng loạt, và những trường hợp lành bệnh có tính cách phô trương rùm beng. Mỗi người cần có niềm tin sâu xa tự đáy lòng mình, đó mới là điều cốt yếu.
Tiến tới một sự phục hồi toàn diện
Cuối cùng, sự tiếp xúc với chính Chúa Kitô và đụng chạm đến Người phải đưa đến một sự phục hồi toàn diện con người. Chúa Giêsu không ngừng làm cho ta đứng thẳng, trong tư thế của người đang làm việc; Người làm cho chúng ta trở thành người hữu ích, đảm đang. Và cứ như thế cho đến giai đoạn phục hồi chung cuộc, khi con người toàn diện của chúng ta, luôn tỉnh thức phục vụ, được phục sinh trong ngày Chúa ngự đến.
www.gplongxuyen.net
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng Hai
5 THÁNG HAI
Thách Đố Của Thông Tin Hiện Đại
Những người làm
việc trong lãnh vực truyền thông đại chúng hôm nay – nếu muốn thi hành bổn phận
nghề nghiệp của mình một cách nghiêm túc – đều nhận thấy rằng mình thường xuyên
bị đòi hỏi phải đánh giá công việc của mình. Họ cảm thấy bị thúc bách phải ý
thức ngày càng hơn về vai trò và trách nhiệm của mình trong thế giới hiện đại.
Trong thời đại
chúng ta, sự phản tỉnh như thế thật vô cùng cần thiết. Thật vậy, giới truyền
thông hôm nay nhận ra mình đang đứng chỗ bước ngoặt của những chuyển biến vốn
đang có sức làm thay đổi lối sống của con người. Cuộc cách mạng công nghệ hiện
nay đang là cao trào của những thay đổi này. Nó đặt ra những đòi hỏi mới đối
với con người. Khi những khó khăn mới bật lên thách đố chúng ta, thì chúng ta
lại cần có những phương sách mới. Chúng ta bị buộc phải đưa ra những quyết
định, những chọn lựa hết sức quan trọng.
Đứng giữa những
chuyển biến và những chọn lựa đó, người làm công tác truyền thông có bổn phận
phải truyền đạt chúng một cách chính xác và công bằng. Nhờ đó, công chúng sẽ có
được những thông tin cần thiết làm cơ sở để họ đưa ra những sự chọn lựa đúng
đắn. Thật rõ ràng, những người làm việc trong giới truyền thông đại chúng hôm
nay đóng vai trò tác động rất lớn đối với thiện ích của con người – cả trong
lãnh vực dân sự lẫn trong lãnh vực tâm linh, đạo đức.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
Ngày 05-2
Thánh Agatha, Trinh Nữ Tử Đạo
Dt
12, 1-4; Mc 5, 21-33
LỜI SUY NIỆM: Trong câu chuyện Ông trưởng hội đường đến xin Chúa Giêsu đặt
tay trên đứa con gái mười hai tuổi của ông đã chết, để em được sống; cũng như
câu chuyện người đàn bà bị loạn huyết mười tám năm đã chạy thầy chạy thuốc mà
không lành, nhưng khi đụng đến gấu áo của Chúa; bà đã lành bệnh. Cả hai
trường hợp cho chúng ta thấy cả hai đều đến với Chúa sau khi đã trông cậy ở sức
người, sức mình và tiền bạc, nhưng đều đã thất bại. Họ đến với Chúa trong sự
bất toàn của họ , nhưng Chúa đã yêu thương và đã biến những bất toàn đó thành
sự thành toàn tốt đẹp. Giúp cho chúng ta phải luôn tìm đến Chúa trong mọi hoàn
cảnh hay biến cố lớn nhỏ của chúng ta, Chúa sẽ cứu chữa cho chúng ta.
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
Gương Thánh Nhân
Ngày 5-02St.Agatha |
Thánh AGATA
Đồng trinh tử đạo (thế kỷ III)
Đồng trinh tử đạo (thế kỷ III)
Truyền
thuyết cho rằng : thánh nữ Agata chào đời khoảng năm 230 tại Sicilia trong một
gia đình quí phái có danh giá. Cha mẹ Ngài là những bậc nhân đức đã chuyên chú
đào tạo Ngài từ thuở nhỏ nên người có đức tín vững mạnh và hướng chiều về sự
thánh thiện. Bởi vậy theo các tài liệu viết về cuộc tử đạo của Ngài, thánh nữ
đã quyết không kết hôn với một người nào khác ngoài Chúa Giêsu Kitô. Ngài kiên
quyết hiến thân cho Thiên Chúa. Không một thú vui thế trần nào, lẫn những lời
tán dương sắc đẹp của Ngài, Chúa có thể làm cho Ngài quên lãng được lời đoan
hứa.
Quintianô,
quan cai trị Silicia hồi đó là một con người biển lận và dâm dật. Ông ta đã hy
vọng có thể dùng sắc lệnh cấm đạo của nhà vua Đêciô để thỏa mãn tính biển lận
và dâm dật của mình, sau khi biết đến sắc đẹp và sự giàu sang của Agata. Ông
truyền bắt người trinh nữ đến toà xử tại Catana. Khi đưa thánh nữ tới, ông đã
truyền giao Ngài cho một mụ chứa độc ác tên là Apjrodisia để mụ ta quyến rũ
thánh nữ bỏ đời sống trinh khiết. Sau nhiều cố gắng mà vô hiệu, mụ chủ nhà chứa
đành phải giao thánh nữ lại cho Quintiano.
Giận
dữ, Quintiano bắt giải Thánh nữ tới trước mặt ông. Ông nói : - Người như cô mà
theo đuổi cuộc sống Kitô giáo. Cuộc sống nô lê thấp hèn, cô không xấu hổ sao ?
Thánh
nữ trả lời : - Tự do và danh giá thật là biết hết lòng phụng sự Chúa Giêsu
Kitô.
Ông
liền truyền đánh đòn thánh nữ rồi cho giam Ngài vào ngục thất. Hôm sau ông lại
tiếp tục thẩm vấn. Lần này, trước sự cương quyết của thánh nữ, Quintiano không
dằn nổi cơn giận. Ông đã truyền tra tấn thánh nữ một cách dã man đến độ xẻo bỏ
cả một bên vú thánh nữ. Sau đó Agata bị bắt giam trở lại ngục thất và bị bỏ
đói. Nhưng đêm đó thánh Phêrô đã hiện ra và chữa lành vết thương cho Agata. Một
luồng sáng đã làm cho lính canh hoảng sợ bỏ chạy. Các bạn tù được dịp thoát
thân. Họ khuyên thánh nữ trốn thoát, nhưng thánh nữ vẫn ở lại chờ lãnh triều
thiên tử đạo.
Năm
hôm sau, Quintiano ngạc nhiên khi thấy Agata lành bệnh. Ông truyền đốt một lò
lửa. Agata bị ném vào than hồng. Trong khi đó một trận động đất dữ dội làm rung
chuyển thành phố Catana. Dân chúng nghĩ rằng, chính vì cuộc hành hung Agata đã
gây nên tai họa khủng khiếp này. Họ bày tỏ lòng bất mãn đối với Quintiano. Hoảng
sợ ông truyền đem Agata trở lại ngục thất. Song những hành hạ thánh nữ phải
chịu đã quá lớn đến nỗi chẳng bao lâu sau đó, Ngài đã tắt thở.
Cuộc
tử đạo và lòng tôn sùng rất sớm đối với thánh nữ là những sự kiện lịch sử chắc
chắn. Giáo hội vui mừng vì chí cuơng quyết bảo vệ đức trong sạch của thánh nữ.
Cái chết và sự chiến thắng của thánh nữ Agata chứng tỏ Thiên Chúa đã chọn những
yếu đuối để làm cho bọn gian ngoan và mạnh mẽ phải hổ ngươi.
Thánh
nữ Agata là vị thánh bảo trợ của thành Catana, của các vú nuôi. Thỉnh thoảng
người ta cũng kêu cầu Ngài trong lúc bị đau ngực và bị phỏng lửa.
(Daminhvn.net)
++++++++++++++++++
05
Tháng Hai
Một Cách Tỏ Tình
Du
khách viếng thăm hành lang nổi tiếng của nhà thờ chánh tòa Thánh Phaolô ở Luân
Ðôn có thể nghe tiếng của người hướng dẫn đang thuật lại lịch sử của nhà thờ
truyền đi khắp nơi chung quanh vòm mái tròn to lớn ở chánh điện, nhờ các kiến
trúc đặc biệt làm tiếng nói vang dội mang âm thanh đi rất xa. Cũng vì thế, nên
nếu áp tai vào tường người ta có thể nghe được những gì một người nói từ phía
bên kia của vòm mái tròn, mặc dầu đó chỉ là một giọng nói thì thầm tâm sự.
Cách
đây đã lâu, mượn nhà thờ chánh tòa làm nơi hẹn hò, một người hành nghề đóng
giày than vãn với người yêu là chàng chưa thể tiến hành lễ cưới ngay bây giờ
được. Hiện tại chàng không có cả tiền để mua da và các vật liệu cần thiết để có
thể tiếp tục hành nghề, vì thế chàng đang phải thất nghiệp dài dài, đào đâu ra
tiền để làm đám cưới. Nghe tin bất lành, ý trung nhân của anh chỉ biết sụt sùi
khóc.
Ðang
lúc ấy, một người tình cờ đi qua hành lang phia bên kia nghe được câu chuyện
thương tâm và những lời cầu nguyện của anh thợ đóng giày. Ông ta quyết định làm
một cái gì để giúp đôi trai gái được thành gia thất. Vì thế, khi chàng trai từ
giã người bạn gái thất thểu ra về, ông ta cũng tiến bước theo sau để biết chỗ ở
của anh ta và lập tức cho người mang đến tặng cho anh một số da. Chàng đóng
giày phấn khởi bắt tay vào việc và không bao lâu công việc làm ăn phát đạt tạo
đủ điều kiện để anh có thể tiến hành hôn lễ với người yêu. Mãi đến mấy năm sau,
hai vợ chồng mới biết vị ân nhân của mình là ông William Gladston, vị thủ tướng
Anh quốc lúc bấy giờ.
Trong
Kinh Lạy Cha, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến hai tư tưởng chúng ta có thể đào sâu để
củng cố niềm tin Kitô của chúng ta. Ðó là: Thiên Chúa là Cha nhân hậu, Người
luôn lắng nghe và sẵn lòng ban cho chúng ta, con cái của Người, mọi ơn lành
Người biết là sẽ mang lợi ích thật sự cho chúng ta, như vị thủ tướng Anh quốc nghe
những lời tâm sự thì thầm của đôi trai gái trên và ra tay giúp đỡ họ. Vì thế,
chúng ta hãy kiên tâm, bền chí trong lúc cầu xin.
(Lẽ Sống)
Thứ Ba 5-2
Thánh Agatha
Saint Agatha |
(c. 251?)
C
|
ũng như trường hợp của Thánh Agnes, vị đồng trinh tử
đạo thời Giáo Hội tiên khởi, chúng ta không có dữ kiện lịch sử chắc chắn về
Thánh Agatha, ngoại trừ sự kiện ngài chịu tử đạo ở Sicily trong thời kỳ cấm đạo
của hoàng đế Rôma là Decius năm 251.
Theo truyền thuyết, ngài sinh trưởng trong một gia
đình giầu có. Khi còn trẻ, ngài đã tận hiến cuộc đời cho Thiên Chúa, và từ chối
bất cứ lời cầu hôn nào. Một trong những người say mê ngài là Quintian, một
người có địa vị cao trong xã hội nên ông nghĩ rằng có thể ép buộc thánh nữ.
Biết ngài là Kitô Hữu nên ông ra lệnh bắt giữ và đưa ra xét xử -- bởi chính
ông. Hy vọng rằng vì sợ hãi sự tra tấn và cái chết, thánh nữ sẽ đành phải trao
thân cho ông. Nhưng ngài nhất quyết tin tưởng vào Thiên Chúa, và cầu nguyện
rằng: "Lạy Ðức Giêsu Kitô, là Chúa mọi sự! Ngài đã thấy lòng con, Ngài
biết con muốn gì. Xin hãy làm chủ toàn thể con người của con -- chỉ mình Chúa
mà thôi. Con là chiên của Ngài; xin giúp con vượt qua sự dữ một cách xứng đáng."
Sau đó, Quintian tống Agatha vào nhà gái điếm với hy
vọng ngài sẽ thay đổi ý định. Sau một tháng bị đánh đập và xỉ nhục, Quintian
lại đưa ngài ra xét xử, nhưng Thánh Agatha vẫn không lay chuyển, vẫn can đảm
tuyên xưng rằng chỉ một mình Chúa Giêsu mới có thể ban cho ngài sự tự do.
Quintian lại tống ngài vào ngục thay vì nhà gái điếm. Và khi ngài tiếp tục
tuyên xưng đức tin nơi Chúa Giêsu, Quintian ra lệnh tra tấn. Trước khi chết,
ngài cầu nguyện: "Lạy Chúa, là Ðấng dựng nên con, Ngài đã gìn giữ con
từ khi còn trong nôi. Bởi tình yêu thế gian Ngài đã dẫn dắt con và ban cho con
sự kiên nhẫn để chịu đựng đau khổ. Xin hãy nhận lấy linh hồn con."
Ngài được coi là quan thầy của xứ Palermo và Catania.
www.nguoitinhuu.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét