Thứ Sáu
22/02/2013
Tuần I
Mùa Chay Năm B
TÔNG TÒA THÁNH PHÊRÔ
Phụng vụ muốn
dùng ngày lễ hôm nay để tôn kính tòa thánh Phêrô đồng thời cũng tôn kính cá
nhân Ðức Giáo Hoàng, vị đại diện Chúa Kitô trên trần gian, là đấng kế vị liên
tục của vị thủ lĩnh đầu tiên mà Chúa Giêsu đã trao cho trọng trách chăn dắt các
chiên con và chiên Mẹ của Ngài. Bởi đó, Ðức Giáo Hoàng đã trở thành vị mục tử
tối cao hướng dẫn toàn thể Giáo Hội. Chính vì thế thánh lễ này là một lời tuyên
xưng trọng thể quyền tối thượng của Ðức Giáo Hoàng ở Rôma.
Trong nhiều thế
kỷ trước, có hai lễ riêng biệt: một để kính tòa thánh Phêrô ở Antiôkia, một để
kính tòa thánh Phêrô ở Rôma. Nhưng vì cả hai lễ đều mang một ý nghĩa như nhau
nên ngày nay phụng vụ đặt chung vào một lễ: "Lễ kính tòa thánh Phêrô".
Ðây là một dịp
Giáo Hội kêu mời giáo dân hãy cầu nguyện nhiều cho Ðức Thánh Cha trước những
khó khăn lớn lao mà ngài phải đương đầu trong thế giới hôm nay.
BÀI
ĐỌC I: 1 Pr 5, 1-4
"Là kỳ lão và
nhân chứng cuộc khổ hình của Chúa Kitô".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.
Anh em thân mến, tôi xin gởi lời khuyên bảo đến bậc Kỳ Lão
trong anh em. Tôi là một Kỳ Lão như các ngài, là một nhân chứng cuộc khổ hình
của Chúa Kitô, một kẻ sẽ được thông phần vinh quang sắp được tỏ bày. Hãy chăn dắt
đoàn chiên Chúa nơi anh em, hãy trông nom nó, không phải bằng cách miễn cưỡng,
mà là sẵn sàng theo thánh ý Chúa; không phải để trục lợi, mà là do tình nguyện;
không phải như người chuyên chế lộng hành, nhưng phải nên gương sáng cho đoàn
chiên. Và khi thủ lãnh các đấng chăn chiên xuất hiện, anh em sẽ nhận lãnh triều
thiên vinh quang bất diệt. Đó là lời
Chúa.
ĐÁP
CA: Tv 22, 1-3. 4. 5. 6
Đáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi (c. 1).
Xướng: 1) Chúa chăn nuôi
tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi; trên đồng cỏ xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ.
Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn tôi; tâm hồn tôi, Người lo bồi
dưỡng. Người dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh Người.
- Đáp.
2)
Dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì Chúa ở cùng con. Cây
roi và cái gậy của Ngài, đó là điều an ủi lòng con. - Đáp.
3)
Chúa dọn ra cho con mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối phương: đầu con thì
Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy tràn chan chứa. - Đáp.
4)
Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi, hết mọi ngày trong đời sống; và trong
nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài. - Đáp.
ALLELUIA: Mt 16, 18
Alleluia,
alleluia! - Con là Đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh Thầy, và cửa hoả ngục
sẽ không thắng được. - Alleluia.
PHÚC
ÂM: Mt 16, 13-19
"Con
là Đá, Cha sẽ trao cho con chìa khoá nước trời".
Tin
Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu đến miền Xêsarêa Philipphê,
và hỏi các môn đệ rằng: "Người ta bảo Con Người là ai?" Các ông thưa:
"Kẻ thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là
Giêrêmia hay một trong các tiên tri!" Chúa Giêsu nói với các ông:
"Phần các con, các con bảo Thầy là ai?" Simon Phêrô thưa rằng:
"Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống". Chúa Giêsu trả lời rằng:
"Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt máu huyết
mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. Vậy Thầy bảo con biết:
Con là Đá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không
thắng được". Đó là lời Chúa.
Cuộc
tuyên tín của Thánh Phêrô tại địa hạt Philipphê Cêsarê là một bất ngờ lớn. Khi
Phêrô được soi sáng để tuyên xưng “Thầy là Đức Kitô Con Thiên Chúa hằng sống”
(Mt 16,16). Lúc nào cũng vậy, Phêrô là con người nhanh mồm nhanh miệng, luôn
nhiệt tình mau mắn để đại diện anh em để tỏ bày tâm tư thay cho anh em như khi
Chúa Giêsu nói về Bí tích Thánh Thể, nhiều môn đệ đã bỏ đi. Nhưng Phêrô đã tỏ
bày thật dễ thương “Bỏ Thầy chúng con se theo ai, Thầy mới có lời ban sự sống
đời.” Rồi trong đêm Chúa bị bắt Phêrô cũng bộc trực thề thốt: “Con thề sống
chết với Thầy.” Nhưng rồi Phêrô đã vấp ngã khi chối Thầy ba lần. Tưởng chừng là
dấu chấm hết cho cuộc đời Phêrô. Những giọt nước mắt ăn năn tuôn chảy trước cái
nhìn thân thương của Thầy Giêsu. Phêrô vẫn được Chúa Giêsu tín nhiệm trao trách
nhiệm đứng đầu Hội Thánh sau lời tuyên xưng ban đầu: “Anh là Phêrô nghĩa là
tảng đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy” (Mt 16,18) bằng lời
thân thương: “Phêrô Con có yêu mến Thầy không…..Hãy chăn dắt đàn chiên của
Thầy.”
Khi cử hành lễ kính Tông
Tòa Thánh Phêrô, phụng vụ muốn cho chúng ta thấy ngai tòa vững chắc mà Chúa
Giêsu đã nói với Thánh Phêrô ”Anh là Phêrô nghĩa là tảng đá, trên tảng đá này,
Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy” (Mt 16,18), đồng thời trao cho Thánh Phêrô
nhiệm vụ chăn dắt. Do đó ngai tòa thánh Phêrô mang một ý nghĩa quan trọng tuyệt
đối, Đức Giáo Hoàng là vị kế nhiệm thánh Phêrô hướng dẫn toàn thể Giáo Hội toàn
cầu. Vì thế ngày lễ hôm nay là một lời tuyên xưng long trọng về quyền tối
thượng của Đức Giáo Hoàng trong toàn thể Hội Thánh.Ngày lễ lập Tông tòa thánh Phêrô cũng nhắc nhở mỗi người cầu nguyện thật nhiều cho Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI. Thời đại nào cũng vậy, con thuyền Giáo Hội vẫn luôn gặp những sóng gió của thử thách. Đức Giáo Hoàng luôn phải đối đầu với những khó khăn của Hội Thánh. Chính vì thế Ngài luôn phải có ơn Chúa, sự soi sáng khôn ngoan của Chúa Thánh Thần để chu toàn trách nhiệm chăn dắt chiên con chiên mẹ của Chúa.
BÀI GIẢNG
VƯƠNG QUYỀN HỘI THÁNH CHÚA KI-TÔ
Lễ hôm nay Hội Thánh
kính “Lập
Tòa Thánh Phê-rô Tông Đồ”. Thực ra nhìn lại lịch sử về mặt xã
hội, ông Phê-rô vị Giáo hoàng tiên khởi không thể có ngai tòa, vì suốt 300
năm thời Hội Thánh sơ khai tại Roma, từ chủ chăn đến các tín hữu đều bị
đế quốc Roma trù dập, nhất là dưới thời vua Nê-rô! Thời ấy, cả chủ chăn
và giáo dân mỗi khi sinh hoạt tôn giáo đều phải trốn xuống hang toại đạo (nghĩa
địa ngầm dưới đất của Roma). Luật pháp Roma bắt được ai theo đạo Công Giáo đều
bị tử hình dưới nhiều hình thức: Quăng cho thú dữ, đấu với bò mộng, treo trên
cây rồi thiêu sống, hoặc bị đóng đinh. Đan cử như ông Phê-rô bị đóng đinh
ngược, còn ông Phao-lô thì bị chết vì gươm!
Vậy lễ kính Lập Tông
Tòa Thánh Phê-rô Tông Đồ chỉ có ý giáo dục Đức Tin người tín hữu: dù Hội Thánh
gặp nhiều thử thách, cũng như bị trù dập, xem ra không thể tồn tại, nhưng trải
qua bao thế hệ, ai cũng phải công nhận rằng Hội Thánh tuy nhỏ bé về con số, nhỏ
bé về quyền lực thế gian, nhưng Hội Thánh vẫn tồn tại không có sức mạnh nào
tiêu diệt được, đúng như Lời Đức Giê-su đã hứa gìn giữ Hội Thánh vững bền khi
Ngài đặt ông Phê-rô làm vị Giáo hoàng tiên khởi: “Anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng
đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi”
(Mt 16,18: Tung Hô Tin Mừng). Hội Thánh bền vững vì được xây dựng trên ba nền
tảng :
- Vì Thiên Chúa là
Đấng toàn năng.
- Vì Hội Thánh được
xây dựng trên nền tảng giáo lý phát xuất từ Cha trên trời.
- Vì Hội Thánh được
xây dựng trên lòng mến Đức Ki-tô, thể hiện bằng máu của những tín hữu đã chết
vì theo Đức Ki-tô.
I. VÌ
THIÊN CHÚA LÀ ĐẤNG TOÀN NĂNG.
Thực vậy, Lời Kinh
Thánh đã cho chúng ta xác tín: Những công việc nào của
loài người, dù có thế nào đi nữa trước sau sẽ ra tro bụi ; trái lại những việc
nào của Thiên Chúa mới vĩnh cửu, không ai phá hủy được, kẻ nào phá hủy sẽ mang
họa vào thân! (x Cv 5,38-39).
Ông Voltaire tin
tưởng vào lý thuyết vô thần của Mác-Lê, đã ngạo mạn tuyên bố: “Chỉ trong 10 năm Hội
Thánh Công Giáo sẽ biến mất!” Thế mà ông Voltaire đã ra bụi đất,
Hội Thánh vẫn đứng vững ; lý thuyết Mác-Lê chưa tròn tuổi 80, đã cáo chung!
Sau năm 1975, khi
đảng cộng sản hoàn toàn chiếm miền Nam , những đảng viên rất đắc thắng
vì chiến thắng này. Tôi không quên năm 1980, khi các Linh mục trong hạt
quận Tân Bình được triệu họp tại Mặt Trận Quận để nghe cán bộ “giáo dục”. Trong
một buổi họp, anh Thông vốn là người có Đạo, nhưng đã bỏ Đạo theo đảng, anh
đứng giữa phiên họp dõng dạc chỉ vào mặt từng Linh mục nói: “Các anh trợn mắt
lên mà nhìn, Chúa, Bà các anh thắng cộng sản hay cộng sản thắng Chúa, Bà? Các
anh cứ cầu nguyện với Bà Fatima cho nước Nga
trở lại Công Giáo. Hỏi bây giờ các anh có còn tin và tiếp tục cầu nguyện như
thế nữa không?”.
Nhưng chỉ 10 năm
sau, tôi gặp lại anh Thông, anh nói với tôi: “Bây giờ khác trước rồi Linh mục
ơi”, tôi vội vàng chào anh và nói: “Anh nói sai rồi, đảng anh vẫn nói: đảng
cộng sản muôn năm mà, trước sau như một!”
II. VÌ HỘI
THÁNH ĐƯỢC XÂY DỰNG TRÊN NỀN TẢNG GIÁO LÝ PHÁT XUẤT TỪ CHA TRÊN TRỜI.
Mạc khải đã chứng
minh cho chúng ta chân lý trên :
1/ Chúa
chỉ mạc khải cho Hội Thánh Ngài lập.
o Đức Giê-su ngợi khen
Cha trên trời đã không mạc khải cho hạng khôn ngoan thông thái, mà chỉ mạc khải
cho kẻ bé mọn (x Mt 11,25t). Kẻ bé mọn chính là những người sống trong Hội
Thánh Chúa Ki-tô, những người được Chúa Ki-tô cứu độ (x Mt 18,3 ; Lc 12,32 ;
1Ga 2,1.12.14.18.28).
o Đức Giê-su chỉ cắt
nghĩa việc Ngài làm và Lời Ngài dạy cho các môn đệ theo Ngài hiểu mà thôi, còn
những kẻ khác thì Ngài chỉ dạy họ bằng dụ ngôn (x Mt 13,10-17; Mc 4,10-12).
o Khi Đức Giê-su bị xử
án, quan tòa hỏi Ngài: “Ông dạy giáo lý thế nào ?”
Ngài trả lời: “Cứ
vào Nhà Thờ hỏi người đã nghe tôi nói, hằng ngày tôi giảng dạy ở đó”
(Ga 18,19-21). Bởi vì “ai nghe lời môn đệ tôi, chính là nghe tôi” (Lc 10,16a). Như
thế, từ khi Đức Giê-su chịu Tử Nạn (Thánh Lễ của Ngài bắt đầu), thì việc Ngài
giảng dạy hằng ngày trong Nhà Thờ phải hiểu là qua Phụng Vụ Hội Thánh cử hành,
ta được trực tiếp nghe Chúa Giê-su giảng dạy (x Dt 1,1-2 ; HCPV số 7).
o Thánh Phao-lô đã xác
tín cho chúng ta: “Thiên thần nào từ trời xuống, loan báo cho anh em Tin Mừng khác với Tin
Mừng chúng tôi đã loan báo cho anh em, thì xin Thiên Chúa loại trừ kẻ ấy đi!”
(Gl 1,8).
Vì những chứng từ
trên đây, mà trong Hiến Chế Mạc Khải số 8, Công Đồng Vat.II dạy: “Thiên Chúa, xưa đã phán
dạy nay vẫn không ngừng ngỏ lời với Hiền Thê (Hội Thánh) của Con yêu dấu mình,
và Thánh Thần làm cho tiếng nói sống động của Phúc Âm vang dội trong Hội
Thánh, và nhờ Hội Thánh làm vang dội trong thế giới, hướng dẫn các tín hữu biết
toàn thể chân lý và làm cho Lời Chúa Ki-tô tràn ngập lòng họ”. Đúng
với lời thánh Phê-rô, vị Giáo hoàng tiên khởi đã nói: “Không ai được tự tiện
giải thích Lời Sách Thánh, vì Lời Chúa không do người phàm đem đến, nhưng là
nhờ Thánh Thần thúc đẩy có người nói ra” (2 Pr 1,20-21).
2/ Chúa
mạc khải riêng cho ông Phê-rô, người được đặt làm thủ lãnh Hội Thánh.
· Chỉ có ông Phê-rô
được Cha trên trời mở miệng tuyên xưng Đức Tin về Đức Giê-su: “Thầy là Đức Ki-tô, Con
Thiên Chúa hằng sống”, như thế là trổi vượt hơn nhiều người
tưởng Đức Giê-su là ông Gioan Tẩy Giả sống lại, hay ông Ê-ly-a, hoặc ông
Giê-rê-mi-a (x Mt 16,13-17: Tin Mừng).
· Chỉ có ông Phê-rô
được Đức Giê-su cầu nguyện riêng cho để ông khỏi mất Đức Tin, vì ông có nhiệm
vụ củng cố Đức Tin của cộng đoàn, khi satan làm lung lạc anh em như người ta
sàng gạo (x Lc 22, 31-32).
· Chỉ có ông Phê-rô
được Chúa mạc khải để bỏ Luật cắt bì qua thị kiến ông thấy có chiếc khăn từ
trời túm bốn góc thả xuống trước mặt ông, trong đó có những con vật dơ mà Chúa
bảo ông cứ giết mà ăn (x Cv 11, 1-18), và ông đã hiểu rằng: cứ dùng Lời Chúa để
thanh tẩy dân ngoại, ai tin cứ ban Bí tích Thánh Tẩy cho họ, không cần giữ Luật
cắt bì (x Cv 15,28).
Vậy việc Chúa mạc
khải cũng như ban quyền giáo huấn riêng cho Hội Thánh mà Ngài đã đặt ông Phê-rô
làm thủ lãnh, đó là quyền tự do của Ngài, kẻ nào lẩm bẩm chê trách Hội Thánh:
có những chủ chăn bất xứng như ông Phê-rô bị Chúa mắng là satan, để không tin
Chúa ban quyền giáo huấn riêng cho Hội Thánh, mà nghĩ rằng ai cũng có
Thánh Thần để hiểu Lời Chúa, thì sẽ bị Chúa khiển trách, như xưa bà Mariam lẩm
bẩm phê bình ông Mô-sê, khi biết ông ấy lấy vợ ngoại giáo, bà nói: “Không lẽ Chúa chỉ mạc
khải riêng cho ông Mô-sê hay sao, Ngài cũng mạc khải cho cả chúng ta nữa chứ?”
Thế là bà bị Chúa phạt bà bị cùi (x Ds 12).
Đức Pio X vào trường
Truyền Giáo Roma hỏi các Đại chủng sinh :
- Quyền lực nào phá
Hội Thánh mạnh nhất ?
- Thưa những gia đình
Công Giáo ly dị nhau.
- Không phải.
- Thưa cộng sản vô
thần duy vật.
- Không phải.
- Quyền lực satan.
- Càng không phải. Vì
Chúa Giê-su đã nói với ông Phê-rô: “Quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi con”
(Mt 16,18b).
Cuối cùng không ai
trả lời được. Lúc đó Đức Giáo hoàng nghiêm sắc mặt nói: Những người Công Giáo
ngu dốt về giáo lý mới chính là sức mạnh tàn phá Hội Thánh.
III. VÌ
HỘI THÁNH ĐƯỢC XÂY DỰNG TRÊN LÒNG MẾN ĐỨC KI-TÔ, THỂ HIỆN BẰNG MÁU CỦANHỮNG TÍN
HỮU ĐÃ CHẾT VÌ THEO ĐỨC KI-TÔ.
Đức Giê-su đã xác
nhận: “Các
điều Ta nói thì như Cha Ta đã nói với Ta sao, Ta cũng nói vậy” (Ga
12, 50), mà Lời của Thiên Chúa tự bản chất mang tính sáng tạo từ không ra có,
đặc biệt biến dữ ra lành (x Tv 33/32,6). Tuy vậy, khi Con Thiên Chúa nhập thể
mang thân xác người phàm, thì Lời của Ngài cũng chỉ sinh ơn cứu độ cho nhân
loại, khi Ngài phục vụ Lời Cha dạy đến mất mạng sống, rồi sau đó đã sống lại.
Bởi thế, Đức Giê-su đã báo trước cho các môn đệ biết về cuộc Khổ Nạn của Ngài.
Thế mà ông Phê-rô không nhận ra giá trị qua đau khổ Ngài đi đến vinh quang, mà
ông cho rằng: ai đương đầu với gian khổ là dấu Chúa không thương, nên ông kéo
riêng Ngài ra để khuyên răn: Thầy chớ liều ! Thế là ông bị Đức Giê-su kết án là
satan và đuổi ông đi về phía sau Ngài (x Mt 16, 21-23: Tin Mừng).
Vậy ông Phê-rô muốn
loan báo Lời Chúa để sinh ơn cứu độ, được bắt nguồn từ “Con Thiên Chúa hằng
sống”, mà ông đã tuyên xưng, một khi ông chấp nhận để người ta thắt lưng lôi
đến nơi ông không muốn, để giống Thầy, có thế ông mới là người theo Thầy Giêsu
(x Ga 21, 17-19).
Vì thế, Hội Thánh
được xây dựng bền vững và phát triển lệ thuộc vào cách tuyên xưng Đức Tin bằng
máu của những người trong Hội Thánh. Thực vậy, Đức Giê-su không tuyên bố xây
dựng Hội Thánh trên ông Phê-rô, khi Ngài mới gọi ông từ thuyền đánh cá. Mà Ngài
chỉ xây dựng Hội Thánh trên ông, là người đã chấp nhận từ bỏ mọi sự vác Thánh
Giá theo Thầy hằng ngày (x Lc 9,23). Vì vậy trong kinh Tin Kính, chúng ta vẫn
tuyên xưng Hội Thánh có bốn đặc tính:Duy Nhất-Thánh Thiện-Công Giáo-Tông Truyền. Như thế thì còn thiếu đặc tính
thứ năm là Tử Đạo! Bởi vì chính Chúa Giê-su, Vị
Giáo Chủ đã nêu gương Tử Đạo. Ý thức điều đó thánh Phao-lô nói: “Tôi vui sướng trong các
nỗi thống khổ vì anh em, và trong thân xác tôi, tôi bù đắp những gì còn thiếu
nơi các nỗi quẫn bách Đức Ki-tô phải chịu, vì Thân Mình Ngài là Hội Thánh”
(Cl 1,24).
Chân lý này đã được
tiên báo qua việc ông Mô-sê lấy gậy đập vào tảng đá hai lần, để có nước trong
lành cho dân và súc vật uống (x Ds 20, 9-11). Thánh Phao-lô đã giải thích: Tảng
Đá đó là Chúa Ki-tô (x 1Cr 10,3-4). Vì chúng ta được dựng nên giống Chúa Ki-tô,
qua dấu chỉ Ngài đổi tên ông Simon thành Phê-rô (Đá Tảng) [x Mt 16,18], để Chúa
Ki-tô là Tảng Đá đã bị đập, thì những kẻ theo Ngài cũng chung một số phận. Vì
vậy mà khi Đức Giê-su đặt ông Phê-rô lãnh đạo đoàn chiên của Ngài, Ngài nói: “Thật, Thầy bảo thật cho
anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã
về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh
chẳng muốn."Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn
vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: "Hãy theo Thầy."
(Ga 21,18-19).
Thực vậy, “người ta càng hành hạ
dân Chúa chọn, thì họ càng nên đông đúc và lan tràn, khiến cho những kẻ gia
công bách hại đâm ra hoảng sợ” (Xh 1,12). Bởi vì “Chúa là Mục Tử chăn dắt
tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì” (Tv 23/22, 1: Đáp ca).
Các chủ chăn trong
Hội Thánh là hiện thân Chúa Ki-tô Mục Tử, họ phải chăm sóc đoàn chiên Chúa trao
giống Thầy Giê-su. Bởi thế, thánh Phê-rô lên tiếng dạy: “Anh em hãy chăn dắt đoàn
chiên mà Thiên Chúa đã trao phó cho anh em, lo lắng cho họ không phải vì miễn
cưỡng, nhưng hoàn toàn tự nguyện như Thiên Chúa muốn, không phải vì ham hố lợi
lộc thấp hèn, nhưng vì lòng nhiệt thành tận tụy. đừng lấy quyền mà thống trị
những người Thiên Chúa trao phó cho anh em,nhưng hãy nêu gương sáng cho đoàn
chiên” (1Pr 5,2-3: Bài đọc).
Truyện kể.
Sau khi ông tổ
cộng sản Liên Xô sụp đổ vào năm 1991, “thì những người dân Xô Viết đòi hoàn lại
những tên cũ cho các thành phố, tên mà Stalin và những người kế vị ông đã xóa
bỏ. Tại Leningrad chẳng hạn, dân chúng yêu cầu gọi lại đô thị của họ với tên cũ
là Petersburg hay St. Petersburg , nghĩa là đô thị của thánh
Phê-rô. Đây là một trong những đề tài nóng bỏng mà hội đồng thành phố đang đưa
ra thảo luận. Trong một chương trình truyền hình địa phương, người hướng dẫn
chương trình đã tránh dùng tên Leningrad
mà lại gọi là Peter, nghĩa là tên gọi cũ của đô thị. Những người yêu cầu hoàn
lại tên cũ lại cho các đô thị nói rằng: “Cũng như những người có quyền giữ tên
cha sinh mẹ đẻ của mình, thì cũng thế, một đô thị cũng phải được quyền giữ tên
khai nguyên của nó”.
Tại Cộng Hòa Georgia , trường
đại học Kỹ Thuật Tbilisi đã xóa bỏ tên của Lênin và ngay tượng của ông cũng bị
đạp đổ. Tại nhiều nơi khác như Zhadanov sẽ được phục hồi là Mariupol, nghĩa là
đô thị của Đức Maria” (Trích trong truyện Lẽ Sống –trang 59).
Rõ ràng một thời
chế độ vô thần đầy sức mạnh, tưởng mình còn hơn Đức Chúa Trời, muốn phá hủy hay
làm gì theo ý mình, nhất là vì thù oán các thánh, nên xóa bỏ tên các ngài. Cuối
cùng danh các ngài vẫn tồn tại.
THUỘC LÒNG
Những công việc nào của loài người, dù
có thế nào đi nữa trước sau sẽ ra tro bụi ; trái lại những việc nào của Thiên
Chúa mới vĩnh cửu, không ai phá hủy được, kẻ nào phá hủy sẽ mang họa vào thân! (x Cv 5,38-39)
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH (www.phaolomoi.net)
Linh mục GIUSE ĐINH QUANG THỊNH (www.phaolomoi.net)
LẬP TÔNG TOÀ THÁNH PHÊRÔ
Mt 16, 13 - 19
1. Ghi nhớ: Đức Giêsu lại hỏi:
"Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?(Mt 16, 15)
2. Suy niệm: Người môn đệ của Chúa là người Chúa chọn
và người ấy đã đáp lại tiếng Chúa bằng cách từ bỏ mọi sự mà đi theo Chúa. Hai
yếu tố không thể thiếu nơi người môn đệ là ơn Chúa và khả năng đáp trả của con
người. Xét theo phương diện việc Thiên Chúa chọn Phêrô làm môn đệ thôi đã là
liều lĩnh chứ chưa nói tới việc đặt Phêrô làm nền tảng xây dựng Giáo hội. Nhưng
ở Phêrô có cái mà những người khác không có đó là lòng nhiệt thành và lòng yêu
mến Chúa. Nhờ đó ơn Chúa được tỏ lộ đầy đủ nơi Phêrô.
Câu trả lời của Phêrô là câu trả lời đích thực về bản chất của
Đấng Kitô, nhưng Phêrô làm sao biết được nếu Chúa Cha không ban ơn cho Phêrô và
Phêrô không để cho ơn Chúa hoạt động nơi ông. Một con người mỏng giòn, yếu đuối
lại trở nên tảng đá xây dựng ngôi nhà Thiên Chúa, ơn Chúa luôn thực hiện những
việc lạ lùng.
3. Sống Lời Chúa: Trở nên dụng cụ cho Chúa hằng
ngày.
4. Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã cho
những con người yếu đuối cộng tác và công trình kỳ diệu của Thiên Chúa. Xin cho
chúng con luôn biết hành động theo Ý Chúa để Danh Chúa mỗi ngày thêm cả sáng.
22/02/13 THỨ SÁU TUẦN 1 MC
Lập Tông Toà Thánh Phêrô
Mt 16,13-19
Lập Tông Toà Thánh Phêrô
Mt 16,13-19
LÒNG TIN
CỦA PHÊ-RÔ
“Thầy là Đức Ki-tô, Con Thiên
Chúa hằng sống.” (Mt 16,16)
Suy niệm:
Chúng ta nhìn vào đức tin của thánh Phêrô, hầu rút ra bài học cho mình trong
Năm Đức Tin này. Phêrô vừa biết Chúa Giêsu thì đã tin vào Ngài, trở nên một
trong bốn môn đệ đầu tiên. Ông được nghe lời giảng dạy của Chúa và chứng kiến
những phép lạ Chúa làm. Tưởng chừng như lòng tin của ông kiên vững lắm. Nhưng
ta chưng hửng biết bao khi thấy ông tỏ ra yếu tin, ngã lòng, thất đảm, thậm chí
chối bỏ đức tin nữa. Các trình thuật về việc Phêrô đi trên mặt nước rồi bị chìm
(Mt 14,22-33), chối Chúa ba lần (Mc14,66-72), trốn chạy khi Chúa chịu nạn...
cho thấy long tin của ông như thế nào! Cuối cùng, sau những lần yếu đuối, Phêrô
đã kiên vững trong lòng tin cho đến chết. Gương của Phêrô cho thấy đức tin là
một ơn của Chúa, con người khó mà có được lòng tin vững mạnh nếu Chúa không
nâng đỡ (Lc 22,31-32). Về phần Chúa, ta thấy Ngài luôn lạc quan, tin tưởng vào
Phêrô, dù biết rõ con người của ông.
Mời Bạn:
Hẳn bạn không thể tự mãn về lòng tin của mình, dù bạn vẫn giữ đạo tốt, vẫn tin
vào Chúa. Bạn cũng chẳng dám cho rằng mình có đức tin “lớn bằng hạt cải” (Lc
17,6). Đức tin của bạn phải trải qua thử thách thì mới là đức tin thật và mạnh
mẽ.
Sống Lời Chúa:
Khiêm tốn nài xin Chúa nâng đỡ lòng tin yếu kém của bạn, trong sự xác tín rằng
đức tin của bạn sẽ được củng cố nhờ cầu nguyện, nhờ Lời Chúa và bí tích Thánh
Thể.
Cầu nguyện: Tâm sự
với Chúa bằng lời Phúc Âm: - “Lạy Chúa, xin thêm đức tin cho chúng con” (Lc
17,5); - “Lạy Chúa, con tin, nhưng xin nâng đỡ lòng tin yếu kém của con” (Mc
9,24).
TRÊN TẢNG ĐÁ NÀY
Hôm nay,
Hội Thánh cũng gặp khó khăn không ít... Ước gì mỗi người chúng ta ở lại và yêu
mến Hội Thánh, cải tổ và canh tân Hội Thánh bằng việc canh tân chính bản thân
mình.
Suy niệm:
Simon là khuôn mặt nổi bật trong
nhóm Mười Hai. Ông thuộc nhóm những môn đệ đầu tiên theo Ðức Giêsu, và là một trong ba môn đệ thân tín nhất. Ông có mặt lúc Chúa hiển dung và trong Vườn Dầu. Ông thường là phát ngôn viên của cả nhóm (x. Mt 19,27).
Ðức Giêsu phục sinh đã hiện ra cho ông trước tiên (1Cr
15,5), và giao cho ông chăn dắt đoàn chiên của
Ngài (Ga 21,15-17). Simon có bản tính bộc trực,
hăng hái. Vì quá tin vào sức mình, ông đã sa
ngã, chối Chúa. Bất chấp những yếu đuối và giới
hạn của Simon, Ðức Giêsu vẫn chọn ông đứng đầu
nhóm Mười Hai, và làm nền tảng cho Hội Thánh
của Ngài. Ngài đặt cho Simon một tên mới là
Phêrô, tiếng Aram gọi là Kêpha, nghĩa là Tảng
Ðá. Tên mới này phản ánh sứ mạng Chúa giao cho
ông. Phêrô được tuyên bố là người có phúc,
vì ông đã được Cha trên trời cho biết Ðức Giêsu là ai.
Ông đã tin tưởng đón nhận mạc khải ấy. “Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống.” Ðó là lời tuyên xưng đức tin của Phêrô. Nhưng ông không chỉ tuyên xưng đức tin của mình, ông còn tuyên xưng tình yêu nữa: “Lạy Thầy, Thầy biết con yêu mến Thầy.” Với niềm tin-yêu vào Ðức Giêsu, Phêrô sẵn sàng chia sẻ sứ mạng Mục Tử của Ngài, sẵn sàng hiến mình vì đoàn chiên. Quả thực, Phêrô đã giang tay chịu chết như Thầy Giêsu,
đã theo Thầy và đến nơi mình không muốn đến. Chúng ta ngỡ ngàng trước sự tin tưởng của Ðức Giêsu. Ngài cho Phêrô được chia sẻ trách nhiệm với Ngài.dù ông chỉ
là một ngư phủ bình thường, ít học. Chỉ mình
Ðức Giêsu mới là Nền Tảng (x. 1Pr 2,4-5), nhưng
Phêrô cũng được làm nền cho Hội Thánh. Chỉ mình
Ðức Giêsu nắm giữ chìa khóa (x. Kh 3,7), nhưng
Phêrô cũng được trao chìa khóa Nước Trời. Nếu
Phêrô có quyền giáo huấn, quyền thánh hoá và
quản trị Hội Thánh, thì chỉ nhằm mục đích là
phục vụ Dân Chúa. Hội Thánh đã gặp biết bao khó
khăn trong dòng lịch sử. Không phải chỉ là
những cuộc bách hại đẫm máu, mà còn là những
chia rẽ, tranh chấp nội bộ, những sa sút trầm
trọng vì chạy theo thế gian.
Hôm
nay, Hội Thánh cũng gặp khó khăn không ít, khi nhiều người bỏ
nhà thờ, bỏ đức tin, khi ơn gọi giảm sút ở
nhiều nơi, khi Ðức Thánh Cha bị công kích?
Ước gì mỗi người chúng ta ở lại và yêu mến Hội Thánh,
cải tổ và canh tân Hội Thánh bằng việc canh tân chính bản thân mình.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, chúng con không hiểu tại sao Chúa chọn Simon, một người đánh cá ít học và đã lập gia đình, để làm vị Giáo Hoàng đầu tiên của Giáo Hội. Chúa xây dựng Giáo Hội trên một tảng đá mong manh, để ai
nấy ngất ngây trước quyền năng của Chúa. Hôm
nay Chúa cũng gọi chúng con theo Chúa,
sống cho Chúa, đặt Chúa lên trên mọi sự:
gia đình, sự nghiệp, người yêu. Chúng
con chẳng thể nào từ chối viện cớ mình
kém đức kém tài. Chúa đưa chúng con đi
xa hơn, đến những nơi bất ngờ,
vì Chúa cần chúng con ở đó.Xin cho chúng con một
chút liều lĩnh của Simon, bỏ mái nhà êm
ấm để lên đường, hạnh phúc vì biết mình
đang đi sau Chúa. Amen.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Hãy Nâng Tâm Hồn Lên Tháng Hai
22 THÁNG HAI
Quê Hương Đích Thực
Cho Ta Trở Về
“Ngài đã dẫn
đưa chúng ta ra khỏi Ai-cập” (Đnl 26, 8). Chủ đề Thánh Kinh đầu tiên của mùa
Chay là cuộc giải phóng dân Thiên Chúa ra khỏi ách nô lệ Ai-cập. Chủ đề này nằm
ở trọng tâm của việc cử hành lễ Vượt Qua trong giao ước cũ. Nó cũng dẫn chúng
ta đến trọng tâm của mầu nhiệm Vượt Qua trong giao ước mới: cuộc giải phóng Dân
Thiên Chúa khỏi tội lỗi.Sử dụng kiểu nói “gã Aramean lang thang”, tác giả Sách Đệ Nhị Luật muốn nói đến cuộc hành trình lang bạt của dân It-ra-en hướng về Đất Hứa. Kiểu nói ấy cho chúng ta hình dung về một lữ khách đang loay hoay tìm chốn nương thân, tìm một mảnh đất dừng chân để mình không còn là khách lạ rày đến mai đi nữa. Một lữ khách đang kiếm tìm một nơi chốn tự do thực sự để mình có thể gọi đó là quê hương của mình.
Chỉ có Thiên Chúa mới là quê hương đích thực cho ta trở về. Thiên Chúa đã nghe tiếng rên siết của dân Ngài – và Ngài đã cứu họ ra khỏi xiềng xích nô lệ bên Ai-cập. Thiên Chúa đã đưa họ vào Đất Hứa và đã thiết lập một giao ước với họ. Ngài trở thành Thiên Chúa của họ và họ trở thành dân của Ngài.
Nhưng, vì vô số lần vi phạm giao ước ấy, It-ra-en bị đưa đi lưu đày. Và, một lần nữa, Đức Chúa đã hành động. Ngài hứa với dân về một giao ước mới sẽ được đóng ấn bằng chính máu của Con Một Ngài là Đức Giêsu. Chúng ta, trong tư cách là Giáo Hội, là dân của giao ước mới này. Thiên Chúa dẫn đưa dân Ngài – là chúng ta – ra khỏi cuộc phiêu bạt để đến với ơn cứu độ trong miền Đất Hứa.
Giáo Hội là It-ra-en mới. Nhờ Đức Kitô và trong Đức Kitô, Giáo Hội được ban cho ân sủng và nghị lực để chu toàn tiếng gọi của giao ước mới giữa Thiên Chúa và con người. Giáo Hội là dân Thiên Chúa – điều đó không hệ tại ở chỗ tuân giữ lề luật Mô-sê, nhưng là hệ tại ở đức tin của chúng ta vào Đức Kitô, Đấng là Cứu Chúa và là Chiên Vượt Qua của chúng ta. Đức Kitô giải phóng chúng ta khỏi ách nô lệ tội lỗi và Người dẫn đưa chúng ta vào mối quan hệ mật thiết và đầy hoan lạc với Thiên Chúa là Cha chúng ta.
- suy tư 366 ngày của Đức Gioan
Phaolô II -
Lm. Lê Công Đức dịch từ nguyên tác
LIFT
UP YOUR HEARTS
Daily
Meditations by Pope John Paul II
+++++++++++++++++
Lời Chúa Trong Gia Đình
Lập Tông Tòa Thánh Phêrô
1Pr
5,1-4; Mt 16, 13-19
LỜI SUY NIỆM: Khi Đức Giêsu đến vùng kế cận thành Xêdarê
Philípphê, Người hỏi các môn đệ rằng: “Người ta nói Con Người là ai?” (Mt
16,13).
Chúa Giêsu hỏi và đã được Thánh Phêrô tuyên xưng: “Thầy là Đấng
Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống” và rồi Chúa Giêsu cũng đã tuyên xưng Phêrô:
“Anh là Phêrô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của
Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi”. Hai việc tuyên xưng của Phêrô
và của Chúa Giêsu tiếp theo nhau trên cùng một kế hoạch yêu thương của Thiên
Chúa đối với nhân loại. Ước gì mỗi một người trong chúng ta cũng biết mạnh dạn
tuyên xưng Chúa trước mặt mọi người như Phêrô đã tuyên xưng, để được thuộc về
Chúa.
Mạnh Phương
+++++++++++++++++
Gương Thánh Nhân
Ngày 22-02
KÍNH TÒA THÁNH PHÊRÔ TÔNG ĐỒ
Thánh Phêrô đã được Chúa Giêsu chọn làm thủ lãnh hữu hình của
Giáo hội. Phụng vụ muốn dành ngày hôm nay để tôn kính tòa thánh Phêrô, đồng
thời cũng tôn kính quyền tối thượng của đấng kế vị thánh Phêrô đã ở tại Antiokia.
Bởi đó trước kia có hai lễ riêng biệt để kính toà thánh Phêrô một tại Roma.
Nhưng cả hai lễ đều mang cùng một ý nghĩa nên ngày nay phụng vụ kính chung
trong một lễ "kính tòa thánh Phêrô".
Trong Giáo hội sơ khai, các Kitô hữu, nhất là bên Đông phương
thường mừng ngày giáp năm chịu phép rửa tội. Vào ngày này họ lặp lại lời khấn
hứa khi chịu phép rửa tội và cảm tạ Thiên Chúa đã nhận mình vào số con cái
người.
Họ gọi ngày này là sinh nhật thiêng liêng của mình. Hợp với thực
hành thánh thiện này, các giám mục cũng mừng ngày thụ phong của các Ngài. Sau
khi các giám mục qua đời, dân chúng thường kính nhớ ngày thụ phong của các
Ngài. Đó là nguồn gốc các ngày lễ kính tòa thánh Phêrô tại Antiokia và tại
Roma.
Chúng ta vui mừng với lễ kính này, để tôn kính việc cất nhắc vị
thủ lãnh các tông đồ lên làm mục tử Giáo hội chiến đấu và để quyết tâm hiệp
nhất với Ngài bằng giây liên kết đức tin, đức cậy và đức mến.
(Daminhvn.net)
++++++++++++++++++
22
Tháng Hai
Lầm Lỗi Là Chuyện Thường
Hôm
nay kỷ niệm ngày sinh của George Washington, vị tổng thống đầu tiên của Hiệp
chủng quốc Hoa Kỳ. Con người đã có công đưa nước Mỹ đến độc lập, tự do và phồn
thịnh ấy nổi tiếng là người nóng nảy, nhưng luôn biết phục thiện và yêu sự
thanh liêm. Ngay từ lúc thiếu thời, ông đã tỏ ra là người đơn thành và sẵn sàng
nhận lỗi của mình...
Ngày
kia, cậu bé George được trao cho một con dao để ra vườn làm cỏ. Trong vườn có
một cây anh đào nhỏ mà cha mẹ cậu rất quý. Chưa phân biệt được thế nào là cỏ
dại thế nào là cây trái, George đã chặt đứt cây anh đào vô cùng qúy giá của cha
mẹ mình.
Cha
của George đau lòng nhìn thấy cây anh đào đổ xuống mặt đất. Ông đã thoáng nghi
George là thủ phạm, nên mới hỏi cậu: "Con có biết ai là người đốn hạ cây
anh đào không? Cha không muốn thấy điều đó lập lại một lần nữa...". George
suy nghĩ một lúc và trả lời: "Chính con là người đã đốn cây anh đào. Cha
cứ phạt con đi".
Và
George ngạc nhiên vô cùng khi nghe cha cậu trả lời: "Ðiều con vừa làm là
một điều sai trái.Nhưng con đã chữa được điều sai trái đó khi dám nói lên sự
thật. Cha đánh giá lòng can đảm và sự thành thật của con cao hơn là trăm nghìn
những cây đẹp như thế...".
Không
ai trong chúng ta, đặc biệt là tuổi trẻ, mà lại không sống với hy vọng tốt đẹp
hơn trong tương lai. Nhưng phải thành thật mà nói thì cuộc đời không phải lúc
nào cũng là con đường trải hoa, vì nhiều lần chúng ta gặp hoàn cảnh vô cùng tệ
hại. Ðố với nhiều người, dường như hy vọng về những điều tốt đẹp chỉ thành tựu
trong mơ mộng mà thôi và thực tế rất phũ phàng.
Tuổi
trẻ đi qua rất nhanh. Ngày tháng trôi qua, chúng ta chẳng mấy chốc già đi. Tóc
trên đầu chúng ta mỗi lúc một điểm thêm nhiều muối tiêu. Sau khoảng 45, mỗi lần
nhìn vào trong gương, chúng ta giật mình thấy mình già mau quá. nhìn lại tập
ảnh của gia đình, lắm khi chúng ta không có can đảm ngắm lâu hơn. Chẳng những
gương mặt, mái tóc bên ngoài, mà tuổi già còn gặp nhiều hạn chế hơn tuổi trẻ.
Những môn thể thao trước kia ưa thích, nay không còn đủ sức để chơi nữa. Cặp
mắt sắc sảo đã phải đeo thêm kính mới đọc được sách. Khi bước vào lớp tuổi 60 trở
lên, bước đi của chúng trỏe nên chậm chạp hơn. Trí nhớ mỗi lúc một ra kém
cỏi...
Tuổi
trẻ là một chuỗi những vấp ngã, tuổi già là những tháng ngày để ân hận và hối
tiếc khi chợt nhận ra giới hạn của mình. Cuộc đời là thế. Chúng ta có nên bi
quan không?
Người
Kitô chúng ta luôn được mời gọi để sống hy vọng. Ðổ vỡ, thất bại không phải là
những ngõ cụt trong cuốc sống, nhưng phải là bàn đạp để chúng ta vươn cao hơn.
Cuộc đời không phải là một chuỗi ngày giữa chiếc nôi và ngôi mộ. Cuộc đời là
một hành trình đi từ chỗ hữu hạn đến chỗ vô hạn, từ chỗ tuyệt vọng đến chỗ đầy
hy vọng. Và cuối cùng cánh cửa của sự chết mà chúng ta rồi đây sẽ bước qua chỉ
là một khúc quanh của cuộc hành trình này mà thôi...
(Lẽ Sống)
Thứ Sáu 22-2
Ngai Tòa Thánh Phêrô Tông Ðồ
H
|
Sau một "cuối tuần mất mát" đầy đau khổ, hồ nghi và dằn vặt sau khi Ðức Kitô bị đóng đinh và đem đi chôn, Phêrô đã được nghe Tin Mừng. Thiên thần ở ngôi mộ nói với bà Maria Mađalêna, "Chúa đã sống lại! Hãy đi nói với các môn đệ và Phêrô." Gioan kể lại khi ngài và Phêrô chạy đến mộ, vị tông đồ trẻ đi nhanh hơn tông đồ lớn tuổi kia, nhưng ngài đứng đợi ở ngoài. Khi Phêrô bước vào, thấy các khăn liệm ở dưới đất, khăn che mặt được gói lại để ở đúng vị trí của nó. Gioan trông thấy và tin. Nhưng ngài viết thêm: "... Họ không hiểu rằng theo kinh thánh, Ngài phải sống lại từ cõi chết" (Gioan 20:9). Họ về nhà. Ðầu óc họ như nổ tung với một khám phá mới, điều bất khả đã trở thành hiện thực. Chúa Giêsu đã hiện ra với họ trong căn nhà khóa kín. Ngài nói, "Bình an cho anh em," và họ quá đỗi vui mừng (Gioan 20:21b).
Và biến cố trong ngày Ngũ Tuần đã giúp Phêrô cảm nhận được Ðức Kitô phục sinh một cách trọn vẹn. "... Tất cả đều tràn đầy Thánh Thần" (TVCÐ 2:4a) và họ bắt đầu rao giảng bằng các thứ tiếng khác nhau tùy theo Thánh Thần ban cho.
Chỉ khi ấy Phêrô mới chu toàn nhiệm vụ mà Chúa đã trao cho ngài: "... Một khi anh trở lại, hãy củng cố các anh em" (Luca 22:32) Từ lúc đó, ngài trở nên phát ngôn viên cho nhóm Mười Hai về những gì họ được cảm nghiệm qua Thánh Thần -- trước nhà cầm quyền muốn chặn đứng sự rao giảng, trước thượng hội đồng Giêrusalem, trước cộng đoàn về vấn đề của Ananias và Sapphira. Ngài là người đầu tiên rao giảng Tin Mừng cho Dân Ngoại. Sức mạnh chữa lành của Ðức Kitô ở trong Phêrô được chứng tỏ: cho kẻ chết sống lại, chữa người ăn xin tàn tật. Dân chúng khiêng bệnh nhân ra đường phố để khi Phêrô đi ngang qua, bóng của ngài có thể chữa họ lành.
Ngay cả một vị thánh cũng gặp khó khăn của cuộc đời Kitô Hữu. Khi Phêrô không còn ăn uống với Dân Ngoại tòng giáo vì ngài tế nhị không muốn tổn thương đến người Kitô gốc Do Thái, Phaolô viết, "... Tôi chống đối ông ấy ra mặt vì rõ ràng là ông ấy sai... Các ông ấy không đi đúng với chân lý của phúc âm..." (Galat 2:11b, 14a).
Trong đoạn cuối Phúc Âm Thánh Gioan, Chúa Giêsu nói với Phêrô, "Thật, Thầy bảo thật cho anh biết, khi anh còn trẻ, anh muốn mặc quần áo nào và muốn đi đâu tùy ý; nhưng khi anh lớn tuổi, anh sẽ phải giang tay ra, và người khác sẽ mặc áo cho anh và dẫn anh đến nơi anh không muốn" (Gioan 21:18). Chúa Giêsu tiên đoán về cái chết mà Phêrô phải chịu để vinh danh Thiên Chúa. Trong thời gian cai trị của Nero, trên Ðồi Vatican ở Rôma, Phêrô đã vinh danh Chúa Giêsu với sự tử đạo, có lẽ cùng với nhiều Kitô Hữu khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét